“Chạy mau a! Phá Ma Phục Tru tất nhiễm sắc trời!” Trong đám người, không biết người nào đột nhiên bỗng hét to một tiếng, tất cả mọi ngươi thất kinh.
Mọi người dùng tốc độ nhanh nhất, nhưng mà, trước mặt Mộ Chỉ Ly làm như vậy cũng phí công! Lúc giải quyết tất cả đệ tử Lôi gia, tầm mắt Mộ Chỉ Ly mới rơi xuống trên người Lôi Thừa Vĩ ở phía trước không ngừng bỏ chạy.
Sau một khắc, khóe miệng này cũng gợi lên độ cong lạnh lùng.
Ánh sáng đỏ lần nữa tràn ngập ra, đánh tới Lôi Thừa Vĩ đang chạy trốn, trong chớp mắt đã bao trùm lấy hắn, không thể động đậy!
Mộ Chỉ Ly đứng tại chỗ, cười lạnh nhìn tất cả, giơ tay kéo lại, Lôi Thừa Vĩ đã xuất hiện trước mặt nàng. Ngón tay trắng nõn dễ dàng cầm lấy cổ Lôi Thừa Vĩ.
Lôi Thừa Vĩ nhìn Mộ Chỉ Ly gần trong gang tấc, trong đầu chỉ có hai chữ ——- ác ma!
Mộ Chỉ Ly này quả thực là ác ma, cho dù là cuồng ma giết người cũng không khủng bố như nàng ta! Rõ ràng thực lực hai người hiện tại đều là Sinh Cảnh, nhưng hắn ở trước mặt nàng không có chỗ phản kích, chỉ có thể biết điều thúc thủ chịu trói.
“Thả ta ra, cho dù ngươi muốn cái gì ta đều cho ngươi!” Lôi Thừa Vĩ không thể nào bình tĩnh được, hắn biết rõ, tính mạng của mình nằm trên tay Mộ Chỉ Ly.
Chỉ cần tay nàng nhẹ động, mình sẽ mất mạng! Hắn thật vất cả mới có địa vị ngày hôm này, cái gì cũng chưa hưởng thụ được, cứ như vậy chết đi thật quá uổng phí.
Nghe vậy, Mộ Chỉ Ly giống như nghe thấy cái chuyện cười, con ngươi huyết sắc nghiền ngẫm nhìn Lôi Thừa Vĩ trước mặt: “Ta muốn mạng của ngươi, ngươi có cho không?”
Lôi Thừa Vĩ tâm chìm xuống, vốn còn một tia hi vọng bây giờ cũng triệt để biến mất. Mộ Chỉ Ly biến thành bộ dạng này cũng là một tay hắn tạo thành, hắn đương nhiên biết hận ý nàng đối với mình có bao nhiêu sâu.
“Sao ngươi không giác ngộ sớm một chút? Thiếu chủ Lôi gia, hôm nay ngươi sẽ hoàn toàn biến mất!” Mộ Chỉ Ly lên tiếng, tuyên bố kết cục hôm nay của Lôi Thừa Vĩ.
Nghe thấy lời Mộ Chỉ Ly, trên mặt Lôi Thừa Vĩ lộ ra vẻ kinh ngạc: “Làm sao ngươi biết được ta là Thiếu chủ Lôi gia?” Tin tức kia cũng không có truyền ra, cũng chỉ vì hắn đột phá Sinh Cảnh mới ngồi lên ngôi vị Thiếu chủ
Làm sao Mộ Chỉ Ly mà biết được? Nhưng mà, sau một khắc mỉm cười tay dùng sức, ngay sau đó Lôi Thừa Vĩ cả người bạo thể, hóa thành vũng máu.
………
Trong một thời gian ngắn, người Lôi gia hoàn toàn bị tiêu diệt! Đập vào mắt nơi nơi là một mảnh đỏ như máu, nhưng mà một thi thể cũng không có. Tất cả người Lôi gia đều hóa thành một bãi máu loãng, chẳng phân biệt được ai với ai.
Người Hàn gia rung động nhìn Mộ Chỉ Ly, Huyết Sắc Tu La ở trong mắt Lôi gia nhưng bọn họ nhìn cũng không có kinh khủng chút nào, nhìn bộ dạng này bọn họ biết rõ trong lòng nàng ấy vô cùng thống khổ.
