Vũ khí có hiệu quả phi phàm và các loại tương tự không có hiệu quả về phương diện này, phần định giá có cách biệt lớn thật… Klein tiếp tục bàng quan. Thẳng đến khi thanh kiếm thép phù văn được một quý ông âm u trong góc mua đi, và thanh đao chém thịt trở thành vật trong túi ngài Con Mắt Trí Tuệ.
Mấy cuộc giao dịch sau có thành công, có thất bại. Thứ duy nhất khiến Klein muốn là “Trang sức tài vận”, một vật phẩm phi phàm có thể khiến tài vận của người dùng tăng lên trong vòng 3 tháng. Nhưng nó không phải là mục đích chính của hắn, giá cả có vẻ không đẹp lắm.
Thấy bầu không khí lại trở về trầm lắng, hắn chậm rãi thở hắt ra, đè thấp giọng nói: “Tôi muốn bán một vật phẩm.”
Sau khi hấp dẫn được ánh mắt của mọi người, hắn lấy ra một hộp thuốc lá bằng sắt, móc đặc tính phi phàm màu đỏ thẫm như thạch rau câu ra.
Không cần phải hệ thống ngôn ngữ, hắn giới thiệu lời đã sớm nghĩ sẵn trong đầu: “Đây là vật tôi lấy được từ trên một thi thể. Tôi cũng chẳng biết nó có tác dụng gì, chỉ là cảm thấy hình như rất thần kỳ, có lẽ ai đó trong số các vị nhận ra nó?”
Klein cố ý không nhắc đây là đặc tính phi phàm, cũng không nói “Thạch rau câu” đỏ thẫm trong tay có thể thay thế cho vật liệu chính của ma dược Thợ Săn.
Nó liên quan đến định luật đặc tính phi phàm bất diệt, hắn không muốn đám thành viên trong cuộc tụ hội phi phàm này được lợi đâu.
Ngoài ra thì Klein còn có ý nghĩ muốn thử, coi thử xem ở đây có ai biết định luật đặc tính phi phàm bất diệt không. Kẻ đó chắc chắc sẽ mạnh hơn mấy tên khác nhiều, hoặc là sẽ có bối cảnh hơn, phù hợp ủy thác nhiệm vụ vệ sĩ.
Đồng thời hắn tiếp tục ngụy trang thành người bình thường không hiểu biết gì với giới người phi phàm. Tuy các thành viên trong cuộc tụ hội này không thể nhìn xuyên qua mặc nạ sắt thấy rõ được dáng vẻ của hắn, nhưng Kaspars Calening đã biết tướng mạo của hắn. Mà không ít người trong phòng này hẳn đều quen biết vị thương nhân vũ khí chợ đen này.
“Cẩn thận” và “Thận trọng” là từ mà hôm nay trước khi ra ngoài Klein đã nhấn mạnh với chính bản thân.
Từng cặp mắt xem xét vật đỏ thẫm trong tay hắn, nhưng Klein không phải Khán Giả, chẳng nhìn ra được điều gì cả.
Mười mấy giây qua đi, chẳng có ai lên tiếng, trong phòng sinh hoạt này yên tĩnh hệt như nghĩa địa vậy.
Vào lúc này, ngài Con Mắt Trí Tuệ trên sofa đơn hắng hắng giọng, nói: “Có lẽ tôi biết nó là gì, cũng biết rõ nó có tác dụng gì. Nhưng tri thức cần phải trả thù lao để trao đổi.”
“Tôi ra giá 400 bảng, hãy tin tôi đi, đây tuyệt đối là một cái giá công bằng. Tất nhiên cậu có quyền từ chối tôi.”
Vật liệu chính của ma dược danh sách 9 khoảng chừng từ 50 bảng đến 200 bảng, cộng cả hai vật liệu chính thì sấp xỉ 400 bảng… Cái giá rất hợp lý… Quý ngài có danh hiệu là Con Mắt Trí Tuệ hình như nhận ra danh sách Thợ Săn… Không cần xem bói, trực tiếp nhận ra… Chẳng lẽ là Chuyên Gia Giám Định danh sách 7 của đường tắt Nhà Thông Thái? Klein suy nghĩ, nói: “Đồng ý.”
“Có điều ông không cần phải trả tiền vội, tôi còn có một ủy thác nữa.”
“Ủy thác gì?” Con Mắt Trí Tuệ hỏi với giọng già nua.
Klein đắn đo nói: “Chuyện là thế này, tôi đắc tội một người. Ờ, dựa theo cách nói trong giới của mấy người, hẳn là một tên danh sách 6, hoặc là danh sách 5. Tôi muốn mời một vệ sĩ.”
