Lý Cảnh Lung trầm ngâm một lát, nói: “Không phải nàng.”
“Ai cơ?” Hồng Tuấn hỏi.
“Quý phi.” Mạc Nhật Căn nói.
A Sử Na Quỳnh không biết chuyện cũ mà Hồng Tuấn từng được nghe Dương Ngọc Hoàn kể lại, năm đó Khổng Tuyên chữa bệnh cho nàng, nếu đúng là Giải Ngục thì đã ra tay rồi.
Hồng Tuấn càng nghĩ càng nổi da gà, Lý Cảnh Lung nói như vậy khiến hắn nghi thần nghi quỷ, luôn cảm thấy Dương Quốc Trung có điểm tình nghi lớn nhất, cấu kết với Quắc Quốc phu nhân, thay thế nguyên thân, lại mai phục bên cạnh hoàng đế.
“Giải Ngục có thể nuôi được bao nhiêu Tâm Ma?” Lý Cảnh Lung hỏi.
Lục Hứa lắc đầu, Mạc Nhật Căn nói tiếp: “Ở Đôn Hoàng lần đầu tiên hắn bị bại lộ thủ đoạn, dùng một hồn hấp thu ma khí, thay thế ma chủng không tìm được. Đặt trong người Lục Hứa, gian nan khổ sở hấp thu ác mộng, lại bị Hồng Tuấn hút mất, hồn phách cũng như thế mà quay về.”
Hồng Tuấn khẽ gật đầu.
“Đêm qua ở đế lăng.” Lục Hứa lẩm bẩm nói, “Chính là một cái khác.”
“Nhiều nhất có thể nuôi được bao nhiêu Tâm Ma?” Lý Cảnh Lung hỏi.
Mạc Nhật Căn giơ ba ngón tay.
Hồng Tuấn nói: “Còn hai cái nữa… Nhưng hắn tách tam hồn thất phách, không sợ chết sao?”
“Cho nên hẳn là hắn giữ lại một hồn ở trên người.” Mạc Nhật Căn nói, “Có lẽ hắn có pháp thuật gì đó, dù ba hồn không cùng ở một chỗ nhưng sẽ không khác biệt với người thường.”
Cá chép yêu nói: “Tu luyện đến bực này, yêu hồn sẽ cực kì mạnh mẽ. Không giống như Lục Hứa khi chuyển sinh, chỉ còn có một hồn bảy phách. Cùng lắm chỉ là nhược điểm khi giao chiến. nếu không bình thường sẽ không ảnh hưởng.”
Lý Cảnh Lung nói: “Giờ nói cho em biết, em phải đề phòng Dương Quốc Trung, nếu không, sẽ…”
Lý Cảnh Lung cũng không biết phải làm sao, Hồng Tuấn giờ mới hiểu được, có chút u sầu, lại hiểu dụng ý của Lý Cảnh Lung là vì sao không nói cho hắn, chỉ sợ trước mặt Dương Quốc Trung hắn làm lộ tẩy kế hoạch.
“Tra án đi.” Mạc Nhật Căn nói, “Từ từ sẽ có kết quả thôi.”
“Cái này giống như bẫy vậy.” Lý Cảnh Lung lẩm bẩm. “Không bình thường.”
“Rất hợp lý.” A Thái trầm ngâm, sau đó nói, “Đầu tiên nhân dịp chúng ta không ở trong thành. Lừa Hồng Tuấn và Lục Hứa rời đi.”
Hồng Tuấn nói: “Nhưng Dương tướng không có phân phó Hoàng đại nhân. Mà sao lại trùng hợp đúng lúc chỉ có hai ta ở nhà?”
“Đúng vậy.” Lý Cảnh Lung nhướn mày, “Theo bình thường, hôm qua chỉ là em cùng Lục Hứa đánh bậy đánh bạ mà gặp phải Giải Ngục. Hợp lý đúng không? Chúng ta trở về, thế là Giải Ngục liền bài bố sự việc, dẫn dụ mọi người, nhân cơ hội… Ta cũng không rõ hắn định làm gì, nhưng tóm lại là định ra tay với em.”
