Soest sờ phần tóc mai bên phải, hỏi:
“Chuyện gì?”
“Chuyện mới về vị “Kẻ Khờ” kia, “Kẻ Khờ” mà Hội Cực Quang đang tìm kiếm ấy ạ.” Vị đội viên đưa tờ điện tín trong tay ra.
Câu trả lời của anh ta lập tức thu hút sự chú ý của kha khá Găng Tay Đỏ đang có mặt, bao gồm cả một thanh niên tóc đen mắt xanh lục đang nghỉ trưa trong góc. Chiếc ghế anh đang ngồi hơi ngửa ra, hai chân gác lên bàn, mũ phớt che trên mặt.
Soest cầm tờ điện tín, liếc mắt qua, lập tức cười nói:
“Có kẻ dám dối trá tự xưng là bề tôi của hắn, mưu đồ lừa đảo. Kết quả là tụng niệm tôn danh hắn xong thì lập tức bị một tia sét đánh chết ngay tại trận.
Thật sự có một tồn tại bí ẩn được gọi là “Kẻ Khờ” à…”
Các hồ sơ liên quan tới nghi thức Tarot và “Kẻ Khờ” đã được chuyển giao cho tiểu đội Găng Tay Đỏ của Soest. Họ đang phụ trách việc điều tra nhưng vẫn chưa tìm ra manh mối gì. Mà họ cũng chẳng coi trọng vì bản thân đang vướng nhiều nhiệm vụ khác.
“ “Kẻ Khờ” sở hữu năng lực thuộc lĩnh vực tia chớp à?” Leonard Mitchell bỏ mũ phớt đen đang che mặt xuống, hỏi.
“Ai biết được? Nếu hắn là một hóa thân của người bạn cũ nào đó, cũng đã chuẩn bị sẵn vật phẩm thần kỳ tương ứng, làm ra chuyện tương tự cũng đâu phải bất khả thi. Cũng đâu phải chuyện này chưa từng có tiền lệ, đặc biệt là đám Ngụy Thần trên lục địa Nam và những hòn đảo thuộc địa kia. Haha, tên lừa đảo nọ dám dối trá tuyên bố “Kẻ Khờ” là hóa thân của Chúa Tể Bão Táp, đây cũng có thể coi là nguyên nhân gã bị sét đánh chết, chứ không phải kiểu chết nào khác.” Soest nhàn nhã ném tờ điện tín qua một bên.
Leonard liếc mắt, thu hai chân lại, nửa quay người, nhẹ giọng cười nói:
“Không định điều tra gì sao?”
“Tra kiểu gì? Hay cậu giả trang làm một tên ngu muội rồi tụng niệm tôn danh hắn nhé?” Soest bật cười.
Điều này có xác suất bắt được cái đuôi của “Kẻ Khờ” rất lớn, nhưng gần như mình cũng từ biệt thế giới này luôn. Tiến độ tiêu hóa “Ác Mộng” của mình đang khá ổn, lại còn vừa có một món đồ tốt. Rất nhiều danh sách đang chờ mình ở phía trước, sao mình có thể chìm vào giấc ngủ vĩnh hằng sớm thế được? Leonard vén sợi tóc rủ xuống, hỏi:
“Kiếm mấy tên tử tù tới thử một lần thì sao?”
“Nhưng cũng có thể hắn sẽ hoàn toàn không hưởng ứng.” Soest lắc đầu.
“Có thể bắt đầu từ hai vụ án liên quan đến nghi thức Tarot. Càng ngày tôi càng cảm thấy chuyện đó liên quan tới “Kẻ Khờ”. Đầu tiên, bản thân “Kẻ Khờ” chính là một trong các lá Ẩn Chính của bài Tarot. Tiếp theo, tổ chức đang tìm kiếm, hay đúng hơn là truy nã bề tôi của hắn chính là Hội Cực Quang. Mà vụ án liên quan tới nghi thức Tarot thứ nhất chính là vụ án Lanevus, qua đó dẫn tới việc ý đồ khiến Chúa Sáng Thế Chân Thực hàng lâm của Hội Cực Quang bị phá hủy.” Leonard kéo chiếc áo gile đen, đứng dậy.
Soest nghiêm túc suy nghĩ một hồi, nói:
“Những manh mối khác cũng vừa vặn bị đứt đoạn. Tạm thời chúng ta đang không có việc gì cần làm, cậu có thể thử tra lại hai vụ án nghi thức Tarot.”
“Được.” Leonard cười đáp.
Đây chính xác là điều anh muốn. Mượn nhờ một bản án không tra ra kết quả, cũng không có người để ý, nhằm đạt được một khoảng thời gian nhất định để tự do hành động.
…
2h50’ chiều, từ ngoài đường phố lạnh buốt trở về căn hộ, Falls run lẩy bẩy.
