Khóe mắt của Mộ Chỉ Ly cong lên, người trước mắt này vẫn là Thiên nhi a, so với ngày bình thường quả thật không phải cùng một người, Thiên nhi đã không muốn nói thì nàng đành phải đi hỏi Mộ Dật Thần
Đương nhiên thái độ cũng Dật Thần cũng giống như Thiên nhi ấp úng không chịu nói, cuối cùng Mộ Chỉ Ly ép hỏi thì mới nói chuyện gì xảy ra.
Sau khi nghe xong hết thảy, Mộ Chỉ Ly cũng không khỏi mở to hai mắt nhìn Mộ Dật Thần trước mặt, thằng này cũng đủ mạnh mẽ a.
Hóa ra là tối hôm nay Thiên Cẩn Thần hẹn Thiên Nhi tại phía sau núi, hiển nhiên là ý định tỏ tình với Thiên Nhi đây.
Sau khi Mộ Dật Thần nghe được tin tức kia đương nhiên cũng đi tới phía sau núi, sau khi Thiên nhi đi đến điểm hẹn thì hắn vẫn ở một bên nghe lén.
Khi Thiên Cẩn Thần hỏi Thiên nhi có đồng ý ở cùng với hắn ta không. Thì Thiên nhi lâm vào trầm mặc. Đến lúc này thì Mộ Dật Thàn cũng rất khẩn trương, đúng lúc hắn nhịn không được muốn nhảy ra thì lúc này Thiên nhi lên tiếng từ chối Thiên Cẩn Thần.
Thiên Cẩn Thần bị cự tuyệt đương nhiên tâm tình rất khó chịu, lập tức suy đoán Thiên Nhi thi thoảng ưa thích Mộ Dật Thần, đứng một bên mà bắt đầu quở trách Mộ Dật Thần không ra cái gì, không hiểu thương hoa tiếc ngọc, vân … vân
Vừa nói, vậy mà Thiên nhi ở một bên còn gật đầu, làm cho Mộ Dật Thần rất tức giận.
Gã Thiên Cẩn Thần này không biết suy nghĩ rồi, dám ở trước mặt Thiên nhi nói xấu hắn, tiểu tử này đánh cái chủ ý gì hắn còn không biết sao? Rõ rạng là muốn hạ thấp chính mình sau đó nâng hắn lên.
Rốt cục không chịu được, Mộ Dật Thần đột nhiên xuất hiện trước mặt hai người, không nói hai lời liền đánh Thiên Cẩn Thần một trận, đó cũng là nguyên nhân Thiên Cẩn Thần chật vật như vậy.
Thiên nhi thấy Mộ Dật Thần đột nhiên xuất hiện, lại nhìn thấy hắn đánh Thiên Cẩn Thần thì không khỏi giúp Thiên Cẩn Thần một phen. Nguyên bản tâm tính của Mộ Dật Thần không tốt còn nhìn thấy Thiên nhi giúp đỡ tiểu tử này, cùng tức mà không có chỗ phát tiết.
Cuối cùng, dĩ nhiên hắn cưỡng hôn Thiên nhi.
Cái hôn này, trực tiếp làm cho cả ba người đơ ra. Ba người hai mặt nhìn nhau, đợi cho Thiên nhi kịp phản ứng thì liền cho Mộ Dật Thần một cái tát rồi chạy đi rất nhanh.
Mộ Dật Thần thấy bộ dạng kinh ngạc của Mộ Chỉ Ly, không khỏi gãi gãi đầu, rất không có ý tứ cúi đầu, hiện tại nghĩ lại hắn cũng không biết tại sao mình lại hành động như thế, nhưng hắn cũng không hối hận.
Đột nhiên, Mộ Chỉ Ly khoác một tay lên vai Mộ Dật Thần, mặt tràn đầy ý cười, nói:”Nhìn không ra tiểu tử người còn có một chiêu này a. Không tệ, ha ha.”
