Sau khi anh ta ngừng lại, đến lượt người đội viên cầm khẩu súng kỳ lạ tiến lên hai bước, bóp cò:
Tạch tạch tạch tạch tạch tạch!
Âm thanh súng máy nổ vang khi từng viên đạn vàng nhạt bắn ra, tịnh hóa tất cả nguy hiểm ở nơi sâu thẳm trong bóng tối.
…Đây chẳng phải là hỏa lực bắn phá mà mình hằng mong muốn đấy sao? Hơn nữa, họ còn dùng các loại vật phẩm phi phàm tiêu hao như Đạn tịnh hóa và Đạn đại bác trừ tà… Xa xỉ kinh hồn! Đây chính là phong cách chiến đấu của Trái Tim Máy Móc à? Klein nhìn trừng trừng, há hốc miệng.
Sau một hồi tấn công điên cuồng, dưới tiếng vang ầm ầm ở bên trong, Iseus cao giọng, nói:
“Tổ thứ hai dọn dẹp theo sau.”
Còn nữa à… Klein cảm thấy bản thân đã hơi chết lặng.
Tổ thứ hai cũng là một nhóm hai thành viên, chỉ có điểm khác là họ sử dụng các cuộn văn tự làm từ nhiều loại da thuộc.
Họ niệm tụng những câu thần chú đơn giản hóa, kích hoạt các cuộn da thuộc, ném chúng vào trong.
Kiến trúc đằng sau cửa đá đột ngột được bao phủ bởi ánh sáng nhẹ nhàng tinh khiết. Từng hạt mưa thần thánh màu vàng nhạt rơi xuống, “rửa sạch” tất cả mọi thứ trong khu vực.
Klein nhìn cảnh đó, bất chợt cảm thấy thật hoang đường:
Khoan đã, chẳng phải các người đến đây để nghiên cứu khảo cổ à? Chẳng phải các người đều là “Nhà khảo cổ học (*)” chuyên nghiệp sao? Chẳng lẽ các người không sợ dùng biện pháp dọn dẹp này sẽ khiến lăng mộ sụp đổ?
Trong lúc suy nghĩ lóe qua đầu hắn, tổ thứ hai đã dọn dẹp xong xuôi, hô lên với Iseus:
“Thưa Chấp sự, đúng như dự đoán, kết cấu của kiến trúc chưa bị phá hủy.”
Hiển nhiên họ đã chuẩn bị rồi.
“Được, tiếp tục tiến lên.” Iseus ra lệnh.
Klein đi chính giữa, bước qua cửa đá, nhìn thấy từng đống đổ nát và mảnh vụn rải rác dưới mặt đất. Từ đám tàn tích này khó mà nói nên được đã có những chủng quái vật nào từng hoạt động ở đây, và cũng chẳng ai có thể đoán ra những cơ quan được thiết lập nơi đây có tác dụng gì.
Trải qua mấy lần “dọn dẹp” như thế, miễn là không tránh đi trước, thì tất cả Người Phi Phàm từ Danh sách cao trở xuống đều không chịu nổi… Một lần nữa, Klein lại khắc sâu hiểu biết về thế nào là vẻ đẹp của bạo lực, thế nào là đơn giản, thô bạo, không nói lý.
Trong quá trình kế tiếp, khung cảnh vừa rồi cứ lặp đi lặp lại. Các thành viên Trái Tim Máy Móc tiếp cận, thăm dò từng khu vực một, thỉnh thoảng lại thu được vài đặc tính phi phàm bắt đầu tụ tập lại, vô cùng thuận lợi.
“Không có bích họa nào…” Nhìn thấy buồng mộ chính, Tổng Giám mục của Giáo hội Thần Hơi Nước Và Máy Móc, Hollamick Haydn hơi ngừng lại, nói đầy nghi ngờ.
Một kẻ được tính là nửa sử gia như Klein cũng băn khoăn như vậy.
Thông thường mà nói, trong phần mộ của một thành viên thuộc gia đình quý tộc ít nhiều gì cũng sẽ bày tỏ địa vị và vinh quang của họ khi còn sống.
Mà khi một phần mộ trở thành lăng mộ, thậm chí là lăng tẩm, chỉ cần có đủ không gian, việc sử dụng bích họa để diễn tả lại cuộc sống của chủ nhân sẽ là điều rất hay gặp. Càng lùi về niên đại cổ xưa và mông muội hơn, điều này không hề hiếm, thậm chí còn trở thành phương thức phổ biến nhất—điều đầu tiên nhân loại học được chính là vẽ, chứ không phải viết.
Vì thế, trong lăng mộ của một quý tộc ở niên đại Kỷ thứ Tư mà không có thứ tương tự như bích họa thì thực sự vô cùng kỳ quái.
Bàng quan chứng kiến tất thảy, Klein không nhịn được, hơi muốn “tua nhanh”, muốn thấy kết quả trực tiếp.
Đúng lúc ấy, hắn phát hiện ra hai thành viên Trái Tim Máy Móc đứng trong góc trái bỗng biến thành ba!
