Chợt, cô nàng thu liễm cảm xúc, âm thầm sám hối.
Audrey, sao ngươi lại có thể làm vậy chứ? Sao có thể lấy ngài Kẻ Khờ ra làm trò đùa…
…
Giữa trưa, Klein trở về phố Minsk, như đã dự liệu, hắn tìm thấy một phong thư trong hòm nhận thư, là từ lão Kohler thuê nài ngựa gửi tới.
Đây là ước định phương thức liên lạc khẩn cấp giữa bọn họ.
Đương nhiên, theo như Klein dự đoán, lão Kohler không biết quá nhiều chữ, chỉ dùng ký hiệu đơn giản để nói với hắn thời gian, địa điểm gặp mặt. Trước sự ngạc nhiên của hắn, vừa mở phong bì ra, văn bản trên lá thư được viết ngay ngắn.
Chỉ liếc qua, Klein đã xác nhận ngay rằng dòng chữ trên lá thư trùng với những con chữ trong vở ghi từ vựng của Daisy.
Xem ra cô bé đã giúp lão Kohler viết… Tờ giấy này không bị ẩm, có lẽ lão Kohler đã mua sẵn giấy viết thư để đề phòng cần liên lạc khẩn cấp với mình… Klein mở cửa bước vào phòng khách, đọc lá thư.
Hắn chỉ bỏ mũ xuống, dựa gậy batoong vào tường. Hắn không cởi áo khoác vì vẫn chưa đốt lò sưởi. Hơi lạnh đầu tháng 11 còn chui vào tận khớp xương.
Nội dung của lá thư rất đơn giản, dù sao Daisy cũng không biết nhiều từ vựng.
Cô bé cảm ơn vị thám tử tốt bụng, thiện lương trước khi nói rằng mình đã trở về nhà an toàn. Cuối cùng, cô bé uyển chuyển nhắc rằng hy vọng ngài thám tử sẽ trả lại vở ghi từ vựng khi lần tới đến quận Đông.
Một cô bé lễ phép… Klein cười, búng ngón tay đốt rụi lá thư, không để lại một manh mối.
Hắn quyết định quay lại quận Đông vào ngày mai để trả vở cho Daisy, cũng thanh toán phí gửi thư và tiền giấy bút.
Nghĩ tới đấy, hắn không nhịn được, thở dài một tiếng, cười:
“Đội trưởng à, giờ tới lượt tôi phê duyệt yêu cầu thanh toán phí dụng cho người khác…”
Công việc chỉ còn một chút nữa là kết thúc, Klein bỗng trở nên nhàn rỗi. Không lãng phí thêm thì giờ, hắn lại ra ngoài đi thẳng đến câu lạc bộ Cragg, nơi bác sĩ Eren thường có mặt mỗi chiều thứ sáu. Klein muốn hỏi về đứa trẻ chơi với bài Tarot, Will Oncetine.
Sau khi bước vào câu lạc bộ Cragg ở quận Hilston, Klein cúi chào với người hầu nam mặc áo gile đỏ, nói:
“Một ly hồng trà Marquis, một phần điểm tâm ngọt, đưa đến góc đại sảnh, chỗ bác sĩ Eren và phóng viên Mike ngồi.”
Klein đã nhìn thấy vị bác sĩ ngoại khoa Eren Chris nổi tiếng đeo kính mắt viền vàng, vẻ mặt lãnh đạm; cũng như vị phóng viên “Báo Daily Observer” đã hợp tác hai lần, Mike Josehp với đôi mắt xanh mê người. Hắn cũng nhìn thấy vị giáo viên dạy cưỡi ngựa cho quý tộc Talism Dumont, người có tần suất xuất hiện ở câu lạc bộ gần như hắn.
“Ồ, vị thám tử của chúng ta đã đến rồi đây, chúng tôi đang nói về anh.” Talim đứng dậy, nở một nụ cười.
“Nói xấu sau lưng tôi sao?” Klein đùa.
Mike cũng đứng dậy, lắc đầu.
“Không, tôi muốn thuê anh thêm lần nữa.”
“Lần này lại có chuyện gì à?” Klein cúi đầu với Eren làm một lễ rồi mới ngồi xuống bàn trà.
Mike cười cười, nói:
“Hẳn anh đọc báo rồi nhỉ? Capim bị Hiệp Đạo “Hắc Hoàng Đế” xử lý, tội ác của hắn cũng bị vạch trần. Đây quả là một sự kiện đáng mừng!”
