“1674 bảng tiền mặt, cùng với 5 đồng xu vàng. Đây là gia tài lớn nhất mình từng có, không biết sau lần tụ hội này còn lại được bao nhiêu…” Klein vừa suy tư vừa tiến vào căn phòng, mượn ánh sáng chập chờn từ ngọn nến, quét qua một lượt.
Ây… Thầy Thuốc kia không đến đây. Gặp phải chuyện gì rồi sao? Klein hơi cau mày, ngồi xuống vị trí cũ.
Qua mấy phút, quý ngài ‘Con Mắt Trí Tuệ’ vỗ nhẹ bàn tay, nói:
“Bắt đầu thôi.”
Ông ta còn chưa dứt lời, ngay lập tức đã có người không thể chờ mở miệng, chính là quý cô được bao phủ cực kỳ cẩn thận mà dường như có một vị “Công Tượng” chống lưng hôm nọ.
Cô ép giọng mình xuống hỏi:
“Người lần trước bán phối phương “Kẻ Hối Lộ” có tới không?”
“Tôi đã đến.” Klein đáp ngắn gọn.
Quý cô kia thở ra một hơi rõ ràng, đưa tay đẩy mặt nạ sắt xuống nói:
“Lần này tôi có mang vũ khí phi phàm, đương nhiên anh cũng có thể chọn tiền mặt.”
“Vũ khí phi phàm gì?” Klein đè nén nội tâm đang xao động.
Quý cô kia tổ chức ngôn ngữ:
“Đây là cây roi được bện từ lông vũ Chim Thái Dương Thần Thánh.”
“Bình thường có thể ngụy trang nó làm dây lưng.”
“Khi sử dụng, sẽ được bao phủ trong Ngọn Lửa Ánh Sáng Thần Thánh tinh khiết. Nếu bị nó quất trúng, quái vật loại tử linh sẽ gặp tổn thương rất lớn, còn loại nhỏ yếu thì trực tiếp bị tiêu diệt.”
“Còn có thể ngâm nó trong nước để chế tạo ‘Thái Dương Thánh Thủy’, nhưng sẽ khiến thời gian duy trì linh tính giảm xuống, một lần một tháng.”
“Hiện tại còn sử dụng được mười ba tháng.”
“Nếu anh muốn, tôi sẽ đổi nó lấy phối phương “Kẻ Hối Lộ”, anh không cần phải trả thêm tiền.”
Chim Thái Dương Thần Thánh? Không phải là Chim Thần Thái Dương sao? Nếu là cái thứ hai thì chắc chắn tôi sẽ lấy ngay! Đương nhiên là lông đuôi mới được. Nó còn có thể dùng để điều chế phối phương ma dược Danh sách 4 ‘Vô Ám Giả’ đấy… Bản thân Klein cũng tương đối hài lòng với món vũ khí này, nhưng vấn đề là không thể dùng nó kết hợp với các loại ‘Đạn tịnh hóa’, ‘Đạn trừ tà’ tạo ra hiệu quả ổn định. Hơn nữa chỉ dùng được mười ba tháng, mỗi lần chế tạo Thái Dương Thánh Thủy lại giảm bớt một tháng, đến lúc đó hắn lại phải bổ sung một vật phẩm phi phàm tương tự.
Nghĩ đến đây, hắn quay đầu nhìn vị chủ trì:
“Quý ngài ‘Con Mắt Trí Tuệ’, ngài có thể giới thiệu kỹ hơn về chiếc trâm ngực mà ngài kể lần trước không?”
“À, ngài hãy viết vào một tờ giấy, cũng ghi chú rõ ràng mức giá mà ngài cảm thấy hài lòng.”
Hắn sợ rằng nếu để người khác nghe giới thiệu xong, cũng sinh hứng thú với chiếc trâm ngực rồi nâng giá lên. Vì vậy hắn lập tức quyết định dùng phương thức ghi chú.
“Được.” Ngài ‘Con Mắt Trí Tuệ’ cười một tiếng, khiến người hầu đem giấy bút ra.
Trong lúc ông ta viết, tụ hội lại tiếp tục giao dịch, thậm chí có người động tâm hỏi thăm giá cây roi kia, chỉ nhận được câu trả lời hãy chờ thêm lát nữa.
Sau một khoảng thời gian, ngài ‘Con Mắt Trí Tuệ’ viết xong tờ giấy giới thiệu, thông qua người hầu giao cho Klein.
Klein mở ra xem xét, phát hiện ký tự trên giấy chỉ dùng chữ in, nhìn không ra đặc thù.
Rất cẩn thận… Hắn thận trọng đọc:
“ ‘Trâm ngực Thái Dương’, cũng có thể gọi là ‘Thịnh Hạ’ (Giữa Hè), được xem như một loại Vật Phong Ấn Cấp 2 đã suy yếu.”
