“Ta rất tốt, đệ cũng sống tốt a?” Mộ Chỉ Ly chậm rãi nói, hôm nay hồi tưởng lại thời gian trước cũng nhiều thêm vài phần cảm khái, bất quá để cho người vui mừng chính là bọn hắn cảm tình so với lúc trước cũng không có thay đổi.
“Rất tốt, chúc mừng tỷ gia nhập môn phái ah! Thời điểm biết kết quả này chúng ta đều chấn động, nhưng thật sự để cho người rất vui vẻ.” Mộ Hàn Mặc cười nói, hắn ngày trôi qua rất khá, chỉ là lo lắng an nguy của Chỉ Ly, hôm nay nhìn thấy nàng bình yên vô sự hắn cũng đã yên lòng rồi.
“Tiểu thư, ngươi xem như trở về rồi, Hàn Mặc thiếu gia mỗi ngày trông mong ngươi, trông mong đến cổ đều dài rồi!” San nhi cười đùa nói, từ sau khi tiểu thư rời đi, Hàn Mặc thiếu gia chính là thường xuyên đến nơi đây, có lẽ là tưởng niệm tiểu thư mới như thế.
Nghe vậy, Mộ Chỉ Ly gõ cái ót San nhi một cái: “Ngươi không ngóng trông ta trở về à?”
San nhi một bên vuốt cái ót chính mình, nói: “Đương nhiên, ta mỗi ngày đều ngóng trông tiểu thư ngươi trở về đây này!”
“Ta không tin.” Tâm tình thật tốt Mộ Chỉ Ly đi theo vui đùa, đã lâu cũng không có thoải mái như vậy rồi, thời gian ở chiến trường Thiên Huyền mỗi ngày đều là căng thẳng thần kinh, có thể nói chuyện cũng chỉ có Thiên Nhi cùng Bụi Thái Lang, phần lớn thời giờ đều dùng để tu luyện. Nói chuyện phiếm giống như bây giờ ngược lại là cực nhỏ.
Nghe được Mộ Chỉ Ly nói, San nhi cũng vui vẻ, vội vàng chạy đến bên cạnh Mộ Chỉ Ly giải thích: “Tiểu thư, ta nói là sự thật! Ngươi phải tin tưởng ta nha!” bộ dáng vội vàng kia thực không giống như giả vờ.
“Tốt rồi tốt rồi, trêu chọc đùa ngươi.”
…
Hoàng cung.
Hiên Viên Dật sau khi trở về chính là không ngừng nhận được âm thanh chúc mừng vây quanh, thẳng đến tối mới rảnh rỗi, lại bị Hiên Viên Long kêu đi.
Hiên Viên Long xem nhi tử trước mặt càng phát ra tuấn tú phiêu dật, trong mắt cũng tràn đầy an ủi. Ba năm không thấy, Hiên Viên Dật so với trước kia càng nhiều hơn một ít cứng cỏi, thoạt nhìn càng thêm vẻ thâm trầm có nội hàm. Điều này là cần gian nan vất vả mới có thể có được đấy, xem ra ba năm này hắn trải qua không ít tôi luyện.
“Phụ hoàng” Hiên Viên Dật lên tiếng nói
“Ngồi trước a, ngồi xuống rồi nói sau.” Hiên Viên Long vốn là đối với Lục hoàng tử là vừa ý nhất, mà bây giờ Lục hoàng tử biểu hiện cũng là tốt nhất, để cho hắn cảm thấy rất vui mừng.
Đối với chuyện lần này, hắn có không ít nghi vấn, bởi vì sự tình thật sự là quá khác thường rồi. Dựa theo ý nghĩ của bọn hắn, có thể tiến vào một người cũng đã là rất tốt rồi, mà lần này mọi người thực lực cùng lần trước so với cũng không có gì chênh lệch, nhưng lần trước chỉ có một người tiến vào môn phái, mà lần này lại toàn bộ đều tiến nhập môn phái, đây không phải thật kỳ quái sao?
