Ừm, đầu tiên để tiểu thư ‘Ma Thuật Sư’ ở Backlund chú ý tới khu vực kia, xem có dị thường gì không đã. Nếu không có, chờ tới lúc mình quay trở về Backlund, liên lạc với tiểu thư Sharon, hỏi ý kiến cô ấy, rồi lại báo cho thầy Azik. Dù sao đó cũng là di tích chúng ta cùng thăm dò, phải tôn trọng ý kiến của cô ấy. Nếu có dị thường, vậy thì đành phải giải quyết dựa trên mức độ nghiêm trọng của vấn đề rồi… Klein nhanh chóng quyết định.
Azik nghe thấy câu hỏi của hắn, bật cười:
“Đừng nghĩ mãi về mấy chuyện ấy nữa. Nó chắc chắn đã bị Giáo hội Bão Táp mai táng rồi. Cứ cố tìm hiểu nguyên nhân, ngược lại sẽ mang tới nguy hiểm khôn lường. Dù đạt tới cấp độ Thiên Sứ cũng có khả năng sẽ vẫn lạc đấy.”
Trong thế giới thần bí học, tính tò mò thường xuyên dẫn tới cái chết… Klein nhớ lại những thứ mình từng trải nghiệm trong quá khứ.
Hắn chuyển nói:
“Thầy Azik, em đã có người đưa tin của riêng mình rồi.”
“Nhanh hơn thầy tưởng.” Azik mỉm cười.
Klein nói vắn tắt lại chuyện mình sửa đổi câu niệm chú thành kiểu gì, đã hoàn thành nghi thức triệu hồi thế nào, kết quả gặp gỡ những sinh vật Linh giới kỳ quái ra sao.
“Thời điểm triệu hồi sinh vật Linh giới, nếu không phải chức nghiệp tương ứng, quả thực sẽ xuất hiện chuyện tương tự vậy. Cần phải thử đi thử lại mới có thể đạt được kết quả mong muốn. Nhưng trong lúc làm các phép thử lại dễ gặp nguy hiểm, dù em có thêm mấy dòng mô tả như “thân thiện” vào cũng chẳng an toàn tuyệt đối đâu. Sinh vật Linh giới được triệu hồi ra có thể không mang ác ý với em, không làm hại em, nhưng cũng có thể sự tồn tại của bản thân nó sẽ gây nguy hại cho em. Có lẽ chỉ là khí thế của nó thôi cũng đã khiến em rữa nát thành máu rồi.” Nghe kể về “kẻ mang tốc độ nhanh”, “tồn tại có cảm giác không mạnh” với “tồn tại siêu phàm sở hữu năng lực sinh tồn”, Azik cười nhắc nhở vài câu rồi hỏi, “Thế cuối cùng em thành công kiểu gì?”
Klein ngượng ngùng cười nói:
“Em đổi câu cuối thành ‘Tồn tại độc nhất nguyện ý trở thành người đưa tin của tôi’ ạ.”
Azik nhất thời sửng sốt, nhìn Klein với ánh mắt kỳ lạ:
“… Mô tả này bao hàm phạm vi quá rộng, thường sẽ không thành công đâu.”
“Chắc lúc ấy em cực kỳ may mắn…” Klein cẩn thận miêu tả lại hình dáng người đưa tin của mình lại một lần, thậm chí kể cả chuyện đối phương đòi xu vàng.
Azik cẩn thận nhớ lại, nói: . Truyện Light Novel
“Thầy không có ấn tượng gì với sinh vật Linh giới như vậy, nhưng nếu đã ký khế ước dưới sự chứng kiến của Minh giới, chắc cô ta sẽ không gây nguy hại gì cho em đâu. Nhưng trước khi hoàn toàn hiểu rõ về cô ta, ngoài việc đưa tin, hãy cố gắng đừng sai khiến gì cô ta cả.”
“…Vâng ạ.” Klein vốn muốn nói rằng mình chẳng việc có gì cần phải sai khiến cô ta ngoài đưa tin, đột nhiên nhớ tới chuyện đã xảy ra trong trận chiến với ngài A.
Căn phòng bất chợt im lặng, rồi Klein chuyển câu chuyện về chủ đề chính:
“Thầy Azik, khi nào thì chúng ta đi Tàu Cái Chết Đen?”
