“Khuynh Thành, cậu bỏ tay ra, hôm nay mình không đánh nhừ tử hai người này, mình liền không mang họ Lê!”
Mặc Khuynh Thành nhàn nhạt nói: “An An, đem toàn bộ những hy vọng xa vời đó phóng ra ngoài đi, kỳ nghỉ hè này, các cậu chỉ có thể ngoan ngoãn đến công ty làm việc.”
Lê An An che ngực, kích thích nuốt một ngụm máu, chưa từng từ bỏ ý định hỏi: “Khuynh Thành, cậu không nói đùa sao?”
“Bộ dáng của mình giống như đang nói đùa sao?”
“Oa!”
Lê An An trực tiếp nằm sấp ở trên bàn, cặp mắt đờ đẫn, mang theo tuyệt vọng với tương lai.
Chủ nhiệm lớp Cao Kiện bàn chân mang theo gió mở cửa đi tới, nhìn về phía bọn người Mặc Khuynh Thành, hơi hơi ngẩn ra, đây là bị làm sao vậy?
Chỉ là tiếp theo liền vứt bỏ nghi hoặc, vui vẻ nói: “Kết quả thi vào trường đại học ngày hôm qua đã có, lần này các em đều đã đạt được thành tích rất tốt, nhất là bạn học Mặc Khuynh Thành.” Ông cúi xuống, tiếng nói trào dâng truyền đi khắp gian phòng.
“Bạn học Mặc Khuynh Thành, năm nay là thủ khoa cả nước, điểm Toán tối đa, Anh ngữ tối đa, Ngữ Văn tối đa!”
“Xì xào…”
Tất cả mọi người đều biết Mặc Khuynh Thành là thủ khoa của trường, không nghĩ tới cô vậy mà điểm của cô ba môn đều tối đa, thành tích như vậy, cho dù đem đáp án trước mặt bọn họ, bọn họ cũng không làm được điểm tối đa.
Nghĩ như vậy, nhìn ánh mắt Văn Tư Tư càng thêm không giống, lại nghĩ tới ngày đầu tiên gặp Mặc Khuynh Thành, giống như từ lúc đó trở đi, quan hệ của bọn họ liền trở nên bất đồng rồi.
Chẳng lẽ thật sự giống như lời của Mặc Khuynh Thành, Văn Tư Tư đã làm ra những chuyện gì với cô ấy?
Vẻ mặt Văn Tư Tư bình tĩnh ngồi tại chỗ, chỉ là Đường Đan thấy cô ta nắm chặt tay, trong mắt hiện lên vẻ châm biếm.
Cao Kiện tiếp tục nói: “Thầy đọc tới tên ai người đấy đi lên nhận phiếu điểm, Mặc Khuynh Thành, Tống Tiểu Bảo, Tô Nhạc Thiên…”
Sau khi mọi người lấy phiếu điểm xong, Cao Kiện hơi chút cảm khái nói: “Chúng ta bên nhau ba năm, nhìn các em từ lúc mới vào trường cho tới bây giờ đã ra trường, cho dù sau này các em học ở trường nào đi nữa, hay ra nước ngoài học, cũng không được quên những năm tháng đẹp nhất ở đây, ba năm chúng ta bên nhau.”
“Bốp bốp bốp…”
Sau đó, Cao Kiện đọc địa chỉ, nói: “Để cho các em tự mình chơi, 5 rưỡi đi tới khách sạn này ăn cơm.”
“Vâng ạ.”
Mọi người cùng nhau rời đi.
Bọn người Mặc Khuynh Thành rời đi cuối cùng, ai ngờ đi đến cầu thang thì bị ngăn lại.
Lê An An không kiên nhẫn nhìn Văn Tư Tư, “Văn Tư Tư, cô lại muốn làm gì!”
Văn Tư Tư nói: “Lê An An cậu tránh ra, mình muốn nói chuyện với Mặc Khuynh Thành.”
“Cô muốn nói chuyện với Khuynh Thành tôi liền để cho cô nói cùng sao, cô xem cô là loại người nào đi!”
Văn Tư Tư lộ ra vẻ châm biếm, “Lê An An, cô là chó quả không sai, cũng không biết Mặc Khuynh Thành có hài lòng hay không.”
“Cô!”
