Mộ Chỉ Ly bừng tỉnh, sau đó bật cười. Hàn Mặc đối với Ích Quỳ quả thực là thật lòng, hơn nữa bệnh tình Ích Quỳ vừa được chữa khỏi, sốt ruột như thế cũng là bình thường. Nghĩ tới đây, Mộ Chỉ Ly không khỏi hỏi:
– Ích Hàn, Hàn Mặc thích Ích Quỳ, điểm này ngươi hẳn là phải biết chứ?
Ích Hàn khẽ gật đầu:
– Cái này dĩ nhiên là biết, Ích Quỳ đối với Hàn Mặc dường như cũng có rung động.
Cô muội muội này của hắn trong ngày thường căn bản không có giao lưu với nam tử, nhưng lại tin tưởng thậm chí còn ỷ lại vào Mộ Hàn Mặc như vậy thì đã chứng minh được trọng lượng của Mộ Hàn Mặc trong lòng nàng.
– Hàn Mặc và ta đều là tán tu, người nhà ngươi sẽ cho phép Hàn Mặc và Ích Quỳ đến với nhau sao?
Mộ Chỉ Ly có phần lo lắng, dĩ nhiên là nàng không cảm thấy Hàn Mặc không xứng với Ích Quỳ, nhưng nàng chỉ lo lắng cốc chủ Tuyệt Tình Cốc sẽ không đồng ý, dù sao thì bọn họ hôm nay ngoại trừ tu vi ra thì những cái khác đều không có.
Thấy dáng vẻ lo lắng của Mộ Chỉ Ly, Ích Hàn cười nói:
– Yên tâm đi, ta thấy phụ thân và mẫu thân của ta dường như không có ý phản đối. Ích Quỳ vẫn luôn là cục cưng bảo bối của nhà chúng ta, chỉ cần Ích Quỳ thích, bọn họ chắc là có thể tiếp nhận, hơn nữa nhân phẩm Hàn Mặc không tồi, tu vi cũng không tệ, thành tựu tương lai sẽ không thấp.
Lúc Ích Quỳ đối mặt với quá khứ đau đớn, hắn vẫn luôn quan sát biểu hiện của Mộ Hàn Mặc, mà biểu hiện của Mộ Hàn Mặc cũng làm cho hắn rất hài lòng. Nam nhân hiểu rõ nam nhân nhất, từ lời nói và việc làm của Mộ Hàn Mặc thì hắn có thể biết được tính tình Mộ Hàn Mặc, đúng như Mộ Chỉ Ly nói vậy, không cần lo lắng. Hơn nữa, Mộ Hàn Mặc cũng là một người có hoài bão, tuổi còn trẻ mà tu vi đã cực kỳ tốt, sau này tiếp tục phát triển thì thành tựu nhất định không kém.
Thấy Ích Hàn khẳng định như thế, Mộ Chỉ Ly cũng yên lòng. Bây giờ nàng bận tâm nhất chính là cậu đệ đệ này, chỉ cần Mộ Hàn Mặc có thể hạnh phúc, nàng liền có thể bỏ xuống một nỗi băn khoăn, nàng cũng rất thích Ích Quỳ, nhắc tới tình cảm của Ích Quỳ và Mộ Hàn Mặc thì thật sự rất thuần khiết.
– Ngươi nói như vậy thì ta cũng yên tâm, chúng ta đi đến buổi đấu giá đi.
Mộ Chỉ Ly cười nói.
Ánh mặt trời sáng chói lấp lánh, bầu trời trong xanh.
Dọc trên đường đi, vẫn hấp dẫn không ít ánh mắt của các cô gái trẻ, Ích Hàn thích thú, thỉnh thoảng trò chuyện vài câu với Mộ Chỉ Ly, Mộ Chỉ Ly cười mà không nói, nhưng tâm tình cũng rất tốt.
Bởi vì mỗi lần Tuyệt Tình Cốc tổ chức Vạn Hoa đại hội đều có tiến hành buổi đấu giá, vì sự tồn tại của buổi đấu giá này rất đặc biệt, tuy là bình thường cũng không có tổ chức buổi đấu giá nhưng tiền lời tử buổi đấu giá này lại đặc biệt cao hơn các buổi đấu giá khác.
