“Thưa Đấng Nam tước, còn gì cụ thể hơn không ạ?”
Waymandy ngẩng đầu nhìn anh ta một hồi, nở nụ cười hồi tưởng:
“Quốc gia Bạch Ngân chiếm địa vị khá đặc biệt trong Vương đình Cự Nhân. Họ không trực tiếp thờ phụng Cự Nhân Vương Aurmir. Đối tượng họ tín ngưỡng lại là Vương Hậu của Vương đình Cự Nhân, Omebella.”
…
Thành Khảng Khái – Bayam, khu bến tàu, phố Citric, quán trọ Azure Breeze.
Klein đứng tại góc phố, cởi dây chuyền mặt đá Topaz dưới cổ tay trái ra, dùng phương thức xem bói để xác nhận phía trước có nguy hiểm không.
Với suy nghĩ ấy, hắn dạo bước với tốc độ như rùa bò về quán trọ, mở cửa căn phòng sang trọng trên tầng ba.
Điều khiến hắn hơi bất ngờ là ‘Liệt Diễm’ Danitz đã trở về, đang ngồi phịch trên ghế bành uống rượu.
Cân nhắc tới giọng điệu của tính cách được thiết lập, Klein thản nhiên hỏi:
“Mấy giờ rồi?”
“Đồng hồ treo tường kia thây?” Danitz lầm bầm.
Gã nhìn vách tường đối diện, đọc thời gian hiện tại:
“3 giờ 40 phút chiều…”
Còn chưa dứt lời, Danitz đột nhiên bừng tỉnh. Gã ngồi thẳng người dậy, cười gượng gạo:
“Tôi đã đến những nơi cần đến, hỏi những người cần hỏi để thu thập thông tin rồi, không cần thiết phải ra ngoài nữa. Thế sẽ tăng nguy cơ bị bại lộ, ảnh hưởng đến kế hoạch đi săn của anh!”
Klein tìm một cái ghế tựa rồi ngồi xuống, mặt vẫn lạnh tanh, mở miệng:
“Kể lại mọi chuyện.”
“Còn có thể gặp thêm vấn đề gì nữa? Dù tôi là nhà thám hiểm chuyên săn tìm kho báu, nhưng cũng là một hải tặc bán thời gian mà.” Danitz cảm thấy năng lực của mình bị sỉ nhục.
Bị cái nhìn lạnh lẽo của Gehrman Sparrow soi thẳng vào người, gã đành phải nở nụ cười khô khốc, nhặt vài điểm quan trọng rồi kể vanh vách sáng và chiều nay đã đi đâu, gặp người nào, nghe thấy tin tức gì, nói đại khái những chuyện gì.
Nghe thấy Danitz thở dài về tên thuyền trưởng Alger của một con tàu ma biết chuyện về Cảng Bansy, Klein đột nhiên nhíu mày, thầm suy xét.
Với mối quan hệ giữa ngài ‘Người Treo Ngược’ và Giáo hội Bão Táp, kể cả mình đã thao túng ‘Thế Giới’ chủ động đề cập trước, anh ta vẫn không hiểu rõ về biến cố đã phát sinh ở Cảng Bansy. Thế thì sao Alger này lại biết được? Chẳng lẽ là một cường giả có địa vị cao trong nội bộ Giáo hội Bão Táp ngụy trang thành hải tặc, hay một tên có quan hệ nhất định với đám tín đồ tà giáo kia ở Cảng Bansy? Hừm… Ngài ‘Người Treo Ngược’ đã luôn hoạt động sôi nổi trên vùng biển này, cũng không thể loại trừ chính là anh ta… Trái tim Klein hơi nảy lên, hắn nhớ lại đặc thù của ‘Người Treo Ngược’.
Phía trên màn sương xám, dù không thể thấy rõ hình dạng cụ thể của các thành viên, nhưng về giới tính nam nữ hay có màu tóc gì, chỉ cần liếc mắt qua là thấy rõ như ban ngày!
Klein giơ tay chặn lời Danitz, trầm giọng xuống:
“Tóc rất rối, màu xanh biển sẫm?”
“Anh biết hắn à? Tên này không đơn giản đâu!” Danitz thở dài.
Quả nhiên… Haha, thực sự không ngờ lại gặp được dễ dàng như vậy… Klein không phản ứng lại, trực tiếp nghiêng người về trước:
“Tiếp tục.”
Danitz cũng không bận tâm, thuật lại đại khái những gì đã xảy ra, tự giải thích:
“Anh biết đấy, loại chuyện nghe ngóng tin tức này, chẳng ai có cách nào cam đoan sẽ thu hoạch được gì. Sau khi làm xong tất cả những gì có thể làm rồi thì chỉ còn cách kiên nhẫn chờ đợi. Đương nhiên chuyện này sẽ cần một khoảng thời gian nhất định, chắc không nhanh đâu.”