“An An.”
Lê An An lui về phía sau một bước.
Văn Tư Tư nhìn đến Mặc Khuynh Thành, nói: “Mặc Khuynh Thành, hiện tại vui vẻ thôi, đem thanh danh của tôi tân tân khổ khổ tạo nên, cứ như vậy mà mất đi!”
Mặc Khuynh Thành kỳ quái nhìn cô, là cô chủ động phá hủy nó? Không phải là Bạch liên hoa này muốn lăn qua lăn lại nữa sao, chỉ là lăn qua lăn lại lại chính là bản thân, đã nói là do cô sai?
“Văn Tư Tư, tôi đột nhiên cực kỳ muốn biết đầu óc của cô rốt cuộc là như thế nào.”
Văn Tư Tư nói: “Mặc Khuynh Thành, đầu óc của tôi như thế nào cũng không liên quan tới cô. Tôi ngược lại muốn biết, thân thế gia thế rõ ràng hơn cô, dựa vào cái gì mà đều không bằng cô!”
Cô ta tiếp tục nói: “Lúc vừa mới bước vào Nhất Trung, cô không phải là cố ý làm bộ ngu ngốc như vậy, như thế nào, không tiếp tục giả bộ rồi hả? Vì sao đột nhiên biến thành thông minh, bị tôi đàn áp một năm, cô vì cái gì không bị tôi đàn áp nữa!”
Mặc Khuynh Thành không nghĩ tới tâm tư của Văn Tư Tư là như vậy, vẫn đàn áp?
“Văn Tư Tư, cô nghĩ như thế nào thì có liên quan gì tới tôi? Tôi thích như thế nafp liền như thế đó, ban đầu nghĩ đến cô là người thông minh, không nghĩ tới diễn trò với cô đã hơn một năm rồi, cô vẫn khó coi như vậy, trò chơi chơi lâu còn có thể thay đổi, huống chi là một Bạch liên hoa thích khóc này.”
Văn Tư Tư nói: “Bạch liên hoa có cái gì không tốt, chẳng lẽ phải ngu ngốc như cô, tôi nói cho cô biết, có thể bị tôi tính kế cô nên cảm thấy vinh hạnh.”
Mặc Khuynh Thành trực tiếp nở nụ cười.
Nửa người tựa vào trên người Lê An An, khóe miệng tươi cười đầy độc ác mà lại tươi đẹp, trong mắt lại tràn ngập băng lãnh.
Được, được được!
Cô đương nhiên cảm thấy vinh hạnh rồi!
Vinh hạnh đến nỗi hiện giờ cô cảm thấy tay chân ngứa ngáy nghĩ muốn cắt từng miếng thịt của cô ta ra.
“Văn Tư Tư, cô đã nói xong hết rồi hả?”
Văn Tư Tư sửng sốt, sau đó đắc ý nở nụ cười.
“Như thế nào, không kiên nhẫn rồi hả? Mặc Khuynh Thành, cô cũng chỉ như vậy thôi.”
Lê An An nghĩ muốn tiến lên, lại bị Tô Nhạc Thiên ngăn lại.
Lê An An: “Nhạc Thiên, cậu ngăn mình lại làm gì, không thấy Khuynh Thành bị bắt nạt sao?”
Tô Nhạc Thiên: “Cậu ấy không có việc gì.” Nếu là có việc mà nói cũng không xứng với Mặc Dận.
Lúc đầu Mặc Khuynh Thành có tức giận, sau đó liền bình tĩnh trở lại, Văn Tư Tư không phải là đột nhiên định vạch mặt ra với cô, khẳng định là có âm mưu gì đó.
Cô tùy ý nhìn quanh, quả nhiên thấy Tô Thụy từ đằng xa đi tới.
Lúc này đột nhiên trên mặt Văn Tư Tư mang theo chút ấm ức, nước mắt đảo quanh hốc mắt, “Khuynh Thành, sao cậu có thể nói với mình như vậy, mình thật sự không có làm chuyện gì có lỗi với cậu, nếu là cậu hận mình cướp anh Thụy đi, mình liền trả anh ấy lại cho cậu.”
“Đồ bỏ đi hết giá trị lợi dụng liền ném cho tôi?”
“Không, không phải, mình không có ý này, a…”
“Tư Tư!”
