Đới Húc nghĩ nghĩ, cách nói chuyện có chút hàm hồ: “Cái này… Hẳn là không thể.”
“Sao lại không thể?” Mã Khải nói, “Thành phố D là nơi nào chứ? Điều hòa tỏng sân bay còn không được lắp tử tế, đây là lần đầu tiên em thấy cái sân bay nhỏ như vậy, cũng là lần đầu tiên thấy đại sảnh sân bay còn lạnh hơn ga tàu! Dậy sớm như vậy chạy tới đây để bị đông lạnh, nếu không đón được La Tề, anh phải bồi thường đấy!”
“Tính cách mỗi người khác nhau, có người gấp gáp, vừa xuống máy bay đã sốt ruột bắt xe rời đi, nhưng có những người khá chậm chạp, đợi mọi người xuống máy bay hết bản thân mới đứng dậy. Hiện tại đang đông người, nói không chừng La Tề thuộc vế sau.” Đới Húc an ủi.
Mã Khải bĩu môi, không nói nữa, tiếp tục duỗi dài cổ chờ xem La Tề rốt cuộc có xuất hiện hay không.
Cũng may La Tề cuối cùng cũng xuất hiện, bị Đới Húc vừa nhìn liền nhận ra. Mặt hắn và hình chụp không quá khác biệt, tuy lớn hơn Bào Hồng Quang một tuổi nhưng nhìn qua có vẻ khá trẻ. La Tề không có điểm gì quá đặc biệt, chỉ là mùa này, trong khi mọi người đều mặc áo khoác thật dày thì hắn chỉ mặc một cái áo gió màu đen mỏng mảnh.
La Tề vừa đi ra, một nam thanh niên xa lạ khác ở phía khác tiến lên, hình như muốn tiếp đó, chỉ là đã bị Đới Húc giành một bước. Anh vẫy vẫy tay về phía La Tề, chào hỏi: “Chào anh La Tề, nghe nói hôm nay trở về, chúng tôi cố ý tới sân bay đón anh!”
Lực chú ý của La Tề đương nhiên hướng về người lạ đang gọi mình, hắn dứng bước, đứng một chỗ đánh giá trên dưới Đới Húc, lại nhìn ba người đứng sau anh, xác định trong đó không có ai mình quen biết, liền hỏi: “Đón tôi? Mấy người là…”
Đới Húc lấy giấy tờ chứng minh thân phận ra, nói: “Trước đó chúng ta từng nói chuyện điện thoại, anh nói nếu muốn tìm hiểu chuyện của anh, tốt nhất là tới thành phố D, vì vậy chúng tôi đặc biệt tới đây một chuyến, nếu tiện, chi bằng chúng ta tới công ty của anh được không?”
Ban đầu La Tề có chút kinh ngạc, chờ nghe Đới Húc nói xong liền rõ ràng mọi việc, hắn tựa hồ vừa lòng với người có thân phận như Đới Húc nhưng nói chuyện lịch sự, thoáng suy tư, lắc đầu: “Đến công ty nói việc nhà hình như không tốt cho lắm, như vậy đi, địa điểm tôi chọn, nếu anh chị đã bỏ công tới thành phố D bé nhỏ này tìm tôi, tôi sẽ không thể để anh chị đi một chuyến vô ích.”
Nói rồi, hắn vẫy tay với nam thanh niên chờ mình nửa ngày, ý bảo hắn qua đây, sau đó lấy ví rút 200 tiền ra đưa cho đối phương, nói: “Tiểu Vương, cậu đưa chìa khóa xe cho tôi, còn mình ngồi taxi hay xe buýt về đi, tôi còn chút chuyện khác.”
Tiểu Vương gật đầu, vội vàng giao chìa khóa cho La Tề, nói rõ vị trí đỗ xe trong bãi, sau đó từ chối tiền La Tề đưa. La Tề kiên quyết nhét tiền vào tay hắn, xua tay, Tiểu Vương lúc này mới xấu hổ cầm tiền, một mình rời đi.
Bốn người Đới Húc theo La Tề tới bãi giữ xe, tìm được chiếc việt giả hàng hiệu xa xỉ. Sau khi lên xe, La Tề liền nổ máy.
“Ngày thường anh đều đưa xe của mình cho tài xế sao?” Tuy đây là lần đầu Lâm Phi Ca gặp La Tề, có điều tính cách của cô trước nay không hề sợ người lạ, lòng hiếu kỳ nổi lên liền nhịn không được mà hỏi, “Tôi thấy công ty của anh quy mô không lớn, thuê tài xế riêng có phải quá lãng phí rồi không!”
“Cô nói Tiểu Vương hả? Cậu ta đúng là tài xế, nhưng là tài xế của ba tôi, tôi chỉ kêu hắn giúp tôi lái xe tới đây, cô nghĩ nhiều rồi.” La Tề từ kính chiếu hậu nhìn Lâm Phi Ca ngồi sau, ngữ khí không thể nói là không vui hay mất kiên nhẫn, tuy rằng mở miệng trả lời nhưng ngữ khí giống như đang từ trên cao nhìn xuống. Nói xong, hắn bỗng suy xét tới cái gì, tạm dừng trong chốc lát mới bổ sung, “Có điều quan hệ giữa tôi và Tiểu Vương không tồi, lần này là cậu ấy tình nguyện tới giúp tôi.”
Ba La Tề làm gì, bọn người Đới Húc đều biết, hắn có tính cách như vậy chẳng qua là vì phía trước có cây đại thụ che chắn, bọn họ cũng không muốn bình luận, rất nhiều chuyện chỉ có thể giữ trong lòng, nói ra ngược lại sẽ không có cách nào tiếp tục. Mắt thấy Lâm Phi Ca định hỏi thêm, Đới Húc liền mở miệng: “Không tới công ty, vậy chúng ta tới nhà anh sao?”
“Xin lỗi, tính cách tôi có chút đặc biệt, tôi không có thói quen dẫn khách về nhà của mình, nhưng anh yên tâm, con người tôi tương đối thích xã giao, tuy rằng nguyên nhân trong đó có chút xấu hổ nhưng được gặp mặt chính là duyên phận, mà tôi cũng không thể để anh chị phí công một chuyến. Coi như kết giao bạn bè đi, hôm nay tôi chọn địa điểm, khẳng định sẽ chiêu đãi mọi người thật tốt.” La Tề nói.