Thông qua trận chiến hôm nay, rõ ràng có thể thấy được, mình còn thiếu một món vật phẩm thần kỳ mang tính công kích mạnh…
Đối mặt với sự thật lần hành động này bị thất bại, rõ ràng Klein vẫn cảm thấy hơi mất mát. Nhưng hắn không uể oải, vì mọi chuyện vẫn chưa kết thúc. Hắn định viết thư cho thầy Azik xem ông có hứng thú với mớ văn hiến cổ đại liên quan tới Tử Thần không, có thời gian rảnh đi thăm một chuyến không.
Trước khi rời phòng thuyền trưởng, Klein đã búng tay đốt sạch chỗ trang phục nam thay ra trong phòng thay đồ kia, cũng như bất kỳ sợi tóc nào của mình còn rớt lại. Bề ngoài làm như hắn không hề muốn để lại một dấu vết nào, nhưng trên thực tế lại là để che giấu và lừa gạt.
Thứ hắn muốn che giấu chính là sợi tóc và cúc áo hắn bí mật thảy vào trong một căn phòng nào đó sau khi tiến vào khoang thuyền mà không ai để ý.
Bị đánh lừa rằng kẻ tập kích sợ làm lộ thân phận, sợ bị nguyền rủa quấn lấy nên tự xóa sạch tất cả dấu vết bản thân, ‘Trung Tướng Bệnh Tật’ Tracy sẽ khó mà để cho đám hải tặc kiểm tra kỹ xem còn vật gì tương tự sót lại không.
Với những sợi tóc và cúc cài kia, Klein sẽ có thể bói toán để khóa chặt vị trí của Tàu Cái Chết Đen trong thời gian nhất định. Nhờ thế, miễn là thầy Azik nguyện ý, hắn có thể mang đối phương tìm ra ‘Trung Tướng Bệnh Tật’ Tracy.
Hầy, vốn tưởng rằng không cần đến sự trợ giúp của thầy Azik, chỉ dựa vào bản thân thôi cũng có thể thành công rồi. Thế mà, suýt nữa thì… Klein thở dài, cảm thấy lòng tự trọng đã bị tổn thương một chút.
Đây chính là một trong các nguyên nhân hắn chưa tìm đến sự hỗ trợ của cao thủ ngay từ đầu. Mặt khác là do hắn hoàn toàn không thể nào xác định được Tracy có nắm giữ chỗ văn hiến cổ đại liên quan tới Tử Thần thật không. Nếu không phải, khiến thầy Azik đi một chuyến về tay không sẽ khá là khó xử. Hơn nữa, hắn lo rằng dù có sự giúp đỡ của thầy Azik, hắn vẫn sẽ phải đóng giả làm Elaine để tìm cho ra Tàu Cái Chết Đen và Tracy, vẫn phải mặc quần áo đối phương, vẫn phải tự lấy mình làm mồi nhử để triển khai hành động.
Trước mặt người quen, làm chuyện này sẽ xấu hổ đến mức muốn chui xuống lỗ luôn!
Trên thực tế, nếu không phải vì muốn lấy được thông tin, chỉ đơn thuần là diệt trừ ‘Trung Tướng Bệnh Tật’ Tracy, mọi việc đã đơn giản hơn hẳn. Chờ tới khi mình bơi về Bayam, tiến lên phía trên sương xám, chỉ việc dùng định vị và sử dụng Quyền Trượng Hải Thần để tạo ra một cơn bão là được rồi…
Điều này không đồng nghĩa với việc một đòn tấn công phạm vi lớn có thể chắc chắn giết chết Tracy ngay tại chỗ, mà là nhằm hấp dẫn sự chú ý của “Hải Vương” Yan Kottman. Đến lúc ấy, vị trí của Tàu Cái Chết Đen sẽ bị bại lộ ngay trước mũi Giáo hội Bão Táp… “Hải Vương” sẽ vui mừng hạ gục ‘Trung Tướng Bệnh Tật’…
Klein tự giễu lắc đầu, men theo trực giác linh tính của “Thầy Bói’, nhanh chóng bơi về bờ.
…
Trên Tàu Cái Chết Đen, Tracy đã giải trừ từng lớp phòng ngự chồng chất, mặc áo sơ mi rách rưới nhuốm máu, đi đến bên chiếc vòng tay khảm kim cương, khom lưng nhặt nó lên.
Một kẻ tập kích rất cẩn trọng. Có lẽ vào khoảng thời gian làm “Sát Thủ” trước kia, ta còn chưa bằng ả, không, hắn… Tracy đột nhiên nghiến răng nghiến lợi.
