Tang Nhất Cầm hỏi kí túc xá của Mặc Khuynh Thành ở, tiện cố sức mang theo một đống quà tặng đi đến.
Trong kí túc xá.
Mấy người cẩn thận đỡ Tất Thải lên giường, sau đó hỏi: “Tất Thải, cậu cảm thấy thế nào, có còn đau ở đâu không?”
Bọn họ cẩn thận hỏi, trở về từ phòng y tế, sắc mặt của cô liền trở nên không đúng, bọn họ ước chừng có thể đoán được nguyên nhân, rất không dễ dàng gì nhìn thấy một người tương xứng là Mặc Giác, kết quả lại phát hiện vẫn có quan hệ với Mặc Khuynh Thành, bực tức như vậy, ngẫm lại liền cảm thấy đau lòng.
“Các người hỏi không phải vô ích sao!”
Tất Thải tức giận đem đồ trên giường quét xuống đất, tay gắt gao cầm lấy khăn trải giường, giống như coi đây chính là khuôn mặt của Mặc Khuynh Thành.
Vì sao tất cả mọi người đều có quan hệ với Mặc Khuynh Thành, không lẽ soái ca thế giới này đều mù mắt rồi, một người phụ nữ hung hãn như vậy lại có thể nhìn trúng, vì sao bọn họ vẫn liên tiếp không ngừng xuất hiện bên cạnh cô ấy, thậm chí còn quen thuộc với cô ấy như vậy.
Ba người khác yên lặng nhặt đồ bị gạt dưới đất lên, cũng an ủi: “Tất Thải, cậu không cần tức giận, một ngày nào đó chúng ta sẽ đem bộ mặt thật của cô ta lộ ra.”
“Hiện tại để cho cô ta hung hãn một thời gian đi, đều nói trèo cao ngã đau, đến lúc đó xem xem cô ta bị người ta phỉ nhổ thế nào.”
“Vậy các người không biết tới bối cảnh của cô ta sao?”
Chỉ một câu, mấy người đều trầm mặc.
Đúng vậy, tuy bối cảnh của Mặc Khuynh Thành bọn họ không rõ lắm, nhưng có một chút khẳng định, đó chính là tuyệt đối là không nhỏ, nhìn Mặc Giác liền có thể biết được, trẻ tuổi như thế đã có thể trở thành người dẫn đầu của bọn họ, trừ bỏ tự mình cố gắng, nhất định còn có nhân tố bối cảnh.
“Cốc cốc cốc.”
“Mời vào.”
Cửa phòng khép hờ được đẩy ra, Tang Nhất Cầm đầu đầy mồ hôi nhìn, hỏi: “Xin hỏi đây là kí túc xá của Mặc Khuynh Thành?”
Là cô ta!
Trong lòng bốn người xuất hiện một đáp án thống nhất.
“Bạn học Tang, sao cậu lại tới đây? Mặc Khuynh Thành hiện tại không ở kí túc xá.”
Thực ra mà nói, bọn họ ngoại trừ chán ghét Mặc Khuynh Thành ra, còn có nhiều ghen tị, mà với Tang Nhất Cầm, đơn thuần chính là không thích, chuyện tình ở cổng trường cho dù về sau, đều sẽ không quên được.
Tang Nhất Cầm đặt một đống quà tặng xuống, thở dốc một hơi, mang theo vẻ xin lỗi nói: “Mình là tới giải thích, nhiều ngày như vậy, lần đầu tiên mình biết mình phạm phải sai lầm nghiêm trọng, chỉ hi vọng Mặc Khuynh Thành có thể tha thứ cho mình.”
Tất Thải nhìn cô ta, đột nhiên có một loại cảm giác đồng bệnh tương liên, “Nếu không cậu ngồi xuống trước đi, bọn mình không rõ lắm tới khi nào thì cô ấy trở về.”
“Có thể chứ?”
“Đương nhiên có thể, bạn học Tang, cậu nhanh ngồi đi.”
“Tất cả mọi người đều là bạn học, cậu ngồi trước đi, tôi đi rót cho cậu ly nước.”
“Hôm nay trời nóng như thế, mình đi bật quạt.”
“Không cần đâu, mọi người ngồi xuống đi, vừa nãy mình có chút khẩn trương.”
Nói xong, Tang Nhất Cầm ngồi vào giường đối diện Tất Thải, khẩn trương đáy mắt không hề che giấu liền xuất hiện.
Tất Thải cầm tay cô ta đặt lên trên đùi mình, trấn an: “Bạn học Tang, cậu không cần khẩn trương, cậu đều đã mang theo nhiều thành ý đến đây như vậy rồi, tôi nghĩ cô ấy nhất định sẽ không làm khó dễ cậu đâu.”
