Đi vào bên trong sơn mạch Lạc Nhật, trên đường lớn có rất nhiều người hành tẩu, nhìn không thấy bóng dáng yêu thú, mấy người chính là tìm đường tắt, hướng phía ít người đi tới, dù sao như vậy khả năng gặp được yêu thú lớn hơn chút ít.
Việc này cùng lúc trước bọn họ tham gia thi đấu cả nước có chút giống nhau, bất đồng duy nhất chính là lúc trước bọn họ tìm cách tránh né yêu thú, mà bây giờ là đi tìm yêu thú.
Dưới tình huống này, Cao Chính Thanh nghiễm nhiên trở thành người cầm đầu, trong đoàn người bọn họ sợ là chỉ có hắn đối với sinh hoạt trong rừng là quen thuộc nhất, cũng may mấy người bọn họ không phải là dạng tâm cao khí ngạo, ai ở phương diện này chính là nghe theo người đó.
Một đường hướng chỗ sâu đi tới, cảnh ban đêm cũng chậm rãi bao trùm lên rừng cây, cả đại địa đều bịt kín một tầng sa y màu đen, yên tĩnh mà thần bí, một đoàn người đi trên mặt đất, chân đạp lên mấy nhánh cây khô truyền đến từng trận tiếng vang.
Năm người đều không nói gì, chỉ là coi chừng đánh giá hết thảy xung quanh, dù sao đây là trong rừng rậm cây cối um tùm, so với bọn họ, yêu thú có ưu thế hơn nhiều, không ai biết liệu có yêu thú đột nhiên đối với bọn họ tiến hành công kích hay không, cho nên phải thời thời khắc khắc coi chừng, cảnh giác.
Lúc này Thiên Nhi bắt đầu cùng Mộ Chỉ Ly câu thông:
“Chỉ Ly, ta có một cái đề nghị.”
Nghe vậy, lông mày Mộ Chỉ Ly cũng nhíu lại:
“Có đề nghị gì?”
“Ta cảm thấy ngươi tốt nhất tìm cơ hội cùng mấy người bọn họ tách ra, một mình đi săn giết yêu thú để tu luyện đi, đối với ngươi như vậy cũng phù hợp, dù sao đi cùng bọn họ rất nhiều chuyện đều có cực hạn, hơn nữa ta muốn nuốt yêu linh, còn có Bụi Thái Lang, hiển lộ quá nhiều cũng không tốt.”
Nghe Thiên Nhi nói xong Mộ Chỉ Ly cũng không có chút nào khinh ngạc, ngược lại như đã nằm trong dự liệu.
“Ta cũng nghĩ như vậy, lần này tiến vào sơn mạch Lạc Nhật sau đó tìm một cơ hội rời đi a.”
Tuy theo cùng bọn họ an toàn của bản thân được bảo đảm không ít, nhưng đối với việc đề cao chính mình cũng có cực hạn.
Mấy ngày nay, nàng cũng cảm nhận tâm tính của mấy người Hiên Viên Dật có biến hóa, tuy nhiên bọn hắn không có biểu lộ ra, nhưng là trong lòng đều rất rõ ràng, nàng vốn là người có tu vi thấp nhất trong năm người, nhưng giờ thứ tự thay đổi, tăng thêm sự tồn tại của Bụi Thái Lang, chính mình nghiễm nhiên trở thành người mạnh nhất.
Loại chênh lệch này, đổi lại bất cứ người nào đều khó có khả năng không chút nào để ý, hơn nữa nàng cũng không muốn đem thêm át chủ bài nào bộc lộ ra, ví dụ như Thiên Nhi hay Thiên Sát cổ giới…
Thiên Nhi muốn nuốt yêu linh, thời điểm săn giết yêu nàng thú nhất định còn phải thu thập yêu linh này vào trong túi càn khôn sau mới đem cho Thiên Nhi, không thể nghi ngờ cái này phiền toái vô cùng, nếu như nàng một mình một người, tuy gặp phải nguy hiểm cũng lớn hơn một ít, nhưng nguy hiểm cùng kỳ ngộ thường thường cùng tồn tại, nàng cũng không thèm để ý những cái này.
