Lời của lão giả không có chút nào khó hiểu, nhưng phàm là còn sống cũng sẽ bị đưa đến nơi này , nghĩ đến trận tỉ thí trong quá khứ, số người tử vong không chiếm số ít a, nếu không lão giả cũng sẽ không nói như vậy.
Cuộc thi đứng đầu Đại Lục Thiên Huyền cũng không phức tạp, nhưng yêu cầu tỷ thí nếu là truyền đi để cho người bình thường biết được mà nói…, sợ là mọi người đã muốn kinh hô “điên rồi”, chẳng qua là ở chỗ này cũng là không có ai cho là như vậy.
“Được rồi, các ngươi có thể trở về vị trí của các người,sau khi rời đi, đệ tử của các ngươi sẽ bị tùy cơ truyền tống đến bất kỳ chỗ hẻo lánh nào trong không gian , hết thảy cũng muốn xem vận mệnh của mình rồi!” Lão giả lần nữa lên tiếng nói, lời này lộ ra vẻ có chút cao thâm, song sau một khắc, lão giả thân ảnh bắt đầu từ trên đài cao biến mất, tốc độ cực nhanh làm cho không người nào có thể phát hiện, phảng phất hắn cho tới bây giờ cũng chưa từng xuất hiện qua.
Đợi sau khi lão giả rời đi, các thế lực chính là rối rít tản ra .
Đương nhiên Thần quyết Cung cũng không ngoại lệ, song đang lúc bọn họ chuẩn bị rời đi, Bạch Mạch Lãnh đột nhiên đi tới trước mặt mọi người Thần Quyết Cung.
“Xin lỗi, quấy rầy rồi.” Bạch Mạch Lãnh hữu lễ nói, bọn họ Bạch gia và Thần Quyết Cung xưa nay không có ân oán, cho nên nói chuyện cũng có chút khách khí.
Trên mặt bốn vị Điện chủ đều hiện lên vẻ kinh ngạc, làm như không rõ Mạch Lãnh sao đột nhiên lại cùng bọn họ nói chuyện. Phải biết rằng dĩ vãng mặc dù bọn họ không có mâu thuẫn xung đột, nhưng bọn hắn cũng không có cái gì giao tiếp.
“Không biết có chuyện gì?”
“Đang suy nghĩ có việc muốn hỏi thăm một chút đệ tử của quý phái, chẳng biết có được không?” Bạch Mạch Lãnh lên tiếng nói, mặc dù hắn cảm thấy không có khả năng, nhưng là hắn vẫn muốn hỏi thăm một phen, xác định không phải nói vậy cũng có thể an tâm, dù sao trên cái thế giới này có người lớn lên như thế giống nhau thật sự là quá thần kỳ.
Thấy thế, mặc dù trong lòng Ninh Trí Viễn nghi ngờ không tan, cũng lên tiếng nói: “Đó là tự nhiên, Bạch huynh đệ xin mời.” Bọn họ không biết Bạch Mạch Lãnh đến tột cùng có chuyện gì để hỏi đệ tử của bọn họ, nhưng là bọn họ đều ở đây, nghĩ đến cũng sẽ không xảy ra vấn đề gì.
Trước ánh mắt kinh ngạc của mọi người, Bạch Mạch Lãnh đi về phía Mộ Chỉ Ly, tới trước mặt Mộ Chỉ Ly thì ngừng lại.
Tâm tình Mộ Chỉ Ly phức tạp, ngẩng đầu lên nhìn nam tử trước, trên khuôn mặt tuyệt mỹ không có chút nào biến hóa, phảng phất như đang nhìn một người xa lạ.
Bạch Mạch Lãnh dùng thanh âm chỉ có hai người nghe được: “Vị cô nương này, tại hạ thật có chút đường đột, chẳng qua là ngươi lớn lên rất giống với tiểu muội ta, không biết nhà ngươi ở nơi nào?”