Mộ Dật Thần sững sờ, hiển nhiên không nghĩ Mộ Chỉ Ly lại có phản ứng lớn như vậy.:”Tỷ, đây là…”
Nghe vậy, trên mặt Mộ Chỉ Ly cũng hiện lên một tia bất đắc dĩ: “Hai người các ngươi cũng quá làm khổ nhau rồi, đã lâu như vậy mà cũng không có tiến triển gì. Nếu Thiên Cẩn Thần không có tới mà nói, ta đoán rằng các ngươi còn mất đến vài chục năm.
Hiện tại xem ra, hết thẩy đều nói trước a. Dật Thần, ta cho đệ biết, Thiên nhi là muội muội tốt của ta, về sau đệ hãy tốt với nàng có biết không?”
“Ta nhất định” Mộ Dật Thần gật đầu, nguyên bản hắn không có cảm giác gì quá lớn, nhưng thời điểm Thiên Cẩn Thần thổ lộ với Thiên nhi, hắn rất khẩn trương, sợ nàng ấy sẽ đồng ý.
Từ đó trong lòng hắn cũng rất rõ ràng, hắn ưa thích Thiên nhi, rất yêu rất yêu. Bởi vì yêu, cho nên thời điểm nàng đi gặp Thiên Cẩn Thần thì hắn không vui, thậm chí còn tức giận.
Trước kia hắn vẫn ở cùng với Chỉ Ly và Thiên nhi, thế nên không có cảm giác gì, dù sao mỗi ngày đều ở cùng nhau, loại tình cảm này liền trở lên mơ hồ cùng tập mãi thành thói quen.
Nhưng bây giờ hắn hoàn toàn hiểu rõ rồi, cảm tình hắn với Thiên Nhi không phải là quen thuộc mà là tình yêu. Giống như tình cảm của tỷ với tỷ phu vậy, nghĩ thông suốt hết thẩy, Mộ Dật Thần cảm thấy cả người mở rộng trong sáng.
“Nhưng bây giờ Thiên nhi tức giận không để ý đến đệ, làm sao bây giờ?” Mộ Dật Thần khó xử nói, vừa rồi Thiên nhi tức giận cũng không phải là bình thường a.
Mộ Chỉ Ly lại khoác tay nói:”Sẽ không đâu, đệ cứ phát huy tinh thần chai mặt đi tìm nàng ấy thì tốt rồi, tìm cái biểu diễn thú vị gì để dỗ dành nàng ấy đi, rất nhanh sẽ không có việc gì hết. Cố gắng lên, ta rất coi trọng đệ.”
“Cảm ơn tỷ!” Mộ Dật Thần rất vui vẻ mà gật đầu, lập tức đi tìm đồ vật mà Thiên Nhi thích nhất.
Thấy thế, Mộ Chỉ Ly cũng rất thỏa mãn về phòng mình tiến vào trạng thái tu luyện, kế tiếp hết thảy có thể đoán được a.
Ngày thứ hai, Khi Thiên nhi mở cửa phòng ra thì nhìn thấy một bó hoa xinh đẹp cùng với dung nhan tuấn dật của Mộ Dật Thần. Sưng đỏ trên mặt đã biến mất không gì thấy nữa mà chuyển thành khuôn mặt tươi cười.
Nhìn thấy một màn này, tâm tình Thiên nhi rất tốt, chỉ là trên mặt nàng không có một chút biến hóa nào, liếc Mộ Dật Thần một cái xong cái gì cũng không nói.
“Thiên nhi, chuyện ngày hôm qua đều là lỗi của ta, nàng đừng nóng giận.”
………………..
Thời gian cứ vậy bất tri bất giác trôi qua
Hai năm sau.
Hình như trong mắt mọi người Mộ Chỉ Ly đã thành thói quen không có Hàn Như Liệt bên cạnh, nhưng cụ thể thế nào chỉ cho một mình nàng biết.
Cả ngày bận rộn làm cho nàng không có thời gian suy nghĩ thứ khác nữa, trong môn phái tất cả đều phát triển theo chiều hướng tốt, tám vị trưởng lão kinh ngạc phát hiện trong thời gian ngắn ngủi tại đây , thực lực đệ tử của Thiên Âm Môn trình độ tăng lên vượt qua sự tưởng tượng của bọn hắn.