Hắn cũng không ngây thơ cho rằng đợt này trên chiến trường Thiên Huyền nhân tài thực lực cũng không đủ cao, kỳ quái nhất chính là bọn hắn tiến vào cùng một môn phái, hắn cảm thấy kỳ quặc vô cùng.
Đợi Hiên Viên Dật ngồi xuống xong, Hiên Viên Long mới mở miệng nói: “Con nên biết ta muốn hỏi điều gì.”
Hiên Viên Dật gật đầu: “Phụ hoàng là muốn hỏi vì sao năm người chúng con đều có thể tiến vào Thần Quyết Cung đúng không?” Phụ hoàng là một người vô cùng thông minh, chắc hẳn ở thời điểm biết được tin tức này đã nhìn thấy chỗ kỳ quái ở trong đó.
“Đúng vậy, cái này thực sự quá kỳ quái, ta muốn biết nguyên nhân.”
Nghe vậy, Hiên Viên Dật trên mặt cũng nhiều hơn một tia cảm khái: “Nguyên bản là phụ hoàng không hỏi, con cũng ý định đến tìm ngài đấy. Kỳ thật hết thảy nguyên nhân đều là vì Mộ Chỉ Ly.”
“Mộ Chỉ Ly là đệ nhất danh” Hiên Viên Long nhíu mày: “Chẳng lẽ nàng giúp các con?”
“Ở chiến trường Thiên Huyền ba năm này, Mộ Chỉ Ly một mực cũng giúp bọn con, nếu không nhở nàng…, chúng con đã vĩnh viễn chôn ở chiến trường Thiên Huyền rồi.” Hiên Viên Dật thở dài một hơi: “Ngoại trừ Mộ Chỉ Ly ra, bốn người chúng con vốn đều không có tư cách tiến vào Thần Quyết Cung đấy, nhưng là vì Mộ Chỉ Ly, chúng con được đặc biệt tiến nhập.”
Hiên Viên Dật giải thích rất đơn giản, bất quá cái này đối với Hiên Viên Long rung động lại rất lớn: “Cho dù Mộ Chỉ Ly là đệ nhất danh, có lẽ cũng không có quyền lợi như vậy mới đúng.” Môn phái nhận người cánh cửa vô cùng cao, làm sao có thể bởi vì một người Mộ Chỉ Ly mà cho thêm bốn cái danh sách.
“Nếu là đệ nhất danh bình thường mà nói, hoàn toàn chính xác không sẽ như thế, nhưng Mộ Chỉ Ly lại không phải đệ nhất danh bình thường.” Nói đến đây, Hiên Viên Dật ánh mắt cũng biến thành sáng ngời thêm vài phần, Mộ Chỉ Ly thể hiện ra hết thảy lại để cho hắn bội phục không thôi: “Nàng không riêng gì giá trị công huân đệ nhất danh chiến trường Thiên Huyền, nàng ở luyện đan chi thuật cũng là đệ nhất danh. Hơn nữa nàng cùng người Thần Quyết Cung nhận thức.”
Ba cái lý do khiến cho Hiên Viên Long nói không ra lời, Mộ Chỉ Ly thuật luyện đan đúng là cường hãn vãi sao? Thật sự khó có thể tưởng tượng còn trẻ như vậy mà nàng như thế nào tinh thông nhiều như vậy! Trong long không khỏi nhiều hơn một tia may mắn, may mắn có Mộ Chỉ Ly, may mắn lại để cho nàng gia nhập chiến trường Thiên Huyền, nếu không hiện tại chẳng phải là toàn quân bị diệt.
“Dật nhi, con đi Thần Quyết Cung về sau phải tu luyện cho tốt. Mộ Chỉ Ly đối với con có ân, con cần phải có ơn tất báo.”
“Phụ hoàng, con nhất định sẽ.” Hiên Viên Dật gật đầu, không cần Hiên Viên Long nói hắn cũng sớm liền quyết định rồi, đời này theo Mộ Chỉ Ly rồi!
Mộ Chỉ Ly không biết, trong lúc vô tình, bên cạnh của nàng đã dần dần tạo thành một ít người, mà những người này chính là nàng thế lực hậu thuẫn kiên cường.