“Lấy nó làm tâm, trong vòng bán kính 10m sẽ được bao phủ bởi sự tinh khiết và năng lượng ấm áp. Người bình thường không có khả năng phát hiện, nhưng quái vật loại tử linh sẽ bị thương tổn không ngừng. Chúng sẽ nhanh chóng “tan biến” như một bể nước bốc hơi dưới sức thiêu đốt của một quả cầu rực lửa. Dù là oan hồn hay u ảnh thì cũng phải chịu chung số phận, chỉ là chống chọi được lâu hơn chút ít.”
“Ở trong phạm vi này, tử linh có thực lực mạnh mẽ cũng bị suy yếu đáng kể.”
“Người đeo nó rất khó bị các loại quái vật tà linh xâm nhập hoặc làm ô nhiễm. Nó còn có thể dùng các phép thuật tương đương ‘Triệu hoán Ánh Sáng Thần Thánh’, ‘Chế tạo Thái Dương Thánh Thủy’, ‘Ngọn Lửa Ánh Sáng’, ‘Nhát Chém Tịnh Hóa’, ‘Miễn Dịch Sợ Hãi’, ‘Thệ Ước Thần Thánh’ và ‘Hào Quang Mặt Trời’.”
“Nhược điểm là chỉ cần đeo nó, cậu sẽ vĩnh viễn không bao giờ cảm nhận được cái mát nữa. Cậu sẽ luôn trải nghiệm cơn nóng bức tột cùng. Người trẻ tuổi à, đừng coi thường trạng thái này, cảm giác khô nóng sẽ khiến cậu dần bước vào vực sâu mất khống chế.”
“Chỉ ra giá đến 2000 bảng, ta mới bán nó.”
“Đừng mang ý định mặc cả, cậu biết rõ ta không quá thiếu tiền, hơn nữa ta còn là một nhà sưu tập.”
Nó còn mạnh mẽ hơn mình nghĩ. Ngài ‘Con Mắt Trí Tuệ’ kể về lần trước quá chung chung… Trái tim của Klein đập thình thịch. Suy nghĩ mất mấy giây, hắn quay lại nhìn về hướng quý cô có vị “Công Tượng” chống lưng:
“900 bảng tiền mặt.”
Phối phương ma dược Danh sách 7 bình thường có giá bán trên dưới 800 bảng.
“Thành giao!” Quý cô kia đáp lại không chút do dự.
…Sớm biết trước thì mình đã đề nghị 1000 bảng… Klein cố nặn ra một nụ cười.
Hắn là một người rất biết giữ chữ tín, không đổi ý, liền chuẩn bị xong phối phương đem đổi 900 bảng tiền mặt. Trong nháy mắt, số tiền mặt hắn có tăng vọt lên thành 2574 bảng. Đây là số tiền đủ để một người đàn ông độc thân sống sung sướng cả đời.
Sau khi được ngài ‘Con Mắt Trí Tuệ’ giám định, quý cô kia cảm thấy thỏa mãn, lập tức đọc qua phối phương một lần.
“Danh sách 7. Kẻ Hối Lộ.”
“Vật liệu chính: một đóa hoa Đứa Trẻ Nỉ Non, kết tinh mặt cây Gai Dầu quái dị.”
“Vật liệu phụ trợ: 5 giọt chất lỏng Mạn Đà La vàng, 5 giọt chất lỏng Mạn Đà La đen, 4 giọt tinh dầu Cỏ Mê Huyễn, 80 ml rượu vang đỏ.”
Hoàn thành xong giao dịch, Klein hít vào một hơi, nhìn ngài ‘Con Mắt Trí Tuệ’, trịnh trọng nói:
“2000 bảng, tôi muốn cây ‘Trâm Ngực Thái Dương’ đó.”
Ngài ‘Con Mắt Trí Tuệ’ cười ha ha:
“Thành thật mà nói, ta cũng không quá muốn bán nó đi. Nhưng từ khi ta có 2-081, ‘Trâm Ngực Thái Dương’ không còn quá cần thiết nữa. Vả lại ta đã ra giá, đổi ý không phải phong cách của ta.”
“Cậu chờ ba phút, ta đi lấy ‘Trâm Ngực Thái Dương’.”
“Vâng.” Klein vừa nhức nhối vừa mong đợi trả lời.
Trong gian phòng lúc này, tất cả ánh mắt của đám Người Phi Phàm đều hướng về phía hắn. Ở tụ hội có cấp độ phổ thông như thế này, giao dịch 2000 bảng rất hiếm khi xuất hiện, có khi một hai năm cũng không có lấy một lần.
Mà trong những ánh nhìn này, Klein rõ ràng đã nhận ra có kẻ tham lam đang ngấp nghé rình rập.
Một khoảng lặng ngắn sau đó, giao dịch lại tiếp tục tiến hành, mãi cho đến khi ngài ‘Con Mắt Trí Tuệ’ quay lại. Ông ta xòe lòng bàn tay ra, nằm gọn trên đó là một chiếc trâm màu vàng sẫm có hình dạng Chim Thái Dương.
Có thể thấy rõ, trên gương mặt ngài ‘Con Mắt Trí Tuệ’ nhỏ vài giọt mồ hôi.