Đây không chỉ bởi cô ả đã suýt chết trên tay hắn, mà còn do cô ả cảm thấy Elaine đã cấu kết với hắn.
Dựa trên lời nói của Rossell Đại Đế, Tracy nghi ngờ hình như đỉnh đầu mình xanh mơn mởn rồi.
“Elaine, em thực sự lạnh lẽo vô tình đến thế sao? Không, c-có lẽ em ấy bị ép buộc.” Tracy nghiêng đầu nhìn vết thương toang hoác khủng khiếp bên vai trái, cảm thấy một cơn đau xé lòng.
Nếu không phải do “Sát Thủ” và “Kẻ Xúi Giục” giúp tăng cường thể chất lên, những Danh sách sau cũng tăng thêm một chút, thì chỉ vỏn vẹn một đòn này thôi, chắc đã khiến cô ả bay luôn toàn bộ bả vai, hệt như những tên hải tặc bị súng trường bắn lủng.
Máu chảy ròng ròng nhuộm đỏ tầm mắt cô ả, Tracy vừa gọi hầu nữ tóc vàng bước vào dùng năng lực của mình giúp cô ả xử lý vết thương, vừa ra lệnh cho đám hải tặc xung quanh đang không thể dời nổi mắt khỏi mình đi tìm kiếm các vật phẩm kẻ tập kích để lại.
Xui thay, đám hải tặc báo cáo với cô ả, tất cả chỗ quần áo của đối phương đã bị tự hủy.
Điều này khiến Tracy nhớ lại cái búng tay của kẻ địch trước khi rời đi, lại thầm than một tiếng:
“Cẩn thận thế cơ chứ.
Hơn nữa lại không hề tham lam. Nếu hắn lấy chiếc vòng tay này đi, ta đã chẳng lo không đuổi kịp được hắn rồi.”
Tracy vung tay lên, ra hiệu cho phần lớn hải tặc đi ra, chỉ để lại ‘Kẻ Xảo Ngôn’ Misol Kim và mấy cao tầng trong hạm đội.
“Phó tam, ngươi quay lại Bayam một chuyến, điều tra rõ xem Quân Phản Kháng tìm thấy Elaine đó từ đâu.” Tracy trầm giọng ra lệnh.
Misol gian nan thu hồi tầm mắt khỏi bộ ngực của thuyền trưởng trước mặt:
“Vâng!”
Tracy trầm tư, lại bồi thêm một câu:
“Truyền tin này ra ngoài, nói rằng ta bị thương nghiêm trọng, không thể bình phục trong một thời gian dài.
Với cả, lái chính, lập tức xuất phát, không dừng lại ở đây nữa.”
Từng mệnh lệnh được ban ra, bầu không khí chung quanh Tracy nhanh chóng trở lại vẻ yên ắng.
Đến tận giờ phút này, cô ả mới có thời gian rảnh suy nghĩ xem kẻ tập kích đến từ thế lực phe nào, tại sao lại muốn tấn công mình, rốt cuộc hắn có mục đích gì…
Không may làm sao, càng nghĩ, Tracy càng rối rắm, căn bản là không thể thấy chân tướng gì—— Dù cô ả có vô vàn địch thủ, nhưng chẳng ai sở hữu năng lực tương tự.
Cuối cùng, cô ả cũng tìm được một manh mối, nhỏ giọng lẩm bẩm:
“Đói Khát Ngọ Nguậy?”
…
Giữa đêm, trên một bến cảng tư thuộc Đảo Lam Sơn.
Đứng trước những làn sóng dạt tới dạt lui bên bờ biển là một bóng hình nữ tính, chính là Klein vẫn hóa trang thành Elaine.
Hắn vờn quanh dưới nước biển, nhanh chóng trèo lên bờ, đột nhập vào một căn nhà ngư dân lân cận, tìm được một bộ quần áo rách rưới rồi thay đổi, biến trở lại ngoại hình Gehrman Sparrow.
Để lại chiếc váy đắt đỏ kia làm đền bù, Klein nhanh chóng rời xa bến cảng tư, quay trở lại Thành Khảng Khái – Bayam trước khi rạng đông.
Hắn không vội họp mặt với Danitz ngay, thay vào đó là tìm đại một quán trọ nhỏ, sử dụng nghi thức, đưa các vật phẩm thần kỳ như còi đồng Azik và tiền mặt trở về thế giới hiện thực.
Sau khi đã xác nhận có thể tìm được vị trí của Tàu Cái Chết Đen thông qua bói toán, hắn thổi còi đồng.