Lôi Thừa Vĩ cũng đã nói, vũ kỹ Mộ Chỉ Ly thi triển đối với bản thân tổn thương rất lớn, nếu không phải đau buồn đến cực độ thì sao lại thi triển ra vũ kỹ này? Uy lực của Vũ kỹ cường đại như vậy, ngay cả cường giả Sinh Cảnh cũng có thể giết chết ngay lập tức, như vậy có bao nhiêu nghiêm trọng? Bọn họ không nghĩ ra được, cũng không dám nghĩ….
Hàn Dĩnh Nhi vội vàng chạy tới bên cạnh Mộ Chỉ Ly, đỡ lấy Mộ Chỉ Ly có chút đứng không vững, nói: “Tẩu tử, tẩu sao rồi? Có nặng lắm không?”
Mộ Chỉ Ly khoát tay áo, nói: “Đi tìm Liệt” Nàng không biết Liệt sẽ bị truyền tống tới chỗ này, nhưng biết Liệt cũng ở trong không gian này, mặc dù đào ba thước đất không gian này, nàng cũng nhất định phải tìm được hắn!
Nhưng mà, giọng nói Mộ Chỉ Ly vừa dứt, dưới chân mọi người xuất hiện một vòng sáng! Sau một khắc, mọi người chỉ cảm thấy hoa mắt, hẳn là bị truyền tống đến địa điểm lúc đầu tuyên bố tranh tài.
Lúc đám người Mộ Chỉ Ly tới, những thế lực khác cũng nhanh chóng tới! Giống như lúc bọn họ tới, chẳng qua lúc này các thế lực đã ít hơn nhiều.
Mọi người hai mặt nhìn nhau, ai cũng không biết lần này đệ nhất danh là ai. Bị truyền tống tới đây nghĩa là Long Tâm đã bị người lấy được! Chẳng qua tình huống hôm này là lần đầu tiên xuát hiện ở Trục Đỉnh Tái Sự.
Dù sao cho dù là ai một khi chiếm được Long Tâm, nhất định trước tiên phải đem máu của mình nhỏ lên, như vậy mọi người mới biết được Long Tâm trên tay ai, nhưng hết lần này tới lần khác cũng không thấy, không khỏi kỳ quái.
Mộ Chỉ Ly thấy mình trở lại chỗ ban đầu, trên mặt hiện lên hi vọng. Nếu bọn họ bị truyền tống tới nơi này, vậy có phải là Liệt cũng bị truyền tống về đây?
Nghĩ tới đây, Mộ Chỉ Ly nhanh chóng tìm thân ảnh Liệt trong đám người. Tùy ý người khác dùng ánh mắt kỳ quái nhìn nàng, nàng lúc này cái gì cũng không để ý.
Xuyên qua trong đám người không ngừng tìm kiếm thân ảnh màu đỏ, nhưng là từ đầu đến cuối bọn họ cũng không nhìn thấy thân ảnh màu đỏ kia. Trong lòng là vô cùng đau, chẳng lẽ hắn không bị truyền tống ra ngoài?
Như vậy, có phải là gặp phải nguy hiểm hay không? Nghĩ tới khả năng này, nàng cảm giác hô hấp mình như ngừng lại.
Thần Quyết cung, Dược Tông cùng với Bạch gia vô cùng kinh ngạc nhìn Mộ Chỉ Ly, lúc bọn họ vừa nhìn thấy Mộ Chỉ Ly liền ngây người. Bọn họ chưa từng nghĩ tới có lúc sẽ nhìn thấy bộ dạng như vậy của Mộ Chỉ Ly, một bộ bạch y đã biến thành huyết y.
Ở trên người nàng không ngừng tỏa ra mùi máu, nhưng mà, đây cũng không phải trọng điểm, bọn họ muốn biết vì sao con ngươi của Chỉ Ly chuyển thành màu đỏ như máu.
Một bộ huyết y, tóc đen tung bay, có một loại mỹ cảm hỗn độn, song con người màu đỏ lại làm cho người ta giật mình. Đó là một đôi mắt thế nào, chỉ cần nhìn vào đôi mắt thì có thể cảm nhận được thật sâu tuyệt vọng trong đó.
