Nhưng nếu như sư mẫu của ngươi thực sự là người trong tộc, ta nghĩ rằng các vị trưởng bối kia nhất định sẽ biết. Nàng ấy là lão nhân nổi danh trong long tộc, trên cơ bản tất cả chuyện tình của Long tộc bọn họ đều biết.”
Khóe miệng Thiên nhi nở một nụ cười tự nhiên, hiển nhiên là đối với vị trưởng bối kia tràn ngập tin tưởng.
Nhìn thấy bộ dáng chắc chắn này của Thiên nhi, Mộ Chỉ Ly cũng không khỏi nở nụ cười. Mặc dù ý nghĩ của nàng đi Long tộc cũng vì chuyện này, nhưng đến cuối cùng cũng không thể không thừa nhận rằng riêng bản thân mình không thể nào làm nổi.
Long Tộc cao ngạo hơn những gì nàng nghĩ, hơn nữa hiện tại thân phận của nàng khi đi đến Long tộc cũng không tốt, cũng không phải là một nhân vật được hoan nghênh, mặc dù nàng có cố ý đi đến tận cửa để hỏi chắc chắn cũng sẽ không có ai thèm để ý.
“Chỉ Ly, bây giờ các ngươi ở lại chỗ này nhé, ta đi tìm nàng ta rồi hỏi một phen sau đó sẽ quay lại đây tìm ngươi, như thế nào?”
“Tốt, vậy ngươi đi cẩn thận một chút.” Mộ Chỉ Ly đáp
“Yên tâm đi, ta sẽ không có việc gì.” Thiên nhi hướng tới đám người Mộ Chỉ Ly phất phất tay sau đó rất nhanh hướng phía sau bọn họ đi tới, nàng biết được Chỉ Ly đối với chuyện của vị sư nương này rất là để ý, đương nhiên nàng cũng muốn giúp Chỉ Ly thăm dò một phen.
Chỉ hy vọng sẽ không làm cho Chỉ Ly thất vọng, nếu không thì sẽ không bao giờ tìm đươc sư mẫu của nàng.
Nhìn bóng lưng của Thiên nhi rời đi, nụ cười trên mặt đám người Mộ Chỉ Ly cũng là hoàn toàn tiêu tán đi.
“Sao Thiên Nhi lại bỏ đi một mình như vậy chứ, nàng ấy không sợ sẽ bị trưởng lão Long tộc nhốt lại à?” Mộ Dật Thần cau mày lên tiếng .
Nếu thực sự bọn hắn muốn giam giữ Thiên Nhi, bọn họ nghĩ muốn mang Thiên Nhi ra chỉ sợ là vô cùng khó khăn, đến lúc đó bọn họ thật đúng là thúc thủ vô sách.
Nghe vậy, Hàn Như Liệt và Mộ Chỉ Ly nhìn nhau sau đó cũng lên tiếng nói:”Hẳn là sẽ không, nếu như mà bọn họ thực sự nhốt nàng ấy lại, Thiên nhi nhất định sẽ liều mạng phản kháng, Long Tộc tuyệt đối không muốn chuyện này xảy ra.
Ta vừa đi qua điện Nghị Sự thấy trong đó vẫn còn tiếng nói và hành động rất mạnh mẽ, hiện tại các ngươi có thể yên tâm. Ta cũng đã xử lí chuyện của gia tộc nhiều năm như vậy, bất luận là thế gia hay là một chủng tộc, cách thức để xử lý một chuyện nào đó hầu như đều giống nhau cả.”
Hiển nhiên Hàn Như Liệt rất có kinh nghiệm trong chuyện này. Nghe Hàn Như Liệt phân tích xong , lo lắng trong lòng Mộ Dật Thần cũng vơi bớt đi phần nào, kỳ thật trong ba người ở đây Mộ Dật Thần mới là người trong lòng khó chịu nhất.
Bởi vì hắn không có cách nào để bảo vệ được người thương của mình, nếu như thực lực của hắn đủ cường đại mà nói chỉ một cái Long tộc thôi thì thế nào! Cái thế giới này đạo lý chính là như vậy, nắm tay ai to người đó thắng.