Mặc Khuynh Thành thờ ơ nhìn Văn Tư Tư tự mình ngã ra phía sau, hai tay trong không trung múa may vài cái, nhanh chóng chụp vào tay áo của mình.
Trong mắt Mặc Khuynh Thành hiện lên một ánh sáng lạnh tanh, nghiêng người né đi bàn tay của cô ta.
Trên mặt Văn Tư Tư mang theo sợ hãi, Mặc Khuynh Thành vậy mà có thể tránh được, làm sao cô ta có thể!
Lúc này, bóng dáng Tô Thụy hiện lên trước, hy vọng trong lòng cô cháy lên, có lẽ bản thân sẽ không ngã xuống.
Nhưng mà, Tô Thụy vốn đã giẫm lên cầu thang đột nhiên căm thấy bị ai đó đánh vào bắp chân, chân liền mềm nhũn, còn Văn Tư Tư, tiếp tục lăn xuống.
Đám người Lê An An tiến lên, nhìn Văn Tư Tư tiếp tục lăn xuống chỗ Tô Thụy, trên mặt mang theo vui sướng thấy người gặp họa.
Lê An An nói: “Khuynh Thành, vì sao mình nghe thấy tiếng này, trong lòng lại sảng khoái như vậy.”
Mặc Khuynh Thành mặt ngoài bình tĩnh nói: “Nói thật, mình cũng rất sảng khoái.”
Trên mặt Hứa Tịnh mang theo chút lo lắng, “Khuynh Thành, cậu nói xem bọn họ có bị làm sao không?”
Lê An An không sao cả nói: “Có việc mới tốt, tốt nhất là bị liệt nửa người, nằm cả đời trên giường.”
Cam Triết nói: “Sao lại nói như vậy, bọn họ nhất định nói xấu là Mặc Khuynh Thành đẩy Văn Tư Tư xuống.”
Lê An An suy nghĩ, cũng có chút lo lắng nói: “Khuynh Thành, lỡ bọn họ muốn vu oan hãm hại cậu thì làm sao bây giờ?”
Mặc Khuynh Thành chỉ tới Camera ở cầu thang, nói: “Có thứ đồ chơi này, sợ cái gì.”
Lại nói đến Văn Tư Tư và Tô Thụy.
Tô Thụy toàn thân đau đớn, trong lòng lại càng tức giận, anh ta nghĩ, xương sườn nhất định gãy luôn rồi.
Lúc này Văn Tư Tư đột nhiên thét lên một tiếng.
“A! Đau quá, anh Thụy, bụng em đau quá!”
Tầm mắt Tô Thụy rơi xuống bụng của Văn Tư Tư, ánh mắt liền ngưng lại.
Văn Tư Tư khóc hỏi: “Anh Thụy, em bị làm sao vậy, vì sao mà bụng của em rất đau, anh Thụy…”
Tô Thụy có chút run rẩy, thanh âm khàn khàn nói: “Tư Tư đừng sợ, chúng ta lập tức đến bệnh viện.”
Tô Thụy ôm Văn Tư Tư, một đường chạy như điên.
Lưu tại chỗ, chỉ có một vũng máu.
Đám người Mặc Khuynh Thành đi xuống lầu, nhìn thấy vết máu kia, không khỏi ngớ ra.
Lê An An hỏi: “Không thể nào, này là bị thương sao?”
Mặc Khuynh Thành: “Không phải.”
“Vậy là cái gì?”
Mặc Khuynh Thành không có trả lời, người khác cũng một đầu mờ mịt.
Chỉ có đôi má Hứa Tịnh có chút đỏ ửng lên, nói: “Văn Tư Tư có khả năng là mang thai rồi.”
“Mang thai?”
Tiếng Lê An An thét chói tai khiến cho bạn học đi qua khỏi khỏi ghé mắt nhìn.
Hứa Tịnh gắt gao che miệng Lê An An, mặt hồng lên mang theo ánh mắt kinh ngạc.
Lê An An ý bảo cô ấy buông tay, sau đó nói: “Văn Tư Tư vậy mà mang thai, các cậu nói xem, là con của ai.”
Vẻ mặt Cam Triết thổn thức, “Ngoại trừ Tô Thụy ra, còn có thể là ai, chỉ là không nghĩ tới, bọn họ lại có thể phát triển tới mức đó rồi.”