Không phải cô muốn ra ngoài trong thời tiết ấm ướt lạnh giá thế này, nhưng đồ ăn dự trữ trong nhà đã gần như hết sạch, mà Hugh thì đang lùng bắt một tên tội phạm trốn khỏi trại giam. Để nhận được tiền thưởng, cô nàng phải hướng thẳng tới phía Cảng Pritz, không biết khi nào mới về.
Cậu ấy luôn truy tìm theo bản năng, bắt tội phạm trốn trại giam, theo một cách nào đó thì có thể coi đây là đóng vai… Falls ôm một túi giấy gói rất to bằng da trâu, móc chìa khóa mở hòm thư rồi lấy thư tín giấy tờ trong đó ra theo thói quen.
Vào phòng, đặt đồ ăn xuống, cởi áo khoác dày ra, Falls lật xem những thư tín kia.
Đột nhiên, ánh mắt cô sáng lên, vì có một phong thư được gửi tới từ thầy của cô, Dorian Gray.
Sau khi thăng cấp lên làm “Bậc Thầy Ảo Thuật”, điều đầu tiên cô làm chính là viết thư kể cho Dorian Gray, hy vọng nhận được sự chúc mừng và lời chỉ dẫn tiếp theo từ thầy. Song, đã nhiều ngày trôi qua mà cô vẫn chưa nhận được hồi âm. Trong một khoảnh khắc nhất thời, cô còn băn khoăn xem mình có nên đi tới Cảng Pritz ngó nghiêng chút không.
Falls nhanh chóng bóc phong bì ra, đọc:
[…Thầy rất xin lỗi vì đến giờ mới hồi âm. Thời gian trước thầy rời Cảng Pritz để đi dự tang lễ của một người thân.] […Tài năng của em khiến thầy rất vui mừng. Có lẽ những câu chuyện được cất giấu trong lòng em giúp em hoàn thiện việc đóng vai hơn. Chờ tới khi em hoàn toàn tiêu hóa xong ma dược “Bậc Thầy Ảo Thuật”, thầy sẽ cung cấp phối phương và vật liệu nhất định của Danh sách 7 “Nhà Chiêm Tinh”, ngoài ra còn tặng thêm một món quà…] […Trọng điểm của đóng vai “Bậc Thầy Ảo Thuật” nằm ở hai từ ‘Biểu diễn’ và ‘Lừa bịp’. Cũng có thể dùng từ ‘Đánh lừa’ để thay cho ‘Lừa bịp’. Những điều này đều đã được kiểm chứng qua nhiều đời Người Phi Phàm… Em có thể tham khảo những đường tắt khác như ‘Kẻ Lừa Bịp’ và ‘Ảo Thuật Gia’. Một số cái tên đằng sau chúng – theo một nghĩa nào đó – tương đồng với nhau…]Falls thở phào nhẹ nhõm, ngẩng đầu nhìn đồng hồ treo tường, nhanh chân bước vào phòng ngủ, khóa trái cửa phòng.
Tụ hội Tarot diễn ra hàng tuần sắp tới.
Chẳng bao lâu sau, ánh sáng đỏ thẫm như nước trào ra trước mắt cô, nhấn chìm tất thảy.
Bên trong cung điện cổ xưa thần bí, Falls đang định nhìn về phía ngài ‘Kẻ Khờ’, chợt thấy có thêm một bóng người ngồi bên cạnh mình.
Trước kia vị trí này vẫn luôn trống không!
Thành viên mới à? Một quý cô sao? ‘Ma Thuật Sư’ Falls khẽ chớp mắt, giả vờ vô tình quay người.
Lại có thành viên mới? Là một quý cô kìa… Tiểu thư ‘Chính Nghĩa’ đang định đứng dậy ân cần thăm hỏi ngài ‘Kẻ Khờ’, chợt nhìn thấy một bóng dáng xa lạ.
Cô vừa nghi hoặc vừa mong đợi phát hiện ra một vấn đề. Đó là nữ giới ở một bên, nam giới ở bên còn lại.
Đây hẳn sự phân chia dựa trên ý định của ngài ‘Kẻ Khờ’, không biết có ý nghĩa tượng trưng gì đằng sau không nhỉ… Ừm, bên trái là các quý cô, bên phải là các quý ngài, không trái không phải chính là thần linh không thể lấy giới tính để định nghĩa giống ngài ‘Kẻ Khờ’. Ồ đúng rồi, còn có ngài ‘Thế Giới’ nữa… Haha, chẳng lẽ anh ta không phải nam cũng chẳng phải nữ, thậm chí còn chả phải người? Audrey, ngươi suy nghĩ nhiều quá rồi… ‘Chính Nghĩa’ đứng lên làm một lễ, nói với tông giọng nhẹ nhàng:
“Buổi chiều an lành, ngài ‘Kẻ Khờ’~”