Chỉ khi có nguy hiểm, kinh nghiệm mới phát triển nhanh hơn, so với việc tương lai nàng gặp phải những cái này căn bản không đáng nói, rời đi, một mình đối mặt với tất cả không thể nghi ngờ với nàng thật rất phù hợp.
Thiên Nhi không nghĩ tới Mộ Chỉ Ly nhanh như vậy đã đáp ứng, không khỏi nói:
“Ngươi…”
“Ta nói là sự thật, những lời ngươi nói lúc trước ta cũng đã cân nhắc qua, bởi như vậy đối với chúng ta đều tốt.”
Mộ Chỉ Ly mỉm cười, chứng minh không phải vì lời của Thiên Nhi mới nói như vậy mà chính mình nghĩ như vậy a.
Chứng kiến bộ dáng khẳng định của Mộ Chỉ Ly, Thiên Nhi cũng nhẹ gật đầu, nàng biết rõ Mộ Chỉ Ly không phải người thích nói dối, nàng nói như vậy chính là nghĩ như vậy.
Trong nháy mắt một đêm đã là quá khứ, sắc trời bắt đầu trở nên sáng sủa, một đoàn người không còn ở bên ngoài sơn mạch Lạc Nhật, mà tiến nhập khu trung tâm.
“Như thế nào đến bây giờ còn chưa có gặp yêu thú?”
Nguyễn Ngọc Hành không khỏi lên tiếng hỏi, dựa theeo ý nghĩ của hắn bên trong sơn mạch yêu thú hẳn là cực nhiều mới đúng, nhưng là cùng nhau đi tới bây giờ đúng là không có gặp lấy một cái yêu thú, thật sự cũng quá kỳ quái đi.
“Đây bất quá mới là trung bộ của sơn mạch Lạc Nhật thôi, xem trên mặt đất không ít dấu chân có thể nhìn ra không ít người đến được đây rồi, còn có thể có yêu thú ở đây chờ chúng ta sao? Đều ở bên trong đây này.”
Ngay tại thời điểm mọi người thảo luận, Mộ Chỉ Ly cũng chậm rãi lên tiếng:
“Ân… Ta có chuyện muốn nói với các ngươi một chút.”
Nghe được lời Mộ Chỉ Ly nói, Cao Chính Thanh hào sảng cười cười:
“Chỉ Ly muội tử ngươi có chuyện gì trực tiếp nói đi, đối chúng ta không cần khách khí.”
Những người khác cũng đồng loạt nhìn về phía Mộ Chỉ Ly, rất ít khi thấy nàng trịnh trọng như vậy.
“Hôm nay ta hướng các ngươi cáo biệt, ta chuẩn bị đi tới những địa phương khác tu luyện, ngày sau gặp lại.”
Đã quyết định, Mộ Chỉ Ly sẽ không kéo dài, dù sao sớm muộn cũng phải rời đi, không bằng sớm rời đi
“Ngươi phải rời đi? Trên chiến trường Thiên Huyền phần lớn đều là một đám người cùng quốc gia ở cùng một chỗ, một mình ngươi sẽ gặp nguy hiểm đấy.”
Hiên Viên Dật nhíu mày nói, hắn không phải cân nhắc những thứ khác, chỉ cảm thấy Mộ Chỉ Ly một mình hành tẩu trên chiến trường Thiên Huyền nguy hiểm nhiều hơn không ít.
Nếu như gặp phải đối thủ như Tôn Vương Bình, nàng lẻ loi một mình ứng phó sẽ có chút khó khăn.
Cảm nhận được quan tâm trong lời nói của Hiên Viên Dật, lòng Mộ Chỉ Ly cũng hiện lên chút cảm động, nhưng vẫn chính là lắc đầu nói:
“Yên tâm đi, ta quý trọng cái mạng nhỏ của mình vô cùng.”