Nói xong, cậu vẫn lén lút nhìn Mặc Khuynh Thành một cái, anh còn nhớ được thời điểm cô có bao nhiêu điên cuồng thích Tô Thụy.
Mặc Khuynh Thành chỉ là thoáng nhìn qua, sau đó nói: “Chúng ta đi nhanh đi.”
“Được.”
Bệnh viện nhân dân đệ nhất.
Tô Thụy tay đầy máu tươi ngồi trên ghế tựa ở hành lang bệnh viện, đèn phòng giải phẫu vẫn còn sáng.
“Lộc cộc lộc cộc lộc cộc.”
Tiếng bước chân vội vã vang lên.
“Bốp.”
Vẻ mặt Văn Xương tức giận túm lấy Tô Thụy, hung hăng tát anh một cái.
Tô Thụy cúi thấp đầu, không kêu một tiếng.
Loại thái độ này, càng làm cho Văn Xương càng thêm căm tức.
“Tiểu tử Tô gia, cậu thật bản lãnh đó!”
Tô Thụy cúi đầu, khàn khàn nói: “Bác trai, thật xin lỗi.”
Văn Xương hừ lạnh một tiếng, “Thật xin lỗi? Thật xin lỗi có tác dụng sao! Chẳng lẽ thật xin lỗi có thể cứu được đứa bé trong bụng Tư Tư sao! Cậu bảo con bé sau này làm người thế nào!”
Lưu Tinh từ phía sau trấn an Văn Xương tức giận, nói: “Ông xã, ông đừng có nóng, Tư Tư còn đang làm phẫu thuật mà.”
Văn Xương vung tay một cái, một mình ngồi ở trên ghế.
Lưu Tinh nhìn Tô Thụy cúi đầu, ôn nhu nói: “Cháu à, vừa rồi chú Văn đánh vì yêu thôi, thật sự xin lỗi, ông ấy chỉ là lo lắng cho con gái đâu.”
Tô Thụy lắc lắc đầu, “Dì à, con không đau.”
Đau đớn trên mặt sao có thể đau bằng nỗi đau trong lòng, đó là đứa con đầu tiên của anh, cứ như vậy mà không còn sao?
Lưu Tinh than nhẹ một tiếng, nói: “Cháu trước tiên đừng tự trách mình, loại chuyện này người nào cũng không muốn gặp phải.”
Lúc này, Tô Ngạo Lãnh Văn Sương đến bệnh viện.
“Con trai, con không có bị gì chứ?” Văn Sương thấy người Tô Thụy toàn máu, đau lòng ôm anh vào trong lòng.
Tô Thụy: “Mẹ, con không sao.”
“Còn nói không sao, con xem xem, ai, mặt của con làm sao vậy, là ai đánh con?”
“Là tôi đánh nó!” Văn Xương nói.
Sắc mặt Văn Sương tối sầm, chất vấn: “Ông là ai, vì sao lại đánh con tôi?”
Văn Xương: “Vì sao lại đánh nó? Sao bà không hỏi xem vì sao con trai của bà vì sao lại làm ra chuyện thất đức, vì sao không phải là nó tiến vào phòng giải phẫu!”
Văn Sương vừa nghe xong, liền hiểu rõ đây là cha của Văn Tư Tư, đương nhiên nói: “Chuyện đó vốn là chuyện hai bên tình nguyện, dựa vào cái gì mà trách con tôi, nếu muốn trách, cũng phải trách con gái ông không giữ được chính mình!”
Lưu Tinh vừa nghe xong, tiến lên nghiêm túc nói: “Bà Tô, sao bà có thể nói ra lời như vậy, chúng ta đều là bậc cha mẹ, nếu là con trai của bà bị đánh đến nhập viện, thì tâm trạng của bà sẽ như thế nào!”
“Được rồi, bà làm loạn cái gì vậy!”
Tô Ngạo Lãnh quát lớn một tiếng, sau đó nhìn về phía Văn Xương và Lưu Tinh nói: “Thật sự xin lỗi, vợ tôi quá lo lắng cho Thụy nhi, các người có yêu cầu gì, chúng tôi đều tận lực thỏa mãn.”
