Rất khó tưởng tượng nếu như Hàn Như Liệt cứ như vậy biến mất mãi mãi thì con gái mình sẽ biến thành bộ dạng gì, lúc trước thời điểm nàng và Mộ Thiên Tĩnh chia lìa cũng thống khổ như vậy, không nghĩ tới hai mươi năm sau chuyện này lại tái hiện trên người con gái của mình.
Thân thể Mộ Chỉ Ly đang dần dần hồi phục, ngay cả dược sư cũng cảm khái lực sinh mệnh của Mộ Chỉ Ly ngoan cường vượt ra khỏi sự hiểu biết của mọi người, có thể nói thân thể nàng bây giờ đã hoàn toàn hồi phục, nhưng mà nàng chậm chạp vẫn chưa mở mắt.
Ở lúc mọi người kỳ quái, Bạch Mạt Lăng cũng biết đây là Mộ Chỉ Ly không muốn tỉnh lại, nàng không muốn đối mặt với thế giới không có Hàn Như Liệt, cho nên nàng vẫn không tỉnh.
Bạch Mạt Lăng vỗ về mái tóc Mộ Chỉ Ly, trên mặt nồng đậm sủng ái: “Ly nhi, nếu như con không muốn tỉnh lại thì cứ ngủ đi. Chỉ cần con cảm thấy vui vẻ, thế nào cũng được, năm năm sau, mẫu thân gọi con dậy có được không?”
Vừa nói, nước mắt Bạch Mạt Lăng cũng không ngăn được mà chảy xuống. Nàng vẫn nhớ tới đôi mắt huyết sắc của Mộ Chỉ Ly, đau khoan tim thế nào mới có thể làm cho con bé bi phẫn thành bộ dạng hôm nay?
Lôi gia.
Ngay khi Lôi Tiêu Tuấn trở lại Lôi gia, gia tộc cũng mở ra hội nghị nội bộ.
Nghe xong Lôi Tiêu Tuấn hồi báo, Lôi Tiêu Quân chỉ cảm thấy tức điên lên, phổi cũng sắp nổ rồi! Lôi gia bọn họ vốn đã chuẩn bị lấy được thứ hạng ở Trục Đỉnh Tái Sự lần này xong liền dựa thế mà bắt đầu công kích Bạch gia.
Hiện tại khen ngược, đừng nói là tạo thế, đệ tử ưu tú trong gia tộc lúc này toàn bộ đều chết trận, khẳng định là lần này Lôi gia đã thành cái đích để mọi người chê cười. Không biết sau lưng có bao nhiêu người đang cười bọn họ!
“Phế vật! Đều là một lũ phế vật! Nhiều người như vậy lại bị người Hàn gia diệt sạch!” Lôi Tiêu Quân giận dữ công tâm, một chưởng trực tiếp vỗ vào cái bàn, cái bàn kia lên vỡ, hóa thành từng đạo khói bụi.
Nhìn thấy hành động của Lôi Tiêu Quân, mọi người đang ngồi ở đây cũng nhìn hắn không dám nói lời nào. Lần này Lôi gia bọn họ tổn thất vô cùng nghiêm trọng, hơn nữa sau việc này uy tín Lôi gia cũng giảm mạnh, ảnh hưởng này không thể nói rõ.
Lôi Tiêu Tuấn do dự một lúc, mới lên tiếng nói: “Gia chủ, đám người Lôi Thừa Vĩ không phải là bị Hàn gia diệt, là bị Thiếu chủ phu nhân Hàn gia tiêu diệt hết”
Tuy nói chuyện này rất mất mặt, nhưng oan có đầu nợ có chủ hắn cũng muốn nói rõ, huống chi chuyện này sợ là mọi người đều biết.
Nghe vậy, Lôi Tiêu Quân cũng ngẩn người: “Nói cái gì vậy, Lôi gia nhiều đệ tử như vậy lại bị một nữ tử tiêu diệt toàn bộ?” Lôi Tiêu Quân kích động, theo hắn xem Hàn Như Liệt giỏi lắm cũng chỉ có thể tiêu diệt hơn một nửa số người, Thiếu chủ phu nhân kia cũng chỉ giải quyết nốt một phần nhỏ thôi.