Nếu như hắn thực sự có làm chuyện thách thức Long tộc mà nói, thì Long tộc căn bản không không thèm để vào trong mắt,cũng bới vì do hắn không có thực lực cho nên hiện tại mới bị bọn hắn quản chế thế này.
Hai người Mộ Chỉ Ly và Hàn Như Liệt đều hiểu rõ sự đau khổ trong lòng Mộ Dật Thần, nhưng hai người cũng không có lên tiếng an ủi, ở lúc này có an ủi cũng không giúp được ích lợi gì, lấy lí trí của Mộ Dật Thần, tất nhiên hắn có thể tự mình suy nghĩ hành động cẩn thận.
Tuy nói hiện tại chỗ này bị quản chế làm cho người ta có cảm giác rất không thoải mái, nhưng đối với Mộ Dật Thần mà nói đó chính là một loại động lực. Có áp lực mới có động lực, đây là một loại bức bách khiến con người ta ham muốn trở nên mạnh mẽ.
Đối với điểm này, có thể nói Mộ Chỉ Ly chính là người hiểu rõ nhất, nếu như cuộc sống của nàng trước đây không có nhiều áp lực như vậy, nói không chừng bản thân nàng cũng sẽ không đạt được thành tựu như hiện nay.
Ước chừng nửa canh giờ sau, bóng dág của Thiên nhi xuất hiện ở tầm mắt của mọi người.
Nhìn thấy Thiên nhi bình an trở về, Mộ Dật Thân thở ra một hơi sự lo lắng trong lòng cũng vơi đi rất nhiều.
Sắc mặt Thiên nhi tràn đầy vui mừng hớn hở đi đến bên Mộ Chỉ Ly, lên tiếng : “Chỉ Ly, ta mang ngươi đi gặp vị trưởng bối kia, chuyện của sư mẫu của ngươi, bà ta đúng là có biết một chút đấy, nhưng mà vừa rồi bà ta không có nói rõ ràng với ta, cụ thể là chuyện gì đã xảy ra ta nghĩ chính bản thân ngươi nên nói ra với bà ta nha.”
Nghe vậy, trong mắt của Mộ Chỉ Ly cũng hiện lên một niềm vui bất ngờ: “Thực sự là vậy? Vậy thì bây giờ ta sẽ đi theo ngươi!”
Tuy nhiên, lúc Mộ Chỉ Ly và Thiên Nhi chuẩn bị xuất phát, thì Hàn Như Liệt lên tiếng : “Hai người chúng ta cũng đi cùng với các nàng, cùng lắm thì chúng ta sẽ đứng chờ ở bên ngoài.
Hàn Như Liệt tiến lên một bước trực tiếp ôm lấy bả vai Mộ Chỉ Ly : “Nương tử, tại sao bất cứ lúc nào có chuyện gì đó nàng lại ném vi phu sang một bên như thế? Cái thói quen này thật không tốt, phải sửa!”
Nhìn khuôn mặt hơi hơi nghiêm túc của Hàn Như Liệt, Mộ Chỉ Ly cũng cảm thấy tức cười liền gật đầu nói: “Được rồi, chuyện này xem như là ta không đúng.”
Nói về chuyện này thật là nàng không đúng, bởi vì nhiều năm qua nàng đều tự bản thân mình xử lý mọi chuyện, cho nên luôn quên mất điều này. Nhưng bây giờ nàng khác trước kia , nàng đã thề là sẽ không bao giờ rời khỏi Hàn Như Liệt, hiển nhiên là có chuyện gì cần giải quyết thì hai người cùng phải đi.
Lấy tính tình của Liệt, tuyệt đối sẽ không để cho bản thân mình gặp khó khăn.
Tốc độ của Mộ Dật Thần cũng không chậm chút nào , trực tiếp đi tới bên cạnh Thiên nhi nắm chặt bàn tay nhỏ bé không xương của nàng, hơi trách móc nói: “Ngươi cũng vậy!”