Văn Xương nói thẳng: “Được rồi! Con gái của Văn Xương tôi, còn cần các người bồi thường gì sao?”
Văn Xương?
Mắt Tô Ngạo Lãnh sáng lên, Đế Đô này người tên là Văn Xương chỉ có người của Văn gia kia. Tuy nhiên Văn gia không phải là năm gia tộc lớn của Đế Đô, nhưng mà năng lực lại có thể so sánh với Mặc gia.
Tô Ngạo Lãnh ra vẻ xin lỗi nói: “Anh Văn, thật sự là thật xin lỗi, tôi biết cho dù chúng tôi có bồi thường thế nào, cũng không thế bù lại được sai lầm mà Thụy nhi phạm phải, đúng là mặc dù Thụy nhi có sai, nhưng hại Tư Tư thành như vậy không phải là nó, hiện giờ quan trọng nhất là chúng ta cần phải báo thù cho Tư Tư.”
Văn Xương vừa nghe xong, đồng ý nói: “Không sai, tôi tuyệt đối không tha cho kẻ đầu xỏ gây ra chuyện này, tiểu tử Tô gia, nói đi, là ai làm cho Tư Tư ngã xuống cầu thang?”
“Mặc Khuynh Thành.”
Lúc này, trên mạng nổi lên hai tin nóng hổi.
Một cái là năm nay Mặc Khuynh Thành là thủ khoa, một cái là ba công ty tuyên bố hình ảnh quảng cáo của Mặc Khuynh Thành.
Đầu tiên là thủ khoa thi vào trường đại học, kỳ thật mọi người không ôm bất cứ hy vọng nào với Mặc Khuynh Thành, dù sao cô cũng mất tích một năm, người nào cũng không biết tới cùng là cô đi làm cái gì. Tiếp theo, là thành tích trước đây của Mặc Khuynh Thành lấy từ vô cùng thê thảm để hình dung. Theo Cao Khởi, cô không có đạt tiêu chuẩn.
Cho nên lần này thình lình biến thành học bá, khiến cho mọi người giật mình, làm cho Đại trang viên tự hào.
Chờ năm sau: Công tử lợi hại! Công tử thật khí phách! Công tử V5!
Nhìn làn sóng của tôi: Công tử thật là lợi hại! Học bá a, a a a a a, quả nhiên không có gì có thể làm khó công tử!
Dung ma ma của công tử: Công tử, ma ma thấy thiên phú của người rất tốt, muốn hỏi một câu, trừ bỏ mấy cái quảng cáo kia, người có chuẩn bị diễn gì không, ma ma đã đói khát khó nhịn rồi.
Tống ma ma của công tử: Dung ma ma, anh hùng chứng kiến lược đồng, chúng ta đều đang chờ tác phẩm của công tử đây!
Tiểu yêu tinh chạy đâu: Đoàn ma ma nói có chút sai, cho dù không có tác phẩm, viết bài hát cũng được, album kia cũng bị tôi nghe đến đọc thuộc luôn rồi.
Thị vệ Muggle: Bản thị vệ cảm thấy được, công tử nên ra tác phẩm mới đi, các người có phải không xem quảng cáo ngoài lề kia, tôi nghĩ muốn nói, chiếc váy của công tử thật đẹp!
Tiểu nô tỳ giặt quần áo nấu cơm: Công tử công tử, tình cảm của nô tỳ đối với công tử giống như ngày ngày chờ mong, liên miên không dứt, chỉ hy vọng công tử đừng để chúng tôi đợi quá lâu.
Chán ghét công tử: Công tử gì gì đó, có cái gì đặc biệt hơn người, làng giải trí có nhiều học bá như vậy, còn thua kém cô ta sao!
Thị vệ Nhất Hào: Trích, phát hiện hắc phấn, phát hiện hắc phấn, các huynh đệ, kéo ra ngoài trao đổi cách làm người nhanh!
Thị vệ Nhị Hào: Ghim chặt, người anh em!
Thị vệ số ba: Anh, đợi tôi với, người này quá nặng rồi!
…
Có người nhìn thấy đoạn này cười lên tiếng, có người còn lại thì đi tìm kiếm ba cái quảng cáo ngoài lề theo như lời của bọn họ.