Gặp thái độ khẳng định của Mộ Chỉ Ly, mấy người cũng lâm vào trầm mặc, bọn hắn đối với nguyên nhân Mộ Chỉ Ly rời đi cũng có ít nhiều hiểu biết, tốc độ tu luyện của nàng cực nhanh khiến bọn hắn sợ hãi thán phục,hơn nữa trên người nàng cất giấu một ít bí mật, đổi lại nếu là bọn hắn mà nói sợ là cũng sẽ quyết định như vậy đi.
“Chính ngươi phải cẩn thận một chút.”
Mộc Thiên Nam chậm rãi nói, trong mắt lộ ra một tia phức tạp.
“Ta biết rồi, các ngươi cũng như vậy, rất nhanh chúng ta sẽ gặp lại.”
Âm thanh rơi xuống, trong tay Mộ Chỉ Ly cũng xuất hiện mấy bình sứ, đem bình sứ phân biệt đưa cho mấy người nói:
“Đây là đan dược ta luyện chế, hi vọng có thể trợ giúp các ngươi, bên trên ta đều dán tờ giấy nói rõ tác dụng.”
Đan dược này trước đó nàng chuẩn bị sẵn, thời điểm luyện chế đều dựa vào thứ mà bốn người cần đến, vậy coi như nàng cũng đã tặng cho bọn hắn một phần lễ vật rồi.
Mấy người mở ra bình sứ, chỉ nhìn lướt qua, trong mắt chính là hiện lên đầy kinh hãi, những đan dược này giá trị không nhỏ a, cho bọn hắn có thể mang đến trợ giúp rất lớn, không có ai cự tuyệt, bởi vì bọ hắn cự tuyệt không được.
“Chỉ Ly, cám ơn ngươi.”
Bốn người đồng loạt nói, đối với Mộ Chỉ Ly bọn hắn vốn rất thích, thực lực của nàng khiến bọn hắn khâm phục, cách làm người của nàng để cho bọn hắn vui mừng, một người như vậy nếu không biết rõ nàng đã có người trong lòng, hơn nữa người kia lại dị thường ưu tú, sợ là cũng bay lên tâm tư muốn tranh cùng hắn rồi.
Sau khi Mộ Chỉ Ly cùng bốn người Hiên Viên Dật tạm biệt, chính là đi theo một phương khác, nàng sớm đã thành thói quen một người sinh hoạt, cho nên cũng không có cảm thấy cái gì không quen.
Bụi Thái Lang đi theo bên cạnh Mộ Chỉ Ly, một người một sói, hai đạo màu trắng nhìn về phía trước như vậy hài hòa. Hiện tại Mộ Chỉ Ly hướng phía có yêu thú đi tới, nàng đã nghĩ kỹ, nhanh một chút giúp Thiên Nhi khôi phục thân thể, như vậy tổ hợp của bọn họ thực lực có thể tăng lên rồi!
Nàng lúc này cũng không cần phải che dấu cái gì, dùng cảm giác của Bụi Thái Lang đối với yêu thú, một đường thẳng đích mà đi, cách bọn họ không xa chính là Hắc Nhãn Cuồng Ngưu đang nằm nghỉ ở đấy, thực lực những yêu thú này có thể so cùng cao thủ Lăng thiên cảnh cao cấp, hiện tại loại này là thích hợp nhất để Mộ Chỉ Ly ra tay.
Sau khi đạt đến Cực Thành Cảnh, cái nhìn của nàng giới cũng đề cao chút ít, dù sao yêu thú đẳng cấp càng cao tác dụng yêu linh của nó đối với Thiên Nhi càng lớn, nàng có thể nhưng không định lãng phí thời gian đi đối phó với loại đẳng cấp thấp.
Ước chừng sau một canh giờ, Mộ Chỉ Ly đi tới gần Hắc Nhãn Cuồng Ngưu, phủ phục ngay trên gò núi đánh giá Hắc Nhãn Cuồng Ngưu, sau khi xem kỹ mắt Mộ Chỉ Ly cũng hiện lên một ít tinh quang.
