Vốn tiểu thụ lâm này cơ hồ không có chút dương khí nào, bất quá vừa nãy Thanh Việt đã mở một khe hở ở trung tâm khu rừng, âm khí, oán khí tràn ra ngoài, đồng thời cũng có một ít dương khí tiến vào, hơn nữa trong tiểu thụ lâm hiện tại có rất nhiều người sống, đều mang theo dương khí, vì thế trận pháp cũng hội tụ được không ít.
Thanh Việt bố trí trận pháp xong liền đứng ở chính giữa trận, chờ oán niệm Tu La tới.
Rất nhanh, một thứ đỏ như máu không có hình thái xuất hiện trong tầm mắt Thanh Việt.
Oán niệm Tu La vừa nhìn thấy Thanh Việt, mất đi lí trí nó không hề nghĩ ngợi lập tức đánh tới, đây đúng là hiệu quả Thanh Việt muốn.
Vừa tiến vào trận pháp, oán niệm Tu La liền cảm giác rất khó chịu, nó đã quen tồn tại trong bầu không khí thuần âm, cứ như đột như bị ném vào lò lửa, cả người bị hỏa thiêu, sức mạnh của nó bị mớ dương khí không ngừng xói mòn.
Mục đích của Thanh Việt đạt được, thấy oán niệm Tu La bị xử lý xong lập tức rời khỏi trận pháp.
Thấy Thanh Việt rời khỏi trận pháp, oán niệm Tu La cũng muốn lao theo, nhưng rất nhanh nó liền phẫn nộ phát hiện, trận pháp này ngăn cản nó, vây nó ở bên trong.
Tiến vào trận pháp chỉ có người mang theo dương khí mới có thể tùy ý ra vào, mà oán niệm Tu La cả người đều là âm khí, oán khí, muốn rời khỏi phải chờ số dương khí trong trận pháp tiêu biến hết.
Thanh Việt hiểu rõ trận pháp này không thể vây khốn oán niệm Tu La lâu, nhưng hao phí chút sức mạnh của nó cũng không tồi.
Oán niệm Tu La bị nhốt trong trận pháp, không cam lòng, phẫn nộ gào rít về phía Thanh Việt, đám thây khô theo sự chỉ huy của nó từ bốn phương tám hướng nhích tới gần Thanh Việt.
“Chỉ bằng chúng nó?”
Thanh Việt khinh thường liếc mắt nhìn đám thây khô tới gần mình.
“Diệt ma.”
Từ khi tới thế giới này, đây là lần đầu tiên Thanh Việt gọi kiếm linh, một trong hai thanh kiếm song sinh âm dương ẩn trong cơ thể mình.
Theo lời triệu hồi của Thanh Việt, một nhuyễn kiếm kim sắc, trên mặt có hoa văn màu bạc xinh đẹp, chậm rãi từ hư vô xuất hiện trong tay bé.
Cảm giác diệt ma kiếm của Thanh Việt tản mát ra sức mạnh thánh khiết cường đại, oán niệm Tu La bất an gầm rú.
Thanh Việt nắm chặt diệt ma kiếm, bắt đầu vũ động, kiếm quang kim sắc, đám thây khô vừa dính chiêu lập tức như bị quăng vào lò lửa, hóa thành tro bụi, căn bản không thể tới gần Thanh Việt.
Lúc Thanh Việt giải quyết gần hết đám thây khô, oán niệm Tu La cũng xông ra khỏi trận pháp.
Bất quá nó cũng không công kích trực tiếp như khi nãy. Mà lẳng lặng trôi nổi trên không trung, quan sát Thanh Việt. Thanh Việt rất mạnh, chút lí trí ít ỏi của nó bị dọa đã quay lại một chút.
Thấy nó bất động, Thanh Việt biết biểu hiện lúc nãy của mình đã dọa được nó. Một biện pháp mạo hiểm lóe lên trong đầu Thanh Việt.
“Đồ thần.”
Thanh Việt gọi tiếp một thanh kiếm linh khác trong cơ thể mình.
Thanh đồ thần cả thân đen như mực đồng dạng có hoa văn hệt như diệt ma kiếm, như có ý thức trôi nổi bên người Thanh Việt.
Sức mạnh hắc ám vượt trội theo sự xuất hiện của đồ thần kiếm, càn quét ập tới.
Lần này oán niệm Tu La thực sự sợ hãi, hai sức mạnh này nó không thể cùng lúc chống lại.
Vật thể không rõ hình thái chậm rãi lui về phía sau.
“Muốn chạy?”
Thanh Việt dùng ý chí điều khiển, đồ thần kiếm nhanh chóng lao tới phía sau oán niệm Tu La, ngăn cản đường lui của nó.
Vật thể đỏ au không có hình thái tiến không được mà lui cũng không xong, nó gấp tới mức không ngừng xoay quanh.
Thanh Việt thấy nó đã bị mình dọa tới hồ đồ, ném một phiến mộc đào có khắc chú văn phong ấn qua.
“Tự chui vào, tha tội chết cho ngươi.”
Vật thể màu đỏ không có hình thái nhanh chóng biến hóa, như đang đấu tranh tư tưởng, cuối cùng, trong tiếng gào rít không cam lòng chui vào phiến mộc đào.
Oán niệm Tu La vừa tiến vào phiến mộc đào có khắc chú văn phong ấn, Thanh Việt vội vàng trích máu mình nhiễu lên trên, hoàn thành phong ấn.
Phong ấn vừa xong, Thanh Việt vẫn cố chống đỡ lập tức ngã ngồi xuống đất.
Vừa nãy triệu hồi diệt ma kiếm, linh lực có thể sử dụng trong cơ thể đã hao hơn phân nửa, sau đó lại cố triệu hồi đồ thần kiếm, để tăng mạnh hiệu quả đe dọa oán niệm Tu La. Hiện tại số linh lực có thể sử dụng đã khô kiệt, cơ thể hư thoát đến mức sắp ngất xỉu.
Bất quá, thu hoạch lần này không nhỏ, chờ tới lúc tiêu trừ được oán khí của oán niệm Tu La, sau đó chuyển hóa nó thành Huyết Tu La, nó sẽ thành trợ thủ đắc lực của bé.
May mắn oán niệm Tu La có suy nghĩ nhưng lại thực ngốc, bé mới có thể dọa được nó, nếu nó bất chấp tất cả mà nhào tới, như vậy người đang nằm trong này không nhất định là nó.
“Việt nhi……..”
Nghe thấy tiếng gọi của Hoàng Phủ Ngạo cách đó không xa, Thanh Việt an tâm nhắm mắt lại.