Hóa ra, sau khi Mặc Khuynh Thành thi vào trường đại học, nhận ba cái quảng cáo, một là nhãn hiệu lâu đời trong nước về trang điểm sản phẩm dưỡng da Molate mới nhất – – Tuyết Nhan Băng cơ sương, có Thiên Sơn Tuyết Liên là thành phần chủ yếu, lại thêm bột chân trâu, bạc hà cùng các phụ liệu khác, mà Mặc Khuynh Thành trong quảng cáo mặc bộ váy trắng dài ôm ngực, đem thân hình của cô phô ra, làn da tuyết trắng bày ra khiến cho mỗi người phụ nữ đều muốn trắng noãn trong suốt như vậy.
Quảng cáo thứ hai là nhãn hiệu nước ngoài G&Q, kiểu dáng Mặc Khuynh Thành mặc trên người mang theo loại cảm giác thảnh thơi, ánh mắt lười biếng, lại đâm thẳng vào trong lòng của mọi người.
Đến quảng cáo thứ ba…
Chỉ có thể nói, đó chính là lịch sử đen tối của Mặc Khuynh Thành, chỗ giải trí lấy tiếng cười của mọi người.
Cô mang theo mũ rơm, đứng ở dưới vườn trái cây, nằm trên cầu thang, trên tay đặt một quả cam.
Ba cái quảng cáo này xuất hiện, tất cả dều thỏa mãn tâm tư của mọi người, đoan trang, cá tính, gần gũi với thiên nhiên, Mặc Khuynh Thành nhiều mặt như vậy, gần gũi như vậy, làm cho người ta càng thêm yêu thích.
Đột nhiên, trên Internet xuất hiện một tin tức lớn.
Mặc Khuynh Thành thấy dòng chữ phát sinh tranh chấp với Văn Tư Tư, đẩy xuống lầu.
Ngày xưa là bạn thân, vì sao trở mặt thành thù.
Hai người cùng thích một nam sinh, sau cùng lại ngoan độc hạ thủ.
Một mặt Mặc Khuynh Thành không muốn mọi người biết.
Nhìn đến những thứ này, mọi người liền rộ lên, Mặc Khuynh Thành thực là người như vậy?
Ngay sau đó, ại có người đem video Mặc Khuynh Thành đẩy Văn Tư Tư phát lên mạng.
Văn Tư Tư là ai?
Cô ta liền bởi vì một bộ kịch cẩu huyết này khiến cho mọi người biết đến một nhân vật nhỏ bé, đúng là Mặc Khuynh Thành làm sao có thể ở chung với loại người như vậy.
Bạn thân? Bọn họ không tin, công tử tốt như vậy mà lại có một người bạn thân là Bạch liên hoa, huống hồ sao không thấy được mặt của mấy ngưới phía sau trong video?
Nhưng cũng có người cho rằng Mặc Khuynh Thành là loại người hãm hại bạn thân, bọn họ liền cảm thấy thương xót cho Văn Tư Tư, chạy đến Weibo của Mặc Khuynh Thành để chửi bới.
Khói lửa trên mạng liền bốc lên nghi ngút, Đại trang viên lại vẫn an tĩnh như lúc ban đầu, bọn họ trông chừng địa bàn của Mặc Khuynh Thành, chỉ cần có hăc phấn chạy tới mắng chửi, bọn họ liền sử dụng kĩ năng hacker, xóa sạch bình luận đó, để tránh quấy rầy sinh hoạt của công tử nhà bọn họ.
“Leng keng.”
Rất nhanh đã tới.
Lê An An: “Khuynh Thành, Văn Tư Tư quả nhiên lợi dụng chuyện này tạo ra dư luận ở trên mạng.”
Mặc Khuynh Thành trực tiếp trả lời: “Tiến hành theo kế hoạch.”
Lê An An: “Đã rõ.”
Bên này, đám người Mặc Khuynh Thành tiến hành ra tay, bên kia, bạn bè vì Mặc Khuynh Thành mà nhao nhao đứng ra nói chuyện, mà Từ Lập lại là tuyên bố trước tiên tin tức Mặc Khuynh Thành tham gia tác phẩm tiếp theo của mình.
“Xì xào.”