Càng trì hoãn lâu, dấu vết hắn để lại trên Tàu Cái Chết Đen càng có khả năng bị xóa sổ trong đợt lau dọn hàng ngày.
“Ngay bây giờ.” Azik đứng lên, đội mũ.
Klein ăn vận chỉnh tề, đang định tìm lý do vào phòng vệ sinh để bói toán xem có nguy hiểm gì trong lần hành động tối nay không, Azik đã bắt lấy bả vai hắn, trực tiếp đưa vào Linh giới.
Giữa những khối sắc màu trùng điệp và các hình ảnh gần như vô hình, hắn nghe thấy tiếng thầy Azik:
“Bắt đầu đi.”
Trực tiếp thế luôn? Không cần xác nhận tình hình trước luôn? Chắc cao thủ đã dùng biện pháp của bản thân để suy tính qua mức độ nguy hiểm rồi nhỉ… Klein thầm làu bàu, nắm gậy batoong, bắt đầu xem bói tung tích vật phẩm mình để lại.
Gậy batoong tự động bay lên, lăn lộn nhảy vọt về phía trước.
Azik mang Klein theo sát đằng sau, thoải mái đi xuyên qua Linh giới.
Không lâu sau, chiếc gậy batoong gỗ cứng đã dừng lại, đằng trước là màu đen dày đặc và vô số cái bóng giao thoa lẫn nhau.
Thông qua hình ảnh trừu tượng này, Klein nhận ra hẳn là nó lờ mờ tượng trưng cho Tàu Cái Chết Đen.
Đúng lúc này, cơ thể Azik dừng lại, ông nghiêm trang nói:
“Linh nơi đây nói cho thầy, có nguy hiểm.”
Có nguy hiểm á? Thứ gì đó có thể khiến cho thầy Azik cảm thấy nguy hiểm cơ á? ‘Trung Tướng Bệnh Tật’ tìm được trợ thủ rồi sao? Cao tầng của Giáo phái Ma Nữ chăng? Klein bỗng nhíu mày.
——Hắn tin tưởng hoàn toàn vào phán đoán của cao thủ, vì Danh sách 7 của đường tắt ‘Tử Thần’ tên là “Người Thông Linh”, sau khi đã đạt tới cấp độ Bán Thần, có thể chú ý tới mấy thứ ấy là điều cực kỳ bình thường.
Azik khép hờ mắt lại trong hai giây rồi mở ra:
“Nhưng vấn đề không nghiêm trọng lắm, chúng ta cứ vào đi.”
Vấn đề không nghiêm trọng lắm… Chắc chỉ là đối với thầy thôi… Khóe miệng Klein giật giật, hắn quyết định thay đổi dung mạo.
Nhờ đó, dù đánh không lại, phải chật vật chạy trốn, cũng sẽ không bị người ta tìm tới cửa!
Trong chớp mắt, Klein sở hữu một chiếc cằm rộng độc đáo và đôi con ngươi xanh lục sẫm lạnh lẽo, sau đầu là một búi tóc màu nâu giống võ sĩ cổ đại.
Hắn đã giả trang thành cựu chủ nhân của Đói Khát Ngọ Nguậy, ‘Trung Tướng Gió Lốc’ Qilangos!
Azik quét mắt qua nhìn hắn một cái, tràng cảnh tứ phía bỗng mang lại cảm giác rơi vụt xuống, đủ loại màu sắc trở nên nhạt đi.
Chỉ trong tích tắc, Klein nhận ra mình đang đứng trong phòng thuyền trưởng của ‘Thiếu Nữ Bệnh Tật’ Tracy.
Vị nữ hải tặc xinh đẹp đầy hào khí này mặc một chiếc áo sơ mi trắng khác, bên vai trái có vết băng bó rõ ràng, mái tóc đen không còn buông xuống đầy quyến rũ mà uốn vòng lên.
Đối mặt với “vị khách” đột ngột xuất hiện, cô ả không hề kinh ngạc, thậm chí còn lộ ra một nụ cười.
Ngay khoảnh khắc ấy, một giọng nữ dịu dàng khó mà phân biệt vị trí vang lên:
“Là ngươi sao?”