Thiên Nhi nhẹ gật đầu, điểm ấy trong lòng nàng cũng rất rõ ràng. Ai bảo nàng hôm nay tu hành còn chưa đủ, nếu tất cả người trong này liên hợp lại.., coi như nàng có chạy cũng không thoát được,
” Đã như vậy, chúng ta từ từ tìm đi, thế lực khác cũng chưa chắc gặp may hơn của chúng ta.” Mộ Chỉ Ly cười yếu ớt nói, ở trong này không ngừng cùng yêu thú đánh nhau, thực lực bản thân cũng có chút tinh tiến.
Thời gian một ngày cứ thế trôi qua, mọi người liền tìm một chỗ sạch sẽ để nghỉ ngơi qua đêm.
Trải qua mấy ngày nay, mọi người đối với rừng rậm đã có chút hiểu rõ,nên việc tìm kiếm nơi nghỉ ngơi cũng không còn khó khăn nữa.
Hai mắt Mộ Chỉ Ly nhắm lại, trực tiếp tiên nhập vào trạng thái tu luyện. Thiên Lực trong không gian này và đại lục Thiên Huyền cũng không có gì khác nhau, nàng đột phá lên Thiên Huyền Bát cảnh là nhờ vào năng lượng màu đen kỳ dị kia, hôm nay tất nhiên là muốn hấp thụ nhiều Thiên Lực để ổn định tu vi.
Hai canh giờ sau.
Trời đã hoàn toàn vào đêm, có thể nói đưa tay không thấy rõ năm ngón. Mộ Chỉ Ly chậm rãi mở mắt, dường như cảm thấy đêm nay đặc biệt yên tĩnh, yên tĩnh tới mức có chút không bình thường.
Mấy đêm trước tuy cũng có chút yên tĩnh, nhưng thỉnh thoảng vẫn có tiếng yêu thú kêu, thế nhưng tối nay tìm một tiếng vang cũng không có, trong rừng rậm mà như vậy thì quả là quá kỳ quái.
Tại lúc Mộ Chỉ Ly mở mắt, Lăng Lạc Trần cũng đồng thời tỉnh dậy. Nhất thời, bốn mắt nhìn nhau. Hiển nhiên Lăng Lạc Trần cũng phát hiện có điều bất thường, không khỏi đưa taynắm chặt kiếm đặt bên cạnh.
”Ngao….ooo…” tại phụ cận một tiếng sói tru vang vọng.
Mộ Chỉ Ly và Lăng Lạc Trần lập tức cầm vũ khí đứng lên, có lẽ, đây là nguyên nhân của sự yên tĩnh tối nay.
Theo sau tiếng tru kia vừa dứt lại đồng thời vang vọng thêm nhiều tiếng tru kéo dài, trong đêm tối lộ ra một đôi mắt u ám màu xanh lá, chớp động tia khát máu. Hóa ra không biết từ khi nào, bọn hắn đúng là đã bị đàn sói bao vây.
Mọi người vội vã cầm lấy vũ khí, tụ lại một chỗ nhìn đàn sói xung quanh khí thế hung mãnh.
‘’Thật có nhiều sói như vậy! Chúng ta đã bị đàn sói bao vây!”
‘Đây là Minh Quang Lang! thậm chí có nhiều Minh Quang Lang như thế!”
”Xem ra hôm nay sợ là phải đại chiến với bầy sói này rồi.!
Minh Quang Lang, tuyệt đối là loại yêu thú con người không muốn trêu chọc đến. Bởi vì bọn chúng sống quần cư, hơn nữa khát máu thành tính, một khi có người công kích một con Minh Quang Lang, thì bọn chúng sẽ hợp nhau lại tấn công, trừ khi nào tiêu diệt hết tất cả Minh Quang Lang thì mới thôi, nếu không bọn chúng tuyệt đối sẽ không buông tha cho.
Cho nên, nếu lẻ loi một mình đụng phải Minh Quang Lang thì chỉ có một đường chết, cứ cho là thực lực của ngươi rất cường hãn, nhưng trong tình huống bị tấn công luân phiên, dồn dập như thế cũng sẽ bị mệt chết.
Thực lực Minh Quang Lang cũng không yếu, nó tương đương với cao thủ Thiên Huyền Nhất cảnh, chỉ là đối với đoàn người Thần Quyết cung cũng không tính là gì, chỉ là lần này thật là một cái phiền toái lớn a.
Mộ Chỉ Ly cau mày, trước khi nghỉ ngơi, bọn hắn đã dò xét kỹ phụ cận không có Minh Quang Lang, sao giờ lại đột nhiên xuất hiện? Huống chi trong bọn hắn cũng không có ai trêu chọc trúng Minh Quang Lang, chuyện này có chút kỳ quái.
Chỉ là, đối với tình huống trước mắt, nàng cũng không nghĩ được nhiều, bởi vì Minh Quang Lang đã triển khai công kích. Cục diện này đã là không chết không dừng rồi, một chút không cẩn thận là bị bọn chúng gây thương tích ngay.