Đôi mắt của Hắc Nhãn Cuồng Ngưu đen láy, bộ dáng cùng trâu bình thường có chút ít tương tự, bất quá toàn thân nó đều là màu đen, lông đen bóng loáng, trên đỉnh đầu còn có một giác phi thường sắc bén, đây cũng là vũ khí công kích của nó, nếu bị gẫy cái giác này mà nói chẳng khác gì mất đi sinh cơ (đường sống chăng?) rồi.
Hắc Nhãn Cuồng Ngưu này rất mạnh mẽ, hơn nữa một khi công kích giống như nổi giận, cũng bởi vậy mà trở thành Cuồng Ngưu, người bình thường không dám trêu chọc bọn chúng, bởi một khi bọn chúng nổi giận chính là đến chết cũng không hết, không giống với các loại yêu thú khác nghĩ chạy trốn.
Hắc Nhãn Cuồng Ngưu cũng là loại yêu thú tập hợp theo bầy, nhìn sang một cái thấy khoảng mấy chục đầu, nên biết đây cũng không phải là yêu thú bình thường, mà tương đương với mấy chục cao thủ Lăng thiên Cảnh cao cấp a! Mộ Chỉ Ly cũng có chút kích động, từ sau khi đạt đến Cực Thành Cảnh nàng cũng chưa có giao thủ qua, năng lượng của Cực Thành Cảnh nàng nắm giữ cũng chưa triệt để.
“Hôm nay mượn các ngươi đến giúp ta làm quen một chút lực lượng của Cực thành cảnh a.”
Mộ Chỉ Ly đứng dậy nhìn Hắc Nhãn Cuồng Ngưu hào tình vạn trượng nói, nàng cảm thấy tâm tình của mình lần nữa phát sinh biến hóa, cả người tinh khí thần đề cao không ít.
Mộ Chỉ Ly đột nhiên xuất hiện khiến Hắc Nhãn Cuồng Ngưu chú ý, lập tức toàn bộ bọn chúng trợn mắt nhìn nàng, bình thường yêu thú thực lực đạt tới cao cấp đều có phạm vi nghỉ lại, một khi có người hoặc yêu thú xuất hiện tại phạm vi bọn chúng nghỉ lại sẽ bị bọn chúng coi là địch nhân.
Lúc này trong mắt Hắc Nhãn Cuồng Ngưu, Mộ Chỉ Ly chính là địch nhân, sự thật đúng là như thế. Rất nhanh, Hắc Nhãn Cuồng Ngưu tiến gần đến chỗ Mộ Chỉ Ly, đem nàng vây ở trung tâm.
Mộ Chỉ Ly nhìn thoáng qua Bụi Thái Lang bên cạnh, cười nói:
“Đến thời điểm chúng ta ra tay rồi.”
“Ngao…”
Bụi Thái Lang tru lên trả lời, tựa hồ lúc này nó không thích nói chuyện, ngược lại lấy phương thức sói tru để thể hiện suy nghĩ của nó.
Sau đó một khắc, một đầu Hắc Nhãn Cuồng Ngưu bay thẳng hướng Mộ Chỉ Ly đánh tới, toàn bộ thân hình của nó đều bay lên không trung, hướng thẳng Mộ Chỉ Ly đá tới, theo lời mà nói làm vậy cho dù là thân thể của bọn chúng cũng chịu không ít tổn thương.
Thân hình Mộ Chỉ Ly lóe lên trực tiếp tránh qua, cùng thời gian kiếm Vị Ương cũng xuất hiện trên tay của nàng, nắm kiếm Vị Ương trong tay trong lòng Mộ Chỉ Ly cũng tràn đầy tin tưởng, đem thực lực của Cực Thành Cảnh đối phó với Hắc Nhãn Cuồng Ngưu tự nhiên không vấn đề gì.
Hiện lên công kích của Cuồng Ngưu, kiếm Vị Ương dùng độ cong hết sức quỷ dị trực tiếp đâm vào bụng Hắc Nhãn Cuồng Ngưu! Một đạo thanh âm vũ khí đâm rách da truyền đến, máu tươi ấm áp nhuộm hồng cả mặt đất.