Biểu hiện mâu thuẫn như vậy còn xảy ra trong một chuyện khác, lúc trước Loan Thượng Chí được khuyến khích mở công ty, khi ấy trong số người tích cực tham gia có Cát Niệm Lôi, nhưng việc mở công ty cuối cùng lại không thành công. Nếu Cát Niệm Lôi hận Loan Thượng Chí, dường như không khó tưởng tượng, dù sao Loan Thượng Chí và cô bạn cùng phòng của cô ta đều thuộc tuýp “làm giàu bất nhân”.
Như vậy vì sao Cát Niệm Lôi lại chơi với Vương Nghiên Nhã?
Thời điểm công kích Cát Niệm Lôi công kích nữ sinh cùng phòng, cô ta tung tin đồn đối phương đánh đổi vẻ bề ngoài để đổi lấy lợi ích vật chất, đó là hành vi xấu xa dơ bẩn. Như vậy, tại sao Vương Nghiên Nhã trong mắt cô ta lại là một ngoại lệ?
Hoặc là, có lẽ Vương Nghiên Nhã cũng không phải ngoại lệ trong mắt Cát Niệm Lôi, vậy cô ta tiếp cận bạn gái của người mà mình không thích, nguyên do sau đó chắc chắn rất đáng cân nhắc.
Trong lúc Phương Viên còn đang suy nghĩ miên man vấn đề của Cát Niệm Lôi, Đới Húc bên cạnh bỗng mở mắt, ngồi thẳng người, quay đầu hỏi: “Trước đây khi Daily Life đăng bài về vụ án có nhắc tới ‘người báo nặc danh’. Em cảm thấy người này có thể là ai?”
Phương Viên sửng sốt, cô tưởng Đới Húc như vậy nửa ngày khẳng định là đang phân tích mối quan hệ của Loan Thượng Chí, không ngờ anh vừa mở mắt lại hỏi như thế.
“Vấn đề này rất khó nói, suy nghĩ bây giờ của em cũng đã thay đổi. Vốn dĩ em nghĩ là Mã Khải, chuyện này anh cũng biết. Cậu ấy từng tới hỏi đông hỏi tây em, em không để ý cậu ấy, cậu ấy liền tức giận bỏ đi. Khi đó em thật sự cảm thấy cậu ấy rất đáng nghi, nhưng sau này anh nói với em tính cách Mã Khải không hợp làm tình báo, em cũng thấy đúng. Trong số những người em quen cũng chỉ có Lâm Phi Ca thích những trò khôn vặt này.”
“Ý em là em đang nghi ngờ Lâm Phi Ca.” Đới Húc xác nhận lại.
Phương Viên gật đầu: “Đúng vậy, trước mắt người em nghi ngờ nhất là cô ấy. Anh thấy sao?”
“Tôi thì lại thấy vấn đề người ẩn danh kia có tồn tại hay không chỉ sợ còn khó nói, nói không chừng đây chỉ là một nhân vật trong giả thuyết dùng để ngụy trang mà thôi.” Đáp án của Đới Húc cũng không giống mong muốn của Phương Viên, anh thấy cô theo bản năng lộ vẻ kinh ngạc, liền cười nói, “Đương nhiên, em nghi ngờ Lâm Phi Ca cũng hợp lý, dù sao ngày thường cô ấy ngoại trừ thích đi hỏi thăm, còn hay nói lung tung, nhưng nếu em cẩn thận suy nghĩ lại tính cách của Lâm Phi Ca, em sẽ phát hiện giả thiết cô ấy là tình báo hình như không đúng lắm.”
“Sao thế? Chuyện này sao lại không phù hợp với tính cách của Lâm Phi Ca?” Phương Viên khó hiểu.
“Em và Lâm Phi Ca không phải bạn học à? Tuy tôi biết hai người không thân, nhưng dù sao cũng là bạn học, hành vi lời nói ngày thường của cô ấy chắc em cũng chứng kiến. Em suy nghĩ cẩn thận thử xem, dù là quá khứ hay hiện tại, cô ấy chỉ thích làm ầm ĩ, không hề gây ra chuyện gì hại người ta để bản thân có lợi đúng không? Trong ấn tượng em có thấy cô ấy làm thế bao giờ chưa?” Đới Húc kiên nhẫn dẫn dắt.
Nhắc tới đề tài này, Phương Viên có chút không vui, cô gật đầu, nói: “Có, lần trước ở văn phòng cô ấy làm ầm lên chuyện ba mẹ em ly dị.”
Đới Húc thở dài, chuyện này tuy rằng Phương Viên tỏ vẻ không để ý, nhưng sau trong nội tâm đã chịu thương tổn, có điều đây cũng là điều thường tình, con người ai cũng có tình cảm, gia đình đang tốt đẹp bỗng tan nát như vậy, vết thương lòng không thể khép lại, chỉ có thể lặng lẽ chấp nhận.
“Việc đó tính ra cũng không phải cô ấy muốn hại người ta để bản thân có ích lợi, trên lập trường của Lâm Phi Ca, coi như cô ấy có lợi, bởi vì cô ấy và em không thân, hơn nữa mọi mặt em đều thể hiện ưu tú hơn cô ấy, cho nên chỉ cần chọc vào chỗ đau của em, tuy về mặt khách quan cô ấy không được lợi gì, nhưng về tâm lý xem như cũng có thu hoạch.” Đới Húc phân tích cho Phương Viên hiểu, “Bởi vậy ngoại trừ việc đó, em có thể nghĩ ra chuyện xấu gì Lâm Phi Ca làm mà bản thân được lợi không?”
Phương Viên cẩn thận suy nghĩ, hình như đúng như Đới Húc nói.
Đới Húc nhìn thái độ của Phương Viên biết cô đã hiểu, lúc này mới nói cụ thể suy nghĩ của mình: “Cho nên trong chuyện đưa tin cho Daily Life, thật ra lập trường của mỗi chúng ta đều rất đơn giản, hoặc là bảo vệ lợi ích của Cục Công An, từ chối làm việc này, đắc tội truyền thông, hoặc là vì ích lợi cá nhân, đồng ý làm nội gián, tổn hại tới danh dự của Cục Công An, việc này chỉ có khả năng trắng hoặc đen, không có trung lập. Nếu có một người như vậy, đồng ý làm nội gián, bán đứng đồng đội tung tin ra ngoài, nhưng kết quả tin tức cung cấp lại không chính xác, như vậy chẳng phải vừa đắc tội bên truyền thông, cũng bán đứng Cục Công An sao? Em nói xem có phải không?”
Phương Viên gật đầu, từ tình hình trước mặt mà xem, đúng là như vậy.
“Vậy em nói xem, giữa Mã Khải và Lâm Phi Ca, hai người họ ai sẽ mắc sai lầm này?” Đới Húc hỏi.
Phương Viên suy nghĩ, tuy rằng Mã Khải hơi độc mồm độc miệng, nhưng cũng biết cái gì nên nói cái gì không nên nói, nếu có người mời cậu ta làm nội gián, khẳng định cậu ta sẽ không đồng ý. Còn về Lâm Phi Ca, nến có dụ hoặc đủ lớn, Phương Viên không nghĩ lập trường cô ấy sẽ đủ kiên định, có điều với chuyện đi làm nội gián, quả thật Lâm Phi Ca không ngốc đến mức đó.
“Vậy… Tại sao phải ngụy trang có một người như vậy?” Phương Viên nghi ngờ.