Ở trong mấy ngày nay đã có chuyện gì xảy ra để cho Mộ Chỉ Ly biến thành bộ dạng này?
Lăng Lạc Trần chỉ cảm thấy trong lòng đau xót, hắn có thể cảm nhận được tuyệt vọng trong lòng Mộ Chỉ Ly, giống như ánh sáng duy nhất của tính mạng đã biến mất hoàn toàn lâm vào bóng tối, lần đầu tiên hắn nhìn thấy Mộ Chỉ Ly như vậy.
Nhưng mà liếc mắt một lượt, lại thấy vô cùng khó chịu. Rốt cục nàng ấy đau khổ thế nào? Trong tim hắn biết rõ có thể làm Mộ Chỉ Ly biến thành như vậy chỉ có một người – Hàn Như Liêt
Trừ hắn ta ra, không có ai có thể đả kích Chỉ Ly như vậy.
Tầm mắt mọi người đều tập trung vào Mộ Chỉ Ly, nhìn cô gái xinh đẹp đến kinh tâm động phách này, nàng đẹp như vậy, nhưng là mọi người người có thể cảm nhận được lúc này nàng ấy đang đau khổ. Nàng ấy không có rơi lệ, mặt nàng không biểu tình chỉ quét mắt nhìn khuôn mặt mọi người, nhưng là bi thương của nàng ấy lại tỏa ra nồng đậm.
Móng tay của Mộ Chỉ Ly đâm sâu vào trong thịt, lưu lại một vết máu hình nguyệt nha, mà bây giờ nàng không cảm thấy được đau đớn này.
Sau khi nhìn tất cả các gương mặt, nàng tuyệt vọng phát hiện, không có Liệt ở đây! Hắn không có ở chỗ này.
Tâm dần dần lạnh xuống. Nếu như Liệt thật sự xảy ra chuyện gì, đời này nàng sẽ không tha thứ cho mình. Nếu như không phải vì nàng thì Lôi gia sao lại từng bước ép sát như vậy? Lần đầu tiên trong đời cảm nhận được tư vị hối hận, nàng hối hận mình mang đến tai họa cho Liệt.
Một giọt nước mắt huyết sắc từ trong đôi mắt huyết sắc của Mộ Chỉ Ly chảy ra, cảm giác bất lực tràn ngập trong lòng, lần đầu tiên nàng cảm thấy mình vô dụng như vậy. Vẫn nghĩ rằng nàng đã đủ kiên cường, nhưng sau khi Liệt biến mất, nàng mới phát hiện ra mình cũng không kiên cường như vậy.
Mình kiên cường là vì vẫn Liệt đứng ở đằng sau ủng hộ, nhưng mà bây giờ hắn không ở đây, trong lòng thấy trống rỗng.
Lúc này, Thu Vô Tế xuất hiện trong tầm mắt của mọi người, giống như lúc trước không tiếng động xuất hiện, đến khi đứng trước mặt thì mọi người mới phát hiện ra hắn đã đứng trên đài cao.
Nhìn thấy Thu Vô Tế xuất hiện, mọi người cũng yên tĩnh lại. Vội vàng chuyển tầm mắt lên Thu Vô Tế ở trên đài cao, đối với Thu Vô Tế trong lòng mọi người cũng mang theo kính trọng, dù sao cũng là đệ nhất cao thủ đại lục Thiên Huyền, chỉ riêng thực lực của hắn đã đủ để mọi người kính nể.
“Hôm nay là ngày cuối cùng, ba yêu cầu đều được hoàn thành! Tam danh thế lực của Trục Đỉnh Tái Sự cũng hoàn toàn xuất hiện”
Lời vừa nói ra, những thế lực không có đạt được yêu cầu đều bất đắc dĩ, Trục Đỉnh Tái Sự lần này bọn họ cũng không đạt được cái gì. Nhưng mà cho dù là đệ tử thế gia hay đệ tử môn phái, đều không có biểu hiện ủ rũ, mà mọi người đều suy nghĩ tam danh này là những ai!
Thu Vô Tế cũng không dài dòng, dưới tình huống này cũng không cần thiết làm cho không khí nóng lên, trực tiếp tuyên bố tam danh lần này.