Lúc hai người Mộ Chỉ Ly và Ích Hàn đi vào trong, đó là phát hiện bên trong có không ít nhóm người, mọi người đều hướng về phía đại sảnh bán đấu giá đi tới, chỉ là nhìn thấy một bóng người trong đám đông thì Mộ Chỉ Ly liền biết buổi đấu giá này sôi động vô cùng.
Lúc Ích Hàn chuẩn bị kéo Mộ Chỉ Ly đi đến phòng thượng khách thì Mộ Chỉ Ly lại dừng bước, nói:
– Ích Hàn, phòng Giám Bảo ở chỗ nào?
– Ngươi có đồ gì muốn bán đấu giá sao?
Ích Hàn hỏi, nhưng trong lòng không có nghi hoặc quá lớn, không ít người tu luyện đều đem bảo bối lên để bán đấu giá, nhưng mà Mộ Chỉ Ly sẽ để bảo bối gì thì hắn cũng có chút ngạc nhiên.
– Dĩ nhiên, trong buổi đấu giá này bảo bối tuy nhiều, giá cả có thể tưởng tượng đến trong buổi đấu giá thực sự không dễ, hiển nhiên cũng có chuẩn bị một ít.
Mộ Chỉ Ly chậm rãi nói, nàng vốn định mang Huyết hạt tinh ra bán đấu giá, bây giờ có Bồ đề đan, cũng không cần đến Huyết hạt tinh nữa.
– Phòng giám bảo ở bên này, ta dẫn ngươi đi.
Ích Hàn đi ở đằng trước, dẫn Mộ Chỉ Ly đến phòng giám bảo.
Phụ trách phòng giám bảo chính là một lão giả đầu đầy tóc bạc, tuy là tóc mai hoa râm nhưng tinh thần lại rất tỉnh táo, trong lúc mơ hồ còn lộ ra mấy phần thông minh lanh lợi.
Lão giả thấy Ích Hàn xuất hiện, vội vàng đứng lên, nói:
– Thiếu gia!
Ích Hàn khẽ gật đầu, nói:
– Cố lão, huynh đệ Mộ Ly của ta muốn giám bảo, ngươi xem một chút đi.
Nghe vậy, Cố lão nhìn về phía Mộ Chỉ Ly, trong mắt cũng hiện lên vẻ kính trọng, vội nói:
– Mộ công tử, không biết ngươi muốn giám định bảo bối gì?
Mộ Chỉ Ly lấy từ trong túi ra hai cái bình sứ trắng đưa cho Cố lão, nói:
– Chính là hai bình đan dược này.
Lần này nàng cũng không dự định là sẽ bán đấu giá bao nhiêu, một quả Bồ đề đan, ba miếng Như Ý đan, tuy là nàng có không ít mấy thứ này nhưng số lượng ít thì mới quý giá, tham gia nhiều buổi đấu giá, nàng cũng có được một chút kinh nghiệm.
Cố lão cẩn thận nhận lấy hai bình đan dược Mộ Chỉ Ly đưa tới, mở một bình sứ trắng ra trước tiên, từ trong đó đổ ra được một viên đan dược, ngửi một cái, mắt híp lại trầm tư một hồi rồi kinh ngạc nói:
– Đây là Như Ý đan có thể làm cho dung mạo trẻ mãi không già.
– Không sai, Cố lão thật là tinh mắt.
Mộ Chỉ Ly cười nói. Cố lão này cũng không phải là dược sư, lại có thể đoán ra được tên đan dược và tác dụng của nó với tốc độ nhanh như vậy, thực sự là cực kỳ không dễ.
Cố lão cười nói:
– Mộ công tử có thể luyện chế ra được đan dược như vậy mới thật sự là đột phá.
Ngay sau đó, Cố lão lại mở cái bình sứ trắng còn lại ra, cũng đem đan dược đổ ra.
