Lần đầu tiên bà phát hiện Chu Tử thật xinh đẹp, cái loại xinh đẹp đáng yêu thấm sâu vào tim bà.
Cao Quý phi không nói gì.
Giống như Triệu Trinh, bà luôn là làm nhiều nói ít.
Cho nên, bà chỉ bưng một ly trà sâm, ngồi trên giường La Hán làm bạn với Chu Tử, nhìn Chu Tử thiêu thùa may vá.
Mùa xuân sắp đến, mặc dù Nam An vương đang thống lĩnh đại quân quyết chiến với đội quân Ô Thổ xâm lấn biên cảnh Bắc Cương, ở hậu phương lớn Kim kinh vẫn giống như những năm trước, bắt đầu chuẩn bị đón năm mới.
Trong cung càng thêm như thế.
Ngày hôm đó, trừ Đức Phi cáo bệnh, các phi tử có mặt mũi khác đều tề tựu ở cung hoàng hậu, ồn ào thảo luận đưa ra chủ ý mới lạ chuẩn bị lễ mừng năm mới.
Kể từ sau khi Triệu Trinh trưởng thành, Cao quý phi một mực không tham dự những thứ ‘tranh kỳ đấu diễm (tranh đua cái lạ cái đẹp)’ này nữa, chỉ có mặt làm nền thôi.
Năm nay Ngọc Tần được hoàng thượng sủng ái nhất mà được thăng lên làm phi, Hoàng đế ban tên hiệu —— Ngọc phi, ở Ngoạn Nguyệt các gần với chánh điện của Hoàng đế. Ngoạn Nguyệt các cái gì cũng tốt, chỉ là hơi nhỏ, nên Ngọc phi rất không hài lòng.
Hậu cung của đương kim Hoàng Đế thật sự vô cùng khổng lồ, đưa mọi người đến vườn Ngự Uyển ngồi chật kín, chưa chắc đã đủ chỗ. Đôi mắt đẹp của Ngọc phi nương nương nhìn khắp hậu cung, cảm thấy Ngọc Khôn Cung của hoàng hậu chỉ một mình Nhan hoàng hậu ở, cũng coi như xong. Nhưng mà, tại sao Thanh Vân điện có diện tích tương đương Ngọc Khôn Cung cũng chỉ có một mình Cao Quý phi ở? Hơn nữa, nay cả Tiểu thiếp của Nam an vương – con trai của Cao Quý phi cũng dám cả gan ở trong cung, hơn nữa còn chiếm cứ cả hậu hoa viên của Thanh Vân Điện!
Ngọc phi nương nương rất không cam lòng.
Nàng cảm thấy chuyện này rất nhỏ, không bàn bạc với người đứng sau lưng mình —— nhị hoàng tử Bắc Tĩnh vương bên ngoài cung, liền tự chủ trương muốn khiêu chiến với Cao quý phi – người lâu nay không được sủng ái. (LPH: ngu mà tỏ ra nguy hiểm)
Vì vậy ngồi chỗ cao ngay dưới hoàng hậu, Ngọc phi ngọt ngào cười nói: “Hoàng hậu, thiếp thân có một chủ ý!”
Hoàng hậu hơi nghiêng người, cười híp mắt nhìn nàng: “Ngọc phi, xin cứ nói.”
Ngọc phi lộ vẻ đáng yêu, lúm đồng tiền đẹp mắt lúc ẩn lúc hiện, cười nói: “Diện tích của hậu hoa viên trong Thanh Vân điện của Cao Quý Phi rộng lớn, lại để không không dùng đến, không bằng bảo thái giám dựng đài Kinh kịch, đêm trừ tịch mời một gánh hát đến biểu diễn, sau đó sẽ đốt pháo hoa, những nữ nhân trong cung như chúng ta tụ họp nơi đó, vừa tự do vừa vui vẻ!”
Hoàng hậu mỉm cười, nâng chung trà lên uống một ngụm, cũng không tiếp lời.
Các phi tần khác ai mà không biết Cao Quý phi không nói không rằng, mặc dù không chủ động tiến công, nhưng thủ đoạn lại lợi hại nhất, cũng không dám tiếp lời.
Ngọc phi hả hê hơn, cười hì hì vỗ tay một cái: “Hoàng hậu, ngài không lên tiếng, vậy thiếp thân đi xin phép hoàng thượng!” Nàng nghiêng đầu nhìn hoàng hậu, dùng giọng điệu làm nũng nói: “Hoàng hậu ——”
Hoàng hậu để ly trà xuống, ánh mắt nhìn về phía Cao Quý phi: “Cao muội muội, muội xem. . . . . .”
Cao Quý phi ngồi trên ghế vững như bàn thạch, trầm giọng nói: “Thải Tước, Nhũ Yến!”
Hai nữ quan thân cận bên cạnh bà mang theo bốn đại cung nữ nghe tiếng mà vào.
“Tát vào mặt tiện nhân không biết trời cao đất rộng này cho ta!”
Hai đại cung nữ đi vào ấn chặt Ngọc phi đang liều mạng giãy giụa, Thải Tước và Nhũ Yến đứng trước mặt Ngọc phi.
Ngọc phi tóc tai bù xù trâm cài rơi gãy, quần áo không ngay ngắn, bị hai cung nữ mạnh mẽ hung hăng nhấn xuống, vừa giãy giụa vừa gào thét: “Cao Lâm, ngươi dám —— ngươi dám cả gan ——”
Cao Quý phi đứng dậy, bước đi thong thả đến trước người nàng, trên mặt không lộ vẻ gì, nhưng mắt phượng lạnh thấu xương: “Ngọc phi nương nương, Cao Lâm ta là người rất thiên vị, người ở trong hậu hoa viên Thanh Vân Điện là mẹ của cháu trai tương lai của ta, ta sẽ không để bất cứ ai quấy rầy nàng ấy!”
Bà cười lạnh một tiếng: “Vả miệng bốn mươi cái cho ta!”
Trong tiếng bạt tai lốp bốp của Thải Tước và Nhũ Yến cùng tiếng khóc la của Ngọc phi nương nương, Cao Quý phi khom người xin tội với hoàng hậu: “Hoàng hậu, thần thiếp vượt quyền rồi!”
Hoàng hậu thở dài, nói: “Muội muội, muội quá nóng nảy rồi!”
Cao Quý phi rũ mắt nói: “Thần thiếp chỉ có một con trai, mà con trai duy nhất này vẫn đang vì Đại Kim mà anh dũng chém giết trên chiến trường Bắc Cương, huyết mạch duy nhất của hắn, ai muốn tổn thương, vậy, ” bà dừng một chút, mắt phượng lấp lánh xinh đẹp loang loáng: “Vậy thì phải bước qua xác của thần thiếp!”
Hoàng thượng nhìn sủng phi của mình bị đánh thành đầu heo đang xót xa thút thít, thở dài, oán giận nói: “Nàng trêu chọc nàng ta làm gì! Nàng không thấy nàng ta không chủ động trêu chọc người khác, nhưng cũng không ai dám trêu chọc nàng ta sao!”
Tác giả có lời muốn nói: canh thứ hai dâng lên!
Cám ơn thiên thiên hướng thượng, tiểu tiểu, carrieyang, KIKO, mấy vị tình yêu địa lôi lựu đạn, mọi người tốn kém rồi!
Cảm tạ mọi người đã comt và lưu trữ, ngày mai tiếp tục canh hai!