“Ha ha, huynh đệ thật tinh mắt ah, ta cũng cho là như vậy. Thủy Kinh Nhu kia đúng là xinh đẹp, thoạt nhìn giống như một thần nữ, làm cho người ta muốn tới gần cũng không được, Đông Phương Ly bàn về tư sắc không kém nàng ta, về khí chất lại càng đứng thứ nhất, còn nàng ta thắng là vì có bộ dạng thùy mị ah!”
Mộ Chỉ Ly và Hàn Như Liệt tiến vào ghế lô, nhưng đối với những việc mọi người bàn tán dưới lầu vẫn nghe thấy rõ ràng. Dĩ nhiên, chuyện như vậy bọn họ cũng sẽ không cùng đối phương so đo, dù sao chuyện ngồi lê đôi mách ở trên người người khác, nếu muốn xen vào còn không biết được phải quản tới khi nào.
Ban đầu khi Mộ Chỉ Ly chưa tới Chủ thế giới, mỹ nhân đệ nhất của Hoàng Thành chính là Thủy Khinh Nhu, trong con mắt của phần lớn nam tử thì Thủy Kinh Nhu chính là thần nữ trong lòng bọn họ, bởi vì nàng ta không chỉ là mỹ nhân đệ nhất, mà còn là cao thủ đệ nhất của Thủy gia.
Cô gái có tướng mạo như vậy lại không phải là người ngu ngốc, chẳng phải là đối tượng chọn lựa tốt nhất trong lòng nam tử hay sao? Cũng may thực lực của nàng ta đủ mạnh, nên vẫn không có người nào dám thấy sắc nảy lòng tham.
Lúc ở truyền thừa chi địa Thủy Khinh Nhu cũng có mặt, nhưng lúc đó thời khắc mấu chốt của Thiên Không Chi Thành mở ra, nàng cũng không chú ý tới, bình thường chuyện của người khác, không có liên quan gì tới nàng , đương nhiên cũng sẽ không dồn hết tâm trí để ý tới.
“Nương tử, mị lực của nàng thật là không nhỏ, lần này sẽ đánh bại mỹ nhân đệ nhất ah.” Hàn Như Liệt trêu đùa, hắn đối với mỹ nhân đệ nhất cái gì đó không có hứng thú, ở trong lòng hắn chỉ có Ly nhi là đẹp nhất.
Sắc mặt Mộ Chỉ Ly nghiêm túc vài phần, gật đầu nói: “Đúng vậy ah, chàng nên cẩn thận, nói không chừng ngày nào đó ta nhìn thấy được một người nào đó anh tuấn uy vũ hơn thì sẽ đi cùng với người ta.” Dáng điệu nghiêm túc kia giống như đang nói thật.
Trong lòng Hàn Như Liệt căng thẳng , hắn biết Mộ Chỉ Ly đang nói đùa, nhưng là không nhịn được, trực tiếp kéo nàng tới ngồi ở trên đùi của mình, nói: “Không cho chạy, cả đời này đều không cho chạy!”
Thuần túy không kịp đề phòng, Mộ Chỉ Ly trực tiếp ngồi ở trên người Hàn Như Liệt, hai má không khỏi đỏ lên, gắt giọng: “Mau buông tay!” Tư thế như vậy thực sự quá mập mờ rồi, nếu như bị người bên cạnh thấy được còn không biết họ nghĩ như thế nào.
Hàn Như Liệt lại không nghe theo, tăng thêm lực đạo trong tay không để cho Mộ Chỉ Ly né ra, ngửi mùi thơm của cơ thể nàng, nói: “Dù sao ở trong ghế lô cũng không có ai thấy, sợ cái gì? Đều là nương tử của ta rồi, sao còn xấu hổ như vậy?”
Mỗi lần nhìn bộ dạng xấu hổ của Mộ Chỉ Ly, hắn đều không nhịn được trong lòng nhộn nhạo, nhất là thời điểm ngọ ngoạy, tiếp xúc kia của Ly nhi khiến cho hắn không nhịn được nổi lên phản ứng.
Bị Hàn Như Liệt nói như vậy, Mộ Chỉ Ly lại càng xấu hổ và giận dữ không chịu nổi: “Chàng lại không đứng đắn rồi! Mau buông ra, một lúc nữa có người tới!”
Trong lúc Mộ Chỉ Ly nói chuyện, tiếng bước chân truyền đến, có người mang thức ăn lên, nhân cơ hội này Mộ Chỉ Ly vội vàng thoát khỏi trói buộc của Hàn Như Liệt, ngồi xuống ở bên đối diện , trên da thịt mềm mại ửng lên màu hồng nhàn nhạt, cúi đầu không nói lời nào.