Bọn hắn như thấy được Thiên Âm Môn lúc cường thịnh nhất, tại trong mắt người khác, Thiên Âm Môn vẫn như trước không có thay đổi gì. Trong hai năm qua, Thiên Âm Môn làm việc cũng không rêu rao, nhưng vì chính nguyên nhân này mà mọi người càng xem không thấu thực lực của Thiên Âm Môn.
Một ngày này, Mô Chỉ Ly lại xuất hiện tại điện Nghị Sự, cùng lúc đó mười hai trưởng lão đã tụ tề đầy đủ.
Bốn vị trưởng lão trước kia đã trở về rồi, hệ thống trưởng lão của Thiên Âm Môn đã nguyên vẹn. Đối với điểm này thì Mộ Chỉ Ly cũng không có thay đổi gì, dù sao những người này đều là trưởng lão cũ của Thiên Âm Môn, huống chi bọn họ cũng rất nhiệt tình đấy.
Khuôn mặt của Mộ Chỉ Ly có hơi trầm trọng, nhìn mười hai trưởng lão nhưng lại lâm vào trầm mặc.
Hiển nhiên chư vị trưởng lão cũng cảm nhận được không khí trầm trọng này, chỉ là trong mắt bọn họ không có nghi hoặc mà chỉ có thấu triệt.
“Hôm nay. Thực lực của Thiên Âm Môn đã cường đại lên không ít. Ta quyết định bảy ngày sau triển khai hành động với Lôi gia” Mộ Chỉ Ly chậm rãi lên tiếng nói, trong giọng nói tràn đầy uy nghiêm, nàng cũng không phải cùng mọi người thương lượng mà đang tuyên bố kết quả quyết định của nàng.
Vừa nói xong, toàn bộ điện Nghị Sự lại lần nữa rơi vào sự trầm lặng.
Thù hận giữa Mộ Chỉ Ly và Lôi gia là cả toàn Thiên Âm Môn đều biết rõ dấy. Mà bọn hắn còn biết rõ hơn ngày hôm nay sớm muộn đều đã đến, mà hôm nay rốt cục đã đi đến.
Đối với sự tình của Môn chủ, đương nhiên bọn hắn coi là việc đáng làm thì phải làm. Nếu như toàn bộ đệ tử Thiên Âm Môn có việc thì đối phương cũng là tử địch của Thiên Âm Môn, huống chi là Lôi gia.
“Hiện tại địch nhân của chúng ta không chỉ có Lôi gia mà còn có Khấp Huyết Minh. Nếu như thời điểm chúng ta đi đối phó Lôi gia, thì Khấp Huyết Minh lại đi đối phó chúng ra, thế nên làm gì cho phải?” Phong Bạch trưởng lão không khỏi lên tiếng nhắc nhở.
Hắn cũng không phản đối đối phó Lôi gia, thế nhưng trước đó phải làm một chút chuẩn bị, nếu không đến lúc đó sợ là còn không kịp rồi.
“Hai cái thế lực này chúng ta luôn muốn ra tay với một cái đấy, nếu chúng ta đối phó với Khấp Huyết Minh, như vậy tất nhiên Lôi gia sẽ ra tay, nếu chúng ta đối phó Lôi gia thì Khấp Huyết Minh sẽ hay không ra tay vẫn là vấn đề đấy.
Mộ chỉ Ly chậm rãi phân tích tình thế bây giờ: “Thực lực bây giờ của Lôi gia chắc chắn sẽ cường đại hơn, nếu như chúng ta cứ tiếp tục án binh bất động, thời điểm chúng ta phát triển thì bọn hắn cũng phát triển, cứ tiếp tục như vậy thì kết quả khó có thể nói trước được.
Hiện tại có ta Thiên Âm Môn, Bạch gia, Hàn gia cùng nhau đối phó bọn hắn, chắc chắn sẽ diệt hết Lôi gia mà không có vấn đề gì đấy. Nếu như lúc này Khấp Huyết Minh triển khai công kích chúng ta thì tin tưởng cũng có thể ứng phó được.
