– Mộ cô nương, có thể giúp tại hạ một việc được không?
Hoàng Phổ Vân sau khi im lặng thì đột nhiên mở miệng nói, trong đôi mắt đen kia có nhiều điểm lóe sáng, phảng nhất như những ngôi sao sáng lóa mắt.
– Hoàng Phổ công tử cứ nói đừng ngại.
Mộ Chỉ Ly lên tiếng trả lời, trên khuôn mặt trắng trong thuần khiết nở một nụ cười. Hoàng Phổ Vân lúc trước đã cản người của Thiên Âm Môn để nàng và Sở Lê Hiên chạy trốn, mặc dù mục đích của Hoàng Phổ Vân không phải là cứu nàng nhưng nàng phải chịu ân tình đó.
– Người của Thiên Ma Tông khó lòng ứng phó được với Huyết Nhân Hạt này, mong rằng Mộ cô nương đưa tin tức này ra ngoài.
Hoàng Phổ Vân bình tĩnh, chậm rãi nói.
Nghe vậy Mộ Chỉ Ly mỉm cười, gật đầu nói:
– Ta hiểu, động tĩnh nơi này lớn như vậy, chắc chắc tu luyện giả của những môn phái khác sẽ chạy đến rất nhanh.
Mộ Chỉ Ly xoay người đi, nhanh chóng biến mất khỏi tầm mắt của mọi người. Huyết Nhân Hạt kia nhìn thấy Mộ Chỉ Ly rời đi thì hình như trong lòng thấy bất mãn nên cũng nổi nóng, ngay sau đó Huyết Nhân Hạt tấn công về phía đám người Hoàng Phổ Vân.
Thiên lực rất lớn như gợn sóng khuếch tán ra, sức mạnh hỗn loạn và mãnh liệt, từng tiếng kim loại va chạm vào nhau vang lên. Mộ Chỉ Ly rời đi thì nghe thấy động tĩnh phía sau nên trong mắt lóe sáng, bước đi nhanh hơn vài phần.
Gặp con Huyết Nhân Hạt lớn như vậy thì nàng cũng thấy nhiệt huyết dâng lên. Dù sao vừa nhìn qua là biết Huyết Nhân Hạt đó không bình thường, nếu giết nó thì Huyết hạt tinh kia nhất định là vô cùng quý giá. Nhưng với món hời hấp dẫn ấy nàng cũng không để nó lấn át lý trí.
Thực lực của Huyết Nhân Hạt này mạnh hơn rất nhiều so với tu luyện giả Hóa thân cảnh, ngay cả Hoàng Phổ Vân cũng dẫn theo người của Thiên Ma Tông thì có thể thấy là hắn không tự tin lắm, tuy nhiên cũng có thể đục nước béo cò được.
Lúc Mộ Chỉ Ly trở lại thì đã có nhiều môn phái chạy đến đây. Mộ Chỉ Ly chỉ nói đơn giản là phát hiện được một con Huyết Nhân Hạt chúa, đệ tử Thiên Ma Tông đang đánh nhau với nó.
Mộ Chỉ Ly không để lộ cảm xúc của mình, chỉ kể lại mọi chuyện và không để mọi người đi về phía trước. Tuy nhiên tất cả mọi người không cam lòng chạy trốn và bỏ lại lợi ích trước mặt, Mộ Chỉ Ly tin rằng một khi cho mọi người biết được tin tức thì nhất định họ sẽ chạy đến.
Lúc Hoàng Phổ Vân nhìn thấy một mình Mộ Chỉ Ly quay về thì hắn cũng không kinh ngạc lắm, hắn biết Mộ Chỉ Ly đã nói là làm được. Hắn không nói gì mà tiếp tục chiến đấu với Huyết Nhân Hạt, trong tình huống này mà nói lời cảm ơn với Mộ Chỉ Ly mà bị người khác nghe được thì bất luận với ai đều không có lợi.
Mộ Chỉ Ly chỉ im lặng đứng nhiên chư vị đệ tử Thiên Ma Tông đánh nhau với Huyết Nhân Hạt. Hơn mười người vây xung quanh Huyết Nhân Hạt, không ngừng tấn công, chỉ là đòn tấn công của bọn họ căn bản không phá được phòng ngự của Huyết Nhân Hạt, còn một khi bị Huyết Nhân Hạt đánh trúng thì bản thân liền bị trọng thương.
Lúc hai bên giao chiến thì phía sau cũng truyền đến nhiều tiếng bước chân nhốn nháo, Mộ Chỉ Ly khẽ cười, đệ tử của những môn phái khác đã chạy đến.