Mãi đến khi tiểu nhị rời khỏi, lúc này Mộ Chỉ Ly mới ngẩng đầu lên, chỉ lo ăn món ăn không để ý tới Hàn Như Liệt.
“Ly nhi, sao nàng lại ăn một mình, vi phu phải làm sao bây giờ?” Hàn Như Liệt khẽ cười nói, hắn biết Ly nhi xấu hổ không biết nên nói cái gì mà thôi, nhìn dáng điệu nàng phồng má quả thực đáng yêu cực kỳ.
Nghe được lời nói của Hàn Như Liệt, lúc này Mộ Chỉ Ly mới nhìn hắn một cái, gắp thức ăn cũng mặc kệ phản ứng của Hàn Như Liệt, trực tiếp nhét vào miệng hắn: ” Cho chàng ăn!”
Đột nhiên bị đút vào miệng nhiều thức ăn như vậy, Hàn Như Liệt bị sặc, không khỏi ho khan, khuôn mặt tuấn tú vì vậy mà trở nên đỏ, đáng thương nhìn Mộ Chỉ Ly.
Nhìn thấy bộ dáng đáng thương như vậy của Hàn Như Liệt, Mộ Chỉ Ly không thể nhịn cười mà cười ra tiếng, ngay sau đó lên tiếng nói: ” Được rồi, được rồi, nếm thử đi, món ăn ở đây cũng không tệ lắm.” Đối với Hàn Như Liệt, nàng thực sự không có cách nào mà tức giận, thật là ép buộc chính mình ah, hết lần này tới lần khác bản thân nàng lại cảm thấy rất tốt?
“Hì hì, nương tử nói ăn ngon thì chắc chắn là ăn ngon.”
Đúng lúc hai người đang nói chuyện, đột nhiên nghe được âm thanh từ lầu dưới truyền đến, chân mày hơi nhăn lại, nhưng cũng không dừng đũa.
“Lời này của ngươi là có ý gì? Khinh Nhu sư tỷ của chúng ta thua kém Đông Phương Ly kia? Ta thấy mắt ngươi bị mù ah!” Âm thanh sắc bén của một nữ tử ở giữa đại sảnh vang ra, hấp dẫn ánh mắt mọi người.
“Đúng thật là, tại sao người đàn bà dâm đãng kia có thể so sánh với tiên nữ Khinh Nhu sư tỷ! Ta thấy rằng Đông Phương Ly quăng các ngươi một cái mị nhãn nên mới có thể bị quỷ ám như vậy!”
“Ta cho các ngươi biết, sư tỷ Khinh Nhu của chúng ta mới không phải mà nữ tử tư sắc loại này có thể so được, biết không?” Thủy Khinh Tiếu đem kiếm gác ở phía trước bả vai của một gã nam tử, lên tiếng nói.
Nam tử lập tức gật đầu, đáp: “Dạ dạ dạ, kém xa ah, lúc trước đều là ta nói vớ vẩn, ngài đại nhân không nên chấp kẻ tiểu nhân, đừng cùng ta chấp nhặt.”
Nghe thấy lời nói kia của nam tử, lúc này Thủy Kinh Tiếu mới hài lòng thu hồi kiếm của mình: “Đây còn kém không nhiều lắm, ngày sau những lời nói như thế này đừng để cho ta nghe thấy một lần nữa, hậu quả ngươi cũng biết !”
Thủy Khinh Tiếu là muội muội của Thủy Khinh Nhu, vốn là nhìn thấy tỷ tỷ từ chỗ truyền thừa trở về, liền nghĩ cùng ra đây ăn bữa cơm, không nghĩ đến sẽ nghe được những lời nói như vậy, thật sự đáng ghét!
Thủy Khinh Nhu đã ở trong đại sảnh, nhìn thấy một màn phát sinh phía trước, trên khuôn mặt xinh đẹp vẫn không có chút thay đổi, dường như mọi chuyện trước mắt nàng chưa từng để ở trong lòng, tính tình Khinh Tiếu chính là như vậy, nàng sớm đã thành thói quen.
Vốn là đang ăn thức ăn, sắc mặt Hàn Như Liệt bây giờ trở nên âm trầm đáng sợ, đối phương nói tướng mạo Thủy Khinh Nhu đẹp, hắn không thèm để ý, nhưng là nói Ly nhi của hắn như thế thì không thể nhịn! Cái quái gì! Lại dám nói Ly nhi của hắn như vậy, cho dù là nữ tử hắn cũng như thường không bỏ qua!