Nhưng mà lần này, trong mắt Cố lão cũng hiện lên vẻ khó hiểu, trầm mặc một hồi lâu thì lúc này mới lúng túng ngẩng đầu lên nói:
– Thứ cho lão phi trí nhớ vụng về, xin hỏi Mộ công tử đây là đan dược gì?
Hắn làm Giám định sư cho Tuyệt Tình Cốc đã mấy chục năm, hôm nay lại có đan dược mà hắn không cách nào giám định được, trong lòng thực sự là hổ thẹn.
Ích Hàn nhíu mày, trong lòng cũng rất kinh ngạc. Nhãn lực Cố lão hắn hiểu rất rõ, ngay cả Cổ lão cũng không cách nào giám định được thì chắc chắn thứ này cực kỳ hiếm thấy.
– Đây là Bồ Đề đan.
Mộ Chỉ Ly chậm rãi nói, Cố lão không nhận ra Bồ Đề đan cũng là bình thường, nếu như hắn nhận ra thì Mộ Chỉ Ly mới thật sự phải kinh ngạc.
Nghe vậy, Cố lão rơi vào trong trầm mặc, bất ngờ kinh ngạc ngẩng đầu, nói:
– Mộ công tử nói Bồ Đề đan, chẳng lẽ là Bồ Đề đan có thể làm cho người từ Xuất khiếu cảnh trở xuống sẽ được tăng cấp tu vi không giới hạn hay sao?
Trước đây hắn đã từng nghe qua một giám định sư trưởng lão nhắc đến Bồ Đề đan, nhưng mà dựa vào lời giám định sư kia nói thì trên đời này đã không có phương pháp luyện chế Bồ Đề đan, thậm chí ngay cả dược liệu Bồ Đề đan cũng khó mà tìm được.
Mộ Chỉ Ly nghe vậy thì mỉm cười gật đầu:
– Chính là Bồ Đề đan mà Cố lão nói.
Cố lão vậy mà cũng đã nghe qua tác dụng của Bồ Đề đan, quả nhiên không hổ là giám định sư của Tuyệt Tình Cốc.
– Mộ công tử, thiếu gia, Bồ Đề đan này ta chưa từng thấy qua, ta thấy ta cũng cần một ít thời gian để các định xem nó có thật sự có tác dụng như vậy hay không.
Cố lão chậm rãi nói, trong mắt cũng hiện lên vẻ kích động không che đậy được.
Lúc này Ích Hàn cũng cực kỳ kinh ngạc, nghe Cố lão nói như vậy, như vậy thì giá trị Bồ Đề đan cũng không phải chỉ cao như vậy, tu vi tăng cấp vô điều kiện, đan dược bực này cho tới tận bây giờ hắn chưa từng thấy qua, quả thực là nghịch thiên. Thay đổi ánh mắt, hắn nhìn Mộ Chỉ Ly, ý muốn dò hỏi.
– Cái này hiển nhiên không thành vấn đề, Cố lão cứ giám định đi, ta cùng với Ích Hàn đi đến đại sảnh giám định trước, về phần gía gốc thì để cho Cố lão ngươi định.
Mộ Chỉ Ly nói.
– Được được.
Cố lão không ngừng gật đầu, sắc mặt càng thêm mấy phần cung kính so với trước đây.
Lúc Mộ Chỉ Ly và Ích Hàn rời khỏi, Ích Hàn cũng không kiềm chế được nghi ngờ trong lòng, hỏi:
– Mộ Ly, đan dược kia là ngươi luyện chế ra sao? Đan dược hiệu quả nghịch thiên như thế mà ngươi chịu đem bán đấu giá sao?
Thấy dáng vẻ Ích Hàn khẩn thiết, Mộ Chỉ Ly cười cười:
– Chính bởi vì nghịch thiên cho nên mới có thể đưa ra giá tốt, đổi thành những vật khác thì cũng không bao nhiêu tiền.
– Huynh đệ, ngươi đã có thể nghĩ như vậy thì đan dược nghịch thiên kia không bằng hãy đem bán cho ta là được rồi.
– Thân là huynh đệ cũng phải tính toán rõ ràng, ta đây cũng nghèo lắm đó, ha ha ha.
Mộ Chỉ Ly cười nói.