Khấp Huyết Minh và Lôi gia là vấn đề khó khăn không nhỏ, nếu không giải quyết tốt thì Thiên Âm Môn cũng chịu ảnh hưởng không nhỏ. Mọi người đang nghe Mộ Chỉ Ly phân tích thì cũng không khỏi thừa nhận, nàng ấy nói rất có lý.
Hai cái thế lực kia luôn phải diệt trừ đấy, so với Khấp Huyết Minh thì Lôi gia này là uy hiếp rất lớn. Gần đây, động tác của Lôi gia ngày càng nhiều, không bao lâu nữa bọn hắn cũng có hành động.
Dù sao sau khi Hàn Như Liệt mất tích, thù hận của Mộ Chỉ Ly với Lôi gia cũng rõ hơn, giờ Lôi gia đã thu liễm hung hăng càn quấy lúc trước rồi, thái độ trở nên điệu thấp.
Tuy nhiên trong hai năm này, các thế lực này đều không có gút mắc gì, thế nhưng mà là người thông minh cũng biết các thế lực đó nhất định có một trận chiến. Mà một trận chiến này chính là cuộc chiến sinh tử tồn vong chân chính.
Từ nay về sau, hai thế lực tại đại lục Thiên Huyền chỉ có thể tồn tại một.
“Ta cảm thấy Môn chủ nói rất đúng, Môn chủ đã nói như vậy thì chắc chắn hết thảy đã được định giá tốt rồi.”
“Ta cũng đồng ý/”
“Ta đồng ý.”
Tại trong hai năm này, chư vị trưởng lão đều đã chứng kiến năng lực lãnh đạo của Mộ Chỉ Ly. Lo lắng lúc trước đã biến mất hoàn toàn, bọn hắn tin tưởng quyết định của Mộ Chỉ Ly.
Thân là Môn chủ Thiên Âm Môn, quyết định của nàng đương nhiên bọn hắn muốn tuân theo đấy.
Nhìn thấy chư vị trưởng lão đều không có ý kiến, trên mặt Mộ Chỉ Ly cũng chậm rãi giương lên nụ cười tươi tắn.
Lâu như vậy, cuối cùng nàng cũng đợi được đến ngày hôm này, hiện tại đúng là thời cơ thích hợp nhất. các trưởng lão đều ủng hộ làm cho nàng cảm thấy rất vui vẻ, dù sao nàng cũng không thích quyết định của mình đưa ra bị dị nghị.
“Lúc này đây chính là cuộc chiến sinh tử tồn vong, ta hi vọng chự vị trưởng lão sau khi trở về thì hãy thông tri rõ ràng cho các đệ tử, nếu không muốn tham gia thì chớ cưỡng cầu.” Mộ Chỉ Ly chậm rãi lên tiếng nói.
Nàng chưa bao giờ thích cưỡng cầu mấy thứ gì đó, loại này liên quan đến vấn đề sinh tử đương nhiên không thể cưỡng cầu đệ tử của Thiên Âm Môn.
Mười hai vị trưởng lão cùng nhau gật đầu, hai năm bọn hắn ở chung với vị Môn chủ này đối với tính tình của nàng cũng hiểu được không ít. Đây là tác phong của nàng nhưng đồng dạng trong lòng bọn hắn cũng rất rõ ràng không có bất kỳ đệ tử nào từ chối cả.
Trước mắt Thiên Âm Môn lực ngưng tụ mà ngay cả bọn hắn còn cảm thấy rất khiếp sợ, quật khởi mới có hai năm thôi nhưng cái lực ngưng tụ này so với môn phái quật khởi mấy chục năm trên trăm năm đều muốn mạnh hơn nhiều.
Mà tạo thành hết thẩy hiển nhiên là Môn chủ trẻ tuổi ở trước mặt này, đừng nói đến các đệ tử, tại không khí này ngay cả trưởng lão bọn hắn cũng vô cùng kích động.