Mộ Chỉ Ly từ khi trở lại Mộ gia, Mộ gia cũng trở nên đặc biệt náo nhiệt, nhất là viện Thanh Phù, bọn tiểu bối Mộ gia thường xuyên xuất hiện ở chỗ này, để cho Mộ Chỉ Ly giúp bọn hắn chỉ điểm vũ kỹ.
Trong mắt tràn ngập vẻ sùng bái nồng đậm, nhìn thấy bọn hắn bộ dáng kia, Mộ Chỉ Ly cảm thấy bọn hắn thật đáng yêu. Những đệ đệ muội muội này để cho nàng cảm thấy rất là thân cận, ngày bình thường ngoại trừ tu luyện còn có thể cùng nàng trò chuyện một ít tâm sự, càng nhiều nữa thì là lời thề son sắt nói với nàng bọn hắn tương lai nhất định sẽ cố gắng tu luyện, trở thành người như Tam tỷ vậy.
Đối với cái này, Mộ Chỉ Ly đều là cười gật đầu. Tâm tính bất đồng, cho nên cảm giác cũng bất đồng rồi.
Ban đêm.
Mộ Chỉ Ly cùng Hàn Như Liệt cùng nhau ngồi ở bờ sông, nhìn kia ánh sáng bạc nhàn nhạt, chỉ cảm thấy vô cùng yên tĩnh. Ban đêm thành La Thiên rất yên tĩnh, bờ sông ngoại trừ tốp năm tốp ba tình lữ ra thì không có những người khác.
Hàn Như Liệt nắm tay Mộ Chỉ Ly, để cho hắn có loại cảm giác chấp tử chi thủ cùng tử giai lão hạnh phúc: “Trăm năm về sau, chúng ta có thể lại tới nơi này xem ánh trăng thì tốt rồi.”
Nghe vậy, Mộ Chỉ Ly đem ánh mắt chuyển đến trên mặt Hàn Như Liệt: “Chỉ cần nghĩ đến là có thể ah.” Bọn hắn thực lực hôm nay đều không kém, sống trăm năm là tuyệt đối không có vấn đề, nếu là ở hiện tại mà nói, có thể sống lâu như vậy đã thành lão yêu quái rồi, ở chỗ này nhưng lại rất bình thường.
Hàn Như Liệt nắm thật chặt hai người nắm tay: “Nếu là ta nghĩ đến, nàng sẽ theo ta sao?” Từ khi Lăng Lạc Trần cùng Tư Đồ Diêu xuất hiện, trong lòng của hắn cũng có lo lắng, chỉ là chưa từng biểu lộ ra mà thôi, thật sự của bọn hắn là tiềm ẩn uy hiếp.
Huống chi về sau thời gian Chỉ Ly ở Thần Quyết Cung tương đối dài, thật đúng là khó nói. Hắn khẳng định là không có khả năng ngăn cản Chỉ Ly, nàng còn có rất nhiều chuyện muốn đi hoàn thành, mà hắn phải làm là ủng hộ nàng, cho dù bọn họ hai người không thể thường xuyên ở cùng một chỗ.
Nghe được Hàn Như Liệt nói, Mộ Chỉ Ly lông mày không khỏi nhíu lại ” Đương nhiên ta sẽ cùng chàng rồi. Liệt, chàng làm sao vậy? Có phải là có tâm sự gì hay không?” Nàng có thể cảm giác được Hàn Như Liệt trạng thái có chút không đúng, nếu không như thế nào sẽ nói ra như vậy.
Nghĩ vậy, Mộ Chỉ Ly cũng nghĩ lại tình huống chính mình gần đây, chợt đoán ra được loại khả năng nào đó: “Liệt, chàng cảm thấy ta tiến vào Thần Quyết Cung…”
Không đợi Mộ Chỉ Ly nói xong, Hàn Như Liệt đã lên tiếng nói: “Không phải, ta chỉ là…” Nói đến đây, Hàn Như Liệt đột nhiên phát hiện mình không biết nên nói cái gì cho phải, hắn chỉ là cái gì?
