Nhưng theo tình hình trước mắt, không một ai biết tên thật và thông tin cụ thể của cái người tên Tiểu Dương này.
“Cô bảo có người trên mạng gây ảnh hưởng tới thanh danh của Triệu Anh Hoa, người đó và Triệu Anh Hoa có quan hệ gì? Tại sao lại làm vậy?” Nếu bạn thân của Triệu Anh Hoa đã không biết Tiểu Dương kia là ai, cố hỏi cũng không có ý nghĩa, chỉ tốn công sức và thời gian thôi, thế nên Phương Viên thay đổi trọng điểm.
“Tôi nghe Triệu Anh Hoa nói hình như một thanh niên theo đuổi cô ấy, nhưng cô ấy có bạn trai rồi, không thể ở bên thanh niên kia nên từ chối, ai ngờ người ta thẹn quá thành giận, lên mạng nói nhân phẩm cô ấy không tốt, không phải gái ngoan. Triệu Anh Hoa có oán giận kể tôi nghe mấy lần, tôi nói hay là cô ấy cho tôi cách liên lạc với hắn để tôi thay cô ấy mắng hắn, nhưng cô ấy không muốn, nói là không muốn tiếp tục dây dưa, tôi nghĩ thế cũng đúng, bảo cô ấy cứ nhắm mắt làm ngơ, nếu không chịu nổi thì nhờ Tiểu Dương ra mặt giải quyết, Triệu Anh Hoa đã đồng ý, chuyện này cứ thế cho qua.”
Không nhắc tới nữa nghĩ là sự việc đã được giải quyết, Phương Viên thầm ghi nhớ chuyện này, hỏi tiếp: “Cô có biết cách liên lạc với bố mẹ và chị gái của Triệu Anh Hoa không? Bên phía chúng tôi đang cố liên lạc với gia đình nạn nhân, nhưng số điện thoại bàn của bố mẹ Triệu Anh Hoa lại trong tình trạng trục trặc, di động của chị gái thì cũng tắt máy, cô có cách liên lạc nào khác có thể cung cấp cho chúng tôi không?”
Bạn thân của Triệu Anh Hoa im lặng một lúc thở dài: “Nếu chị không nói tôi cũng quên mất, chuyện này nếu bố mẹ Triệu Anh Hoa biết chắc chắn sẽ chịu đả kích rất lớn. Quê chúng tôi không lớn, gia đình tôi và Triệu Anh Hoa vốn quen nhau, tôi nghe bố mẹ tôi kể chị của Triệu Anh Hoa vừa ly hôn, hình như còn tranh giành quyền nuôi con, bố mẹ Triệu Anh Hoa phải chạy qua với chị ấy. Chuyện này tôi ngại hỏi Triệu Anh Hoa, dù gì cũng là chuyện riêng nhà người ta, tôi đoán anh chị không tìm thấy họ là vì như vậy. Nếu anh chị gấp quá, tôi có thể giúp đỡ. Bố mẹ tôi biết bố mẹ Triệu Anh Hoa ở đâu, tôi có thể nhờ họ liên lạc, chị thấy được không?”
“Được, đương nhiên là được, cô giúp chúng tôi liên lạc với gia đình Triệu Anh Hoa đã là giúp chúng tôi rất nhiều, cảm ơn cô.” Phương Viên vui vẻ cảm ơn, cô vốn đang buồn mãi không liên lạc được với bố mẹ và chị gái của Triệu Anh Hoa, không biết phải làm sao đây, không ngờ bạn thân của Triệu Anh Hoa lại tốt bụng đến thế.
Nghe cô cảm ơn, cô bạn thân vội nói: “Không cần cảm ơn, tôi và Triệu Anh Hoa biết nhau bao nhiêu năm, biết cô ấy xảy ra chuyện, tôi không giúp được gì, lại không ở thành phố A, cũng không ở quê, muốn giúp anh chị cũng không giúp được, hỗ trợ an ủi bố mẹ cô ấy cũng không thể, bây giờ giúp được một chút lòng tôi cũng dễ chịu hơn. Tôi còn phải cảm ơn chị mới đúng, nhờ anh chị dù thế nào cũng phải tra ra là ai hại Triệu Anh Hoa, không được tha cho tên khốn đó!”
Vì thế Phương Viên đưa số di động của mình và Đới Húc cùng số bàn của văn phòng đội hình sự cho đối phương, như vậy đối phương có thể dễ dàng liên lạc với họ. Triệu Anh Hoa cẩn thận ghi chép lại, còn đối chiếu một lần, xác nhận không có sai sót mới kết thúc cuộc trò chuyện.