Quyết định đối phó với Lôi gia tại một ngày này đã truyền ra toàn bộ Thiên Âm Môn, nhưng mà đệ tử Thiên Âm Môn khi nghe được tin tức này ai cũng không có sinh ra cảm xúc lo lắng, trái lại có một loại hưng phấn.
Nếu không vì Lôi gia thì vẻ đẹp của Môn chủ bọn họ cũng khoái hoạt không ít, bọn hắn đều mong muốn Môn chủ có được hạnh phúc a. cũng hi vọng Hàn Như Liệt sớm ngày quay trở về.
Chỉ là còn có một khả năng, nhưng bọn hắn không ai muốn nói ra, nếu như Hàn Như Liệt không về được thì nên làm thế nào cho phải? Nghĩ tới những thứ này, hận ý của mọi người đối với Lôi gia càng thêm nồng đậm.
Mộ Chỉ Ly im lặng đứng trên đỉnh núi, quan sát một mảnh màu đỏ chói mắt ở dưới chân núi, nàng đã chính thức yêu màu đỏ, bởi vì người đó mà yêu màu đỏ.
Hôm nay bộ áo đỏ đã trở thành biểu tượng của Mộ Chỉ Ly, giống như lúc trước áo đỏ là biểu tượng của Hàn Như Liệt.
Mộ Dật Thần nắm bả vai Thiên nhi đứng sau lưng Mộ Chỉ Ly, bọn họ cũng biết làm ra quyết định này thì tâm tình của Mộ Chỉ Ly cũng không bình tĩnh. Dù sao qua thời gian hai năm , Mộ Chỉ Ly phảng phất thoát ly hết thảy, toàn tâm vùi vào tu luyện và sự tình môn phái.
Nhưng hôm nay đối phó với Lôi gia rồi, trong lòng nàng ấy nhớ tới tất cả chuyện xảy ra trước kia, nàng ấy sao lại sống thoải mái được chứ?
Cảm nhận được hai người tới gần, Mộ Chỉ Ly chậm rãi quay đầu lại. Tình cảm của hai người bọn họ cũng phát triển vững bước, nhưng ngày bình thường vẫn cãi nhau ầm ĩ như trước, đây có lẽ chính là phương thức hai người ở cùng nhau.
Mặc dù chọc phá tầng giấy mỏng kia, hai người bọn họ vẫn không có thay đổi gì, mỗi lần nói mấy câu thì liền cãi nhau luôn, trước mặt người khác bọn hắn không ngừng nói xấu đối phương, nhưng nếu có người khác nói xấu đối phương mà nói, nhất định sẽ mắng cho người kia một chầu.
Hai người ồn ào nhưng tình cảm ngày càng tốt. Muốn nói phương thức ở chung của bọn hắn như vậy, cho dù người bình thường muốn cắm vào chỉ sợ không được a, dù sao trên thế giới này dở hơi như bọn họ cũng không nhiều lắm.
Thiên Cẩn Thần biết hai người ở cùng nhau thì trong thời gian ngắn cũng ủ rũ, chỉ là hiện tại đã thoát khỏi ủ rũ và ba người bọn họ vẫn là bạn tốt như trước, về phần bên trong chuyện tình đến tột cùng là cái gì thì nàng sẽ không biết rồi.
Không thể phủ nhận quan hệ hiện tại của bọn họ là thích hợp nhất.
Vốn là Mộ Chỉ Ly muốn tổ chức hôn sự cho bọn họ, nhưng bọn họ lại cự tuyệt vì Thiên nhi và Mộ Dật Thần muốn đợi Hàn Như Liệt trở về, bọn hắn cùng nhau tổ chức.
Biết được suy nghĩ của bọn họ thì Mộ Chỉ Ly cũng không cự tuyệt, nàng cũng hi vọng thực sự có một ngày như vậy.
“Chỉ Ly..” Tại đây trong tích tắc, Thiên Nhi nhìn thấy Mộ Chỉ ly mà không biết nói gì, dường như không có biện pháp an ửi nàng ấy.