Nhưng mà, câu tiếp theo của Lôi Tiêu Tuấn cũng khiến cho Lôi Tiêu Quân hoàn toàn ngây người: “Ta không phải nói đùa, thật sự là bị nàng ta một mình tiêu diệt hết…. Chuyện này nhiều người cũng biết, Hàn gia cũng thừa nhận”
“Ngươi nói cái gì! Đệ tử Lôi gia ta bị một cô gái giết sạch?” Lôi Tiêu Quân kích động đứng lên, nhìn mấy người Lôi gia cam chịu đứng im, chỉ cảm thấy không có cái gì cũng có thể phát tiết sự phẫn nộ của mình.
“Phế vật, đều là một đám phế vật! Nói như vậy các đệ tử ưu tú của Lôi gia so với một cô gái còn kém hơn! Các ngươi cũng không biết làm gì”
Nghe Lôi Tiêu Quân gầm thét, các vị trưởng lão Lôi gia cũng chỉ rụt cổ đứng im tại chỗ, bây giờ ai mà mở miệng đúng là hành động tìm chết. Trong lòng bọn họ cũng rất buồn bực, ngươi nói nếu như là trong lúc giao chiến với Hàn gia, chết thì còn không tính, đằng này toàn quân bị diệt trên tay một nữ tử cài này nói ra rất khó nghe
Người khác sẽ nói Lôi gia bọn họ nhiều đệ tử như vậy, ngay cả một nữ tử cũng không bằng. Gần đây bọn họ cũng không dám ra ngoài, chỉ sợ nghe thấy người khác nói câu này.
Lôi Tiêu Quân tức giận trong một lát sau cũng bình tĩnh lại, dù sao hẳn là người đứng đầu một gia tộc, lúc này không thể rối loạn, nếu không đúng là đả kích đến sĩ khí của gia tộc.
Trầm mặc một lúc, Lôi Tiêu Quân mới bình tĩnh nói: “Nàng kia là ai?”
Lôi Tiêu Quân nhìn lướt qua những người xung quanh, lại phát hiện không có một người nào dám mở miệng. Trong lòng cũng oán: Đều là một đám nhát gan! Lúc này cũng chỉ có thể nói hắn xui xẻo.
“Tiêu Tuấn, ngươi nói”
“Vâng” Trên mặt Lôi Tiêu Tuấn hiện lên vẻ bất đắc dĩ, chậm rãi nói: “Là……Mộ Chỉ Ly” Hắn cảm thấy so với chuyện lúc nãy, chuyện này chắc chắn sẽ làm cho Lôi Tiêu Quân càng tức giận hơn.
“Nghe thấy tên này, lông mày Lôi Tiêu Quân không khỏi nhíu lại, sao hắn cảm thấy cái tên này nghe quen quen? Suy nghĩ một lát, mới từ trong đầu tìm thấy cái tên này: “Con gái của Bạch Mạt Lăng không phải gọi là Mộ Chỉ Ly sao? Cũng có người trùng tên trùng họ nữa sao?”
Trong trí nhớ của Lôi Tiêu Quân, con gái Bạch Mạt Lăng sớm đã chết, cũng không thể còn sống, cho nên cũng không suy nghĩ đến khả năng này.
Quả nhiên…. Lôi Tiêu Tuấn hiện tại thật sự không muốn trả lời, nhưng cũng không thể không trả lời, sớm biết lần này mình hấp tấp chạy đi đón đệ tử gia tộc làm cho bây giờ chuyện gì cũng rơi vào trên đầu mình.
“Không phải là trùng tên trùng họ, đều là một người…..” Giọng nói của Lôi Tiêu Tuấn càng ngày càng nhỏ, nói đến phía sau sống đã giống như tiếng muỗi kêu.
“Nói to lên! Chưa ăn cơm sao?” Loi Tiêu Quân tức giận nói.
“Nàng chính là con gái của Bạch Mạt Lăng” Lôi Tiêu Tuấn hét lên, trong nghị sự đường vẫn vang lên lời này.
Yên lặng.
Yên lặng như chết rồi.
Lôi Tiêu Quân nghe xong những lời này. Cũng sững sờ đứng tại chỗ không nói gì. Hắn chỉ cảm thấy đây là đang nói đùa, nhưng rất hiển nhiên mọi người sẽ không dám nói đùa với hắn như vậy.