Nghe vậy, Mộ Chỉ Ly khẽ mỉm cười: “Tại hạ chỉ là người đến từ một hạ đẳng vương quốc hoang dã mà thôi, không đáng nhắc tới.”
Nghe được Mộ Chỉ Ly nói…, Bạch Mạch Lãnh cũng là có chút lúng túng: “Như thế nói đến, cô nương cùng với ta Bạch gia chưa bao giờ có liên hệ phải không?” Bạch gia hắn bình thường cũng không có ai khi đến vương quốc hạ đẳng , như vậy xem ra hẳn là thật sự là trùng hợp.
“Bạch gia đại gia tộc như thế, ta đây sao có thể với cao , ta xem Bạch tiền bối hẳn hiểu lầm.” Giọng nói của Mộ Chỉ Ly bình tĩnh, phảng phất ở nói đến một chuyện không liên quan gì đến mình.
Ban đầu gia tộc của bọn họ cũng không phải là với tới Bạch gia như vậy gia tộc lúc này mới suýt nữa đã gặp phải diệt môn tai ương sao?
Lời Mộ Chỉ Ly mặc dù không khách khí, nhưng Bạch Mạch Lãnh cũng không có cảm thấy không vui. Nếu không phải chính nàng nói nàng là đến từ hạ đẳng vương quốc lời mà nói…, tại chỗ sợ là không có bất kỳ một người có hướng phương diện kia nghĩ. Dù sao một cô gái như vậy bất luận tướng mạo, khí chất hay là thực lực cũng không phải là người bình thường có thể so sánh .
“Bạch tiền bối nếu là không có việc gì…, chúng ta trước rời đi.”Nói xong, đoàn người Thần Quyết Cung chính là chậm rãi hướng phía trước đi tới.
“Cô nương, có thể hay không cho ta biết tên của ngươi?” Nhìn Mộ Chỉ Ly rời đi, Tiếng nói của Bạch Mạch Lãnh đề cao mấy phần lần nữa hỏi. Hắn chưa từng đối với một cô gái lần đầu gặp mặt sinh ra cảm giác như vậy, tự nhiên không phải là cảm giác giữa nam nữ, cái loại cảm giác này thuần túy là thân cận.
Chỉ có đối mặt người thân của mình mới có loại này thân cận ý, hết lần này tới lần khác hắn lại đối với cô gái lần đầu gặp mặt này sinh ra cảm giác như vậy, đây cũng là nguyên nhân vì sao nàng cùng hắn nói chuyện với thái độ như vậy, hắn vẫn như cũ đối với nàng tràn đầy hảo cảm .
Song, cô gái trả lời cũng là để cho sắc mặt Bạch Mạch lạnh cứng ngắc, đứng ở tại chỗ, đến tột cùng chưa từng nhúc nhích, chẳng qua là nhìn bóng lưng cô gái dần dần đi xa trong mắt tràn đầy bất khả tư nghị.
“Ta tên là Mộ Chỉ Ly.” Giọng nói chậm rãi truyền vào trong tai Bách Mạch Lãnh.
Khiến cho khi thân ảnh đoàn người Thần Quyết Cung hoàn toàn biến mất, Bạch Mạch Lãnh vẫn như cũ kinh ngạc đứng ở tại chỗ.
Mộ Chỉ Ly.
Nàng nói nàng tên gọi là Mộ Chỉ Ly.
Cái tên cháu gái đã chết của hắn, hắn có thể nào không nhớ rõ? Nhưng cô gái lớn lên cực kỳ tương tự với Mạt Lăng và lại nói tên của nàng là Mộ Chỉ Ly! Này ý vị như thế nào?
Cô gái này không quá hai mươi tuổi tuổi, nếu là hài tử của Mạt Lăng còn sống mà nói…, năm nay cũng hẳn là hai mươi tuổi. . . . . .