Tuy chưa xác minh thân phận của đối phương nhưng hiện tại ít nhất từ bạn bè của nạn nhân nghe được hai thông tin liên quan, một là bạn trai của nạn nhân tên Tiểu Dương, hai là có một thanh niên vì không theo đuổi được nạn nhân mà trở mặt thành thù. Người trước có thể thông qua nhiều con đường thăm dò thân phận cụ thể, Triệu Anh Hoa và hắn hiện tại dù còn yêu đương hay đã chia tay thì ít nhất hai người từng trong mối quan hệ yêu đương, một người như vậy người bên cạnh Triệu Anh Hoa không thể nào chưa từng gặp. Còn về người tung tin đồn bất lợi cho Triệu Anh Hoa ở trên mạng, hành tung của hắn đương nhiên có thể dễ dàng tìm được từ các ứng dụng xã giao trên mạng của Triệu Anh Hoa.
Tổng kết lại, tuy họ không có một tin tức nào cụ thể nhưng không thể xem là không có thu hoạch gì.
Buổi chiều 3, 4 giờ, bạn thân của Triệu Anh Hoa chủ động gọi điện, nói đã liên lạc với bố mẹ ở dưới quê, bố mẹ cô ấy cũng đã đến nhà Triệu Anh Hoa một chuyến, nhà cô ta không có ai, có lẽ mọi người đã qua với chị gái của Triệu Anh Hoa, có điều họ không biết nhà chị gái Triệu Anh Hoa cụ thể ở đâu nên nhất thời chưa tìm được, khi nào có thông tin gì khác sẽ lại liên lạc với Phương Viên. Thái độ tích cực phối hợp của bản thân Triệu Anh Hoa khiến Phương Viên vô cùng cảm kích.
Tới 5 giờ chiều, lại có người gọi điện cho Phương Viên, Phương Viên tưởng bạn thân của Triệu Anh Hoa lại có tin tức mới, kết quả vừa cầm di động lên thì lại thấy người gọi là Hạ Ninh mấy ngày nay vô cùng im lặng, hình như đang bận gì đó.
“Alo, cái đồ không có lương tâm, giờ mới nhớ tới tớ sao? Tớ còn tưởng cậu không nhớ số điện thoại của tớ, di động thì bị chó ăn rồi!” Thấy bạn thân gọi, tâm trạng Phương Viên lập tức tốt lên, cả ngày hôm nay bận rộn làm việc, chuyện cẩu huyết cũng coi như gặp rồi, quần quật sáng giờ, đầu óc đã không còn hoàn toàn tỉnh táo.
Hạ Ninh ở đầu bên kia cười gượng: “Đúng đấy, di động của tớ bị chó ăn, số điện thoại của cậu tớ phải nhờ người ta thôi miên mới nhớ lại đấy, ông ta nói may mà tớ cất giấu người bạn tốt này sâu trong lòng, nếu không không tìm lại được số điện thoại đâu!”
“Thôi thôi, không cần nịnh nọt thế đâu.”
“Không đùa nữa, tớ có một tin tốt muốn nói với cậu đây. Bên tớ có tiến triển rồi, cụ thể còn phải chờ bao lâu thì tớ không chắc, có điều không lâu nữa đâu, tớ có thể không cần ở thành phố C nhàm chán nữa, tớ chuẩn bị được điều đến thành phố A làm bạn với cậu rồi? Sao hả? Vui không?”
Phương Viên đương nhiên vui, có chuyện gì vui hơn bạn thân nhất của mình được điều động đến đây chứ? Nhưng cô quá hiểu Hạ Ninh, đừng nhìn Hạ Ninh bề ngoài luôn vui vẻ cười hì hì, thời điểm cô ấy nói không muốn tiếp tục ở thành phố C, muốn chuyển tới thành phố A, Phương Viên đã cảm thấy cô ấy không vui thật sự.
“Hạ Ninh, cậu nói thật đi, cậu ở thành phố C gặp chuyện gì phiền lòng hả, hay là công việc ở Cục công an thành phố C không vui?” Phương Viên hỏi nghiêm túc.
Vì Đới Húc có quen mấy người bạn ở thành phố C nên theo Phương Viên được biết, công việc ở bên đó khá thoải mái, với tính cách của Hạ Ninh thì hẳn sẽ không có vấn đề gì mới đúng.
Hạ Ninh không định trả lời, chỉ cười nói: “Được rồi, cậu cứ chờ tiếp giá đi, thời gian này tích cóp nhiều một chút, chuyện đầu tiên tớ làm sau khi chuyển đến thành phố A là ăn sạch ví tiền của cậu đấy!”