Bộ dáng kia, giống như là độc tố lặng yên không một tiếng động giải trừ…
Vẻ mặt Thiên nhi không thể tin nổi nhìn Mộ Chỉ Ly, nếu nói Mộ Chỉ Ly là tự mình giải độc, điểm này nàng không nghi ngờ chút nào, nhưng xem ra ngân châm căn bản không có hạ xuống người Mộ Chỉ Ly, độc này tự dung đã được giải?
Nhìn vẻ mặt Chỉ Ly, nàng biết rằng Chỉ Ly chỉ sợ cũng không biết đến tột cùng là chuyện gì xảy ra, nếu không thì sẽ không là bộ dạng sững sỡ như vậy…
Tâm tình của Mộ Chỉ Ly lúc này không thể nghi ngờ là vô cùng chấn động, lúc trước bởi vì vận chuyển Thiên Lực, độc tố trong cơ thể sẽ nhanh lan ra, cho nên Thiên Lực vẫn trong trạng thái tĩnh, song vừa rồi thời điểm nàng vận chuyển Thiên Lực, kinh ngạc phát hiện ra cái năng lượng màu đen kia tản mát ra sức sống vô hạn, độc tố trong cơ thể nhanh chóng bị giải trừ ra.
Nàng cũng hiểu rõ ràng, thật ra thì những thứ năng lượng màu đen cũng không phải là có công hiệu giải độc, mà những thứ năng lượng màu hấp thu đen tế bào bị độc hại, đem độc tố loại bỏ ra ngoài, chính là nguyên nhân khiến độc tố được giải trừ.
Không thể nghi ngờ, nàng phát hiện ra tác dụng của năng lượng màu đen. Có năng lượng màu đen tồn tại trong cơ thể mình, vậy có phải hay không thân thể của mình tương đương với bách độc xâm nhập?
Mặc dù không thật là bách độc xâm nhập, nhưng hiệu quả không có gì khác biệt. Chỉ là điểm này cũng đã chứng minh năng lượng màu đen có chỗ cường đại, nhưng nàng cảm thấy năng lượng màu đen không đơn giản chỉ là như vậy. Về phần những thứ khác, đợi sau này nàng từ từ phát hiện.
Kiếm Vô Ương tại cổ tay nhẹ nhàng vẽ một cái, thanh kiếm sắc bén trong nháy mắt liền đem cổ tay trắng nõn của Mộ Chỉ Ly xuất hiện một vết máu. Đem độc tố trong cơ thể đẩy ra dồn ép hướng tay trái, chỉ thấy giọt máu màu đen không ngừng từ cổ tay Mộ Chỉ Ly rơi xuống.
Chất độc theo máu chảy xuôi, sắc mặt Mộ Chỉ Ly cũng hoàn toàn khôi phục lại bình thường như trước.
Ngẩng đầu, dung nhan tràn đầy tự tin nhìn về phía Diêm Ma: “Ngươi thua.” Ba chữ nhẹ nhàng nhưng tràn đầy dứt khoát, đó là quyết định của nàng đối với bọn họ trong trận đấu này.
Không cần Mộ Chỉ Ly nói, nhìn bộ mặt Mộ Chỉ Ly tiêu tán xanh tím mà khôi phục bình thường chính là hắn biết rằng Mộ Chỉ Ly đã giải được độc rồi . Chẳng qua là, hắn khó mà tiếp nhận kết quả như thế, đến tột cùng nàng ta dùng phương pháp gì để giải độc? Và giải độc lúc nào?
Hết thảy tất cả cũng làm cho hắn nghi ngờ, hắn nghiên cứu ra độc tố vô cùng độc, hơn nữa phương thức giải độc cũng là vô cùng phức tạp, hoàn cảnh đơn sơ như vậy không có cách nào làm được thuốc giải, nhưng Mộ Chỉ Ly lại làm được và làm được vô cùng dễ dàng.
Giống như độc dược hắn phối trí ra cảm thấy vô cùng tự hào thì trước mặt Mộ Chỉ Ly không coi là cái gì cả, cảm giác như thế này thật sự làm cho người ta rất đả kích. Nói vậy, đây cũng là tâm tình của Lệ Nhi khi đối chiến cùng Mộ Chỉ Ly sao!