Một trong số đó giống Iseus Bernard như đúc, mái tóc xõa tung đẩy bật mũ lên.
Đây… Klein thoạt giật mình, rồi nảy ra suy đoán.
Khoảnh khắc hắn vừa nghĩ ra, “Iseus” đã tiến tới thành viên gần nhất.
“Có phát hiện ra cái gì không?” Kẻ đó hắng giọng, hỏi nhỏ.
Người đội viên kia cảnh giác quay người lại, nhìn thấy đó là Chấp sự Iseus, lập tức thả lỏng.
“Không có…” Anh ta còn chưa dứt lời, “Iseus” trước mặt đã đột ngột biến thành một tấm da người, gắn chặt lên cơ thể anh ta.
Lớp da người tái nhợt bao phủ lấy anh ta, khuôn mặt bắt đầu hình thành những đường nét ngũ quan. Trong quá trình ấy, không hề có một âm thanh dư thừa, không hề có bất cứ một cử động khác thường nào bị kích phát.
Đột nhiên, lớp da người bắt đầu phát ra từng tia sáng tựa như mặt trời mọc!
Lớp da người tức thì chuyển thành trong suốt, nhanh chóng hòa vào không khí như bị thiêu đốt.
Một cây roi đen lập tức lao tới, đánh trúng cơ thể nó, khiến cử động chậm dần thấy rõ.
Trong trận chiến như vậy, sự chậm chạp chính là “Nguyên Tội (**)”. Từng món vũ khí phi phàm, từng cuộn văn tự, từng viên đạn vàng nhạt phóng tới, phủ lấy lớp da kia.
Dưới ánh sáng chói lọi, vô số tro tàn rơi xuống.
Tất cả đều lóe sáng và từ từ “cố gắng” tụ tập lại.
Quả nhiên là u ảnh da người… Klein chuyển sự chú ý về phía thành viên Trái Tim Máy Móc vừa tấn công.
Người đó kéo cổ áo, lấy ra một tấm bùa hộ mệnh, phía trên có rất nhiều biểu tượng và ký hiệu tượng trưng cho ma pháp mặt trời.
“May mà Tổng Giám mục đã cho chúng ta đeo những thứ này!” Anh ta xách đèn bão, khen ngợi từ tận đáy lòng.
Bấy giờ Klein mới nhận ra, trên người anh ta, ghim cài cổ áo có thuộc tính đêm tối, nhẫn đeo tay chứa năng lực bão táp, thắt lưng toát lên cảm giác về sức mạnh vật lý…
Dù không phải đều là vật phẩm thần kỳ, phần lớn là trang sức phù chú và các loại vũ khí phi phàm, hiệu quả chẳng mấy chốc sẽ giảm xuống, nhưng vẫn có giá trị rất cao! Không phải “Công Tượng” hay Người Phi Phàm giàu có, chắc chắn sẽ không sở hữu nhiều thế đâu… Đây chính là phong cách chiến đấu của Trái Tim Máy Móc sao? Đốt tiền… Klein đột nhiên cảm thấy bị đả kích, ngây ngốc mất một lúc lâu sau mới hồi phục.
Bấy giờ, đặc tính của u ảnh da người đã tụ lại thành hình. Nó giống như một viên kim cương lớn, vô số mặt cắt khúc xạ ánh sáng, mà mỗi mặt lại chiếu rọi một khuôn mặt khác biệt.
Những gương mặt chằng chịt dày đặc, tầng tầng lớp lớp, khiến người ta mơ hồ.
Mình chỉ còn thiếu mỗi nó thôi… Klein mừng rỡ.
Sau khi Trái Tim Máy Móc xử lý thu hoạch, họ tiếp tục tìm kiếm bích họa, nhưng không thấy bất cứ dấu vết nào.
Họ đành phải tập hợp lại một lần nữa, hướng tới hành lang dẫn đến lăng mộ chính.
(*) “Nhà khảo cổ học”: tên Danh sách 8 của đường tắt ‘Nhà Thông Thái’ do Giáo hội Thần Hơi Nước Và Máy Móc nắm giữ, cũng là đường tắt Russel chọn.
(**) Nguyên Tội: Thuật ngữ này chỉ về tội không vâng lời của Adam khi ăn trái cấm (trái của cây biết điều thiện và điều ác) và những ảnh hưởng của nó trên cuộc đời của mỗi con người. Nguyên tội được định nghĩa “theo cái nhìn của Chúa, đó là tội lỗi và những ảnh hưởng sai trật của nó trên những điều mà chúng ta đang có chính là hậu quả trực tiếp từ tội lỗi mà Adam đã phạm trong vườn Eden”. Lý thuyết về nguyên tội đặc biệt tập trung về ảnh hưởng của nguyên tội trên bản chất tự nhiên của chúng ta và trên vị trí của chúng ta trước mặt Chúa, ngay trước khi chúng ta đủ lớn để có thể nhận biết mình phạm tội.