Tay cầm kiếm Vị Ương, Mộ Chỉ Ly xông thẳng vào trong bầy sói, thoải mái chém giết.
Mọi người chỉ thấy một bóng thân ảnh màu trắng nhảy vào trong bầy sói đông nghịt, trong tay cầm bảo kiếm màu xanh, mỗi một đường kiếm là một Minh Quang Lang bỏ mạng! Máu tươi nhuộm đỏ cả đất.
Hôm nay nàng vốn cần chiến đấu để ổn định tu vi, mà mấy ngày nay, mọi người đều tận lực tránh va chạm với yêu thú, mặc dù có yêu thú xuất hiện, chưa tới lượt nàng xuất thủ thì yêu thú đã được giải quyết rồi. Đợt tập kích này của Minh Quang Lang không thể nghi ngờ là thời cơ tốt cho nàng luyện tập nha!
Nguyên bản mọi người vẫn còn đang chần chừ, nhưng nhìn thấy bộ dáng kia của Mộ Chỉ Ly. Ai cũng mở to mắt ra nhìn. Đủ mãnh mẽ! Một người cũng dám trực tiếp tiếp xông vào bầy sói chém giết, tuy Minh Quang Lang chỉ là Thiên Huyền nhất cảnh, nhưng là một đám a..
”Kháo, thật mãnh mẽ.”
” Nàng ấy là một nữ tử còn như vậy, chúng ta đứng đây làm gì? Xông lên!” một gã nam tử dẫn đầu .
Nói như thế hiệu quả không thể nghi ngờ là thật tốt, cảm giác phiền não lúc nãy bị sói tập kích biến mất sạch sẽ, mọi người tràn đầy kích động thẳng hướng bầy sói tiến đến.
Trong một thoáng, đàn sói đã đem từng người vây thành vòng nhỏ, nhưng mà, nhìn về những nơi bị Minh Quang Lang công kích không có một ai trên mặt lộ vẻ lo lắng, ngược lại là cảm giác thống khoái được chém giết nha.
Mộ Chỉ Ly tay nâng kiếm hạ, giống như Tu la Địa ngục tàn sát lấy Minh Quang Lang, tốc độ của mấy con sói này không tính là cực nhanh, bất quá nó có được năng lực công kích mà mấy loại sói khác không có. đó chính là điện quang.
Một khi bị điện quang đánh trúng, cho dù thực lực có cường hãn cỡ nào cũng sẽ lâm vào tình trạng tê liệt trong chốc lát, mà chính trong một giây tê liệt này là thời cơ để sói tấn công cắn vào chỗ hiểm, cho nên lúc mọi người đối phó với Minh Quang Lang nhất định phải coi chừng không thể để bị điện quang đánh trúng, nếu không trong lúc đối mặt sẽ nguy hiểm đến tính mạng.
Nhưng mà, đối với điểm này Mộ Chỉ Ly nàng không để vào mắt, nàng tu luyện Thiên Lực bên trong vốn là Lôi điện lực, cường đại như lôi điện trong tự nhiên nàng còn không sợ, chẳng lẽ đi sợ chút điện quang của mấy tiểu tử Minh Quang Lang này?
Cho nên trong bầy Minh Quang Lang này, Mộ Chỉ Ly tồn tại là vô địch. Chỉ trong thời gian ngắn, thi thể sói ở xung quanh Mộ Chỉ Ly chất chồng thành núi. từ đầu đến cuối quần áo nàng mặc trên người không lây dính một giọt máu nào.
Thân pháp nhẹ nhàng không ngừng di động, căn bản Minh Quang Lang không thể tới gần Mộ Chỉ Ly được, hễ con nào đến gần đều bị nàng đập một phát chết luôn. Mộ Chỉ Ly càng đánh càng hăng, cảm giác tu vi không ổn định của mình đang dần dần bình ổn lại.
So với việc Mộ Chỉ Ly đơn phương tàn sát, phương thức chiến đấu của Thiên Nhi càng vô cùng bạo lực.
Nàng không có sử dụng vũ khí, mà dùng tay không trực tiếp đối phó với sói đầu đàn. Dựa theo lẽ thường mà nói, căn bản không thể thực hiện được, lấy tay không mà tiếp xúc trực tiếp với răng cực sắc của Minh Quang Lang chỉ sợ sẽ trở nên huyết nhục mơ hồ, nhưng mà để trên người Thiên nhi hết thảy đều bất đồng.
Quả đấm của nàng cứng rắn như nham thạch, hàm răng sắc bén của Minh Quang Lang bị nàng đấm cho nát bét. Lúc trước mọi người cũng biết rõ cường độ thân thể của Thiên nhi rất cường hãn, người bình thường không cách nào so sánh được với nàng, lúc này bọn hắn mới hiểu đây không phải là cường hãn bình thường mà là cường hãn biến thái a
”Bà mẹ nó, biến thái ah!”
” Hai người bọn họ quả thực như là Huyết Đồ thủ*(ý tương tự như cỗ máy giết người) ah, vốn ta cứ nghĩ mình cũng thuộc loại hung ác rồi, nhưng bây giơ nhìn bọn họ, tính ra ta quả thực quá lương thiện a!”
