Sharon mái tóc vàng nhạt, mặc váy dài hoàng gia màu đen dùng giọng nói hư ảo bay bổng trả lời:
“Cách làm của bọn họ là phóng túng và thiêu đốt. Lý niệm của bọn tôi là kiềm nén và tiết chế.”
Là vậy à… Klein bỗng nhớ đến miêu tả về danh sách ‘Tù Nhân’: Thân thể là lồng giam của trái tim, thế giới là lồng giam của thân thể, điên cuồng bị trói buộc, dục vọng bị đè nén.
Nếu học phái Hoa Hồng thực sự nắm giữ đường tắt Dị Chủng ‘Tù Nhân’ này, lý niệm của hai người tiểu thư Sharon rõ ràng phù hợp hơn với yêu cầu của đóng vai. Các thành viên khác tại sao lại không nhìn ra được điều này nhỉ? Không nên chứ… Hắn nhíu mày.
Marik nhìn thấy phản ứng của hắn, cho rằng hắn nghe không hiểu, anh ta giải thích bằng cái giọng khàn khàn trầm thấp của mình:
“Bọn họ nhận phải ảnh hưởng của vị Thần Linh tà ác kia, cho rằng phóng túng dục vọng sẽ giúp nâng cao ý chí của bản thân. Rất nhiều người cùng nhau phóng túng thì có thể ảnh hưởng lẫn nhau, tăng thêm sự cuồng nhiệt, khiến trạng thái bay vọt lên đến đỉnh cao.”
“Mà quan điểm của bọn tôi thì trái ngược, cho rằng dục vọng cần phải luôn được đè nén ở trong lòng, giống như ngọn lửa và nham thạch nóng chảy dưới lòng đất, chờ đợi thời khắc mấu chốt mới hoàn toàn bộc phát, sản sinh ra sức mạnh khổng lồ.”
Nói đơn giản chính là khác biệt giữa hệ loạn dục và hệ cấm dục đây mà… Ảnh hưởng của vị Thần Linh tà ác đó gây ra hơi trái ngược lại với yêu cầu đường tắt của mình nhỉ, cứ có cảm giác không đúng lắm… Klein suy tư, hỏi ngược lại:
“Cho nên hai người trốn đến Backlund, mà bây giờ bọn họ đã đuổi tới? Cái người chết trong hẻm nhỏ đó là bị cuốn vào chuyện này?”
“Bọn tôi không hề khiến gã bị cuốn vào, là bản thân gã vì chuyện khác nên mới bị liên lụy đến.” Marik phản bác suy đoán sau của hắn, thầm chấp nhận câu trước.
Vậy tại sao hai người không trực tiếp trốn khỏi Backlund đi? Các nơi như bờ duyên hải vương quốc Ruen và vịnh Dispy vẫn có rất nhiều thành phố lớn. Hơn nữa, còn có thể đi các quốc gia như Entis, Fusak, Finnebot, Grunberg và Masik mà… Nói cách khác, hai người có lý do không thể rời khỏi Backlund? Là gì? Klein thoáng suy nghĩ, hỏi:
“Được rồi, tôi hiểu đại khái rồi. Ờ, sự trợ giúp hai người cần là gì? Danh sách của tôi không cao, không quen biết mấy người phi phàm lợi hại gì đó, không thể trực tiếp đối đầu với tổ chức bí ẩn đó đâu.”
Sau khi lấy được phối phương ma dược danh sách 7, danh sách 6 và danh sách 5 của đường tắt ‘Thầy Bói’, đồng thời giết được Lanlus, thực ra bản thân chính Klein cũng không nhất định phải ở lại Backlund nữa.
Hắn vẫn còn kém xa Ince Zangwill, đối tượng báo thù tiếp theo, cộng thêm vật phong ấn ‘0-008’ của ông ta. Trong thời gian ngắn hắn chẳng có chút hy vọng thành công nào, thậm chí đến gần còn không dám. Cho nên, hắn rời khỏi Backlund cũng không phải không được, nhiều nhất là tiếc số tiền phòng đặt cọc trước bị lãng phí vô ích mà thôi.