Năm xưa: Từ Lập, ông điên rồi sao, như thế mà vẫn mời Mặc Khuynh Thành, cô ta cũng không phải là loại tốt đẹp gì, đến bạn thân cũng ra tay, cô ta căn bản không phải người!
Thị vệ Nhất Hào: Người ở lầu trên kia, anh không hiểu công tử cũng không sao cả, nhưng không cần chỉ nghe ời một phía, theo chúng ta mọi người nên xem xét, video kia rõ ràng là bị cắt, vậy xin hỏi, nội dung phía trước là gì vậy? Vì sao phải cắt đi, mục đích của bọn họ là gì!
Nam tử N Duệ: Các người là fan của cô ta đương nhiên phải nói như vậy, không thấy được Văn Tư Tư kia đã ngã xuống cầu thang sao, hiện tại khẳng định là còn ở bệnh viện! Trực tiếp đẩy cô ấy xuống là sự thật, có cái gì phải nói dối sao!
Thị Vệ Đông qua: Này, vì sao tôi lại thấy anh nói rất đúng đạo lý, vậy anh chuẩn bị chém tôi một đao, tôi lại không thể phòng bị lại rồi hả?
Dung ma ma của công tử: Đông qua, cậu nói không sai, chỉ là tranh luận với hạng người như vậy, là tự hạ thấp thân phận của mình rồi, công đạo tại lòng người.
Tống ma ma của công tử: Lời của Dung ma ma rất đúng, hiện tại liền để cho bọn họ đắc ý đi, trèo càng cao ngã càng đau! Còn có Bạch liên hoa họ Văn kia nữa, muốn mượn địa vị của công tử, cũng không nhìn xem cô ta có năng lực cắn xuống tiếp không!
Từ Lập đặc biệt share bình luận này, sau đó nói: “Nói cho cùng! Mầm tốt còn không có bồi dưỡng tốt, các người liền cho tôi nhiều thiêu thân như vậy! Chẳng kẽ các người nghĩ muốn tôi sau này không có ai để dùng sao!”
Lời nói này của Từ Lập không thể không có trọng lượng, nhưng cũng để cho nhiều người thấy được Từ Lập nhìn trúng Mặc Khuynh Thành.
Chẳng qua những lời đồn đãi này trên mạng lại không hề giảm đi, bọn họ chỉ có thể yên lặng chờ đợi, chờ nhân vật chính xuất hiện cho mấy người kia một kích đau đớn.
Sáng sớm ngày hôm sau, mặt trời còn chưa mọc lên, Lưu Tinh sáng sớm đem cơm đến đã thấy phóng viên vây quanh bệnh viện.
Trong lòng bà thầm nghĩ không hay rồi, nếu để cho những người này biết Tư Tư sinh non, việc làm trước đây liền uống phí hết sao.
Vì thế, bà thu lại kích động trên mặt, mang theo một chút tò mò, bước vào bệnh viện.
Trên giường bệnh, Văn Tư Tư lẳng lặng nhìn trần nhà, màu da cô trắng yếu ớt như tờ giấy trắng.
“Két.”
“Tư Tư, con sao rồi?”
Ánh mắt Văn Tư Tư trống rỗng, thanh âm khàn khàn, “Đứa bé không còn, con còn có thể thế nào.”
Lưu Tinh an ủi: “Tư Tư, con đừng khổ sở, con yên tâm, con còn trẻ, đứa bé này theo con cũng là chịu khổ, ngày hôm qua cha của Tô Thụy đã nói thẳng, muốn bồi thường cái gì, nếu là bọn họ thật tâm, vì sao không nói nhất định sẽ cưới con?”
Trong ánh mắt trống rỗng của Văn Tư Tư chợt có một chút kích thích, “Bởi vị bọn họ sẽ không cưới con.”
Lưu Tinh có chút trấn an, chỉ cần cô hiểu rõ sự thật này, liền còn cứu được.
“Tư Tư, trước đây mẹ cũng đã nói với con, tình yêu là hư vô, người coi tình yêu là tất cả đều là kẻ ngốc, chỉ có thứ thực sự nắm trong tay, mới là của mình, đứa bé không có liền thôi, con không thể bởi vì một đứa bé mà trói buộc Tô Thụy ở cùng một chỗ, mẹ dám cam đoan, cho dù đứa bé này còn, bọn họ cũng chỉ nhận đứa bé chứ không chấp nhận con.”