A Thái thấy hơi đau đầu, “Đây là giải thích hợp lý nhất.”
“Chính là vì quá hợp lý.” Mạc Nhật Căn nói, “Yêu Vương ẩn náu lâu như vậy sẽ làm ra việc ngu xuẩn thế ư?”
A Sử Na Quỳnh nói với Lý Cảnh Lung: “Hắn hiện giờ kiêng dè ngươi nhất, nếu là ta, trước tiên thủ tiêu ngươi sau đó mới từ từ làm việc khác.”
Lý Cảnh Lung khẽ gật đầu, không trả lời, lẩm bẩm nói: “Cho nên khi ta vừa về, Giải Ngục sẽ đối phó ta đầu tiên.”
“Nghe chuyện của ta được chứ?” Cừu Vĩnh Tư nói, “Lần này đến Lạc Dương ta phát hiện được manh mối.”
Mọi người rửa tai lắng nghe.
Cừu Vĩnh Tư ngựa không dừng vó, cả ngày lẫn đêm phi đến Lạc Dương, tra vụ án hút tủy, phát hiện một con Nhu yêu quái tu luyện thành hình người. Đương nhiên, đạo hạnh của Cừu Vĩnh Tư, đối phó với một con yêu quái cỏn con không là gì. May mắn hơn, Nhu yêu kia cũng không quá mạnh, Cừu Vĩnh Tư phong ấn nó, khiến cho nó chịu một trận ngũ lôi oanh đỉnh.
Đây chính là dụng ý của Lý Cảnh Lung – nhất định phải phái Cừu Vĩnh Tư đi.
Nguyên bản, Cừu Vĩnh Tư định khiến nó thần hồ câu diệt, làm chuyện ác như vậy sẽ không có cơ hội đầu thai. Nhu yêu kia van xin, cuối cùng đành bán đứng Yêu Vương: Hắn đang ở Trường An.
“Nhớ Sa xà chúng ta bắt được ở Đôn Hoàng không?” Cừu Vĩnh Tư nói.
Được nhắc như vậy mọi người đều nhớ.
Lý Cảnh Lung nói: “Sa xà bị ta phái đi làm việc.”
“Làm chuyện gì?”
Ngay cả Mạc Nhật Căn cùng mọi người cũng không rõ, Lý Cảnh Lung uống trà, nói: “Đưa đến tay Giải Ngục một sơ hở, để hắn không phòng bị, sớm bại lộ thân phận, động thủ với ta. Lạc đề rồi.”
“Tên Sa xà này, không phải yêu quái ở Trung Nguyên.” Cừu vĩnh Tư nói. “Giải Ngục vì muốn phục sinh Thiên Ma, đưa một nhóm yêu quái từ Tây Lương, Nam Chiếu đến Trung Nguyên.”
“Ta không rõ.” Hồng Tuấn hơi bất an, “Giải Ngục muốn ‘phục sinh Thiên Ma’, hay là ‘hóa thành Thiên Ma’?”
“Đây chính là việc ta tra ra được.” Cừu Vĩnh Tư nói, “Giải Ngục vất vả nhiều năm không tìm được ma chủng, nên dùng ba hồn làm vật dẫn, chế tạo Tâm Ma thay thế cho Ma chủng. Trong đó nếu một cái thành công sẽ thu lại, đồng thời nó sẽ có sức mạnh lớn nhất.”
“Một con Nhu yêu, biết được nội tình như vậy?” Lý Cảnh Lung cau mày, nói, “Không phải cạm bẫy chứ?”
A Sử Na Quỳnh nói: “Sao đi theo trưởng sử, ta thấy người Hán các ngươi nghi thần nghi quỷ nhiều thật.”
