Thiên Nhi đã từng thấy qua, những người khác thời khi tiến hành tẩy tinh phạt tủy, dù là nam nhân cũng sẽ kêu gào đau đớn khóc to, lăn lộn trên mặt đất, nhưng Mộ Chỉ Ly chỉ lẳng lặng nằm ở kia, yên lặng chấp nhận thống khổ. So với họ, Mộ Chỉ Ly thật khiến người ta không nhịn được phải bội phục.
Mộ Chỉ Ly cũng biết mình đang trải qua giai đoạn này, bởi vì nàng có thể cảm nhận được từ từng tế bào, từ da thịt, trong kinh mạch tràn đầy những tạp chất loang lổ, đang từ lỗ chân lông thẩm thấu ra ngoài.
Những vật chất màu xám tro hình dáng trơn nhẫy này hiển nhiên chính là tạp chất trong cơ thể. Quá trình trải qua mặc dù rất thống khổ, nhưng Mộ Chỉ Ly biết mình sẽ tiến bộ nên vẫn rất mạnh mẽ tiến lên. Nghĩ tới đây nàng lại cắn chặt răng, người khác có thể kiên trì , nàng đương nhiên cũng có thể !
Nàng vốn định chuẩn bị cho mình vài châm, lấy y thuật của nàng, ghim mấy châm cũng sẽ không cảm giác được đau đớn, nhưng do nàng sợ ảnh hưởng đến hiệu quả của quá trình, sau cùng vẫn là không làm. Mặc dù Thiên Huyền đại lục khá giống thế giới trước kia của nàng, vẫn có một số việc chưa chắc đã như vậy. Trong lúc chưa thể khẳng định, vạn nhất nếu thật sự ảnh hưởng, chẳng phải sẽ không thể bù đắp đủ những thứ đã mất đi sao?
Hai canh giờ sau, Thiên Nhi bắt đầu nghi hoặc nhìn Mộ Chỉ Ly. Người bình thường qua hai canh giờ đã hoàn thành xong, nhưng nhìn bộ dáng kia của Mộ Chỉ Ly, hiển nhiên là vẫn chưa a.
Phải biết rằng, đối với tẩy tinh phạt tủy, thời gian cũng có ảnh hưởng đôi chút. Thời gian càng ngắn, bài trừ tạp chất càng ít, ngược lại thời gian càng dài, tạp chất được loại bỏ càng nhiều hơn. Từ điểm này có thể nhìn ra, thời gian như vậy càng tốt, nhưng thống khổ phải thừa nhận cũng càng nhiều.
Mộ Chỉ Ly không biết chuyện này. Nàng cho rằng thời gian của mỗi người cũng đều như nhau, thầm nghĩ trong lòng, cảm giác này không phải thứ con người có thể chịu đựng được, càng về sau, thống khổ càng dữ dội hơn. Nàng tinh tế cảm giác được kinh mạch trong cơ thể đã muốn tróc hết ra, quả thực so sánh với giải phẫu không có thuốc mê, cảm giác còn thống khổ hơn nữa a.
Sắc mặtMộ Chỉ Ly đã tái nhợt như một tờ giấy trắng, cuối cùng đau đến hôn mê bất tỉnh. Có lẽ tình huống lúc này, ngất đi mới là sự lựa chọn tốt nhất. Nhưng ba canh giờ sau, Mộ Chỉ Ly bị đau đến tỉnh lại, bởi vì.cơn đau so với lúc trước còn đớn đau hơn nhiều. Bàn tay bị nàng bấu đến máu thịt lẫn lộn, vì chỉ như vậy mới có thể khiến nàng thấy dễ chịu hơn một chút.
Sáng sớm ngày thứ hai.
Mộ Chỉ Ly chậm chạp mở mắt, giờ phút này đau đớn trên người đã biến mất, nàng lúc này mới biết thì ra khi không đau lại có thể hạnh phúc đến vậy. Sau một khắc*, Mộ Chỉ Ly bỗng nhíu mày, bởi vì mùi của tạp chất màu xám trắng kia tỏa ra trên người thật sự là quá khó ngửi. (*15p)
Lập tức đứng lên chạy đi tắm rửa. Tắm xong, Mộ Chỉ Ly cảm thấy tinh thần sảng khoái, đồng thời trong lúc tắm nàng cũng phát hiện da mình càng thêm trắng nõn nhẵn nhụi, sờ lên giống như trứng gà bóc, thực thoải mái. Dĩ nhiên đây chỉ là biểu hiện bên ngoài, khiến cho Mộ Chỉ Ly thật sự kinh ngạc nhất, chính là phần biến hóa bên trong cơ thể nàng.
Hiện tại trong người nàng, nhìn chung lộ ra vẻ phi thường thoải mái, trở nên sáng ngời hơn rất nhiều. Một vài đường kinh mạch lúc này gần như biến thành trong suốt, mọi tế bào cũng đều trở nên trong suốt và căng tràn, chỉ cần liếc qua một lần là có thể thấy rõ tình trạng của cơ thể. Thiên lực nhè nhẹ chảy trong người, cũng có thể thấy rõ.
Trở lại trong phòng, Mộ Chỉ Ly nở nụ cười, Tộc hội sẽ bắt đầu vào buổi trưa, nàng vẫn còn một chút thời gian để chuẩn bị.
Lúc này yêu linh của Thiên Nhi cũng chạy từ trong Thiên Sát Cổ giới ra ngoài. Khi nàng nhìn đến Mộ Chỉ Ly, trong mắt đều là vẻ khó có thể tin. Mộ Chỉ Ly hiển nhiên cũng phát hiện điểm này, không khỏi hỏi: “Thiên Nhi, ngươi tại sao nhìn ta như vậy?”
Thiên Nhi không để tâm đến vấn đề của nàng, chỉ lẩm bẩm nói: “Quái lạ, chẳng lẽ thật sự chính là một thiên tài hiếm thấy?”
“Ngươi đang nói cái gì?”, Mộ Chỉ Ly nghi ngờ hỏi, giọng nói của nàng ấy quá nhỏ, không thể nghe rõ.
Nghe vậy, Thiên Nhi ngó chừng ánh mắt của Mộ Chỉ Ly, nói: “Ngươi có biết thời gian ngươi tẩy tinh phạt tủy mất bao lâu không?”
“Từ hoàng hôn ngày hôm qua cho tới sáng sớm nay. Sao thế?” Có vấn đề gì không? Tại sao phải kinh ngạc như vậỵ?