Làm sao Văn Tư Tư có thể không biết những đạo lý này, đúng là cô thật sự thích Tô Thụy, thật sự yêu anh ta! Là cô quá ngây thơ rồi sao? Gia đình như vậy, làm sao có cái gọi là tình yêu, đều là giả dối, tất cả đều là giả dối!
Mẹ nói nhất định không sai, cô không thể đem toàn bộ hy vọng đặt lên trên người Tô Thụy, cuối cùng cũng sẽ chỉ vì Liễu gia mà hy sinh chính hôn sự của mình, vậy bản thân sẽ là gì, tiểu tam?
Không! Cô không muốn trở thành tiểu tam giống như mẹ! Cô là Tô phu nhân duy nhất!
Văn Tư Tư trong bệnh viện không biết chuyện tình trên mạng, nếu là biết, nhất định sẽ chửi ầm lên, vì sao tính kế Mặc Khuynh Thành mà không lau mông sạch sẽ!
Thời gian rạng sáng, trên mạng có một video thấy tốc độ của hỏa tiễn mà lan truyền đi, đó là video bản đầy đủ, từ bên trong liền vô cùng dễ dàng thấy được, ngay từ đầu là Văn Tư Tư tự tới gây phiền toái, về sau cũng là cô ta đột nhiên ngã ra, muốn lôi Mặc Khuynh Thành xuống cùng, lại bị cô thoát được.
Mọi người không khỏi giật mình, học sinh cao trung hiện đều có tâm kế như vậy rồi hả? Quá khủng bố rồi!
Đại trang viên trực tiếp phát hỏa!
Bọn họ không thể tin được nếu là Mặc Khuynh Thành không thể tránh kịp, mà cùng lăn xuống dưới thì sẽ thành ra thế nào!
Về sau, lại có một video khác xuất hiện, đó là một video Tô Thụy và Văn Tư Tư rơi xuống. Chỉ thấy Tô Thụy vội vàng ôm Văn Tư Tư chạy đi, chỉ để lại vũng máu trên mặt đất.
Chỉ cần là người có kinh nghiệm liền có thể nhìn ra chuyện gì vừa xảy ra, mọi người châm biếm, đây là mang thai rồi hả? Hiện tại lại sinh non rồi hả? Quả nhiên là báo ứng!
“Bốp.”
Di động trong tay Văn Sương rơi xuống đất, nhìn Tô Thụy cũng kinh ngạc ở đó, nói: “Thụy nhi, người con thích rốt cuộc là người như thế nào, đến cốt nhục của Tô gia cũng tính kế!”
Kia đúng là cháu của bà nha! Còn chưa kịp thấy nó cất tiếng khóc chào đời, cứ như vậy bị mẹ đẻ bóp chết ở trong nôi. Sao cô ta có thể độc ác đến như vậy!
Tô Thụy sớm đã biết Văn Tư Tư là người tâm kế, có phần tâm cơ không thành vấn đề, nếu là đến tâm cơ cũng không có, ngu xuẩn giống như Mặc Khuynh Thành, anh vẫn suy xét một ngày nào đó có thể bị cô đâm sau lưng một nhát hay không.
Đúng vậy, vậy mà anh lại không biết, Văn Tư Tư lại là người lòng dạ độc ác, kia là đứa con đầu tiên của bọn họ! Vì sao đến thương lượng cũng không thương lượng, khiến cho nó trở thành vật hi sinh!
“Thụy nhi, con nhất định phải cắt đứt quan hệ với người phụ nữ lòng dạ rắn rết này, chẳng lẽ con muốn sau này đoạn tử tuyệt tôn sao!”
Nghe thấy lệnh của Văn Sương thân thể Tô Thụy chấn động, thật sự phải như vậy sao? Anh có chút do dự. Vừa nghĩ tới bộ dáng ôn nhu dịu dàng của Văn Tư Tư, vừa nghĩ đến bộ dáng nhẫn tâm độc ác của cô ta, hai hình ảnh này không ngừng thay đổi trong đầu anh ta, làm anh sắp vỡ tung.
“Không được!”
—-Vạch phân cách—
Cảm thấy bùn nhão và cặn bã có thể kết hợp hay không?