Trải qua một đêm tu luyện thì ngày hôm sau Ích Hàn liền đi đến bên trong viện, hỏi thăm một chút hắn đã có thêm chút hiểu biết về Lâm Lang thành.
– Chỉ Ly, ta đã hỏi cha ta rồi, ở Lâm Lang thành có xét duyệt nghiệp đoàn, chúng ta chỉ cần đi trước thì sẽ thuận lợi hơn, nhưng có được hay không thì phải đợi hai bên nói chuyện nữa.
Ích Hàn nói có vẻ khó khăn.
Mộ Chỉ Ly nhíu mày.
– Có gì khó khăn sao? Ảnh hưởng của Thiên Huyền thương hội vẫn chưa đủ lớn sao? Hay là tại chưa có nhiều cửa hàng nhỏ?
– Vì các ngươi ở Bồng Lai tụ địa không có chỗ dựa vững chắc, nếu đưa ra yêu cầu này thì có lẽ sẽ bị phá rối. Thiên Huyền thương hội nhất định sẽ khiến người khác thèm nhỏ dãi, đến lúc đó sẽ xảy ra chuyện gì thì chúng ta không thể đoán trước được.
Ích Hàn ngừng một chút.
– Tuyệt Tình Cốc chúng ta nhất định sẽ giúp đỡ các ngươi.
Ánh mắt Mộ Chỉ Ly khẽ ngưng.
– Chúng ta cứ đến Lâm Lang thành trước đã, binh tới tướng đỡ, ta không tin là bọn họ có thể nuốt được Thiên Huyền thương hội.
Ánh mắt lạnh như băng, ai dám nói Mộ Chỉ Ly ở Bồng Lai bí cảnh không có chỗ dựa chứ.
– Ta nghĩ vấn đề này cũng không lớn vậy đâu, cha ta chỉ nhắc nhở vậy thôi.
Ích Hàn cười cười, bầu không khí vốn căng thẳng được hóa giải vài phần, lúc nào Chỉ Ly cũng tràn đầy tự tin trong người.
– Hôm nay chúng ta xuất phát luôn nhé?
Ích Hàn đề nghị, nếu Mộ Chỉ Ly gấp gáp thì việc này càng nhanh càng tốt.
Mộ Chỉ Ly không chút do dự, liền gật đầu.
– Vậy ngươi về trước chuẩn bị mọi chuyện đi, ta cũng chuẩn bị một chút, nửa canh giờ sau xuất phát.
Đợi Ích Hàn đi khỏi thì Mộ Chỉ Ly trở về trụ sở bí mật. Bạch Mạt Lăng từ sau khi xảy ra việc của Yên Hồng Hãn thì bà không bao giờ tìm cách đi ra ngoài nữa, làm cho Mộ Chỉ Ly đau lòng mà lại không thể làm gì, chỉ đợi đến khi thực lực của bọn họ đuổi kịp tu vi của tu luyện giả ở Bồng Lai bí cảnh thì lúc đó mới có thể ra ngoài hành tẩu được, bằng không thì sẽ gặp muôn vàn nguy hiểm.
Tuy nhiên điều khiến Mộ Chỉ Ly nhẹ nhõm là Bạch Mạt Lăng cũng đam mê thuật luyện đan, mỗi ngày ngoại trừ tu luyện, học tập luyện đan trong phòng luyện đan ra thì đám người Mộ Thiên Tĩnh còn đam mê thuật chế giáp nữa, cả ngày không cảm thấy buồn chán.
Mộ Chỉ Ly gặp được Tù Vô Bi và Long Ngọc Hồng rồi thì suy nghĩ thật lâu mới đưa ra quyết định.
– Sư tổ, thái độ của Yên gia đối với người có thể tin được không?
Mộ Chỉ Ly chậm rãi hỏi.
Nghe vậy Long Ngọc Hồng có chút nghi hoặc:
– Sao đột nhiên lại hỏi chuyện này?