Kỳ thật trong lòng nàng rất rõ, bất luận thời gian có trôi qua bao lâu, trong lòng Mộ Chỉ Ly chưa bao giờ buông xuống những tưởng niệm và đau lòng đối với Hàn Như Liệt, chỉ là nàng ấy che dấu sự thống khổ ở trong lòng mà thôi.
Nhìn thấy bộ dáng của Thiên nhi kia, trên mặt Mộ Chỉ Ly không khỏi nở nụ cười tươi :”Thiên Nhi ! Ta không sao. Rất nhanh có thể chứng kiến Lôi gia bị tiêu diệt, ta cảm thấy rất vui vẻ.”
Lôi gia này làm cho nàng hận rất sâu, cuối cùng cũng đến thời điểm được giải phóng.
Nghe vậy, Thiên Nhi gật đầu. Im lặng ủng hộ Mộ Chỉ Ly, ngay tại lúc này ngôn ngữ dư thừa đã không cần thiết, nàng tin rằng những điều nàng cần nói thì Mộ Chỉ Ly đều hiểu.
Kế tiếp, Mộ Chỉ Ly cũng truyền tin này đến cho Hàn gia và Bạch gia, từ lúc trước nàng cũng đã nói chuyện này cho hai gia tộc biết, cái loại này chỉ là chờ thời cơ thôi, hôm nay rốt cục cũng chờ được.
Quả nhiên, sau khi Hàn gia và Bạch gia biết được tin này, đều lập tức đáp ứng lại ngày đó bọn họ sẽ xuất hiện. Có thể nói quan hệ tam phương bọn họ rất vững chắc, dù sao bọn họ tụ tập cũng không phải vì lợi ích.
Bất luận Hàn gia hay Bạch gia chờ ngày này cũng đã lâu rồi, hận ý của bọn họ với Lôi gia đã đạt đến mức mà thường nhân khó có thể lý giải, hận đến mức không thể lập tức tự tay đâm chết Lôi gia.
Trong lúc nhất thời, Phong vân gợn sóng
Một cơn gió mang theo hơi thở giông tố quét ngang tất cả các môn phái thế gia. Hiển nhiên Lôi gia cũng cảm nhận được hơi thở khác thường.
Lúc này Khấp Huyết Minh cũng không bình tĩnh, nhưng cái này đối với bọn họ là thời cơ vô cùng tốt
Trong hai năm qua, Thiên Âm Môn như một cây gai đâm vào trái tim bọn hắn, ai cũng không dễ chịu. Bọn hắn muốn nhổ cái gai này đi, nhưng cái gai này bây giờ rất khó nhổ.
Nếu như lần này bọn hắn thất bại, thì Khấp Huyết Minh sẽ biến mất khỏi đại lục Thiên Huyền này, hiển nhiên kết quả này ai cũng không muốn nhìn thấy.
Hơn một ngàn năm mới phát triển được đến bước này, nếu cứ như vậy hủy hoại trong chốc lát, ai mà có thể tiếp thu được.
Ngày hôm này chư vị trưởng lão cùng với Minh chủ đang tương thảo chuyện này, quyết định này sẽ ảnh hưởng đến sự tồn vong của Khấp Huyết Minh.
Thời điểm tất cả mọi người đều bàng hoàng thì Mộ Chỉ Ly lại tương đối lạnh nhạt.
Hết thảy đều tiến hành đâu vào đấy , vì ngày hôm nay mà nàng đã chuẩn bị quá lâu, cho nên thời điểm tiến đến ngày hôm nay, tất cả đều là đương nhiên.
Trong khoảng thời gian này, Tư Đồ Diêu và Lăng Lạc Trần đều dứt thoát đứng ở Thiên Âm Môn mà không chịu đi.
Bọn họ đều biết hôm nay là thời khắc mấu chốt của Mộ Chỉ Ly, đều mơ tưởng sống ở chỗ này cùng với Mộ Chỉ Ly.
Suốt hai năm thời gian, hai người đến Thiên Âm Môn không biết bao nhiêu lần, có thể nói bọn họ rất quen thuộc Thiên Âm Môn, toàn bộ đệ tử Thiên Âm Môn không ai là không biết bọn họ.