” Hai tỷ muội này một người so với một người càng thêm yêu nghiệt,trước mặt bọn họ, chúng ta chỉ giống như người bình thường.”
Mọi người trong lúc chém giết không khỏi chú ý tới người khác, song nhìn tới hai tỷ muội Mộ Chỉ Ly và Thiên Nhi, bọn hắn triệt để không còn gì để nói. Cũng vì ôm suy nghĩ tranh tài nên tốc độ chém giết không khỏi tăng lên, tối nay, trở thành bi kịch của Minh Quang Lang!
Đêm tối u ám dần xuất hiện vài tia sáng, tiếng tru gọi của Minh Quang Lang càng ngày càng nhỏ. Bọn chúng ý thức được những người trước mắt này không phải là thức ăn ngon đặt sẵn trong mâm, chỉ là lúc này có hối hận cũng không kịp nữa rồi.
Bọn chúng vẫn không ngừng công kích, nhưng mà số lượng những người này không chút nào biến hóa, mười lăm người này giống như người khổng lồ, như Phượng Hoàng tàn sát tộc sói của bọn hắn!
Tới khi phía đông bầu trời xuất hiện tia sáng, nguyên một bầy Minh Quang Lang đã bị đám người Thần Quyết cung giết sạch sẽ. Mặt đất lúc trước vốn khô ráo bây giờ đã bị ướt át rất nhiều, màu đất vàng bị nhiễm đỏ.
Trong mắt mọi người tràn ngập huyết sắc chói mắt, không khí nghe rõ mùi máu tươi nồng đậm. Thi thể Minh Quang Lang chất chồng thành núi trên mặt đất.
” Hô..” Mọi người nhẹ nhàng thở ra,một số người trực tiếp tìm chỗ sạch sẽ ngồi xuống.
” Mệt chết ta!”
Mọi người nhao nhao ngồi xuống nghỉ ngơi, suốt một đêm chém giết, tay không ngừng vung kiếm bây giờ vô cùng đau nhức, cộng thêm trong lúc đó luôn luôn đề cao cảnh giác, khiến cho bọn hắn bây giờ mệt mỏi không chịu nổi.
Mộ Chỉ Ly vuốt vuốt cánh tay đang đau nhức của mình, lấy ra ngân châm trực tiếp đâm vào hai tay, trong khoảng thời gian ngắn, cảm giác đau nhức trên tay biến mất không còn.
” Ngân châm của ta có thể trị liệu đau nhức, có cần ta hỗ trợ chữa trị một chút không?” Mộ Chỉ Ly không khỏi lên tiếng hỏi, cũng không phải nàng nhiều chuyện, chỉ là bọn hắn hiện tại phải bảo trì sức chiến đấu trong mọi thời khắc, nếu không một khi có chuyện ngoài ý muốn xảy ra.., kết quả như thế nào cũng không đoán trước rồi.
Nghe vậy, Trầm Thanh Nhân dẫn đầu lên tiếng nói:”Chỉ Ly, đâm cho ta một châm. Ôi, cánh tay này của ta nâng lên cũng không nổi nữa rồi.” Lúc nãy trong khi đang giết Minh Quang Lang thì không có cảm giác gì, hiện tại xong rồi mới phát hiện.
Mộ Chỉ Ly nhìn bộ dáng kia của Trầm Thanh Nhân không khỏi nở nụ cười, rất nhanh đi đến bên cạnh, Thiên Huyền châm pháp vừa ra, quang ảnh đỏ rực đột nhiên xuất hiện, chuẩn xác đâm vào bên trong huyệt đạo .Để một lát rồi đem châm lấy ra, Trầm Thanh Nhân cảm nhận được đau nhức trên tay mình đang rất nhanh biến mất.
Thời điểm Mộ Chỉ Ly rút châm ra, hai tay của Trầm Thanh Nhân đã không còn bất kỳ cảm giác đau nhức nào, lập tức không khỏi cười nói: ” Chỉ Ly, ngươi thật lợi hại, hiện tại ta cũng không có một chút đau nào a.”
Nghe được lời này của Trầm Thanh Nhân, mọi người nhao nhao la hét nhờ Mộ Chỉ Ly hỗ trợ, sau khi được Mộ Chỉ Ly trị liệu xong, cảm giac đau nhức hoàn toàn biến mất, không khỏi đối với Chỉ Ly càng thêm bội phục.
Mọi người đang ở trong không khí thoải mái như vậy lại đột nhiên xuất hiện khách không mời mà đến.
” Ơ, cả đêm giết Minh Quang Lang, xem ra các ngươi lại thích thú nha! Có muốn chúng ta lại hấp dẫn thêm một đám khác đến cho các ngươi giết tiếp không?” Nam tử dẫn đầu mặc áo đen vẻ mặt trào phúng, cười khặc khặc nói.
Sắc mặt mọi người Thần Quyết cung trầm xuống, nhìn hoa văn trên ống tay áo của những người kia hiện lên ba chữ to – Thần Vực minh!