Thời điểm Mộ Chỉ Ly nói ra ba chữ Diêm Ma thua, mọi người ở chỗ này cũng lộ vẻ không thể tin được nhìn hướng Diêm Ma, thái độ Diêm Ma trầm mặc khác thường để cho bọn họ cảm thấy đây là hắn đang cam chịu.
Thời gian qua không có người nào có thể vượt qua Diêm Ma về độc thuật, nhưng độc thuật hắn ta tự tin nhất lại bại trên tay Mộ Chỉ Ly, cái này nghe như thiên phương dạ đàm*(nghìn lẻ một đêm ý là không thể tin được), nhưng chân thật ở trước mặt bọn họ phát sinh. Chẳng lẽ Mộ Chỉ Ly là một độc sư? Nếu không nàng ta như thế nào có thể đánh bại Diêm Ma?
Vốn là, Mộ Chỉ Ly trong lòng mọi người chính là không nên trêu chọc, mà hôm nay sau khi biết việc này lại càng đem Mộ Chỉ Ly nâng lên loại người tuyệt đối không thể trêu chọc!
Diêm Ma chậm rãi gật đầu: “Đúng là ta thua.” Nếu là thua hắn liền thừa nhận, cho tới bây giờ Diêm Ma hắn không phải là người thua mà không chịu nhận.
Hắn không biết Mộ Chỉ Ly dùng dạng phương pháp gì để giải độc, mà hắn muốn giải độc nhất định phải về nghiên cứu một phen, bởi vì Mộ Chỉ Ly đối với hắn hạ loại độc hắn chưa bao giờ từng tiếp xúc qua, có lẽ Mộ Chỉ Ly chính mình tự phối trí độc dược.
Chính hắn cùng không phải là không giải được, chẳng qua là cần phải có thời gian, nhưng bất luận như thế nào, chính là cho đến thời điểm này hắn nhận thua.
Diêm Ma thừa nhận giống như một trái bom nổ vang trong lòng mọi ngời, kết quả cuối cùng lại là Mộ Chỉ Ly thắng! Cho dù lúc trước bọn họ suy đoán Mộ Chỉ Ly có thể thắng, cũng cảm thấy Mộ Chỉ Ly là ở khía cạch tu vi đạt được thắng lợi, nhưng cũng chưa từng nghĩ cuối cùng là ở trên độc thuật giành được chiến thắng!
Diêm Ma từ khóe miệng tràn ra một tia máu tươi, da hắn vốn trắng nõn mà giờ phút này lại càng tái nhợt giống như giấy trắng, hắn chau mày cũng không kêu một tiếng.
Mộ Chỉ Ly trong mắt có một tia bội phục, bị đau nhức như vậy người bình thường căn bản không có khả năng chịu đựng, năng lực chịu được đau nhức của Diêm Ma làm cho nàng bội phục, mà càng làm cho nàng bội phục thêm chính là ánh mắt của Diêm Ma vẫn có thể giữ vững tỉnh táo.
“Ngươi đã thắng, trên võ đài ta sẽ không dây dưa nhiều, nhưng mà thương thế của Lệ Nhi ta sẽ không bỏ qua cho ngươi.” Diêm Ma gằn từng chữ nói, mặc dù lần này hắn thua nhưng hắn cũng sẽ không buông tha.
Nghe vậy Mộ Chỉ Ly bắt đắc dĩ lắc đầu: “Đây là chuyện của ngươi.”
Diêm Ma này đầu óc bị ngập nước hay phải nói là Tiểu Lệ Nhi của hắn là giới hạn không được đụng vào, một khi động vào Tiểu Lệ Nhi hắn nhất định không bỏ qua cho. Mặc dù Diêm Ma sẽ không bở qua cho mình nhưng Mộ Chỉ Ly cũng không có lòng thù địch đối với Diêm Ma.
Mỗi người đều có điểm giới hạn, nếu đổi lại là người mình quan tâm bị thương, cách làm của nàng còn cực đoan hơn so với Diêm Ma. Từ một phương diện khác mà nói bọn họ đều là người giống nhau, huống chi nàng rất bội phục Diêm Ma.