“Mà thân là một phóng viên, tôi cần phải có cảm tính nhạy bén với tin tức. Tôi tính lấy từ sở cảnh sát tờ danh sách những cô gái đã được cứu thoát tới từ quận Đông để phỏng vấn họ. Sau đó, tôi sẽ phơi bày những tội ác dã man nhất, tàn độc nhất, không đáng tha thứ kia cho độc giả báo chí biết. Đương nhiên, nạn nhân nhất định phải để nặc danh.”
Anh ta dừng một chút, hạ giọng xuống:
“Tôi cũng có một mục đích ẩn phía sau, hay nên nói là, tôi muốn mượn nhờ phỏng vấn để làm rõ những cô gái này, hoặc gia đình họ có quen biết với người bạn kha khá đặc biệt nào không. Nói không chừng, đó chính là Hiệp Đạo “Hắc Hoàng Đế” thì sao!”
Anh tìm đúng người rồi đấy… Klein suýt thì giật giật khóe miệng.
Hắn mỉm cười với Mike, nói:
“Chúng ta đã hợp tác qua sự tình ở quận Đông, cũng có đầy đủ sự quen thuộc và tín nhiệm, tôi không có lý do gì để từ chối.”
“Hợp tác vui vẻ.” Biểu cảm của Mike giãn ra, giơ tay nói, “Chúng ta có thể bắt đầu vào ngày mai, hoặc ngày mốt. Thù lao cũng như lần trước, 10 bảng.”
Lúc này, bác sĩ Eren luôn một mực dự thính mới mở miệng, nói:
“Sherlock, tôi cũng muốn thuê anh. Chiều tối nay, hoặc sau bữa tối.”
Có vẻ như giá trị thị trường của mình gần đây đang tăng lên rồi… Klein cười đùa:
“Nó có mâu thuẫn với ủy thác của Mike không?”
“Không.” Eren lắc đầu. “Vận khí của tôi gần đây đang rất tốt. Điều này khiến tôi hoài nghi về chuyện vận xui của tôi trước đó có liên quan đến đứa trẻ nghịch lá bài “Bánh Xe Vận Mệnh” và những câu từ cậu bé nói. Tôi đã rất bối rối, khó hiểu về chúng. Tôi thề mình đã đối xử rất tốt với cậu bé, tôi chỉ có thiện ý thôi. Tại sao đứa trẻ ấy lại hành xử như vậy với tôi chứ? Tôi muốn đến nhà thăm đứa bé ấy, xác nhận xem đó có phải là cố tình không. Nhưng tôi cũng vô cùng lo sợ chuyện tương tự lại xảy ra, rồi dẫn đến tai nạn ngoài ý muốn. Cho nên tôi muốn thuê anh để bảo vệ tôi. Chỉ tối nay thôi, sẽ không mâu thuẫn với ủy thác của Mike đâu. Anh thấy thế nào?”
Đây chính là điều mình muốn làm! Sau khi khiêu chiến điều bất khả thi và làm người tốt, nhân phẩm của mình trở nên không tệ đấy chứ… Mình thật sự trở thành Vị vua Hoàng Hắc chấp chưởng vận may rồi sao? Klein cảm thấy ngạc nhiên đến sung sướng, thận trọng cười nói:
“Không thành vấn đề, chúng ta có thể nói về thù lao.”
…
Thành Bạch Ngân.
Derreck Berg lại dò xét con trùng trong suốt có mười hai đốt, phân thân mà Amon để lại.
Cậu vốn muốn thỉnh giáo ngài ‘Kẻ Khờ’ xem đây rốt cuộc là thứ gì, nhưng cân nhắc đến chuyện mình đã làm phiền vị nhân vật tiệm cận thần linh này một lần rồi, da mặt lại mỏng, nên đành từ bỏ dự định. Giờ cậu chỉ lên kế hoạch chờ tới tụ hội Tarot lần sau, hỏi lại nhóm người ngài ‘Người Treo Ngược’ và tiểu thư ‘Chính Nghĩa’.
Giấu kỹ con trùng nhỏ kia, Derreck bỗng nghĩ tới một việc. Đã đến gần thời điểm tiểu đội thăm dò do trưởng lão Lorwaya dẫn đầu, đi tới tòa thần miếu bị hủy diệt một nửa của Chúa Sáng Thế Chân Thực, trở về — nơi đó cũng không cách quá xa thành Bạch Ngân, là một địa điểm mà trước đó họ chưa từng đặt chân tới.
Cậu quyết định đi quan sát một hồi. Trong tiểu đội đó có một vài người quen của cậu.