Trên mặt Thiên nhi hiện lên tia vui vẻ, đôi con ngươi sáng ngời ngời. Mặc dù thói quen ở chung của bọn họ vẫn như trước kia cãi nhau ầm ĩ, nhưng không thể phủ nhận rằng hành động hiện tại làm cho bọn họ cảm động.
Lập tức, bốn người này cùng nhau đi tới chỗ ở của vị tiền bối kia , chờ mong lúc bí mật này được khám phá.
Trong nghị sự lúc này cũng náo nhiệt phi phàm.
“Chuyện này theo ý các ngươithì chúng ta nên xử lý thế nào? Thái độ của Thiên nhi rất kiên quyết, ta thấy thật rất khó khăn nếu như muốn làm cho nàng ấy đổi ý.” Nhị trưởng lão thấy bộ dáng tức giận không thèm nói chuyện của Đại trưởng lão kia cũng lên tiếng nói.
“Theo ta thấy trên cơ bản Thiên nhi không có khả năng thay đổi tâm ý , điều này có thể nhìn thấy được trong ánh mắt trao đổi với nhau của Thiên Nhi và tên kia thì biết . Chúng ta đều là những người có kinh nghiệm sao mà không thể nhận ra được?”
“Các ngươi nói như vậy là có ý gì! Thiên nhi muốn làm như vậy chẳng lẽ chúng ta sẽ đồng ý cho nàng ta làm như thế sao? Đây chính là điều lệnh của Long Tộc chúng ta, nếu để cho nàng ta vi phạm như vậy, chúng ta sẽ thông báo thế nào với tộc nhân của chúng ta đây!
Ban đầu thật sự không nên để cho Thiên Nhi đi ra bên ngoài, vừa ra đi liền biến mất những tám trăm năm, bây giờ trở vể còn vác theo cái đại phiền toái như vậy, lập tức tìm biện pháp tách hai đứa bọn chúng ra ngay !” Đại trưởng lão vỗ cái bàn tức giận nói
Nhìn bộ dáng tràn ngập tức giận Đại trưởng lão kia , trong lòng mấy vị trưởng lão đều có chút bất đắc dĩ. Ban đầu Thiên nhi rời đi Long Tộc cũng do bọn hắn cho phép, nghĩ rằng muốn cho nàng hiểu biết một chút kiên thức nên mới cho nàng ấy ra bên ngoài, lại không nghĩ tới sẽ lại xảy ra chuyện hồ đồ thế này.
“Dựa theo lý thuyết, Thiên Long đời tiếp theo cũng sắp xuất hiện. Bằng không chúng ta cùng Thiên nhi hòa bình nói chuyện một lâng, đợi đến lúc Thiên Long đời sau xuất hiện rồi sẽ để cho nàng đi có được hay không?
Nếu như Đại trưởng lão có thể nhẫn nhịn được tâm tình mà nói, có lẽ là trong lúc đó chúng ta cùng nhau trao đổi cũng không xảy ra chuyện ầm ỹ thế.” Ngũ trưởng lão cũng biểu đạt cái nhìn của bản thân
“Ý của ngươi nói là ta hành xử không đúng?” Đại trưởng lão không khỏi lên tiếng.
“Đại trưởng lão, ta không phải là có ý tứ này. Hiện tại mục đích của chúng ta là như nhau, người làm ơn cùng nhau phối hợp một phen đi.” Ngũ trưởng lão thở dài một hơi nói, vị Đại trưởng lão này cái gì cũng tốt, nhưng được cái tính tình thì nóng nảy không ai bằng.
“Nam tử kia, nếu ta không nhìn lầm, thì hắn là tộc nhân của tộc Khiếu Nguyệt Thiên Lang, mặc dù không cách nào phán đoán được hắn ở tộc Khiếu Nguyệt Thiên Lang đến tột cùng là có thân phận đến mức nào, nhưng mà có thể xác định được là thân phận của hắn nhất định là không thấp.
Nếu không phải thân phận của Thiên nhi đặc biệt, cùng hắn chung một chỗ cũng rất xứng đôi.” Tứ trưởng lão chậm rãi lên tiếng , lúc trước hắn có chú ý đến Mộ Dật Thần, tiểu tử này thực sự là không tệ.
