“Nói như vậy cũng không phải không có lý, vừa rồi tớ quên kết hợp với những chi tiết vụn vặt trước đó, cho nên nhất thời không nghĩ tới.” Mã Khải nghe Phương Viên phân tích, rất tâm phục khẩu phục, nhưng cũng không quên biện giải cho mình vài câu.
“Được rồi, để tôi tổng kết cho mọi người vấn đề của hai người kia, miễn cho thay phiên xem lịch sử trò chuyện mà mất thời gian. Thái độ của hai bên giống như những cặp đôi bình thường sau khi chia tay, chồng nói chồng đúng, vợ nói vợ đúng. Anh em tốt của Lư Khai Tế nói, Lư Khai Tế thật lòng thích Trương Ức Dao, chỉ tiếc Trương Ức Dao từ đầu tới cuối không hề chân thành, chẳng qua là cần sự quan tâm, giúp đỡ của hắn mà thôi, cho nên sau khi hắn vì cô ấy trả giá rất nhiều sức lực và tiền tài, cô ấy vẫn cảm thấy nghề nghiệp của Lư Khai Tế không quá lý tưởng, tương lai có khả năng sẽ gặp khó khăn, cho nên nói lời chia tay. Anh em tốt của Lư Khai Tế cảm thấy Trương Ức Dao thật nhẫn tâm, nhân phẩm có vấn đề. Mà bạn thân thời cao trung của Trương Ức Dao lại có khuynh hướng bảo về nhà gái, có điều cô ấy cũng thừa nhận Lư Khai Tế là người tốt, đàn ông tốt, nhưng đàn ông tốt không có nghĩa là người đàn ông thành công, cho dù có lòng thật, nhưng không có năng lực cho người con gái của mình cuộc sống đầy đủ thì cũng uổng phí, không thể vì hắn yêu Trương Ức Dao, Trương Ức Dao nhất định phải cùng hắn trải qua những ngày ăn cỏ ăn trấu. Có một việc hai người nhắc tới giống nhau chính là trước khi chia tay, Trương Ức Dao và Lư Khai Tế đã nói chuyện rõ ràng, còn về bọn họ nói với nhau những gì, người ngoài không ai biết, chỉ biết từ đó về sau hai người không còn gặp lại, Lư Khai Tế cố ý đổi số, ngay cả bạn học cũ cũng không liên lạc, có lẽ vì bị mỹ nữ của lớp vứt bỏ nên không còn mặt mũi gặp người quen. A đúng rồi, cô gái kia còn nói một quan điểm khiến tôi cảm thấy rất thú vị, cô ấy nói Lư Khai Tế và Trương Ức Dao từ đầu tới cuối đều theo nhu cầu.”
“Theo nhu cầu là như thế nào?” Mã Khải hỏi, “Trương Ức Dao ở bên Lư Khai Tế, được người ta chăm sóc yêu thương, cô ấy vì điều đó, em có thể hiểu, nhưng Lư Khai Tế ở bên Trương Ức Dao thì có ý đồ gì? Không phải tình yêu sao?”
“Còn có thể có ý đồ gì, đơn giản là thấy cô ấy xinh đẹp, nói phụ nữ muốn tìm đàn ông điều kiện tốt, đàn ông mấy người phụ nữ ham hư vinh, nói trắng ra, đàn ông mấy người cả ngày đều nhớ thương mỹ nhân, đây không phải cũng là hư vinh sao!” Tuy rằng lời Lâm Phi Ca nói có tính công kích khá lớn, nhưng cô ấy không phải thật sự muốn mắng chửi.
Mã Khải nghe xong lén bĩu môi, có chút không phục, lại không định lê tiếng phản bác quan điểm của cô ấy. . Ngôn Tình Ngược
Đới Húc gật đầu: “Lâm Phi Ca nói rất đúng, ý của bạn Trương Ức Dao chính là như vậy, cô ấy nói Trương Ức Dao và Lư Khai Tế, mặc kệ là bề ngoài hay tính cách, cho dù tính thêm lối sống, một chút cũng không liên quan, nếu không phải Lư Khai Tế theo đuổi quá nhiệt tình, cho đi quá nhiều, Trương Ức Dao cũng không động lòng đồng ý ở bên nhau, kết quả tới cuối cùng, sự thật chứng minh hai người đó hoàn toàn không hợp, không có cách nào cùng nhau đi tiếp, điều này đủ để thấy trước đó Lư Khai Tế theo đuổi Trương Ức Dao không phải vì cá tính của cô ấy, xét đến cùng là muốn theo đuổi một cô gái xinh đẹp, để mấy tên đàn ông khác hâm mộ mà thôi, cho nên hai người họ ở bên nhau vì theo yêu cầu, không ai thua thiệt ai cả.”
Ba thực tập sinh nghe Đới Húc thuật lại đều á khẩu không đáp được, hai mặt nhìn nhau, quan điểm này không thể nói rốt cuộc có bao nhiêu chính xác, cũng không thể chắc chắn là sai, Phương Viên nhịn không được mà nghĩ, nếu tính cách và mọi thứ của Trương Ức Dao đều giữ nguyên, chỉ có bề ngoài thay đổi, không phải mỹ nữ vừa gặp liền yêu, chỉ là người bình thường, Lư Khai Tế dù biết cách sống của họ hoàn toàn khác nhau liệu có còn quyết liệt theo đuổi hay không?
Câu trả lời có lẽ là không!
Tuy rằng không phải thị giác của tất cả đều của động vật, nhưng mỗi người ít nhiều đều sẽ bị vẻ đẹp mê hoặc, mất đi sức chống cự, thậm chí là lý trí.
Có điều, hai người bạn này tổng kết quan hệ giữa họ bằng ba chữ ‘Theo nhu cầu’, cho rằng họ không thiếu nợ lẫn nhau, vậy bản thân Lư Khai Tế thấy thế nào? Hắn cũng sẽ cảm thấy bản thân cho đi nhiều như vậy đổi lấy Trương Ức Dao làm bạn gái của mình hai năm là cuộc giao dịch có lời sao? Hắn sẽ bình tĩnh chấp nhận kết cục bị bỏ rơi sao? Phương Viên đối với việc này không khỏi hoài nghi.
Nếu Lư Khai Tế ở bên Trương Ức Dao vì có bạn gái xinh đẹp để nở mày nở mặt, một người như vậy, lòng tự trọng nhất định rất mẫn cảm. Đã từng có bạn gái xinh đẹp, nhưng vì không khống chế được, bản thân bị đá, việc này chỉ sợ không có bạn gái xinh đẹp càng khiến người ta tổn thương lòng tự tôn hơn!
Chung Hàn rất nhanh đã xem xong lịch sử trò chuyện, đẩy laptop sang một bên, hỏi Đới Húc, “Còn gì khác không?”
“Có.” Đới Húc gật đầu, “Tôi từ laptop của Trương Ức Dao phát hiện cô ấy còn một tài khoản khác, nhưng lịch sử trò chuyện đã xóa hết, cô ấy cẩn thận như vậy, chứng minh tài khoản này đang để đào sâu, lát nữa tôi sẽ tìm người trong nghề giúp chúng ta việc này, một tài khoản bí ẩn như thế, mật mã chắc chắn không theo quy luật bình thường, huống hồ phải nghĩ cách khôi phục dữ liệu đã mất, tôi chỉ sợ bản thân làm không được, cho nên không cần lãng phí vào nó.”