“Gọi là Hầu gia đi.” Lý Cảnh Lung nói, “Người Hán phát bổng lộc cho ngươi, giúp ngươi phục quốc đấy, có cần nữa không? Ngươi vẫn còn đang làm việc chưa chính thức đâu.”
A Sử Na Quỳnh vội vàng xin lỗi.
Cừu Vĩnh Tư nói: “Giống như Tuyết Nữ cùng Ôn Thần canh chừng Lục Hứa. Một Tâm Ma khác cũng do bốn yêu quái trông coi, mà Nhu yêu này từng làm việc dưới trướng bốn con yêu quái này, giúp chúng tìm… à thôi, cứ coi như là làm việc đi.” Nói xong nhìn Hồng Tuấn với Lục Hứa một cái.
Lục Hứa nói: “Bắt người ăn thịt sao?”
Hồng Tuấn nghe xong cảm thấy không thoải mái, dù gì hắn cũng có nửa dòng máu của yêu tộc, mà yêu tộc lại tàn nhẫn như vậy, hắn nói: “Nếu có một ngày Trọng Minh làm Yêu Vương, việc thứ nhất giao ước là không cho ăn người nữa!”
Cá chép yêu nói: “Người còn ăn gạch cua, lợn sữa, gà tơ… Việc này không được rồi, ai mà ăn chay mãi được.”
Mọi người: “…’
Cừu Vĩnh Tư nói: “Ngày nào đó Hồng Tuấn nhà chúng ta làm Yêu Vương, trông cậy hết vào ngươi.”
Hồng Tuấn dở khóc dở cười, Lý Cảnh Lung lai nói: “Dù là người, nhưng đồng tộc của ta cũng làm chuyện ác. Hồng Tuấn, em có hận ta không?”
“Đương nhiên không.” Hồng Tuấn nói.
“Cho nên chúng ta cũng không hận gì ngươi.” A Thái nói, “Ngươi nhìn trưởng sử, à không, Hầu gia xem, hắn yêu ngươi muốn chết.”
Lý Cảnh Lung ho một tiếng, Hồng Tuấn lúng túng, Cừu Vĩnh Tư phát hiện ra chuyện gì, kinh ngạc nhìn hai người, lại thăm dò liếc A Thái một cái, ý là sự đã thành?
“Được rồi.” Lý Cảnh Lung ngắt lời, “Nói tiếp đi, bốn thủ hạ là thế nào?”
“Bọn chúng tập hợp tất cả yêu quái.” Cừu Vĩnh Tư nói, “Rời khỏi Trường An, tập hợp về phía bắc.”
“Phía bắc?” Lý Cảnh Lung dường như cảm giác được gì đó, “Có bao nhiêu?”
Cừu Vĩnh Tư lắc đầu, nói: “Trong thành Trường An, Yêu Vương tự trấn thủ, lại có tứ đại yêu quái, mấy tháng trước khi chúng ta về Trường An đã xuất phát, chắc hẳn đã đến rồi.”
Hồng Tuấn run người, A Thái nói: “Bốn con? Sao không phát hiện?”
“So với Tuyết Nữ Ôn Thần là thế nào?” Lý Cảnh Lung nói.
“Không rõ.” Cừu Vĩnh Tư nói, “Ta không rõ yêu tộc phân cấp thế nào.”
Hồng Tuấn lại càng không biết, liền nhìn Cá chép yêu, Cá chép yêu nói: “Nói thì hơi khó, cho ta tờ giấy ta vẽ lại cho.”
Lý Cảnh Lung nói: “Tứ đại yêu quái này là gì?”
Cừu Vĩnh Tư nói: “Nguyên hình không rõ nhưng tên gọi là, ‘Tửu’, ‘Sắc’, ‘Tài’, ‘Khí’. Hết rồi.”
“Chuẩn bị xuất phát,” Lý Cảnh Lung nói, “Mọi người chia ra hành động, ta có ý này.”