Lúc chư vị đệ tử kia nhìn thấy Huyết Nhân Hạt kia thì trên khuôn mặt đều hiện lên sự choáng váng.
– Trời ơi, lại có con Huyết Nhân Hạt lớn như vậy sao?
– Khí tức như vậy còn mạnh hơn cả Hóa thân cảnh, làm sao mà Thiên Ma Tông phát hiện ra được quái vật lớn này vậy?
– Nếu giết được nó thì Huyết hạt tinh sẽ có giá trị bao nhiêu đây?
Tiếng cảm khái, bàng hoàng, ngỡ ngàng liên tục vang lên, một Huyết Nhân Hạt khổng lồ như vậy đúng là chưa từng nhìn thấy bao giờ, vậy nên trong lúc nhất thời không ai động thủ, tất cả đều đứng một bên nhìn người của Thiên Ma Tông đánh nhau với Huyết Nhân Hạt kia.
Ngồi đợi ngư ông đắc lợi, đây chắc chắn là điều mọi người rất thích. Tuy nhiên với một người đầy tính toán như Hoàng Phổ Vân thì sẽ không để cho mọi người được ngồi mát ăn bát vàng đâu, một kẻ chuyên gây ra tai họa sẽ không để cho mọi người bo bo giữ mình được.
Trong thời gian ngắn ngủi, đệ tử của sáu môn phái đã tề tụ, nhưng lần này mục tiêu của họ chỉ có một, đó là giết được Huyết Nhân Hạt này. Giờ khác này Huyết Nhân Hạt chúa vị mấy trăm người vây quanh, từng đòn tấn công mạnh mẽ và tuyệt đẹp như bông hoa nở rộ trên người.
Khả năng phòng ngự của nó rất lớn nhưng bị công kích như vậy cũng không tránh khỏi bị thương, nhất thời nó càng thêm nóng nảy, sức mạnh bùng phát hơn. Trong lúc nhất thời tiếng kêu thảm thiết vang lên không ngừng, trên mặt đất thi thể ngày càng nhiều.
Mộ Chỉ Ly vẫn chưa ra tay, trong trường hợp đánh nhau tác chiến tập thể như vậy thì một mình nàng ra tay cũng là quá yếu, cho dù ra tay mà chiếm được một chút ưu thế thù chi bằng cứ đứng một bên mà nhìn.
Trên người Huyết Nhân Hạt chúa đã xuất hiện vết rách, máu tươi không ngừng chảy ra, hơi thở thô bạo cũng bao phủ khắp cơ thể nó.
– Grào……
Đột nhiên Huyết Nhân Hạt chúa phát ra tiếng gầm giận dữ, ngay sau đó hạt vĩ to lớn của nó quét ngang qua, còn bốn cặp chân thì hung hăng đâm vào lòng đất. Âm thanh bén nhọn truyền từ trong miệng ra, âm thanh đó mơ hồ mang theo sự oai phong khiến cho mọi người chợt dừng tay.
Lông mày Mộ Chỉ Ly dựng đứng lên, trong lòng dâng lên một dự cảm, hình như có chuyện không tốt sắp xảy ra. Tầm mắt của nàng gắt gao nhìn chằm chằm vào Huyết Nhân Hạt chúa, chắc hẳn động tác vừa rồi của nó có thâm ý.
Chỉ trong phút chốc do dự mà đột nhiên mọi người nghe thấy bốn phía truyền lại tiếng động ầm ầm, và tiếng động này cũng không hề xa lạ với bọn họ, rõ ràng là tiếng động do Huyết Nhân Hạt truyền đến.
So với trước đây thì tiếng động này dường như được truyền ra từ bốn phương tám hướng, tiếng động dày đặc đến nỗi làm cho da đầu mọi người run lên, số lượng này đã vượt xa tính toán của họ.
Tim Mộ Chỉ Ly đập mạnh, dường như là sinh mệnh đang bị uy hiếp rất lớn, thậm chí nàng có thể nghe được tiếng tim mình đập. Bàn tay trắng nõn duỗi ra, Vị ương kiếm xuất hiên trong tay, nắm chặt kếm Mộ Chỉ Ly cảm thấy bớt lo lắng hơn.
Trong tình thế bị vây quanh bốn phía này thì bây giờ muốn thoát ra ngoài cũng không được. Tuy nhiên lúc mọi người đảo mắt qua để nhìn rõ rốt cuộc là cái thì thì vừa nhìn thấy mọi người đều rét run lên…