Thế nhưng mà không có chết! Làm sao có thể không chết!
Lúc này, Lôi Tiêu Quân chỉ cảm thấy trên đời đúng thật là có chuyện nhân quả báo ứng. Lúc trước những chuyện mình làm với Bạch gia và Mộ gia, hiện tại giống như tất cả đều xảy ra ở trên người mình, mà làm ra tất cả chuyện này cũng là đứa con của hai người bọn họ.
Hắn muốn giết nàng ta, nhưng là bây giờ nàng ta cũng không dễ giết như vậy.
Không phải nghĩ lại thì hắn cũng không dám tin, một đứa trẻ vốn không có nơi nương tựa lại có thể trong thời gian ngắn có quan hệ cùng nhiều thế lực như vậy.
Đầu tiên nàng là cháu gái của Bạch gia, lần này hành động Bạch gia đón nàng ta về đã tỏ rõ thái độ của gia tộc bọn họ, tiếp đến Mộ Chỉ Ly là Thiếu chủ phu nhân Hàn gia, mà thực lực của Hàn gia thì không cần nói cũng biết. Không chỉ như thế, nàng còn là đệ tử tâm đắc của Thần Quyết cung!
Đây là chuyện gì a! Ngay cả chính hắn cũng không nghĩ ra tại sao một nha đầu như vậy lại có thể trong thời gian ngắn có thể nhấc lên quan hệ cùng nhiều thế lực như vậy, cố tình quan hệ cùng ai cũng vững chắc như vậy.
Như vậy chẳng phải chứng tỏ nếu như mình ra tay với nàng ta, mấy thế lực này cũng trở thành đối thủ với mình? Cho dù là Lôi gia bọn họ thì cũng không thể nào đối diện với mấy thế lực này.
Vốn tính toán giải quyết Bạch gia mà cũng vì đột nhiên xuất hiện một nha đầu như vậy cũng thay đổi lớn như ậy! Vốn có ưu thế tuyệt đối bây giờ lại không có gì!
“A…. Tốt! Rất tốt! Bạch Mạt Lăng có một con gái tốt a!” Lôi Tiêu Quân nói ra lời này, người Lôi gia ở đây cũng đoán không ra được hắn có ý gí.
Thời điểm Lôi gia rung chuyển, đương nhiên Hàn gia cũng không tốt hơn.
Hàn Thành Hạo không nghĩ tới Trục Đỉnh Tái Sự lần này lại tạo cho gia tộc bọn họ tổn thất lớn như thế! Con của mình, thế nhưng Thiếu chủ Hàn gia không có trở về.
Thật là ngàn vạn tính toàn cũng nghĩ tới kết quả này, đám người Hàn Dĩnh Nhi nói toàn bộ câu chuyện cho Hàn Thành Hạo, sau đó thái độ Hàn Thành Hạo đối với Lôi gia từ nước sông không phạm nước giếng hoàn toàn biến thành địch nhân!
Nếu không phải đám người Lôi gia chết tiệt, con hắn sao lại biến mất! Hắn không quan tâm lúc trước như thế nào, hắn chỉ biết người Lôi gia đả thương Hàn Như Liệt, hơn nữa đem hắn đẩy vào truyền tống!
Chỉ riêng điểm này, Hàn gia bọn họ cùng Lôi gia không chết không ngừng!
Hàn Dĩnh Nhi cố gắng nói đỡ cho Mộ Chỉ Ly, chuyện lần này mặc dù không thể trách Mộ Chỉ Ly, nhưng không thể phủ nhận trong chuyện này cũng một phần do nàng ấy. Chuyện nàng có thể nghĩ đến, Hàn Thành Hạo đương nhiên cũng có thể nghĩ đến.
Nàng không hi vọng phụ thân bởi vì chuyện lần này mà nảy sinh ra ý kiến với Mộ Chỉ Ly, đây là chuyện mà không ai muốn thấy.
Đối với việc này, Hàn Thành Hạo cũng không nói gì, ai cũng không biết hắn suy ngĩ gì….
Lúc này, Mộ Chỉ Ly còn đang đắm chìm trong thế giới của mình, nàng chỉ thấy trước mặt là bóng tối, tràn đầy cô độc, tịch mịch. Phía sau nàng là Hàn Như Liệt, cho nên không muốn đi về phía trước, chỉ muốn sống ở chỗ này.
