“Chúng ta không phải cũng rất ngốc sao?” Hồng Tuấn không làm được gì khác đành ghé vào tường, thấp giọng nói.
Lục Hứa im lặng một lát, sau đó nói: “Hắn sẽ tỉnh sao?”
“Sẽ.” Hồng Tuấn gối bên giường, “Ta tin, hy vọng ta có thể cùng hắn nói một câu.”
“Hắn biết rồi.” Lục Hứa nói.
Hồng Tuấn: “Biết cái gì?”
Ý thức của hắn bắt đầu hỗn loạn, Lục Hứa nói: “Việc năm xưa.”
Hồng Tuấn thấp giọng nói: “Ta đã tha thứ cho huynh ấy lâu rồi.”
Lục Hứa nói: “Nhưng hắn chưa hề biết.”
Hồng Tuấn còn chưa nghe nốt câu sau của Lục Hứa đã ngủ thiếp đi. Khi tỉnh lại, đã đổi sang A Thái, A Thái đặt tay lên tay Hồng Tuấn, hồng quang lưu chuyển trên chiếc nhẫn, nói: “Bọn họ đang chờ đệ ăn cơm.”
Hồng Tuấn khẽ gật đầu, trong sảnh đã bày sẵn đồ ăn, mọi người đang chờ Hồng Tuấn, chủ vị trống không. Hồng Tuấn vừa đến, mọi người hẳn cũng đã không chờ được, tự mình ăn.
“Khi nào chúng ta bỏ thành?” Cá chép yêu nói, “Muốn chạy trốn phải nhanh lên.”
Hồng Tuấn: “Ai nói?”
Cá chép yêu nói: “Đại Lang cùng Vĩnh Tư nói.”
Lục Hứa: “…”
Hồng Tuấn nhìn mọi người, Mạc Nhật Căn ngàn tính vạn tình lại quên lúc nói chuyện với Cừu Vĩnh Tư bên hồ nước còn có con cá chép này!
“Không chạy trốn.” Cừu Vĩnh Tư nói, “Chỉ là đang thảo luận chuyện này, chưa xác định.”
Lục Hứa nói: “Tùy các ngươi, dù sao lão đại không biết sống chết thế nào…”
“Ai nói!” Cá chép yêu kêu ầm lên, “Không phải ta đang sống rất tốt sao?”
“Không nói ngươi!” Mọi người đồng thanh.
Đặc Lan Đóa: “Nói trưởng sử sao? Cái con cá nhà ngươi lúc nào cũng muốn làm lão đại thế? Làm quan được không?”
A Sử Na Quỳnh: “Tẩu tử, người cho đứa bé ăn đi, đừng nói, để nghe Mạc Nhật Căn và Cừu Vĩnh Tư.”
Đặc Lan Đóa: “Sao ta không được nghe? Ngươi muốn chết không!”
A Sử Na Quỳnh lập tức câm miệng, Hồng Tuấn cười nói: “Tiểu bảo bối ngủ chưa?”
Đặc Lan đóa: “Ngủ rồi.”
Pha trò như vậy, bầu không khí cũng nhẹ nhàng hẳn, Mạc Nhật Căn nói: “Mọi người.”
Lúc Lý Cảnh Lung không ở đây, đều do Mạc Nhật Căn định đoạt, từ trận Đại Minh Cung chia binh hai đường, Mạc Nhật Căn được ngầm công nhận là phó sứ Khu ma ti, mà sau trận ở Trấn Long tháp, mọi người cũng đều nghe theo Mạc Nhật Căn.
Hồng Tuấn biết Cừu Vĩnh Tư rất thông minh, dù Lý Cảnh Lung hay Mạc Nhật Căn chủ sự, đều hỏi qua ý kiến hắn, liền nói: “Nếu hai người các huynh đã quyết, ta không dị nghi, đại cục làm trọng… chỉ là… Trường An trăm vạn bách tính, nếu cứu được thì…”
Mạc Nhật Căn nói: “Chỉ là giả thuyết, nhưng chúng ta bây giờ, thực lực không chênh lệch bao nhiêu.”
So với khi Khu ma ti mạnh nhất, hiện giờ thiếu Lý Cảnh Lung với pháp bảo mạnh nhất khi áp chế ma khí, nhưng lại bổ sung thêm hai lực sinh quân.
“A Thái lấy được Thần Hỏa Giới.” Mạc Nhật Căn giải thích, “Có thể dùng nhẫn hàng thần. Chân hỏa rực sáng, cũng khu trục được một phần ma khí.”
Sau đó, Cừu Vĩnh Tư nói: “Ta tu được Ngự Giao chi thuật, dù tốn sức lực, nhưng trong thời gian ngắn khống chế Giao long cũng không phải vấn đề gì lớn.”
“Có hai người bọn họ.” Mạc Nhật Căn nói, “Chưa chắc trận này đã thua, lý tưởng nhất là khiến An Lộc Sơn lui binh tạm thời, tranh thủ thời gian tìm được ba pháp khí còn lại của Bất Động Minh Vương.”
“Tìm xong thì hợp nhất thế nào?” Hồng Tuấn lại hỏi.
“Chuyện này chưa nghĩ tới.” Mạc Nhật Căn gãi đầu, đáp.