Tang Nhất Cầm giờ phút này, nào có còn hung hãn ương ngạnh ngày thường, bộ dáng đáng thương khiến cho người ta nhịn không được dâng lên đồng tình, càng gia tăng thêm chán ghét với Mặc Khuynh Thành.
Tang Nhất Cầm cảm thấy được biến hóa của mấy người này, cảm thấy vui sướng thực hiện được âm mưu, sau đó lại che giấu xuống, lại vẫn thiếu một chút nữa, nhẫn nhịn một chút.
Cô ta ngẩng đầu, nắm chặt tay Tất Thải, không xác định hỏi: “Cô ấy thật sự sẽ tha thứ cho mình sao?”
Mấy người kia lộ ra vẻ do dự, vừa rồi nói như vậy, chỉ là nói khách khí, với hiểu biết của bọn họ với Mặc Khuynh Thành, bảo cô ta tha thứ cho Tang Nhất Cầm, khả năng tính ra không lớn.
Tang Nhất Cầm không có được câu trả lời của bọn họ, chợt thấy toàn thân không có khí lực, hồn bay phách lạc nỉ non: “Đến các cậu cũng cảm thấy được cô ấy sẽ không tha thứ cho mình…”
Khuông Tiểu Lôi có chút nhìn không được, tức giận nói: “Bạn học Tang, không phải thành ý của cậu không đủ, mà là Mặc Khuynh Thành kia, thật sự không dễ ở chung.”
“Tiểu Lôi!”
Lời này sao có thể nói ra tại lúc ở có người ngoài ở đây, nếu truyền đến tai Mặc Khuynh Thành sẽ không tốt.
Khuông Tiểu Lôi nhìn bộ dáng yếu đuối của mấy người bạn, giận không thể nghỉ, “Mình lại nói cái gì sai sao, lời này cho dù ở trước mặt người khác mình cũng dám nói, cô ta dựa vào huấn luyện viên là anh của cô ta, nửa tháng không đến quân huấn liền thôi, ngày đầu tiên trở về liền đánh Tất Thải, quả thực không thể nói lý!”
Phẫn nộ của cô ta cũng thổi phồng mấy người khác, nhưng vẫn là vụng trộm liếc mắt nhìn Tang Nhất Cầm một cái, áp đi lửa giận trong lòng.
“Tiểu Lôi, cô ta là đại minh tinh, bối cảnh lại rất tốt, chúng ta không so được với cô ta.”
“Lần này Tất Thải bị ủy khuất, có thể nhẫn liền nhẫn, chúng ta đấu không lại cô ta.”
“Lần sau lời nói này vẫn không cần nói ra, nếu như thực sự truyền tới tai cô ta, còn không biết cô ta sẽ lăn qua lăn lại chúng ta như thế nào đâu.”
Tang Nhất Cầm cũng thân thiết khuyên nhủ: “Bạn học này, bản lãnh của cô ta, mình là đích thân lĩnh hội được, cho nên lời này vẫn cẩn thận một chút thì tốt hơn.”
Khuông Tiểu Lôi nhìn bộ dáng sợ hãi của cô ta, hỏi: “Bạn học Tang, cô ta thật sự lợi hại như vậy?”
Tang Nhất Cầm tựa như nghĩ đến thời điểm cực kì sợ hãi, thân thể run rẩy một cái, sau đó nói: “Mình không biết các cậu định nghĩa lợi hại như thế nào, mình chỉ biết là, sau hôm đó, cha mẹ mình đã bị cách chức tạm thời, mình cũng bị giam lỏng trong nhà không cho ra ngoài, sau đó cha mẹ tìm rất nhiều quan hệ, mới không dễ dàng gì mà khôi phục công việc, nhưng mỗi ngày nhìn bộ dáng tiều tụy của bọn họ, mình thật sự cực kì sợ hãi, cho nên mình nhờ người cho mình tới đây, chỉ hi vọng cô ta có thể tha thứ cho mình.”
Mấy người liếc nhau, trong lòng tràn ngập kiêng kị.
Tình huống trong nhà bọn họ đều kém hơn so với Tang Nhất Cầm, hiện tại bọn họ sợ hãi Mặc Khuynh Thành như vậy, vậy theo lời bọn họ sẽ vạch trần tội ác của cô, để cho mọi người phỉ nhổ cô, lại vẫn có khả năng thực hiện được sao?
“Nhưng mà các cậu đừng lo lắng, lần này là mình làm chuyện không hay với cô ấy, kì thật mình ngẫm lại, cũng là hành động theo cảm tính, lúc trước cô ấy cho mình nhiều lần cơ hội, mình đều không có nắm chắc, mình nghĩ lần này khả năng sẽ không công mà về thôi.”
