Đương nhiên, việc ‘Nữ Vương Thần Bí’ nhìn ra được mối tương quan này cũng chẳng phải điều gì khó hiểu. Chả có lẽ, nguyên tắc của cô ta là nếu đã xem như manh mối trọng yếu, thì thà kiểm nhầm còn hơn bỏ sót. Ha, đây là thói quen tốt đấy, mỗi tội là sẽ rất mệt mỏi.
Cũng có xác suất lớn là cô ta vốn không khóa chặt vào Gehrman Sparrow ngay. Có điều, với tiếng tăm đang ngày càng vang dội ở Quần đảo Rorsted nói chung cũng như Thành Khảng Khái – Bayam nói riêng của nhà thám hiểm điên cuồng Gehrman Sparrow, chỉ cần cái tên này lọt tai, cô ta lập tức có thể đối chiếu thời gian, đưa ra phán đoán sơ bộ.
Hầy, làm người vẫn chỉ nên sống khiêm tốn thôi. May là cuối cùng cũng kết thúc lần đóng vai này. Sau đó có thể cho danh tính Gehrman Sparrow này biến mất rồi! Klein nhẩm lại từ đầu chí cuối mọi chuyện, cảm thấy mình đã nằm lòng gốc rễ của hầu hết các vấn đề.
Song, hắn vẫn còn một ý tưởng khác, một suy tính khác:
Đó là cách ‘Thượng Tướng Ánh Sao’ tiếp đón Gehrman Sparrow lên tàu. Hành xử phô trương đến thế, làm như chỉ sợ không ai biết nhà thám hiểm điên cuồng đang hợp tác với cô ta vậy!
Biết đâu cô ta đang ngầm ám thị điều gì đó. Tiếp theo, ‘Nữ Vương Thần Bí’ có mặt ngay, còn biết rõ quỹ đạo hoạt động trên biển của mình xong đưa ra phán đoán. Dù trên miệng thì cứ đưa qua đẩy lại, nhưng vốn trong lòng cô ta đã chắc chắn rồi! Klein đút một tay vào túi, bước ra khỏi đại sảnh chứa bích họa. Hắn tiến thẳng về phía ‘Thượng Tướng Ánh Sao’ Cattleya đang ngồi ngoài tu viện đen, nhân cơ hội cô đang nửa mê nửa tỉnh để tra hỏi.
Đến thời điểm này, hắn đã thả lỏng kha khá. Đây là vì ‘Nữ Vương Thần Bí’ chỉ biết rõ Gehrman Sparrow tương đương với Hiệp Đạo “Hắc Hoàng Đế”, và là một Người Phi Phàm cống hiến cho một nhân vật có vai vế nào đó, chứ không còn bí ẩn gì sâu xa hơn nữa.
Kể cả cô có liên tưởng đến thám tử Sherlock Moriarty ở gần đó vào cái đêm Thẻ bài “Hắc Hoàng Đế” bị đánh cắp thì cũng chẳng phải chuyện gì to tát.
Từ lâu lẩu lầu lâu về trước, mình đã đặt Sherlock Moriarty ngang ngửa với ‘Thế Giới’, và đặt bản thân ngang ngửa với bề tôi của “Kẻ Khờ” rồi. Gehrman Sparrow cũng chỉ là một bề nổi chồng thêm lên đó mà thôi. Haha, đó chính là sự chuẩn bị của mình vào những lúc thế này. Đúng là vẫn chẳng thể xem người khác như kẻ ngốc được. Chỉ cần một người có hoạt động, có dấu vết quỹ đạo và mối liên kết xã hội, sớm muộn gì cũng sẽ bại lộ đôi chút. Nên mình mới chuẩn bị tầng thân phận này trước cho những kẻ thông minh đó, kể cả sinh hoạt hằng ngày cũng tuân theo thiết lập một cách nghiêm ngặt.
Mà chuyện bề tôi của một nhân vật tai to mặt lớn nắm bắt cơ bản về nhật ký Rossell là điều hoàn toàn có thể hiểu và chấp nhận được, nó vẫn nằm trong phạm trù được ban phước bởi một tồn tại đặc biệt.
Ha, ai mà ngờ được, dưới lớp mặt nạ lại là một lớp mặt nạ!
Ngẫm nghĩ miên man, Klein cũng cảm thấy trợ giúp từ sương xám và sự cẩn trọng của mình đóng góp một phần trọng yếu. Nếu không nhận ra mình bị ai đó theo dõi trước và luôn tuân theo ý chí của trực giác một cách bản năng, hẳn hắn đã triệu hồi người đưa tin dưới sự theo dõi của ‘Nữ Vương Thần Bí’ rồi.
Chắc mỗi người đưa tin không thôi thì chẳng bại lộ gì đâu, nhưng ‘Nữ Vương Thần Bí’ sẽ có cách theo dõi nó rồi tìm đến thầy Azik, xong từ hành tung gần đây của thầy ấy lại đào bới ra cái tầng thân phận Klein Moretti này của mình… Klein băng qua quảng trường bị tên găm chi chít, tiến tới tu viện đen, nhìn thấy ‘Thượng Tướng Ánh Sao’ Cattleya vẫn ngồi ôm gối và ngắm cảnh hoàng hôn mỹ lệ với vẻ trông ngóng.