– Bọn người Hắc Ám lão nhân không biết lúc nào sẽ tìm đến chúng ta, nếu chúng và và Yên gia ở cùng một chỗ thì rất có thể sẽ khiến họ bị vạ lây. Chi bằng để cho bọn họ đi trước, vài ngày sau chúng ta đi cũng không trễ mà.
Người thừa kế thuộc tính không phân thứ tự trước sau, chỉ những người có duyên mới có thể đạt được cho nên nàng cũng không thèm để ý đến chi phân.
Long Ngọc Hồng hiểu được thì trong mắt lại hiện lên một tia kinh ngạc, cơ hội như vậy mà Mộ Chỉ Ly lại tình nguyện làm như thế này thì đúng là nằm ngoài dự đoán của bà.
Tù Vô Bi đứng một bên đột nhiên lên tiêng:
– Tất nhiên là tin tưởng được Yên gia, nếu bọn họ đã đồng ý rồi thì nhất định sẽ giữ chữ tín.
Thân là bạn cũ lâu năm nên điểm này hắn có thể xác định được. Mộ Chỉ Ly tin tưởng hắn lại càng khiến hắn yêu quý hơn.
Mộ Chỉ Ly yên tâm.
– Đa tạ sư tổ, con biết rồi.
Việc này vốn không liên quan đến Yên gia, giờ thì tự nhiên lại liên lụy đến họ.
Nửa canh giờ sau thì Mộ Chỉ Ly, Hàn Như Liệt và Ích Hàn rời khỏi Tuyệt Tình Cốc, Thiên Nhi và Môn Dật Thần thì hiện đang ở trong viện, bọn họ chờ người của Yên gia đến để giao bức tàn đồ lại cho họ.
Lần này đi Lâm Lang thành, sợ là bọn Mộ Chỉ Ly sẽ mất không ít thời gian, bọn họ ở đây cũng có thể trông nom được một ít.
Lâm Lang thành ở ngay trung tâm Bồng Lai tụ địa, là nơi náo nhiệt nhất của Bồng Lai tụ địa, mỗi ngày đều náo nhiệt như Vạn Hoa đại hội, là nơi tụ tập của tu luyện giả. Trong tâm trí Mộ Chỉ Ly cũng có chút háo hức, không biết rốt cuộc Lâm Lang thành đẹp và náo nhiệt như thế nào đây?
Tu vi của ba người không kém nên tốc độ rất nhanh, ngày này ba người họ nghỉ chân ở một tửu lâu. Bọn họ đã chạy mấy ngày đường nên cự ly đến Lâm Lang thành cũng dần được thu hẹp.
Ba người chọn mấy món ăn và rượu, Hàn Như Liệt và Ích Hàn uống rượu, Mộ Chỉ Ly thưởng thức các món ăn. Càng đến gần trung tâm Bồng Lai tụ địa thì càng náo nhiệt, giống như một khu chợ vậy, mọi người chung quanh nối đuôi nhau không dứt, không ít người là tu luyện giả đều đi đến Lâm Lang thành.
– Hắc hắc, các ngươi có nghe gì không? Mộ Chỉ Ly và Hàn Như Liệt của Thiên Huyền thương hội cũng đi đến Lâm Lang thành đấy.
Mấy tên tu luyện giả bàn kế bên thấp giọng nói.
Nghe vậy ba người Mộ Chỉ Ly nhìn nhau, lần này bọn họ đến đây vẫn chưa cho ai biết tin, những người này làm sao biết được? Nếu ai đó để lộ tin tức ra ngoài thì cũng không có khả năng.
– Thật vậy à? Bọn họ đến Lâm Lang thành để làm gì?
– Ta nghe nói là bọn họ đến để mời chào tu luyện giả, chỉ cần trả một khoản phí thì có thể được gia nhập vào Thiên Huyền thương hội, tương lai còn có thể nhận được Bồ Đề đan miễn phí nữa, hiện tại có rất nhiều người đến Lâm Lang thành để tìm bọn họ đấy.
– Chỉ cần nộp phí là có thể gia nhập sao? Chúng ta cũng đi thử xem đi?