Chỉ là thái độ của Mộ Chỉ Ly đối với bọn họ chưa từng thay đổi. Khi nàng nhìn thấy hai người bọn họ luôn rất thân thiết nhưng vẫn còn tia nhàn nhạt xa cách mà bọn họ cảm thụ rất rõ.
Đối với điểm này bọn họ cũng không rối rắm gì, dù sao bọn họ đều rõ vị trí của Hàn Như Liệt trong lòng Mộ Chỉ Ly có quan trọng bao nhiêu, tất cả đều muốn xem năm năm sau Hàn Như Liệt có thể trở về hay không.
Nếu hắn ta có thể trở lại, thì bọn họ chỉ có thể đứng ở bên cạnh, nếu hắn không trở lại, bọn họ tuyệt đối sẽ không bỏ qua.
Sự tình thật đáng buồn a, tại trước mặt Hàn Như Liệt hai người bọn họ đều không có sức cạnh tranh nào, ai bảo Mộ Chỉ Ly đối với Hàn Như Liệt tình căn thâm chủng*(tình cảm sâu nặng) đây này? Nhưng bọn họ cũng phục Hàn Như Liệt vì hắn ta đối với Mộ Chỉ Ly quá tốt.
Trong chớp mắt thời gian bảy ngày đã đi qua.
Một ngày này sáng sớm, toàn bộ Thiên Âm Môn đều tràn ngập một cỗ hào khí khắc nghiệt.
Mộ Chỉ Ly đứng ở trước cửa ra vào của Thiên Âm Môn, nhìn các đệ tử phía sau với ánh mắt bình tĩnh,
Thiên nhi và Mộ Dật Thần phân biệt đứng ở hai bên, bất luận Mộ Chỉ Ly đi chỗ nào, bọn họ sẽ theo nàng tới nơi đó. Huống chi bọn họ cũng hận Lôi gia thật sâu.
Lúc này đây Mộ Chỉ Ly cũng không để cho các vị trưởng lão đi theo , dù sao Khấp Huyết Minh có động tĩnh gì thì trong môn phái cũng cần có người, có các vị trưởng lão ở chỗ này thì nàng cũng yên tâm.
Về phần Lôi gia cần có nàng chỉ huy mới có thể.
Lại để cho Mộ Chỉ Ly ngạc nhiên là Lăng Lạc Trần và Tư Đồ Diêu cũng không quay về mà đứng ở bên cạnh nàng.
Thấy thế Mộ Chỉ Ly không khỏi lên tiếng:” Các người chuẩn bị hôm nay rời đi sao?”
Lăng Lạc Trần và Tư Đồ Diêu nhìn nhau nhưng lại cùng lên tiếng:”Hai người chúng ta đi cùng với ngươi.” Thế nhưng đúng ra nói không tốt, qua hai năm cuộc sống khổ bức, ngược lại quan hệ hai người càng quen thuộc hơn.
Dù sao ở chỗ này bọn hắn có thể hiểu rõ đối phương, bởi vì cái gọi là anh hùng tiếc anh hùng, vậy mà bọn hắn trở thành bạn tốt, tại trong chuyện của Mộ Chỉ ly thì chuyện nên làm thì làm thôi.
“Không thể” Lời lẽ của Mộ Chỉ Ly nghiêm khắc cự tuyệt, ai cũng không thể. Địa vị của hai người tại Thần Quyết Cung và Dược Tông đều hết sức quan trọng, nếu bọn họ đi cùng với mình thì chẳng phải là đại biểu thái độ của môn phái.
Nàng tuyệt đối không thể kéo hai môn phái này xuống nước.
“Không phải dùng danh nghĩa môn phái mà dùng danh nghĩa của chúng ta.” Tại thời điểm Chỉ Ly cần giúp đỡ, làm sao hai người có thể lùi bước.
Sớm lúc trước, hai người bọn họ đã đoán được ngày hôm nay, cũng nghĩ kỹ bọn họ làm thế nào?
Hôm nay bất luận như nào, bọn hắn nhất định sẽ đi cùng nàng.