Tu vi Thiên Huyền Cửu cảnh, độc thuật lại mạnh như vậy, người bình thường sao có thể làm được? Diêm Ma tuyệt đối là một thiên tài.
“Mộ Chỉ Ly đấu với Diêm Ma, Mộ Chỉ Ly thắng!” Chấp sự run sợ hồi lâu lúc này mới tuyên bố kết quả cuộc tỷ thí này, không thể không thừa nhận, trận đấu hôm nay là cuộc tỷ thí đặc thù nhất, nhưng không thể phủ nhận là nó rất đặc sắc.
Diêm Ma ngẩng đầu ưỡn ngực tiêu sái bước đi, hắn đội đấu lạp làm cho người ta nhìn không rõ lắm, chẳng qua Mộ Chỉ Ly có thể nhìn ra cước bộ của hắn xiêu vẹo, ảnh hưởng hai loại độc tố dưới tình huống này hắn không có ngã xuống đã là một kỳ tích.
Mộ Chỉ Ly xuống đài, nhìn bóng lưng Diêm Ma rời đi, thật lâu không nói gì.
“Chỉ Ly chúc mừng ngươi đã chiếm được danh ngạch của Trục Đỉnh Tái Sự, Cung Linh cười hướng về Mộ Chỉ Ly chúc mừng, cái kết quả này hắn đã sớm dự liệu được, chẳng qua độc thuật cuả Mộ Chỉ Ly đáng để cho hắn mở rộng tầm mắt.
Nghe thấy lời nói của Cung Linh…, khóe miệng Mộ Chỉ Ly giương lên nụ cười: “Đa tạ Cung Linh sư huynh, ta tin cũng tưởng sư huynh sẽ như vậy, đến lúc đó còn phải dựa vào sư huynh.” Nàng nói lời này cũng không phải là lời khách sáo mà là sự thật.
Nếu là lúc trước mà nói…, muốn từ Cung Linh từ đó thể hiện tài năng có chút khó khăn, nhưng bây giờ Cung Linh học xong Long Ngao Cửu Tiêu, lực chiến đấu của huynh ấy đã tăng lên không ngừng, đánh bại bọn họ cũng không phải là không có khả năng.
Cung Linh cười gật đầu: “Ta biết!”
Thời điểm màn đêm buông xuống trận tỷ thí này cũng hoàn toàn kết thúc. Mọi người vẫn chưa thỏa mãn , các đệ tử của Chủ Điện có người vui mừng có người buồn, vui đương nhiênlà chiếm được danh ngạch của Trục Đỉnh Tái Sự, có thể triển khai kế hoạch lớn, buồn là danh sách đó bọn họ không có cơ hội để tranh thủ, sợ đời này cũng rất khó khăn mới có cơ hội.
Không có chút nào ngoài ý muốn, Thiên Nhi và Mộ Chỉ Ly đạt được danh sách, điểm này không thể nghi ngờ khiến cho hai người tâm tình thật tốt.
Lúc tan cuộc, Thiên Nhi nhìn phương hướng Mộ Chỉ Ly đi tới, không khỏi lên tiếng hỏi: “Chỉ Ly, ngươi đây là muốn đi?”
“Thiên Nhi! ngươi trước trở về đi. Ta muốn đi xem Tiêu Lệ Nhi sư tỷ, sau đó sẽ trở về.” Mộ Chỉ Ly chậm rãi lên tiếng nói, ngay từ thời điểm nàng đánh bại Tiêu Lệ Nhi thì nàng đã quyết định muốn đi nhìn nàng ta, dù sao nàng và Tiêu Lệ Nhi trong lúc đó cũng không có cừu hận, cũng không hi vọng bởi vì chính mình mà dẫn đến tu vi của nàng ta không cách nào tu luyện.
Đối với quyết định này của Mộ Chỉ Ly, Thiên Nhi lại không có chút ngoài ý muốn: “Tốt lắm, ta đi về trước, một mình ngươi cẩn thận một chút.” Nàng nói cẩn thận một chút tự nhiên là nói Diêm Ma.
“Ta biết.” Mộ Chỉ Ly gật đầu đáp, thuận tiện đi tới gian phòng của Tiêu Lệ Nhi