Rất nhanh, có ba ngự y sư được Tạp Ân vội vàng dẫn vào.
“Chúng thần bái kiến bệ hạ, cùng các vị điện hạ.)
“Ân, đều đứng lên đi.”
Ba ngự y sư đều qua tuổi sáu mươi, vừa nhìn đã biết đều có y thuật cao siêu, kinh nghiệm phong phú.
Ba người bọn họ run lẩy bẩy thi lễ với Hoàng Phủ Ngạo cùng những người khác, thấy hoàng đế bệ hạ của bọn họ không nói gì nữa, dưới ánh mắt ra hiệu của Tạp Ân thì lập tức đi tới bên cạnh Hoàng Phủ Vu Mạc.
Hiển nhiên, trên đường tới đây, Tạp Ân cũng đã dặn dò qua, hơn nữa còn nói cho bọn họ biết lần này tới để chuẩn trị cho ai.
Vẻ mặt Hoàng Phủ Vu Mạc có chút dại ra, được hai thị tỳ nâng tới một ghế nằm, sau khi nằm hảo, ba ngự y sư liền vây quanh hắn bắt đầu chuẩn trị.
Chuẩn đoán bệnh rất nhanh đã xong, cho dù là ba ngự y sư đã thật cẩn thận chuẩn đoán nhưng quá trình cũng không vượt quá một khắc đã chấm dứt.
“Nhị điện hạ rốt cuộc làm sao vậy?”
Tạp Ân thấy ba ngự y sư sau khi chuẩn bệnh cho Hoàng Phủ Vu mạc, đều là bộ dáng xấu hổ muốn nói lại thôi, biết bọn họ không tiện nói ra trước mặt mọi người thì liền chủ động tiến tới bên cạnh, ý bảo bọn họ có thể nói nhỏ cho mình biết trước.
“Bẩm Đại tổng quản, Nhị điện hạ, ân, Nhị điện hạ này… tinh thần hoảng hốt, uể oải không phấn chấn, cơ thể phù phiếm… Nguyên nhân là… là..”
“…Kì thật… Nhị điện hạ… cũng không thể xem là bệnh nặng gì… này đại khái là người trẻ tuổi… tinh lực tràn đầy… Nhị điện hạ… chính là chuyện hoan ái… quá mức thường xuyên… cũng chính là… chính là… miệt mài quá độ… nên cơ thể mới phù phiếm… khí huyết cạn kiệt… hơn nữa… lại còn không hảo hảo nghỉ ngơi điều dưỡng… nên lúc này mới…”
“Bất quá, chỉ cần Nhị điện hạ sau này tiết chế một chút, điều dưỡng nghỉ ngơi, uống vài thang thuốc thì sẽ ổn thôi…”
Ba ngự y sư đều cố nhỏ giọng nói với Tạp Ân.
Chỉ tiếc a, bọn họ đại khái vì tuổi đã lớn, hơi bị lãng tai, vì thế âm thanh bọn họ cho là nhỏ kì thật đối với mọi người ở đây là rất lớn, ít nhất thì tất cả mọi người đều có thể nghe thấy rất rõ ràng.
Nam Việt Nhị hoàng tử luôn được mọi người cho là xuất sinh cao quý, năng lực phi thường xuất sắc, vượt trội, cho dù tính cách hắn có chút kiêu căng, ngạo mạn nhưng mọi người đều cho rằng hắn có cái để cao ngạo như vậy, vì thế, trước giờ mới có nhiều người ái mộ, ủng hộ Nam Việt nhị hoàng tử như vậy.
Chính là ai cũng không ngờ, lúc tất cả mọi người đều suy đoán Nam Việt Nhị hoàng tử rốt cuộc bị quái bệnh gì thì lại nghe ba ngự y sư giải thích như vậy.
Trong lúc nhất thời, tuy tất cả mọi người đều làm bộ như không nghe thấy, nhưng trường hợp ít nhiều cũng có chút xấu hổ.
Bất quá may mắn, không khí xấu hổ này rất nhanh bị người đánh vỡ.
Người tới chính là thị vệ trưởng đến xin chỉ thị vừa nãy.
“Khởi bẩm bệ hạ.”
Thị vệ trưởng quỳ một gối bẩm báo.
“Phòng Nhị điện hạ, nhóm ty chức cũng đã tra xét, không hề phát sinh có gì dị thường. Tầng năm lâu thuyền hiện giờ đã lục soát toàn bộ, chính là, ty chức vô năng, không tìm được tiểu thư quý tộc Tắc Á Tháp mất tích cùng bất cứ manh mối nào.”
Thị vệ trưởng vừa báo cáo xong, phòng yến hội lập tức vang lên tiếng nghị luận xì xào nho nhỏ.
“Điều này sao có thể a… Không phải nói nàng ta không đi tới các tầng khác sao… Chẳng lẽ, con người có thể tự nhiên bốc hơi như vậy…”
“Tìm không thấy người, nhưng sao ngay cả một chút manh mối cũng không có?”
“Chuyện này đúng là đủ cổ quái, các ngươi nói…”
“…ta… có… chút sợ hãi…”
Thanh Việt ngồi im lặng ở một bên, nghe thị vệ trưởng bẩm báo cũng cảm giác thực ngoài ý muốn.
‘Sao có thể? Chẳng lẽ, thật sự không có quan hệ với Hoàng Phủ Vu Mạc sao?
Nhìn bộ dáng vô dụng của hắn, hiện giờ ngay cả đi đường cũng cần người nâng đỡ, hắn thật sự có thể làm một người sống đột nhiên biến mất sao?
Không, nhất định có quan hệ với Hoàng Phủ Vu Mạc, trực giác của bé luôn chuẩn xác, trong mọi người chỉ có mình Hoàng Phủ Vu Mạc cổ quái nhất, làm bé có cảm giác không thích hợp khó diễn tả.
Như vậy, chẳng lẽ bọn thị vệ đã bỏ xót điều gì đó?’
…
Hoàn Chương 173.