“Đệ tam danh, Thần Quyết cung thành công đoạt được Ma Nhãn Con Báo, người nhận được Ma Nhãn – Mộ Chỉ Ly”
Nhất thời, ánh mắt hâm mộ tập trung trên người của Thần Quyết cung, cho dù đệ tam danh nhưng vẫn làm cho người khác hâm mộ! Điều này có nghĩa là trong mười năm tiếp theo, địa vị của Thần Quyết cung lại tăng lên mấy phần.
“Đệ nhị danh, Bạch giai thành công lấy được đuôi hổ Xích Luyện Hổ, người lấy được đuôi hổ – Bạch Thừa Duẫn”
Phải biết là thực lực Xích Luyện Hổ cũng không yếu, Bạch gia có thể giải quyết nó có nghĩa là thực lực đệ tử Bạch gia vẫn rất cường hãn? Từ đó, tính toán lúc trước của bọn họ là sai lầm.
Ai cũng biết, có thể gặp được Xích Luyện Hổ là vận khí, có thể hàng phục được Xích Luyện Hổ thì cũng không chỉ cần vận khí! Những năm gần đây, thực lực Bạch gia cũng không có yếu đi?
Nếu lúc này ai nói Bạch gia yếu thì đó chính là kẻ ngu rồi, bọn họ kém mà có thể đạt được danh thứ hai, như vậy bọn hắn đây cũng không phải là phế vật rồi?
“Đệ nhất danh…..” Nói tới đây, thanh âm Thu Vô Tế dừng lại, tầm mắt rời xuống trên người Mộ Chỉ Ly.
Đương nhiên Mộ Chỉ Ly cũng nhận ra ánh mắt Thu Vô Tế, lấy Long Tâm ra. Vừa lấy ra, mọi người cũng ngây người! Ma Nhãn Con Báo là Mộ Chỉ Ly lấy được mà Long Tâm cũng lại ở trong tay nàng.
Đây là có chuyện gì a! Có được một đã không sai, nàng lại được cả hai! Điều này bọn họ làm sao chịu nổi.
Thực lực Mộ Chỉ Ly mạnh bao nhiêu? Ở đây nhiều thiên chi kiêu tử đều kém nàng, không cần phải nói, sau ngày hôm nay danh tiếng Mộ Chỉ Ly nhất định vang dội cả đại lục Thiên Huyền.
Trục Đỉnh Tái Sự diễn ra nhiều lần, nhưng chưa từng có người có thể đạt hai yêu cầu trong đó! Đây tuyệt đối là lần đầu tiên!
Nói như thế, chẳng phải đệ nhất danh và đệ tam danh đều rời xuống trên đầu Thần Quyết cung? Thần Quyết cung này sợ là muốn ngịch thiên a! Nhất thời, tâm tư mọi người xoay chuyển vạn lần.
Nhưng mà, lời của Mộ Chỉ Ly cũng khiến cho mọi người lần nữa ngẩn ngơ: “Long Tâm là của người Hàn gia” Lời dừng, trong ánh mắt kinh ngạc của mọi người xoay người đem Long Tâm giao cho Hàn Dĩnh Nhi ở phía sau.
Dứt khoát, không chút lưu luyến. Giống như Long Tâm kia đối với nàng ấy không là gì. Nhưng mà mọi người cũng biết Mộ Chỉ Ly là vị hôn thê của Hàn Như Liệt, cách làm này cũng không có gì khó hiểu.
“Như vậy, ai là người đạt được?” Thu Vô Tế lên tiếng lần nữa, đối với quyết định của Mộ Chỉ Ly hắn cũng không phản bác.
“Hàn Như Liệt!”
Thu Vô Tế nhìn thật sâu vào Mộ Chỉ Ly, rồi lên tiếng nói: “Đệ nhất danh, Hàn gia thành công lấy được Long Tâm của cuồng bạo yêu long, người lấy được Long Tâm – Hàn Như Liệt”
Đối với đệ nhất danh, trong lòng mọi người đều có chút nghi ngờ. Nhưng Thu Vô Tế đã nói như vậy, mọi người cũng chấp nhận. Bọn họ tuyệt đối tin tưởng Thu Vô Tế làm việc công bằng, nói không chừng trong chuyện này có ẩn tình!