Khóe miệng Tất Thải cứng ngắc cong lên, “Bạn học Tang, phải nghĩ theo chiều hướng tốt chứ, cậu cũng nói rồi, trước cô ta đã cho cậu nhiều cơ hội rồi, nói không chừng nhìn thấy thành ý của cậu xong, sẽ tha thứ cho cậu.”
Lời này không biết là đang an ủi Tang Nhất Cầm, hay là đang an ủi chính mình.
Tang Nhất Cầm gật gật đầu, cười khổ nói: “Có lẽ đi.” Sau đó lời nói xoay chuyển, “Vẫn là không nói về mình nữa, nói về mọi người đi, các cậu không phải là quan hệ với cô ta cũng không quá tốt hả?”
Tần Giang Mạn cũng không để ý lời có truyền ra hay không, “Đúng vậy, ban đầu lúc bọn mình biết được ở cùng kí túc với cô ta, đặc biệt kích động, nhớ lại cùng đại minh tinh, ở cùng nhau, có lẽ có thể xin kí tên, nhưng mà không nghĩ tới cô ta chỉ ở lại kí túc xá không quá vài phút, đã bị huấn luyện viên gọi đến kí túc xá của anh ta, hôm nay sau khi trở về, chạy bộ bình thường, bọn mình đều cổ vũ cô ta, đến ngay cả Lê An An không cẩn thận trẹo chân, bọn mình cũng giúp đỡ, ai ngờ cô ta vừa về liền đánh Tất Thải, ai…”
Một nữ sinh khác cũng nói: “Chuyện này chúng mình chỉ có thể mạnh mẽ nuốt vào trong bụng, chỉ là thương cho Tất Thải.”
Tất Thải lắc lắc đầu, “Chuyện này mình cũng có lỗi, nếu không phải do mình nháo lớn lên, cũng sẽ không nháo tới chỗ trưởng quan kia.”
Tang Nhất Cầm kinh ngạc nhìn cô ta, hỏi: “Các cậu nháo đến chỗ trưởng quan, anh ta cũng giúp Khuynh Thành?”
Khuông Tiểu Lôi tự giễu nói: “Đúng vậy, nói chính là bọn mình không biết lượng sức.”
Nhất thời im lặng, không khí dần dần trở nên ngưng tụ lại.
Tang Nhất Cầm nghe đến nội dung mình muốn nghe xong, trong mắt chợt lóe sáng rồi biến mất, cũng không nghĩ muốn an ủi đám ngu ngốc này tiếp.
Tùy ý nhìn thời gian, đứng dậy nói: “Các cậu nghỉ ngơi đi, mình đi ra ngoài tìm Mặc Khuynh Thành, nếu là cô ấy trở lại, liền nói với cô ấy một tiếng nha.”
“Được.”
Cứ như vậy, mấy người ngu ngơ nhìn bóng lưng Tang Nhất Cầm vội vàng rời đi.
Nhưng mà vừa đến dưới lầu Tang Nhất Cầm liền không đúng dịp đụng phải bọn người Lê An An.
Lê An An nhảy chân sáo, nhìn thấy cô ta trong nháy mắt, liề chửi ầm lên: “Cái đồ tiện nữ này sao lại ở trong đây!”
Tang Nhất Cầm vừa định cao ngạo đáp trả, lại nghĩ đến mục đích tới đây, lập tức hòa khí nói: “Bạn họ Lê, mình là muốn giải thích với Mặc Khuynh Thành, cậu có biết cô ấy ở đâu không?”
Đám người Lê An AN vẻ mặt nghi ngờ, cô ta sẽ thành tâm tới giải thích sao? Mặt trời mọc hướng tây hả?
Tang Nhất Cầm thấy tất cả mọi người đều không tin cô ta, không sao cả nói: “Mọi người không tin, mình cũng không có cách nào, mình thật sự là đến giải thích, chuyện tình trước kia là mình làm hơi quá đáng.”
Lê An An hừ lạnh một tiếng, châm chọc nhìn cô ta, “A, cô mà lại biết được bản thân làm hơi quá đáng sao? Lúc trước sao không thấy nói thế, Khuynh Thành không so đo với cô, cô lại cố tình tìm đường chết, hiện tại thì hay rồi, liên lụy tới cha mẹ cô, liền muốn tới giải thích, trước làm thế làm gì.”
“Cô!”
“Tôi làm sao, tôi nói không đúng sao! Có bản lĩnh cô liền bảo cha cô khai trừ tôi đi!”
Tang Nhất Cầm ngực không ngừng phập phồng, trong lòng không ngừng nói với chính mình, bình tĩnh, nhất định phải bình tĩnh, trước khi tới đã đoán được kết quả này rồi, hiện tại không thể liền không nhịn được.