” Hiện tại ngươi nói những thứ này thì có ích lợi gì, vấn đề là thân phận của Thiên nhi căn bản không có khả năng thay đổi được. Ta cảm giác được chúng ta căn bản không có khả năng thỏa hiệp với nàng ấy, tuy nói rằng Thiên Long đời sau sắp xuất hiện, nhưng còn thời gian thì không có cách nào nói rõ ràng được.
Chúng ta chỉ có các đem bọn họ tách ra, sau đó tình cảm của bọn họ thế nào cũng đành do tạo hóa mà thôi.”
“Liệu có cách nào khiến cho Thiên Nhi chết tâm hay không?” Lục trưởng lão đã hỏi đến điểm mấu chốt của vấn đề, khiến cho tất cả các vị trưởng lão đều nhíu mi khó nghĩ không thôi.
Tuy nhiên, một khắc sau Thất trưởng lão nói: “Ta có một biện pháp, nếu như thành công mà nói nhất định có thể sẽ làm cho Thiên nhi hết hy vọng!”
…
Đi một hồi lâu sau, đám người Mộ Chỉ Ly mới đi đến được nơi ở của vị trưởng bối mà Thiên nhi nói, không thể không thừa nhận là phạm vi của của Long tộc không phải nhỏ bé tầm thường.
Thiên nhi tiến lên phía trước gõ cửa, chỉ nghe thấy một giọng nữ tang thương truyền vào tai bọn họ.
“Vào đi.”
Lập tức, ánh mắt Thiên nhi hướng tới Mộ Chỉ Ly một phen, Mộ Chỉ Ly lúc này một thân một mình đi vào, ba người Thiên nhi chính là đứng ở ngoài cửa chờ đợi .
Mộ Chỉ Ly vừa vào cửa nhìn thấy bên trong một vị lão bà, trên mặt bà ấy đầy nếp nhăn, nhưng lại làm cho người ta có một loại cảm giác cực kỳ hiền lành thân thiết , khiến cho Mộ Chỉ Ly có một loại ảo giác, giống như nàng đang đi gặp bà nội của mình vậy.
Mộ Chỉ Ly hướng tới lão bà thi lễ nói: “Gặp qua tiền bối.” Mặc dù lão bà trước mắt không thể nhìn thấy được uy lực của bà ta, nhưng mà trong lòng Mộ chỉ ly biết thực lực hai người không hề đồng nhất, nếu không Thiên nhi cũng sẽ không kính trọng bà ấy như vậy .
Nhìn thấy Mộ Chỉ Ly đi vào, trên mặt lão bà hiện lên tia vui vẻ : “Ngồi đi, không cần phải giữ lễ tiết. Nghe Thiên nhi nói ngươi muốn nghe đươc tin tức của sư mẫu ngươi?”
Mộ Chỉ Ly gật đầu: “Đúng vậy.”
” Vì sao ngươi lại nhận định được sư mẫu ngươi là người của long tộc ta?” Lão bà chậm rãi lên tiếng hỏi, vẻ mặt bình tĩnh không có chút biến hóa nào, làm cho người ta không thể đoán được bà đang suy nghĩ những gì.
“Bởi vì sư mẫu của ta tự mình nghĩ ra một vũ kỹ gọi là Tu La Thất Sát. Vũ kỹ này vốn được giấu trong Long Ngạo Cửu Tiêu, căn cứ theo Điện chủ trong Mộn phái nói, Long Ngạo Cửu Tiêu này chính là một vũ kỹ của Long tộc.
Nếu như sư mẫu của ta có thể sáng tạo ra vũ kỹ như vậy mà nói, coi như nàng ấy không phải là người của Long tộc, thì nhất định là nàng ấy cũng sẽ có một mối quan hệ nào đó với Long tộc.” Mộ Chỉ Ly ăn ngay nói thật, nàng đều thành thật nói ra những gì nàng biết.
Nếu như nàng muốn tìm hiểu một chuyên đương nhiên phải đem đầu đuôi nói hết ra, huống chi đối với lão bà trước mặt này cực kỳ tin tưởng căn bản không có chút ngại ngùng nào cả.