Klein nhảy lên tảng đá, bước đi bên cạnh hàng cây khô héo. Vừa ngắm dãy kiến trúc đồ sộ nằm trên ngọn núi đối diện, hắn vừa hỏi với tông giọng bình thường:
“Lúc ở Naz, cô đã cố tình trình diễn cây cầu sao nối giữa bến và thuyền. Cô còn mục đích riêng nào đó, đúng không?”
Cattleya dựa đầu vào một bên gối, đáp:
“Tôi không nói cho anh biết đâu!”
“…” Klein nhất thời câm nín.
Hắn vốn tưởng trong thế giới mơ ‘Thượng Tướng Ánh Sao’ sẽ rất thành thật, mà chẳng ngờ tình hình lại thành ra như vậy. Đương nhiên, đây cũng là một kiểu thành thật, song chỉ là do tính cách thành thật mà thôi.
Im lặng hai giây, Klein quyết định quanh co:
“Cô muốn dùng phương thức này để báo cho ai đó biết rằng, tôi đáng được chú trọng?”
Cattleya thở hắt ra, vẫn giữ nguyên tư thế ôm người:
“Từa tựa vậy.
Chủ yếu là muốn nói cho người khác biết, nếu có chuyện nghiêm trọng gì xảy ra, hay nếu tôi xuất hiện điểm bất thường rõ rệt nào, anh chính là manh mối đầu tiên.”
Quả nhiên… Klein thầm thở dài.
Hắn biết mục đích ‘Thượng Tướng Ánh Sao’ làm chút trò rẻ tiền kia để tự vệ, nhưng thân là “Kẻ Khờ”, hắn nhất định phải trừng phạt hành vi này.
Tuy nhiên, trực tiếp ra tay chỉ với thế này thì không ổn, lại trông như “Kẻ Khờ” có vẻ bảo vệ bề tôi thái quá, mất tư thái bề trên lắm… Ừm, chắc hẳn ‘Thượng Tướng Ánh Sao’ không chỉ làm mỗi mấy trò vặt vãnh này thôi đâu. Cứ tạm liệt kê tất cả hành động của cô ta thành một danh sách chỉnh tề, xong theo đó mà xử… Klein lập tức nảy ra ý tưởng. Lần này hắn đã không còn quá bối rối với thế giới mơ nữa.
Còn về đề nghị của ‘Nữ Vương Thần Bí’, hắn chẳng buồn cân nhắc.
Nhật ký của Rossell Đại Đế ghi chép việc xuyên không và chuyện về Trái Đất. Nếu hắn dạy tiếng Trung cho ‘Nữ Vương Thần Bí’, cô sẽ phát hiện ra điều này, thậm chí còn đưa ra nhiều suy đoán chí mạng hơn!
Hẳn cô ta e ngại vị nhân vật có vai vế sau lưng mình mà ngay cả Quyền Trượng Hải Thần cũng tùy ý cho mượn, nên mới không ép người quá đáng. Giả mà mình thật sự có vấn đề gì cần cô ta giúp, hay bị cô ta nắm thóp chỗ nào, thì vẫn có thể chấp nhận giúp phiên dịch vài trang nhật ký quan trọng mà cô ta muốn biết. Nhưng đừng hòng mình dạy tiếng Trung cho cô ta. Ừm, mà dù có dịch thì cũng phải làm phiên phiến đi, dùng từ đồng nghĩa, chỉ cam đoan phần trọng điểm là chính xác thôi. Nhờ thế thì cô ta mới không dịch ngược lại và học được ngôn ngữ này… Klein thu hồi tầm mắt, thuận miệng hỏi ‘Thượng Tướng Ánh Sao’ Cattleya:
“Người ta đồn cô và ‘Nữ Vương Thần Bí’ đã từ mặt nhau, nhưng tôi trông có vẻ không giống thế.”
Biểu cảm mê mang của Cattleya đột nhiên sống động cực điểm. Cô mím chặt môi:
“Tôi có tư cách gì mà cắt đứt với người?
Tôi chỉ là một kẻ bị trục xuất mà thôi.”
Bị trục xuất… Klein đang định hỏi thêm, bỗng bị ánh nắng chiếu rọi thẳng mắt. Hắn tỉnh lại một cách tự nhiên.
Ngước nhìn bầu trời chói sáng ngoài kia, hắn bóp trán, tự nhủ:
Đúng là một giấc mơ đáng sợ.
Để cho tâm tình lắng xuống rồi, Klein mới rời giường trở lên boong tàu. Hắn tiếp tục quan sát chung quanh, chờ đợi sự xuất hiện của mỹ nhân ngư.
Gần một giờ sau, cuối cùng hắn cũng nghe thấy một tiếng ca nhạt nhòa, mơ hồ được sóng đưa tới từ đằng xa.