Mộ Chỉ Ly nhìn sắc mặt u ám của Hàn Như Liệt cũng biết lời nói của nàng kia đã chạm đến điểm mấu chốt của hắn, khi nàng nghe thấy lời nói khó nghe của cô gái kia thì cũng nhíu mày, nàng cùng đối phương không thù không oán, kiểu làm tổn thương nàng như vậy thật sự là hơi quá đáng một chút.
Chẳng biết tại sao, nhìn thấy bộ dáng Hàn Như Liệt vì nàng mà tức giận, tâm tình của nàng không hiểu vì sao lại tốt lên. Căn bản nàng sẽ không để ý cái nhìn của người khác, chỉ để ý cái nhìn của người bên cạnh mình.
“Oành!”
Mọi người chỉ nghe nghe thấy một tiếng vang thật lớn, cửa ghế lô lầu hai ầm vang nổ mạnh, một dáng người cao ngất hiện tại xuất hiện trong tầm mắt của mọi người.
Tầm mắt Hàn Như Liệt chuyển hướng về phía nữ tử kiêu ngạo ở dưới lầu, một cổ sát khí khiến cho người ta sợ hãi nhất thời tràn ngập ra, trong con ngươi màu lam mang theo một tia lạnh lẽo, làm cho mọi người run sợ.
Lầu hai bỗng nhiên truyền ra âm thanh lớn như thế, tầm mắt mọi người nhao nhao chuyển đến phía trên, trong chốc lát không ít người đều là tràn đầy hứng thú nhìn Thủy Khinh Tiếu.
Ai bảo nàng ta lúc trước tùy tiện, người ta Đông Phương Ly và Đông Phương Liệt đang ở bên trong ăn cơm ah! Nói xấu trước mặt người ta, đây không phải là tự tìm mắng chửi sao? Huống chi hai người Đông Phương Liệt cũng không phải là người dễ bị ức hiếp, người ta Lương Tĩnh Viên cũng bị bọn họ đánh chạy.
Cảm nhận được ánh mắt lạnh như băng kia của Hàn Như Liệt, Thủy Khinh Tiếu cảm thấy lạnh cả người từ dưới chân lên tới lưng, trong lòng cũng là kinh ngạc tột cùng, nàng không có đắc tội với hắn ah, như thế nào lại bày ra một bộ dáng bản thân mình muốn giết người?
“Ngươi nói ai là người đàn bà dâm đãng?” Hàn Như Liệt gằn từng chữ nói, sao chịu được câu nói kia, trên khuôn mặt anh tuấn yêu nghiệt đầy vẻ u ám, giống như yên lặng trước khi bão táp tới, làm cho người ta rất áp lực.
Thủy Khinh Tiếu ngẩn ra, nhớ lại lời nói của mình lúc trước, lại nhìn về phía nam tử trước mắt này bỗng hiểu ra được vài phần: “Ta nói ai liên quan gì tới ngươi? Hay là ngươi thích Đông Phương Ly kia? Người ta đã có tình lữ rồi! ”
Thủy Khinh Tiếu không có đi chỗ truyền thừa, hơn nữa lúc trước Đông Phương Ly và Đông Phương Liệt, hai người chưa từng ra khỏi Đông Phương gia, cho nên nàng ta không nhận ra bọn họ cũng là chuyện bình thường.
Biết rõ nam tử này chính là Đông Phương Liệt, trong lòng mọi người cười thầm, Thủy Khinh Tiếu đúng là ngu ngốc ah, nhưng mà cũng không có người nào tốt bụng đi nhắc nhở Thủy Khinh Tiếu.
Tại thời điểm Thủy Khinh Nhu thấy Đông Phương Liệt xuất hiện liền ý thức được chuyện này sợ là không có đơn giản như vậy, nàng không nghĩ tới Đông Phương Liệt lại ở chỗ này, dựa vào tin tức nghe được mà nói, bọn họ không nên xuất hiện ở đây mới đúng, chuyện thật đúng là vừa vặn.
Thân hình khẽ động, Thủy Khinh Nhu chắn trước mặt Thủy Khinh Tiếu, nói: “Liệt công tử, sự việc lúc trước là một sự hiểu lầm, muội muội của ta không phải cố ý, hãy nể mặt mũi của ta, bỏ qua chuyện này có được hay không?”
Trên mặt Thủy Khinh Nhu mang theo nụ cười dịu dàng, một dung nhan tuyệt mỹ như thế như thế cộng thêm nụ cười kia có thể nói rằng không một ai có thể chối từ, chỉ cần là người nam tử sẽ không có biện pháp chống lại sức hấp dẫn của nàng, một chiêu này của nàng chính là trăm trận trăm thắng, nàng tin tưởng lần này tuyệt đối sẽ không ngoại lệ.