Nghe bàn bên cạnh bàn luận thì Mộ Chỉ Ly nhíu mày, chỉ cần nộp phí là có thể tham gia vào Thiên Huyền thương hội, tin này là do ai truyền ra?
Ích Hàn đột nhiên cười:
– Hai người đúng là nổi tiếng mà, có người ở Lâm Lang thành giả danh các ngươi lừa bịp đó.
Vừa nghe là biết được đối phương mượn thân phận của hai người Mộ Chỉ Ly để vơ vét của cải, tuy nhiên gan người này cũng không phải là nhỏ.
Sắc mặt Hàn Như Liệt lạnh đi vài phần, đám người vô liêm sỉ dám giả danh họ lừa bịp, không phải là hủy đi danh tiếng của Thiên Huyền thương hội sao? Hiện giờ danh tiếng Thiên Huyền thương hội đã lan ra bên ngoài, đa số đều biết hắn và Mộ Chỉ Ly nhưng rất ít người biết được tướng mạo của hai người họ, vậy nên mới xuất hiện chuyện này.
– Người này đúng là đáng đánh, nếu không phải lần này chúng ta đột nhiên quyết định đi Lâm Lang thành thì không biết đến bao giờ mới biết được chuyện này.
Mộ Chỉ Ly chậm rãi nói, khuôn mặt lạnh lùng nhìn không thấu, đôi mắt cũng lạnh như băng.
Hàn Như Liệt đứng dậy, đi về phía bàn bên cạnh.
– Mạo muội quấy rối, không biết là bọn Mộ Chỉ Ly đang ở nơi đâu?
Đối phương đột nhiên thấy nhắc đến Mộ Chỉ Ly thì nét mặt có chút không vui, nhưng khi nhìn thấy Hàn Như Liệt thượng phẩm tinh thạch trên bàn thì trên gương mặt mấy người bọn họ tươi cười, không còn chút khó chịu nào nữa.
– Bây giờ bọn họ đang ở Lâm Lang thành, các ngươi vừa đi vừa hỏi thì sẽ biết được tin tức của bọn họ, hôm nay rất náo nhiệt đó.
Người kia cười trả lời.
– Không biết bọn họ chiêu mộ bao nhiêu tu luyện giả nhỉ?
Hàn Như Liệt giả vờ tò mò hỏi.
Nhìn bộ dạng tò mò của Hàn Như Liệt giống như là hắn muốn tham gia vào.
– Chiêu mộ được khá nhiều rồi, không biết lúc nào họ mới đi khỏi, nếu như ngươi muốn gia nhập vào thì nên nhanh lên.
– Vậy cần nộp bao nhiêu hội phí?
– Hội phí gia nhập cũng không ít, một vạn thượng phẩm tinh thạch.
Người nọ thở dài một hơi.
– Nếu không phải vì giá hội phí cao như vậy thì bọn ta cũng gia nhập rồi, gần đây mấy vùng gần Lâm Lang thành thường xuyên xảy ra chuyện chặn đánh cướp của cũng là vì nguyên nhân này, tuy nhiên có thể gia nhập Thiên Huyền thương hội thì một vạn thượng phẩm tinh thạch cũng đáng.
Trong lòng Hàn Như Liệt cơn giận đã nổi lên, nhưng vẫn cười nói:
– Đa tạ đã nói cho ta biết.
Quay lại ngồi xuống, vốn dĩ lúc nãy còn hứng thú uống rượu thì bây giờ không thiết tha gì nữa, bọn người kia đúng là không kiêng nể ai, không xem hai người họ ra gì cả. Một người nộp một vạn thượng phẩm tinh thạch, nếu như vậy thì bây giờ túi càn khôn của họ đã căng phồng ra rồi.
– Ta nghĩ chúng ta nên tăng tốc độ đi đến Lâm Lang thành.
Hàn Như Liệt bình tĩnh, chậm rãi nói, khóe miệng nở một nụ cười lạnh lùng, Mộ Chỉ Ly liếc mắt là có thể nhìn ra Hàn Như Liệt không vui nên gật đầu:
– Chúng ta lên đường ngay đi.