– Vậy ngươi có còn dư lại hay không? Nếu không thì ta phải đi đấu giá Bồ Đề đan kia.
Tuy là Cố lão chưa khẳng định được hiệu quả của Bồ Đề đan, nhưng hắn đối với huynh đệ của mình cũng có hiểu biết, nếu Mộ Chỉ Ly nói như vậy thì nhất định thực sự là Bồ Đề đan.
– Thôi đi, ngươi là huynh đệ của ta, còn có thể bị ngươi làm hỏng mất chuyện nữa. Có điều đan dược này bây giờ ta đã không còn, sau này có dịp ta sẽ cho ngươi.
Mộ Chỉ Ly cười nói, sau đó lấy ra một cái bình sứ trắng đưa cho Ích Hàn, nói:
– Ở đây còn dư lại hai viên Như Ý đan, ngươi lấy danh nghĩa Hàn Mặc đưa cho Ích Quỳ và phu nhân đi, nữ tữ vẫn khá để ý tới dung mạo.
Nghe vậy, Ích Hàn cười hắc hắc:
– Thứ đồ chơi này nhất định làm cho tiểu muội và mẹ ta thích đây, tiểu tử ngươi gian trá lắm, bây giờ lại làm giúp cho Hàn Mặc.
– Đó là hiển nhiên, hắn cũng là đệ đệ của ta, có thể ít đi đường vòng một chút luôn luôn tốt.
Mộ Chỉ Ly lại nói:
– Mau vào đi thôi, buổi đấu giá này sắp bắt đầu rồi.
Có thiếu gia Ích Hàn Tuyệt Tình Cốc ở đây, Mộ Chỉ Ly đi vào đại sảnh bán đấu giá dĩ nhiên không có chút vấn đề, so với việc những người khác xếp hàng chen chúc kia thì trong chớp mắt hai người đã đi vào trong đại sảnh.
Tầm mắt đột nhiên tối xầm, toàn bộ đại sảnh của buổi bán đấu giá tối ôm, duy chỉ có ánh sáng khác thường trên đài cao kia. Tiếng bàn tán ong ong ùn ùn kéo đến truyền vào tai hai người, làm cho hai người không khỏi nhíu mày.
Chúng ta đi đến phòng thượng khách đi, bên này có chút hỗn loạn.
Ích Hàn nói, số người ở đây đông đúc vô số, tốt xấu lẫn lộn, mặc dù trong phòng đấu giá ở Tuyệt Tình Cốc không có người nào dám gây sự nhưng thường xuyên vẫn có xung đột.
Ngồi ở trong phòng thượng khách, Mộ Chỉ Ly cảm thấy ở nơi này nhìn thấy cảnh vật trên đài cao lại càng rõ ràng hơn, ngươi bên ngoài không nhìn thấy bọn họ, mà ở bên trong lại có thể thấy rõ tình hình bên ngoài.
Lúc Mộ Chỉ Ly đang đánh giá cảnh vật xung quanh, trong tầm mắt lại xuất hiện một bóng dáng hồng sắc quen thuộc, đôi mắt trong veo đột ngột mở to, tràn đầy vẻ khó tin.
Đó là Hàn Như Liệt, tại sao hắn lại có mặt ở nơi này?
Lúc này, Hàn Như Liệt đang ở trong đại sảnh bán đấu giá đi qua đi lại quan sát, vốn muốn tìm bóng dáng ở trong lòng nhưng lại phát hiện xung quanh không có sự tồn tại của nàng, không khỏi nhìn đến phòng thượng khách ở chỗ cao phía sau, lại phát hiện ánh mắt không thể nào nhìn thấu vào trong đó, chỉ có thể im lặng quay đầu.
Dù trong lòng cực kỳ kinh ngạc, khóe miệng Mộ Chỉ Ly cũng chậm rãi cong lên, nhớ lại trước đây Hàn Như Liệt nói gặp khó khăn, chắc chắn chính là nguyên nhân này. Nếu không phải mình vừa đúng lúc nhìn thấy thì còn không biết sẽ phải dùng cách gì để gặp mặt nhau.