Lục Hứa dùng ánh mắt ra hiệu cho Hồng Tuấn, ý là nhìn xem, chính hắn còn chưa nghĩ ra.
Hồng Tuấn: “…”
Suy luận của Mạc Nhật Căn còn kém Lý Cảnh Lung một chút, nhưng nhãn lực vẫn rất tốt, lúc này hỏi Lục Hứa: “Em vừa có ánh mắt gì thế kia?”
Lục Hứa nói: “Mọi người có quên một việc rất quan trọng không?”
Mọi người: “?”
Lục Hứa: “Sáu khí của Bất Động Minh Vương, vì sao một cái trong tay Hồng Tuấn, một cái trong tay ngươi? Tiếp theo là của ai? Vì sao lại chia ra cho mọi người? Có phải đang trêu đùa nhau không?”
Cừu Vĩnh Tư giải thích: “Ta nghĩ là do Bất Động Minh Vương an bài.”
Mọi người càng nghi hoặc, nhìn Mạc Nhật Căn và Cừu Vĩnh Tư, chờ bọn họ giải thích.
Mạc Nhật Căn chờ rất lâu, mới nói: “Đây chỉ là… một suy đoán của ta… cũng không chính xác, mọi người nghe thử xem. Hồng Tuấn, còn nhớ đệ hỏi ta, là ai gửi thư cho chúng ta không?”
“Để ta giải thích đi.” Cừu Vĩnh Tư tiếp lời, thẳng thắn nói: “Thư ta không biết là ai gửi, dựa vào nguyên nhân nào đó, nhờ pháp thuật, chúng ta đều nhận được thư, giống như những người mà Bất Động Minh Vương chọn trúng.”
“Ta, Trấn Long tháp.” Cừu Vĩnh Tư nói, “Nhưng Hồng Tuấn, đệ lấy nhầm rồi.”
Hồng Tuấn: “A!”
Mạc Nhật Căn nói: “Ta, đỉnh núi.”
Lục Hứa: “A! Còn có thể giải thích như vậy?”
“Trưởng sử, trí Tuệ Kiếm.” Mạc Nhật Căn nói, “Đã trong tay.”
Lục Hứa nói: “Như vậy, ngươi, Vĩnh Tư ca, Hồng Tuấn, trưởng sử, A Thái… đều được chọn?!”
“Chúng ta đều là người kế thừa của Bất Động Minh Vương.” Cừu Vĩnh Tư nói.
“Chờ chút…” Hồng Tuấn nói, “Vì sao lại chọn ta? Ta vốn là Thiên Ma mà?”
“Việc này không quan trọng.” Mạc Nhật Căn nói, “Tóm lại là đệ được chọn.”
A Sử Na Quỳnh nói: “Ta và Tiểu Lục đâu?”
Lục Hứa cau mày: “Không khớp số lượng, dù không tính Đặc Lan Đóa nhưng thêm ta và A Quỳnh là bảy người.”
Mạc Nhật Căn nói: “Có hai khả năng, một là trưởng sử không được chọn, thế thì bốn món pháp khí cả Trí Tuệ Kiếm sẽ là của em, A Quỳnh, A Thái và Vĩnh Tư.”
Cừu Vĩnh Tư nói: “Khả năng thứ hai, là…”
Cừu Vĩnh Tư đỡ trán, Mạc Nhật Căn biểu tình cổ quái.
Hồng Tuấn: “???”
Cảm giác này giống như thay Bất Động Minh Vương chia phần, mọi người thảo luận xem ai được nhận.
“Mặc dù không muốn nói như này.” Cừu Vĩnh Tư lại nói, “Nhưng… còn nhớ ngày đầu chúng ta đến Khu ma ti, trưởng sử dẫn chúng ta bái lạy chân dung Địch công không? Lúc ấy ở đây… chính là truyền nhân của sáu pháp khí.”
Mọi người quay đầu nhìn về bức bích họa Địch công.
Mạc Nhật Căn vội ra hiệu cho Cừu Vĩnh Tư dừng lại: “Được rồi, đừng nói nữa, ta không thể lý giải phỏng đoán này…”
Lục Hứa bụng đầy nghi vấn, nhìn Hồng Tuấn, Hồng Tuấn nói: “Còn nhớ. Lúc ấy có trưởng sử, ta, Căn ca, Vĩnh Tư ca, A Thái, còn ai nữa?”
“Còn một cái…” mạc Nhật Căn không muốn nói nốt.
Hồng Tuấn nghi hoặc nhìn một vòng, biểu tình cả nhóm Khu ma sư cực kỳ quỷ quái, cuối cùng ánh mắt dừng lại trên người Cá chép yêu.
Mà Cá chép yêu còn đang há miệng, dùng đũa gắp một sợi mì, chậm rãi bỏ vào miệng.
Cá chép yêu: “?”
_Quyển bốn: Bất Động Minh Vương – Hoàn_
__________________________________________
Mệnh định chi nhân: Người được mệnh chọn sẵn
Ngày cuối cùng năm âm lịch, chương cuối cùng của quyển 4. Chúc các bạn một kỳ nghỉ Tết vui vẻ.
Ngày mai vẫn có chương mới – quyển mới, bắt đầu phần cuối của hành trình giải cứu thế gian của Khu ma ti.