Cô ta cưỡng chế lửa giận trong lòng, không thèm để ý nói: “Bạn họ Lê, cậu nói mình thế nào cũng được, nguyên nhân đều là do mình tự nếm quả đắng, nhưng mà cha mẹ mình là người vô tội, cho nên cậu có thể nói cho mình biết Mặc Khuynh Thành ở đâu hay không?”
Lê An An kinh ngạc nhìn cô ta một cái, người này thật sự đổi tính rồi hả?
Nhưng mà, cô vẫn nói: “Tôi không quan tâm cô có thật sự biết sai rồi hay không, huống hồ doanh địa lớn như vậy, Khuynh Thành ở đâu làm sao tôi có thể biết được.”
Khóe miệng Tang Nhất Cầm cười cứng ngắc, thầm mắng, cô ta không tin Lê An An không biết Mặc Khuynh Thành ở đâu, bọn họ không phải là bạn thân sao, huống hồ cô ta giờ đang bị thương, Mặc Khuynh Thành khẳng định có tới chỗ cô ấy.
Cô ta cúi mắt xuống, trong giọng nói tràn đầy buồn bực.
“Bạn học Lê, mình biết trước kia mình làm rất nhiều chuyện có lỗi, thực xin lỗi, lúc trước mình không nên đối với cậu như vậy, mình không cầu cậu tha thứ, mình chỉ cầu cậu có thể nói cho mình biết Mặc Khuynh Thành ở đâu.”
“Cô có phiền hay không hả, tôi đã nói tôi không biết Khuynh Thành ở đâu rồi.” Người này nghe không hiểu tiếng người hả!
“Ầm.”
“MD, cô muốn làm cái gì!”
Lê An An kinh ngạc nhìn Tang Nhất Cầm đột nhiên quỳ xuống, dưới chân lảo đảo, nếu không phải là Hứa Tịnh với Đào Hề Nhiễm đỡ cô, cô chắc chắn đã ngã sấp mặt.
Tang Nhất Cầm ngẩng đầu, nhìn cô cầu xin, “Bạn học Lê, bạn học Hứa, nể tình chúng ta ở cùng một phòng kí túc xá, làm ơn nói cho mình biết Mặc Khuynh Thành ở đâu đi.”
Hứa Tịnh nhìn cô ta làm khó, “Bạn học Tang, cô vẫn nên đứng lên đi, hành tung của công tử, chúng tôi thật sự không hỏi nhiều, cho dù có muốn nói cho cô, chúng tôi cũng bất lực.”
Tang Nhất Cầm sững người ngồi trên đất, cũng không nói gì thêm.
Hứa Tịnh vẫn muốn nói gì đó tiếp, lại bị Lê An An một ánh mắt ngưng lại.
Giữa lông mày Lê An An xuất hiện nếp nhăn, hai tròng mắt tìm tòi nghiên cứu Tang Nhất Cầm.
Cô thật không biết Mặc Khuynh Thành làm cái gì với cô ta, nhưng tuyệt đối sẽ không thương cảm cô ta, đều nói người đáng thương cũng có chỗ đáng hận, sớm biết như vậy, hà tất lúc trước, huống hồ thời điểm Khuynh Thành ở cổng trường, đều đã cho Tang Vĩnh Tiệp một cơ hội rồi, chính là bọn họ không chịu nắm lấy, giờ lại hối hận, đã muộn rồi.
“Hứa Tịnh, Hề Nhiễm, chúng ta lên đi.”
“A, a…”
Đào Hề Nhiễm thu hồi ánh mắt, đỡ Lê An An xuyên qua Tang Nhất cầm, từ từ đi lên cầu thang.
Tang Nhất Cầm không nghĩ tới ý chí Lê An An thật sự sắt đá như vậy, không lẽ hôm nay cô ta thật sự không thấy được Mặc Khuynh Thành à?
Không được! Tuyệt đối không được!
“Bốp.”
Lê An An tiến lên một bước lập tức bị ngăn cản.
“Tang Nhất Cầm, cô làm cái gì vậy!” Cô tức giận quay đầu, gặp người này một lần quả thực liền gặp xui xẻo.
“Bạn học Lê, cậu không thể thấy chết mà không cứu được!”
Tang Nhất Cầm hiện tại cũng mặc kệ, hôm nay cô ta nhất định phải nhìn thấy Mặc Khuynh Thành.
Lê An An cũng không quản cái chân còn lại bị thương hay không, đạp vài cái tại chỗ, nhưng vẫn không thoát được ma trảo kia.
“Tang Nhất Cầm, cô mau buông tay ra cho tôi!”
Tang Nhất Cầm nắm chặt mắt cá chân của cô, sống chết không buông tay.
“Tôi không buông! Hôm nay tôi nhất định phải nhìn thấy Mặc Khuynh Thành!”