“Danh sách 6, hoặc là danh sách 5? Tại sao chú em không im lặng mà chết đi? Nếu bọn này đạt được đến cấp bậc đó thì còn cần gì tham gia tụ hội nhỏ thế này chứ?” Người đàn ông nghi là Thầy Thuốc bật thốt ra khỏi miệng, trong sự kinh ngạc còn kèm theo giễu cợt.
Mấy thành viên khác tuy không nói gì, nhưng thấy chẳng ai tiếp nhận ủy thác cũng liền biết suy nghĩ của bọn họ chẳng khác mấy với người đàn ông nghi là Thầy Thuốc nọ.
Ngài Con Mắt Trí Tuệ cười ha ha nói: “Có lẽ sự hiểu biết của cậu về giới của chúng tôi không nhiều, danh sách 6, hoặc là danh sách 5 đều là những nhân vật rất đáng sợ. Đúng vậy, đã từng có không ít chuyện danh sách 8, danh sách 9 giết được kẻ mạnh ở cấp bậc này, nhưng đó điều là những kinh nghiệm khó mà phục chế lại được. Tôi nghĩ các vị ngồi đây chẳng ai muốn mạo hiểm lớn để bảo vệ cậu đâu. À… nếu có thể xác định đối phương chỉ là danh sách 6, hơn nữa không có vật phẩm thần kỳ, chắc sẽ có người muốn thử thách với nhiệm vụ này.”
“Được rồi, tôi không thể nào xác định được…” Klein nhún vai, sau đó nói: “Vậy tôi chỉ đành phải cố gắng tự cứu lấy mình rồi. 400 bảng có thể mua được gì đây, ồ, chính là vật phẩm thần kỳ mà vừa nãy mấy người nói?”
“Tin tôi đi, vật phẩm thần kỳ 400 bảng có thể mua được chắc chắn không thể nào đối phó với kẻ địch của cậu, thậm chí còn mang đến nguy hiểm khác cho cậu. Tôi đề nghị cậu nên đi tìm đối phương xin lỗi, xin lỗi chân thành vào. Hoặc hy vọng 400 bảng có thể mua được sự lượng thứ của người đó.” Ngài Con Mắt Trí Tuệ cho lời khuyên chân thành.
Nói thẳng thì tôi đã từng cân nhắc đến ý đó, nhưng tôi nghĩ bọn họ sẽ không chấp nhận đâu… Klein đang định trả lời thì người đàn ông tiếp nhận nhiệm vụ dọn dẹp dã thú dưới cống ngầm chợt nói: “Có lẽ cậu nên cược vận may xem sao.”
“Chỗ tôi có một vật phẩm thần kỳ, 400 bảng tôi sẽ bán cho cậu.”
“Nó có thể để cậu nghe được âm thanh của tồn tại vĩ đại. Nếu vận may của cậu không tệ thì có thể nghe hiểu được tin tức hữu dụng từ nó. Cậu sẽ trở nên cực kỳ mạnh mẽ, bảo vệ bản thân không còn là vấn đề khó khăn nữa. À, nếu vận may của cậu quá tệ, nghe ra được nguyền rủa, hoặc là không thể giải thích được thì cậu sẽ bị thương, thậm chí sẽ chết.”
“Cậu muốn cược vận may không?”
Lời của anh ta vừa dứt, ngài Con Mắt Trí Tuệ đã trầm giọng quát: “Rắn Đen, đừng có nhắc đến vật phẩm chẳng lành đó của cậu nữa!”
Rắn Đen cười ha hả: “Tôi chẳng nói dối, tôi không làm trái quy tắc nơi này. Tôi nói cả chỗ tốt và chỗ xấu cho cậu ta, để cậu ta lựa chọn, ừm xác xuất nghe hiểu được tin tức hữu dụng khoảng chừng, khoảng chừng 10%, cậu muốn cược không?”
Bàn quay roullete Nga ở trái đất… Nghe được âm thanh của tồn tại vĩ đại… Đây là Người Lắng Nghe của hội Cực Quang? Vật phẩm để lại sau khi mất khống chế của Người Lắng Nghe danh sách 8 đối ứng Người Cầu Nguyện Bí Mật? Klein nhìn về phía Rắn Đen nghi là thành viên hội Cực Quang, nhớ đến rất nhiều chuyện.
Hay là cược thử xem? Không, không thể gọi là cược, bởi vì mình sẽ mang vật phẩm này vào thế giới sương xám sử dụng… Mình đã có thể mang vật phẩm ở thế giới thực lên màn sương xám… Nếu làm vậy có thể lẩn tránh tổn thương ở mức lớn nhất… Nhưng đây chỉ là di vật của người phi phàm danh sách 8, thu hoạch nhận được chưa chắc lớn bao nhiêu… 400 bảng lại không rẻ… Suy nghĩ chớp nhoáng, Klein trịnh trọng gật đầu: “Được! Tôi đồng ý.”