“Trục Đỉnh Tái Sự lần này đã kết thúc, mọi người trở về đi thôi! Không thể tiếp tục đứng ở trong Trục Đỉnh Tái Sự!” Thu Vô Tế lên tiếng nói, mọi người cũng biết nên nhanh chóng xoay người rời đi.
Mộ Chỉ Ly nghe thấy lời này, tròng mắt ngưng tụ, lên tiếng nói: “Không thể tiếp tục đứng ở trong không gian của Trục Đỉnh Tái Sự?”
“Không sai, Trục Đỉnh Tái Sự mười năm chỉ mở một lần, một lần không nhiều hơn ba tháng! Nếu không, đối với không gian này sẽ tạo thành ảnh hưởng lớn” Thu Vô Tế chậm rãi giải thích.
“Không được, ta không thể rời đi! Liệt vẫn còn ở trong này, ta muốn tìm hắn” Trong mắt Mộ Chỉ Ly lộ ra tia điên cuồng, cho dù thế nào, nàng nhất định phải tìm được Liệt, nếu không tìm được nàng tuyệt đối không rời đi!
Thu Vô Tế nhìn Mộ Chỉ Ly một cái, lên tiếng nói: “Ngươi đi theo ta”
Nói xong, biết mất trong tầm mắt mọi người, Mộ Chỉ Ly nhanh chóng đi tới, cùng nhau biến mất trong tầm mắt mọi người. Mọi người hai mặt nhìn nhau đứng tại chỗ, theo như bình thường Thu Vô Tế không để ý tới bất luận kẻ nào, hôm nay giải thích cho Mộ Chỉ Ly cũng quá kỳ lạ rồi, bây giờ còn bảo muốn nói chuyện cùng nàng.
Này không khỏi kỳ quái! Trong lòng moi người vô cùng mê hoặc.
Nhưng mà, từ những lời vừa rồi của Mộ Chỉ Ly, bọn họ lại biết được một tin, chính là Thiếu chủ Hàn gia biến mất! Hiển nhiên, tỉ mỉ suy nghĩ bọn họ đoán được Hàn Như Liệt rơi vào trong điểm truyền tống.
Mộ Chỉ Ly đi theo Thu Vô Tế đi tới một mảnh đất trống, vị đệ nhất cao thủ muốn một mình nói chuyện với nàng cũng cảm thấy rất kỳ quái, chẳng qua là bây giờ nàng không có tâm tình đi suy nghĩ chuyện này.
“Nếu như ta nhất định phải đứng ở chỗ này?” Mộ Chỉ Ly lên tiếng nói.
“Ta sẽ cưỡng chế truyền tống ngươi ra ngoài!” Giọng nói của Thu Vô Tế cứng ngắc không có chút cảm xúc: “Ta là người quản lý Trục Đỉnh Tái Sự, tuyệt đối sẽ không để người khác quấy rối”
“Nhưng mà ta phải tìm được hắn” Mộ Chỉ Ly không buông tha, đôi con ngươi huyết sắc lạnh lùng nhìn chằm chằm Thu Vô Tế.
“Ngươi có thể đợi đến Trục Đỉnh Tái Sự tiếp theo rồi lại vào tìm hắn. Bị truyền tống hút vào chỉ có hai kết quả, một là tử vong, hai là đạt được cơ duyên. Nếu hắn đã chết, cho dù ngươi có tìm được hay cũng giống nhau, nhưng nếu là được đến cơ duyên thì bây giờ ngươi đi tìm cũng vô ích”
“Mười năm thì quá lâu, có thể ngắn hơn một chút sao?” Mộ Chỉ Ly vội hỏi, mặc dù Thu Vô Tế nói chuyện không dễ nghe, nhưng nàng cũng biết hắn nói thật. Thời gian mười năm thật sự quá lâu, hành hạ nàng phát điên.
Thu Vô Tế nhìn Mộ Chỉ Ly rồi trầm ngâm trong chốc lát: Năm năm, ít nhất cần thời gian năm năm.
Năm năm, vậy chờ thêm năm năm cũng có sao!
