Đúng như mọi người đoán trước, Ngao Vũ Chấn kiên trì thêm một hồi rồi rơi vào hạ phong, Hàn Như Liệt triệt để áp chế hắn ta, căn bản không có nửa điểm cơ hội phản kích, chỉ có thể bị động phòng ngự .
Đột nhiên, Ngao Vũ Chấn phát hiện một ít sát khí trong mắt Hàn Như hiện lên rồi nhanh chóng biến mất, trong lòng hắn kinh hoàng vội vàng muốn lên tiếng nhận thua. Hắn biết Hàn Như Liệt đối với mình đã động sát tâm, nếu như không nhận thua, hắn ta nhất định sẽ nhân cơ hội này giết chết mình.
Hàn Như Liệt hiển nhiên cũng phát hiện ý nghĩ của Ngao Vũ Chấn, trong mắt hiện lên vẻ cười lạnh, tăng thêm sát ý, Thiên Lực thuộc tính Hỏa đột nhiên hiện lên, ngọn lửa màu đỏ rực trong nháy mắt bao vây Ngao Vũ Chấn, ở dưới sự thao túng của hắn, giọng nói của Ngao Chấn Vũ căn bản không cách nào truyền ra.
Tia sáng đỏ bao vây Ngao Chấn Vũ chặt chẽ, giống như một kén tằm khổng lồ màu đỏ nằm trên không trung, Hàn Như Liệt đột nhiên đánh ra một chưởng nhẹ nhàng, kén tằm lửa đỏ thì trong nháy mắt nổ tung, truyền ra Thiên Lực dao động mạnh mẽ.
Sau khi kén tằm tiêu tan thì hết thảy đã biến thành hư vô, võ đài lớn như vậy ngoài Hàn Như Liệt không còn tồn tại thứ gì khác. Ngao Vũ Chấn đã bị ngọn lửa đốt thành hư vô, so với tỷ thí tàn nhẫn máu tanh lúc trước, kết quả của cuộc tỷ thí này dường như càng làm cho lòng người lạnh ngắt.
Hàn Như Liệt chậm rãi đi xuống khỏi võ đài, khí định thần nhàn như lúc lên đài, tựa như cuộc chiến vừa rồi không có chút ảnh hưởng nào với hắn, theo thói quen đứng ở bên cạnh Mộ Chỉ Ly, cầm lấy tay nàng.
Giờ phút này đệ tử Thu Cảnh quốc đang trợn mắt nhìn đệ tử Linh Viêm quốc, Ngao Vũ Tường lại càng hận không thể giết Hàn Như Liệt ngay lập tức, nếu như ánh mắt có thể giết chết người thì Hàn Như Liệt đã chết vô số lần.
Nhìn Ngao Vũ Tường phẫn hận không dứt, Hàn Như Liệt khinh miệt nhếch khóe miệng, đây chính là kết quả khiêu khích Linh Viêm quốc bọn họ. Bạch Diệu, ta đây coi như là báo thù cho ngươi đi.
“Lĩnh ngộ thuộc tính Hỏa tầng thứ hai?” đầu lông mày Mộ Chỉ Ly khẽ nhướng lên, ánh mắt nhìn về phía Hàn Như Liệt mang theo vẻ tìm tòi nghiên cứu.
Nghe vậy, Hàn Như Liệt cười khẽ: “Là nàng không có hỏi, không phải là ta muốn giấu.” Từ trong miệng Tuấn Tuấn hắn hiểu đến tầm quan trọng của Thiên đạo pháp tắc, cho nên mấy ngày bế quan hắn cũng không cố tăng lên tu vi, bỏ nhiều thời gian tìm hiểu lĩnh ngộ hơn.
Ngày hôm nay quả thật chứng nhận được điểm này, một khi Thiên đạo pháp tắc vận dụng quả thực như hổ thêm cánh. Lĩnh ngộ thuộc tính Hỏa tầng thứ nhất cùng với tầng thứ hai đều là thể hiện trên nhiệt độ cực nóng của ngọn lửa, chẳng qua là nhiệt độ tầng thứ hai mạnh hơn tầng thứ nhất nhiều.
Đệ tử tu vi không giống nhau có thể vượt cấp chiến đấu, có lẽ lấy được thắng lợi, nhưng mà Thiên đạo Pháp tắc tầng thứ nhất tuyệt đối không thể nào thắng được tầng thứ hai, đây là sự khác nhau giữa hai loại.