Này. . . . . . trong đầu Bạch Mạch Lãnh quanh quẩn một lúc, chính hắn cũng không dám tin tưởng có thể, hết lần này tới lần khác đáy lòng thanh âm cũng là không ngừng nhắc nhở . Không khỏi nhớ lại lúc trước lời nói của Mộ Chỉ Ly , nàng nói nàng bất quá là đến từ một vương quốc hạ đẳng.
Thiên Thăng quốc, cũng là hạ đẳng vương quốc.
Đây là một nơi duy nhất có liên quan tới Bạch gia – hạ đẳng vương quốc, Mộ gia, cũng là một gia tộc duy nhất có liên hệ với Bạch gia – gia tộc nhỏ yếu.
Nếu đây hết thảy cũng là trùng hợp mà nói…, không khỏi cũng quá giả tưởng một chút, nhưng nếu đây không phải là trùng hợp mà nói…, chỉ có một sự thật.
Chẳng lẽ ban đầu Mộ Chỉ Ly cũng chưa chết? Nhưng khi xưa Lôi gia rõ ràng phái người đi giết nàng, Lôi gia đối với chuyện này thống hận sao có thể sẽ bỏ qua cho Mộ Chỉ Ly?
Bạch Mạch Lãnh chỉ cảm thấy mình một trận bình tĩnh. Tâm cũng là đột nhiên rối loạn, trong đầu lộn xộn là không biết làm sao. Cho đến khi gia tộc cho người gọi hắn, hắn mới từ đó tỉnh ngộ lại. Sau khi trở về mình nhất định cần điều tra thêm chuyện này rồi, nói không chừng Mộ Chỉ Ly thật sự là cháu gái của mình!
Chỉ có như vậy mới có thể giải thích cách làm kỳ quái của hắn hôm nay . . . . . .
Tâm tình Mộ Chỉ Ly tất nhiên là không bình tĩnh, nàng vừa rồi nói tên của mình cho Bạch Mạch Lãnh, ý nghĩa chính là nàng nói cho Bạch gia thân phận của nàng, nói cho Bạch gia nàng Mộ Chỉ Ly thực sự còn sống trên đời ! Tin tưởng Bạch Mạch Lãnh sau khi trở về nhất định sẽ điều tra chuyện này, mà với thực lực Bạch gia bọn họ, điều tra chuyện này cũng không tính là khó khăn.
Đến lúc đó, Bạch gia làm sao tựu ý vị sâu xa . Nếu là Bạch gia chạy tới tìm Mộ gia gây phiền toái mà nói…, như vậy, Bạch gia và Lôi gia giống nhau đều là địch nhân của nàng. Thông qua chuyện này, vừa lúc có thể thấy được lập trường của Bạch gia.
Lần này trước lúc tới đây, nàng đã sớm chuẩn bị kỹ càng, Mộ gia lần này tương hội có người bảo vệ bọn họ tuyệt đối sẽ không nguy hiểm. Cũng vì vậy, nàng mới có thể không có chút nào lo lắng buông tay mà làm.
“Chỉ Ly, ngươi chuẩn bị nói cho Bạch gia thân phận của ngươi?” Thiên nhi không khỏi lên tiếng nói
Mộ Chỉ Ly gật đầu: “Không tệ, như vậy có thể biết rõ thái độ của Bạch gia , cho dù không nói tới chuyện này, nghĩ đến mẫu thân cũng sẽ biết được tin tức của ta, đến lúc đó tâm tình mẫu thân hẳn là có tốt hơn một chút sao.”
Không sai, nàng muốn mượn Bạch Mạch Lãnh đem điều này tin tức truyền cho Mạt Lăng mẹ ruột của nàng, như vậy mẫu thân cũng là có hi vọng, không bao lâu nàng sẽ đi Bạch gia mang mẫu thân trở về !
Nghe được Mộ Chỉ Ly nói…, Thiên nhi giờ mới hiểu được tới đây: “Thì ra là như vậy, ý không ở trong lời, ta xem ngươi tối trọng yếu mục đích chính là hi vọng mẹ của ngươi có thể biết được sao.”
“Ngươi quá hiểuta, Thiên nhi.”