Sở dĩ Klein còn nán lại thành phố này là vì người phi phàm ở nơi này rất nhiều, vật liệu và tài nguyên xuất hiện nhiều nhất, là một nơi thuận tiện nhất để thăng cấp danh sách, phù hợp với gợi ý lúc trước xem bói nhận được.
Chờ sau khi trở thành ‘Người Không Mặt’, tiêu hóa ma dược được kha khá, mình phải ra biển một chuyến, tìm kiếm mỹ nhân ngư… Klein chợt lóe ra ý nghĩ này.
Sharon mặc váy dài hoàng gia màu đen bình tĩnh trả lời:
“Phụ trợ bọn tôi, giết một người phi phàm danh sách 5.”
Klein ngạc nhiên hỏi ngược lại: “Với thực lực của cô, tổ chức đó chỉ phái một người phi phàm danh sách 5 tới truy bắt?”
Chẳng lẽ đặc điểm chung của Tà giáo là không có não?
“Gã có một vật phong ấn khắc chế bọn tôi.” Khuôn mặt tái nhợt nhưng tinh xảo của Sharon không hề có cảm xúc gì thản nhiên trả lời, “Phụ trách chuyện này đúng là kẻ mạnh danh sách cao.”
“Nhưng gã bị manh mối bọn tôi cố ý để lại dẫn dắt tới nơi khác rồi.” Marik bổ sung, “Ở Backlund, bọn tôi không chỉ có một cứ điểm này… Nếu có thể giết người phi phàm danh sách 5 phụ trách khu vực phụ cận, đoạt đi vật phong ấn trong tay gã. Bọn tôi sẽ lập tức ngụy trang dấu vết đã chạy trốn, về sau sẽ không còn sợ hãi có người truy bắt nữa.”
Klein “Ừ” một tiếng, nói: “Nhưng tại sao hai người lại cho rằng tôi có thể trợ giúp được?”
Nhìn tôi yếu đuối thế này mà…
Mà mục tiêu là danh sách 5 còn mang theo vật phong ấn hoặc là mạnh mẽ hoặc là quỷ dị!
“Anh không chỉ là danh sách 9, anh có chỗ rất đặc biệt.” Sharon dùng đôi mắt xanh thẳm lẳng lặng nhìn hắn nói, giọng điệu cực kỳ chắc chắn.
“Ha ha.” Klein chỉ đành cười gượng hai tiếng đáp lại.
Giọng nói hư ảo của Sharon lại lần nữa vang lên:
“Hơn nữa anh còn có ‘Con mắt’ đó.”
Con mắt đó? Là chỉ ‘Con mắt đen tuyền’ do ‘Bậc Thầy Điều Khiển Rối’ Rosago để lại ấy hả? Klein khẽ gật đầu, nói:
“Nhưng tôi chỉ có thể lợi dụng chút xíu thôi, không thể nào phát huy tác dụng quá lớn, bởi vì bên trong nó bị tinh thần của ‘Chúa Sáng Thế Chân Thật’ làm ô uế.”
“Đủ rồi.” Lời nói của Sharon luôn ngắn gọn như vậy.
Marik lại bổ sung: “Người phi phàm danh sách 5 bọn tôi cần đối phó khá giống với đặc điểm của Sharon, ‘Con mắt’ kia của cậu có thể giúp đỡ tìm được gã.”
Lúc này, Sharon lại lần nữa lên tiếng:
“Marik là mồi nhử thứ nhất, tôi là mồi nhử thứ hai. Mà anh là thợ săn phụ trách giải quyết con mồi. Tôi không thể đảm bảo an toàn tuyệt đối, nhưng anh chắc chắn sẽ an toàn hơn so với bọn tôi.”
Rất phúc hậu nha, nhưng nhất định phải bói toán xác nhận xong mới có thể tin tưởng được… Klein trầm ngâm mấy giây mới nói:
“Tôi cần làm rõ đặc điểm của đối phương và tình huống của vật phong ấn đó, chỉ có vậy tôi mới quyết định được.”