Đúng vậy, từ trước tới giờ nàng kiên cường nhưng bây giờ nàng lựa chọn trốn tránh. Nàng thật sự không muốn đối mặt với thế giới không có hắn, mất đi hắn nàng không biết phải đối mặt với cuộc sống tiếp theo như thế nào.
Ở trong thế giới này ba tháng, nàng có thể nghe được những lời người khác nói với mình, nhưng nàng không muốn đi đối mặt hiện thực tàn khốc kia.
Cho đến hôm nay, nàng nghe thấy Bạch Mạt Lăng nói, bảo nàng làm theo ý nghĩ của mình, năm năm sau lại gọi nàng, nàng cũng động lòng!
Năm năm ! Liệt đã đợi biết bao lâu, mình còn không chờ hắn được năm năm sao? Rốt cuộc là mình đang trốn tránh việc gì, nàng không thể nản lòng, không thể cứ yếu đuối như vậy, chắc chắn đây không phải là việc Liệt muốn nhìn thấy.
Nàng muốn ở trong thời gian năm năm cường đại lên, giải quyết hết tất cả chuyện mình muốn làm! Đến lúc đó, chờ Liệt trở về bọn họ có thể vĩnh viễn đứng cùng một chỗ không chia cách.
Đúng vậy! Nàng không thể sa sút như vậy, nàng phải dũng cảm đối mặt với tất cả! Vì một ngày xa của bọn họ, nàng nhất định phải tỉnh lại!
Bạch Mạt Lăng nhìn thấy lông mi Mộ Chỉ Ly rung rung, lập tức che miệng, sợ mình thét lên. Dần dần, Mộ Chỉ Ly mở hai mắt ra, tầm mắt từ từ rõ ràng, đầu tiên chính là nhìn thấy ánh mắt chứa đầy nước mắt của Bạch Mạt Lăng.
“Mẫu thân………” Mộ Chỉ Ly nhẹ giọng gọi.
Bạch Mạt Lăng vội vàng cầm tay Mộ Chỉ Ly, nói: “Mẫu thân đây, mẫu thân đây. Con có thấy chỗ nào không thoải mái không? Có muốn uống nước không? Đói bụng không?” Bạch Mạt Lăng khẩn trương hỏi, đem tất cả những thứ nghĩ được hỏi ra.
Nghe thấy lời khẩn trương của Bạch Mạt Lăng, trong mắt Mộ Chỉ Ly cũng hiện lên sự ấm áp: “Mẫu thân ! Con rất khỏe” Loại cảm giác ấm áp này, làm cho người ta quyến luyến như vậy, tất cả đều tốt đẹp giống như những gì nàng tưởng tượng vậy.
“Vậy thì tốt, vậy thì tốt” Bạch Mạt Lăng cũng yên tâm, lúc này mới hướng bên ngoài nói: “Tiểu thư đã tỉnh lại, nhanh đưa lên ít thức ăn”
Nói xong, Bạch Mạt Lăng quay lại nói: “Con mới khỏi, nghỉ ngơi thêm một chút đi”
Mộ Chỉ Ly lắc đầu, từ từ ngồi dậy: “Con đã khỏe rồi, thân thể cũng tốt rồi, chỉ là không muốn tỉnh lại thôi” Mộ Chỉ Ly khóe miệng hiện lên nụ cười khổ sở.
Đối với việc nay, Bạch Mạt Lăng cũng biết: “Hài tử, con chịu khổ rồi. Mẫu thân thật xin lỗi con”
“Mẫu thân, người nói gì vậy”
“Mẫu thân vốn nghĩ rằng con không muốn thấy ta, cũng sẽ không nhận thức mẫu thân này. Cũng vì ta mà con mới chịu nhiều khổ như vậy. Hài tử, thật cảm ơn con có thể tha thứ cho ta!” Bạch Mạt Lăng nước mắt không ngừng chảy xuống, hai mắt đẫm lệ đầy áy náy.
Mộ Chỉ Ly lau nước mắt cho Bạch Mạt Lăng: “Mẫu thân, những việc này không phải là người muốn, ta đi tới như ngày hôm nay cũng chính vì muốn đón mẫu thân về nhà đoàn tụ”