Trước kia luôn là Liệt đợi nàng, bây giờ đến lượt nàng đợi Liệt. Cho dù bao lâu, nàng cũng đợi. Nàng tin rằng Liệt sẽ không dễ mà gặp chuyện không may, hắn nhất định chờ mình đi tìm hắn, nhất định là như vậy!
“Được! năm năm sau ta nhất định trở lại! Ngươi đáp ứng ta đến!” Mộ Chỉ Ly nhìn chằm chằm Thu Vô Tế, bây giờ nàng chỉ có thể tin tưởng ông ta.
Hôm nay nàng không có biện pháp ở lại, ở trước mặt đệ nhất cao thủ, nàng sao có ngăn cản được. Một khi bị cưỡng chế truyền tống ra ngoài, thì nàng cũng không có biện pháp đi vào.
Thu Vô Tế gật đầu: “Năm năm sau, tới tìm ta” Ông cũng không biết tại sao hôm nay ông lại giúp nàng ấy, có lẽ ở trên người nha đầu này thấy được mình lúc trước! Nếu không như thế, ông cũng sẽ không làm như vậy.
Ai cũng không biết tại sao Thu Vô Tế lại nguyện ý ở chỗ này, chỉ có tự ông biết mình ở chỗ này là vì tìm kiếm hồng nhan tri kỷ đã biến mất của mình. Chẳng qua là nhiều năm như vậy, cũng không tìm được tung tích của bà ấy.
Trong lòng ông đã chuẩn bị cho tình huống xấu nhất, nhưng chỉ cần không có tìm được thi thể nàng thì hắn sẽ không buông tha! Cho dù tìm kiếm cả đời cũng có sao đâu!
Mộ Chỉ Ly lúc này giống như ông lúc trước không phải sao, tính chấp nhất này, cùng với cảm giác người lưu lạc thiên nhai làm cho ông lựa chọn giúp nàng. Chỉ hi vọng nàng không giống mình.
“Nếu ngươi muốn trở lại tìm hắn, như vậy hãy chăm sóc bản thân cho thật tốt. Nếu không, dù hắn trở lại, ngươi cũng không thấy được hắn.” Thu Vô Tế lên tiếng noi, đương nhiên ông nhìn thấy được tình huống lúc này của Mộ Chỉ Ly rất tồi tệ.
Thương thế nghiêm trọng như vậy đúng là lần đầu tiên nhìn thấy, người bình thường bị thương nghiêm trọng như vậy đã sớm hôn mê rồi, nhưng nàng ấy có thể kiên trì đến bây giờ đúng là kì tích!
Nghĩ đến chính là chấp niệm trong lòng nàng ấy làm cho nàng vẫn chống đỡ đến bây giờ, nếu không thì không cách nào kiên trì được đến bây giờ, bởi vậy có thể thấy được, nam tử kia ở trong lòng nàng chiếm vị trí rất quan trọng.
Mộ Chỉ Ly há mồm, nhưng còn chưa đợi nàng nàng nói chuyện, Thu Vô Tận cũng khoát tay nói: “Đi ra ngoài đi” Trong nháy mắt, Mộ Chỉ Ly chỉ cảm thấy trước mặt lóe lên sắc vàng, nàng đã đứng ở bên ngoài Trục Đỉnh Tái Sự.
Mộ Dật Thần và Mộ Chỉ Ly tâm linh tương thông cũng cảm nhận được tình huống tồi tệ của Mộ Chỉ Ly, hắn trở lại Thần Quyết cung mới biết được Thiên nhi và Mộ Chỉ Ly tham gia Trục Đỉnh Tái Sự, mà hắn lại không thể truyền tống tiến vào Trục Đỉnh Tái Sự, chỉ có thể nhanh chóng chạy đến cửa ra vào Trục Đỉnh Tái Sự.
Cảm thấy được đau đớn thấu xương, hắn càng phát huy tốc độ đên cực hạn, Chỉ Ly tỷ đã xảy ra chuyện! Đây là suy nghĩ duy nhất của hắn của hắn lúc này.
Lúc Mộ Chỉ Ly xuất hiện, Bạch gia chờ đã lâu rốt cục cũng nhìn thấy thân ảnh Mộ Chỉ Ly!