“Vậy lĩnh ngộ thuộc tính Thời gian của chàng như thế nào?” Mộ Chỉ Ly lên tiếng hỏi, nàng đến nay vẫn luôn tìm hiểu thuộc tính Không gian, cũng không có chú ý tìm hiểu những thuộc tính khác, bởi vì nàng khẩn cấp muốn lĩnh ngộ thuộc tính Không gian, để có thể giải quyết vấn đề lối đi giữa Đại Lục Thiên Huyền và Chủ thế giới.
” Thuộc tính Thời gian cũng là tầng thứ hai, ta phát hiện thuộc tính khác nhau lúc tìm hiểu lại có không ít điểm chung, khi lĩnh ngộ thuộc tính Thời gian đến tầng thứ hai , thì thuộc tính Hỏa của ta cũng dễ dàng đạt đến tầng thứ hai, chẳng qua là không biết đây là trùng hợp hay là thật có quỹ tích mà theo.” Trong giọng nói của Hàn Như Liệt mang theo một tia không xác định.
Hai mắt Mộ Chỉ Ly sáng ngời, “Quả thật như thế? Sau khi trở về ta cũng muốn thử một lần.” thuộc tính Không gian tầng thứ hai biến hóa cũng không khác lắm với tầng thứ nhất, tác dụng dường như không mạnh mẽ như những thuộc tính khác, căn cứ lời nói của Xảo Xảo, bốn loại thuộc tính Thời gian, Không gian, Quang minh, Hắc Ám đều là như thế, chỉ khi đến tầng thứ ba mới có thể hiểu rõ chỗ cường đại.
Tầng thứ nhất và thứ hai của bốn loại thuộc tính kém hơn năm loại thuộc tính căn bản, mà một khi đạt tới tầng thứ ba, thì mạnh hơn năm loại thuộc tính căn bản nhiều.
Cung Tuấn Bân một tay vỗ lên vai Hàn Như Liệt, nói: “Huynh đệ tốt! Vì Bạch Diệu đòi lại công bằng!” Nghĩ tới một chiêu gậy ông đập lưng ông vừa rồi hắn thấy thống khoái vô cùng, một mạng đổi một mạng!
“Đúng vậy a, xem Ngao Vũ Tường còn đắc ý như thế nào!” Ngụy Kiến Hiên lên tiếng nói, Bạch Diệu chết đi khiến trong lòng hắn có chút bị đè nén, hôm nay có ca ca của Ngao Vũ Tường chôn cùng, tin tưởng Bạch Diêu cũng có thể an nghỉ.
Mặc Thiên Hoàn vẫn một mực im lặng cũng là nhẹ nhõm nhìn Hàn Như Liệt, nói: “Nếu ta có cơ hội đụng với Ngao Vũ Tường tất nhiên sẽ để cho huynh đệ bọn họ cùng nhau đi xuống Hoàng Tuyền!”
Bảy cuộc tỷ thí, đã chết bảy tên đệ tử, kết quả như vậy ở quá khứ chưa từng có, mặc dù tần số tử vong từ trước tới nay vẫn khá cao, nhưng thất bại mà trăm phần trăm chết đi thật đúng là chưa từng thấy.
Mấu người của các nước ở dưới đài nhìn một người rồi một người chết trên đài cao, trong mắt tràn đầy không đành lòng và lo lắng, cũng may tình huống như thế cũng không có kéo dài tiếp, trong bảy cuộc tỷ thí tiếp theo chỉ có ba người bỏ mình, bốn người trọng thương so với trước đã coi như là vô cùng tốt.
“Đệ tử số 15 mời lên đài!” Tiếng nói của Giang Văn Đình lần nữa truyền ra, sắc mặt Mộ Chỉ Ly vẫn bình tĩnh, giờ trong mắt cũng nổi lên một tia rung động.
Đám người Hàn Như Liệt, Thiên nhi, Mộ Dật Thần đều có chút ít lo lắng nhìn về phía Mộ Chỉ Ly, thực lực của nàng hôm nay như thế nào có thể chiến đấu cùng đối thủ?
“Ly nhi, cẩn thận.” Ở thời điểm Mộ Chỉ Ly bước lên, Hàn Như Liệt tại bên cạnh người nói