Chủ yếu là lão nhìn thấy nàng thì trên khuôn mặt không có vẻ ghét bỏ, ngược lại lại là một vẻ mặt hiền lành, làm cho nàng không khỏi sinh ra chút hảo cảm.
“Ta chỉ là một lão nhân quét dọn vũ kỹ đường mà thôi, ngươi có thể coi như ta không tồn tại, tiếp tục xem đi.”
Nghe vây, Mộ Chỉ Ly gật đầu, thấy lão chậm rãi rời đi, thuận tiện cầm lấy quyển vũ kỹ xem lần nữa, dù sao học nhiều một chút cũng không có gì đáng ngại, người khác không biết, nhưng là trong lòng nàng rõ ràng tiên (roi) pháp mới vừa rồi nàng có thể tiến hành dung hợp, chính là ở trong vũ kỹ đường này hiển nhiên là không thích hợp, nếu không qua một hồi sẽ lại bị người khác nhìn thấy.
Nàng cũng không hi vọng lá bài tẩy của mình bại lộ dưới mắt của người khác, đây không thể nghi ngờ là một loại hành động nguy hiểm, ở cái thế giới này, người có thể sống đến cuối cùng là người nắm chắc lá bài tẩy, nàng Mộ Chỉ Ly tự nhiên cũng là muốn có bài tẩy của mình.
Bất tri bất giác, sắc trời đã tối dần, cho đến khi trưởng lão nhắc nhở Mộ Chỉ Ly mới rời khỏi võ đường, đứng ở cửa không khỏi quay đầu lại nhìn một cái, Thiên Nhi không nhịn được nói: “ ngươi còn không nỡ đi ah?” Tuy lời nói này có chứa ý cười nhạo, nhưng trong lòng Thiên Nhi thì mừng thầm.
Có người tu luyện cũng không chăm chỉ, tuy luyện say mê giống như Mộ Chỉ Ly như vậy vẫn không thấy có nhiều, không nghĩ tới có thể tìm được người như nàng, bất quá có thể được Thiên Sát Cổ giới chọn trúng đương nhiên không thể là người bình thường.
Mộ Chỉ Ly cười gật đầu: “ Thật ra thì ta còn có chút không nỡ rời đi, nếu có thể ở lại bên trong đó là tốt rồi.” Nàng có cảm giác mình yêu loại cảm giác có sức mạnh này.
“Thôi đi, ngươi hôm nay học cũng được không ít rồi, trở về tiêu hóa cho tốt một lượt, ngày mai lại tiếp tục tới đây là được.”
“Ân.” Tăng nhanh bước chân, Mộ Chỉ Ly rất nhanh trở lại sân viện của mình, trong viện lớn như vậy cũng không có bất luận kẻ nào, hạ nhân cũng không có, chỉ có một mình nàng, không cần bận tâm bất kì cái gì, cho nên ở trong sân, Mộ Chỉ Ly diễn luyện lại vũ kỹ hôm nay đã học.
Tốc độ vốn là rất chậm, nhưng là sau nhiều lần luyện tập, tốc độ cũng càng lúc càng nhanh. Bởi vì còn không có vũ khí thích hợp, Mộ Chỉ Ly chẳng qua là cầm lấy một nhánh cây luyện tập, nhưng là một nhánh cây yếu ớt, ở trong tay Mộ Chỉ Ly phảng phất như có một loại linh hồn làm uy lực vượt xa một nhánh cây vốn có.
Một kiếm bén nhọn quét Càn Khôn ( trời đất), lá cây trong viện theo động tác của Mộ Chỉ Ly bay lả tả rơi xuống, giống như một loại tuyết xanh biếc rơi xuống, lá rơi xung quanh Mộ Chỉ Ly, thoạt nhìn như không rõ ràng nhưng càng hấp dẫn mê người, đối với người khác thoạt nhìn cũng là một cảnh đẹp đến đắc ý.
Mộ Chỉ Ly hoàn toàn đắm chìm ở nơi này, chính là loại cảm thụ ở bên trong, căn bản không có chú ý tới biến hóa ở bốn phía xung quanh, nhưng Thiên Nhi thì để ý, chẳng qua là đối phương không có động tĩnh, nàng cũng không lên tiếng quấy rầy.
Ở thời điểm Mộ Chỉ Ly diễn luyện, một thân ảnh cao lớn lặng lẽ đứng trên tường viện của nàng, hòa tan vào trong đất trời, hơi thở dường như cũng hóa thành một phần của tự nhiên.
Lúc này bóng dáng người đang nhìn Mộ Chỉ Ly diễn luyện, trên mặt không có bất kì vẻ mặt nào, dường như hết thảy mọi thứ đều không lọt vào trong tầm mắt hắn, song lúc này trong đôi đồng tử của hắn cũng là có một thân ảnh tinh tế màu trắng đang theo gió mà động.
Mộ Chỉ Ly đem sở học hôm nay gồm nhiều loại vũ kỹ đến kết hợp cùng nhau, động tác càng ngày càng chậm, chiêu thức cũng càng ngày càng ít, cuối cùng chỉ còn lại có ba chiêu.
Không sai, đem bảy bản vũ kỹ dung hợp lại đến chỉ còn có ba chiêu, nghiễm nhiên đã không có những chiêu thức khác, nhưng là chỉ có ba chiêu này so với vũ kỹ lúc trước cũng muốn mạnh hơn nhiều. Bởi vì cái gọi là vũ kỹ không ở tại nhiều chiêu thức mà là ở tinh hoa tinh chất. Mộ Chỉ Ly chính là cảm nhận được điểm này.
Nhìn thấy một màn này, thân ảnh trên tường viện cũng là không nhịn được phát ra một thanh âm kinh ngạc nghi ngờ, lúc này Mộ Chỉ Ly mới kịp phản ứng lại thì ra là trong viện ngoại trừ mình ra còn có những người khác, con ngươi co rút lại nhìn về phía có thanh âm, song khi nàng nhìn thấy thì cũng ngây ngẩn cả người.
Đây là người như thế nào? May là Mộ Chỉ Ly kiến thức rộng rãi, nhưng cũng không nhịn được kinh ngạc.