Thấy thế, Mộ Chỉ Ly cũng xác định điểm này: “Liệt, ta vàLăng Lạc Trần trong đó chỉ là bằng hữu, ở trong lòng của ta chỉ có một người là chàng.” Nàng Mộ Chỉ Ly tâm không lớn, chỉ có thể đủ chứa một người mà thôi.
Hàn Như Liệt như vậy là nam tử đáng giá để cho nàng vĩnh viễn quý trọng, nàng tưởng tượng tương lai đến, liền đem mọi việc ở đây hết thảy đều hoàn thành, về sau cùng Hàn Như Liệt lưu lạc thiên nhai, trải qua cuộc sống tùy ý, làm những việc bọn hắn muốn làm.
Một đời một thế một đôi người, đó là viễn cảnh nàng thích nhất.
Nghe được lời Mộ Chỉ Ly nói, nhìn Mộ Chỉ Ly trong mắt chỉ có chân thành, Hàn Như Liệt nở nụ cười: “Là ta suy nghĩ rồi, thực xin lỗi. Ta cũng không phải hoài nghi nàng, chỉ là nàng quá ưu tú, mà ở bên cạnh nàng, nam tử cũng đều rất ưu tú, ta sợ chính mình không tốt.”
“Liệt, chàng suy nghĩ nhiều rồi.” Mộ Chỉ Ly nhìn Hàn Như Liệt trên mặt kia một vòng lo lắng, đột nhiên cảm thấy rất đau lòng: “Ở trong lòng của ta, chàng vĩnh viễn đều là ưu tú nhất đấy. Huống chi, ta muốn cũng không phải là ưu tú nhất, mà là người yêu ta nhất ah, chẳng lẽ chàng không yêu ta nhiều sao?”
“Đương nhiên không phải!” Hàn Như Liệt vội hỏi: “Ta sơ sẩy thật không ngờ Thục Nghi lại đối phó nàng, cho nàng lâm vào hiểm cảnh, ta làm thật sự là không đúng rồi, nếu như nàng thật sự đã xảy ra chuyện gì…, ta…”
Đối với chuyện này, trong lòng của hắn tràn đầy áy náy cùng hối hận. Hắn thậm chí tự giễu nghĩ, trước kia hắn luôn nghĩ đến phải bảo vệ Ly nhi, tự tin cho rằng có hắn ở tuyệt đối sẽ không để cho Ly nhi bị thương, thế nhưng mà không nghĩ tới mang đến cho Ly nhi nguy hiểm lại là chính bản thân hắn.
“Liệt, chàng cũng phải muốn vậy.” Từ đầu đến cuối nàng đều không có trách Hàn Như Liệt, nàng biết rõ đó cũng không phải là hắn muốn vậy, chỉ là sự tình vượt qua khống chế của hắn mà thôi.
“Ly nhi, nàng thật sự không trách ta sao?” Lúc ấy nghe được Thiên Nhi mà nói, hắn đã hiểu rõ tính nghiêm trọng của chuyện này, càng lo lắng Ly nhi sẽ…
Mộ Chỉ Ly lắc đầu: “Ta cho tới bây giờ đều không có trách chàng, kỳ thật nguy hiểm cũng là kỳ ngộ không phải sao? Nếu không phải như vậy mà nói, ta cũng sẽ không có tiến bộ như vậy.”
“Thế nhưng mà ta không cách nào tha thứ chính mình…”
Mộ Chỉ Ly nhìn Hàn Như Liệt, bốn mắt nhìn nhau: “Liệt, nếu là chàng cảm thấy thấy thẹn đối với ta, tương lai đối với ta hảo hảo là được. Đừng một mực ôm thái độ như vậy, nếu không chàng sẽ không vui vẻ. Ta muốn chính là chúng ta vui vẻ ở cùng một chỗ, vì đối phương suy nghĩ, nếu một mực câu nệ những điều này, có thể chứng minh tình cảm của chúng ta không đủ sâu.”