“Có biện pháp khác, không cần chờ đợi.” Klein cố tình bình thản nói.
“Biện pháp gì cơ?” Danitz ngạc nhiên hỏi lại.
Klein đẩy kính mắt viền vàng, khóe miệng nhếch lên thành một đường cong:
“Dùng mồi nhử.”
Mồi nhử? Danitz nhìn hắn, nhất thời hoang mang.
Chỉ trong đúng một giây, gã đã tỉnh ngộ.
Chỉ gã mới có thể trở thành mồi nhử!
Mà loại chuyện câu cá thế này, chẳng ai đi quan tâm xem mồi nhử có thật sự bị nuốt chửng hay không, mà chỉ chú ý làm sao để câu kéo được con mồi lên thôi!
Đơn giản mà nói, “mồi nhử” chính là giống loài mang tính rủi ro cực cao!
“Haha, đấy không phải một biện pháp ổn thỏa lắm đâu. Ừm, trực giác của tôi mách bảo, chắc tôi có thể thu hoạch được thêm chút gì ở đó Rạp Hát Đỏ. Giờ tôi sẽ qua đó hóng hớt tí xíu!” Danitz cầm áo khoác lên, không kịp chờ đợi đã vọt thẳng ra khỏi cửa phòng.
Klein vốn định theo đuôi ‘Liệt Diễm’ ở khoảng cách xa xem có thể phát hiện ra chút manh mối nào không, nhưng rồi bất chợt nghe thấy tầng tầng lớp lớp tiếng cầu nguyện hư ảo.
Nó đến từ một người đàn ông.
Klein suy tư, dừng chân lại, chuyển hướng tới phòng vệ sinh.
Mười giây sau, hắn đã xuất hiện trên màn sương xám, trông thấy ngôi sao đỏ thẫm đối ứng với ‘Người Treo Ngược’ đang liên tục phồng to co vào.
Quả nhiên… Klein ngồi xuống, tựa vào thành ghế, tản linh tính ra.
m thanh của ‘Người Treo Ngược’ trở nên rõ ràng hơn:
“Thưa ngài ‘Kẻ Khờ’ đáng kính, tôi đang điều tra chuyện về chiếc chìa khóa liên quan tới ‘Trung Tướng Núi Băng’. Tôi đã gặp ‘Liệt Diễm’ Danitz ở Sòng Bài Tiền Vàng, qua lời hắn biết được hắn là người trong cuộc ở biến cố tại Cảng Bansy, đồng thời đang đang lên kế hoạch hợp tác với một vị cường giả để đối phó với ‘Sắt Thép’ Mavity.
Tôi hoài nghi rằng đối tượng mà ‘Liệt Diễm’ Danitz đang cùng hành động chính là bề tôi của ngài, nên tôi cầu nguyện với ngài.
Nếu quả thực là vậy, mà người đó lại hy vọng nhận được sự phối hợp nhất định, thì tôi có thể cung cấp một chút trợ giúp.”
Ngài ‘Người Treo Ngược’ quả thực đoán ra được danh tính của Gehrman Sparrow… Hẳn anh ta chỉ nghi ngờ một chút, nhưng thông qua việc hỏi chuyện Cảng Bansy, nên thành công thu được sự chứng thực từ miệng Danitz… Thế cũng tốt. Với sự hỗ trợ của một thổ địa giàu kinh nghiệm, kế hoạch săn ‘Sắt Thép’ Mavity sẽ trở nên suôn sẻ hơn nhiều… Trừ phi có thể trực tiếp đả động đến “Kẻ Khờ”, không thì chẳng có lý do gì để ‘Người Treo Ngược’ lừa gạt bề tôi cả… Đánh giá trên biểu hiện và thái độ của anh ta, anh ta cũng chưa hoài nghi gì về “Kẻ Khờ” hết… Mình cũng không để lại sơ hở nào… Mạch suy nghĩ Klein chuyển động như bay, hắn nhanh chóng quyết định.
Sau khi xem bói xong, hắn cụ thể hóa ‘Thế Giới’, khiến người giả này bị bao phủ trong sương mù, bày ra tư thế cầu nguyện, nghiêm trang đáp lại:
“Thưa ngài ‘Kẻ Khờ’ đáng kính, tôi đang cần sự phối hợp nhất định.”
Hoàn thành tràng cảnh này xong, Klein ném cả hình ảnh lẫn âm thanh vào ngôi sao đỏ thẫm tượng trưng cho ‘Người Treo Ngược’.