Trung tướng Gió Lốc Zilingus!
Đầu tiên, Arges khẽ giật mình, chợt vừa mừng vừa sợ, không dám tin vào hai mắt của mình, nghi ngờ mình gặp ảo giác.
Anh ta còn chưa kịp phản ứng gì, bỗng trông thấy khuôn mặt Zilingus nhanh chóng thối rữa, đến mức chảy mủ chảy dịch xanh vàng, từng miếng thịt nát rơi lả tả xuống đất.
Bẹp! Bẹp! Bẹp!
Gương mặt Zilingus chỉ còn trơ xương trắng, hai con mắt rơi ra khỏi hốc mắt trống rỗng, rớt xuống bên bờ hồ.
Trong tiếng răng rắc, Zilingus hoàn toàn rữa ra từng mảnh, quần áo phủ lên trên, che khuất thịt thối và xương trắng, che khuất ánh sáng lấp lóe(*).
(*) Ánh sáng khi đặc tính phi phàm tách khỏi thi thể.
Không đến hai mươi giây, một trong bảy vị tướng quân hải tặc – Zilingus chết một cách quái dị trước mặt Arges như thế.
Cảnh tượng kinh dị khắc sâu trong đầu Arges, khiến anh ta nghi ngờ mình đang trong một cơn ác mộng kinh khủng.
Chuyện gì đã xảy ra?
Không phải là Zilingus đã chạy thoát thành công sao?
Tại sao gã có thể chết một cách quái dị và đơn giản ở nơi này như thế?
Đến cùng thì gã gặp phải chuyện gì, trong thời gian ngắn đã mất mạng…
Gã chính là Phong Quyến Giả danh sách 6, gã chính là chủ nhân của Đói Khát Ngọ Nguậy!
Là ai làm?
Tại sao muốn giết Zilingus…
Ngay trong lúc Arges khó kiềm nổi vô số suy nghĩ nảy ra trong đầu, anh ta nghe thấy giọng nói cuốn hút của Người Ca Hát Của Thần – Ace Snake:
“Cậu có tiết lộ tin tức tình báo cho bất kỳ ai khác không?
Có ai khác vốn cũng biết tin tức tình báo này không?”
Arges tỉnh táo lại một chút, nhìn thi thể Zilingus, giải thích theo những gì anh đã chuẩn bị trước:
“Tôi vừa nhận được tin tình báo liền bẩm báo ngay cho Tổng giám mục ngài.”
Nói đến đây, anh ta không nhịn được oán trách một câu trong lòng: Nếu không phải Ace Snake đi dạo bên bờ sông Tasok, khiến mình tốn kha khá thời gian đi tìm ông ta, thì căn bản là Zilingus không trốn thoát nổi biệt thự của Công tước Negan!
Đương nhiên, anh ta cũng không dám nói ra miệng những câu oán trách này trước mặt một vị danh sách cao, chỉ có thể cung kính và khiêm tốn tiếp tục kể lại:
“Thậm chí, vì thế mà người trực tiếp đưa tin tới còn hi sinh, những người trung gian đưa tin cũng không hề mở thư ra, về điểm này, tôi có thể chắc chắn.
Nhưng tôi không thể khẳng định nguồn gốc tin tức này có tiết lộ ra ngoài hay không. Chúng ta có thể biết, thì người khác cũng có thể.”
Arges vừa nói vừa suy đoán trong lòng, ai là người đã xử lý Trung tướng Gió Lốc Zilingus:
Là người hoặc là tổ chức đã ủy thác Zilingus ám sát Công tước Negan sao? Nhưng Zilingus đã chạy thoát rồi, cũng không tiết lộ chuyện gì, nên không có lý do gì phải giết gã cả… Nếu là ta, ta sẽ để Zilingus ẩn náu, trong khi mọi người nghĩ gã đã trốn thoát khỏi Backlund, lại ám sát lần nữa…
Mà Zilingus lại chỉ tin tưởng chính gã, gã sẽ không nói trước kế hoạch ám sát với bất kỳ ai. Công tước Negan có mấy hội nghị vào tháng chín, gần nhất là các bữa tiệc xã giao thông thường, không lo không có cơ hội. Ngoài Zilingus ra, không ai xác định được gã sẽ ra tay trong thời điểm nào… Trừ khi, trừ khi là người Tiên tri… Nhưng khả năng này rất thấp…
Thế lực khác? Không thể nào, tiểu thư Chính Nghĩa phát hiện vấn đề ngay tại chỗ, dùng cách khẩn cầu để báo tin cho ngài Kẻ Khờ, ngoài chúng ta ra, không thể có tổ chức nào cũng nhận được tin tức nữa…
Ngài Kẻ Khờ… Arges kinh hãi, nghĩ đến một khả năng:
Người ra tay là bề tôi của ngài Kẻ Khờ!
Ông ta vừa đúng lúc ở Backlund, thế là “tiện tay” giúp một chút!
Arges càng nghĩ càng thấy suy đoán này gần với sự thật nhất:
Chỉ có thành viên hội Tarot và thuộc hạ của họ mới có thể biết tin tình báo trước tiên!
Chỉ có bề tôi của ngài Kẻ Khờ ra tay, mới khiến người ta cảm thấy sự việc quái dị, thiếu động cơ!
Trong khoảnh khắc anh ta suy nghĩ miên man, Tổng giám mục Snake trầm mặc một lát, rồi nói với những Kẻ Trừng Phạt khác đang lục tục chạy tới:
“Zilingus đã chết, một kẻ mạnh danh sách cao giết gã, hoặc là sử dụng một vật phong ấn có cấp độ tương đương, nhưng điều này khá nguy hiểm, khả năng không lớn.
Trải qua quan sát bước đầu, tôi cho rằng đó là một kẻ danh sách cao của đường tắt Tử Thần, có lẽ là thành viên Linh Giáo Đoàn, nhưng không phải là người tôi biết, cũng có thể là thành viên của tổ chức bí ẩn khác.
Động cơ không rõ.”
Linh Giáo Đoàn bắt nguồn từ lục địa Nam, nghe nói ban đầu là do một vài hậu duệ của Tử Thần thành lập tổ chức bí ẩn với ý đồ phục sinh Tử Thần. Sau khi lục địa Nam bị thực dân xâm lược, bọn họ suýt bị hủy diệt, nhưng cuối cùng vẫn tồn tại ngoan cường, cũng phát triển tới các quốc gia lục địa Bắc.
Kẻ mạnh danh sách cao… Đúng, chỉ có kẻ danh sách cao mới có thể xử lý Zilingus trong thời gian ngắn như thế! Một bề tôi của Ngài Kẻ Khờ lại chính là người danh sách cao… Đây chính là Bán Thần đấy! Arges nhìn về phía bãi thịt rữa, xương trắng kia lần nữa, cả người như mất hết mọi cảm xúc, chỉ ngơ ngác, kinh ngạc nhìn tất cả.
Nếu có một ngày, ta phản bội ngài Kẻ Khờ… Anh ta bỗng nảy ra một suy nghĩ như thế.
Lập tức, trong đầu anh ta hiện lên cảnh tượng Zilingus nhanh chóng thối rữa vừa rồi.
Arges không kiềm được, rùng mình một cái, cúi đầu xuống.
Cùng lúc đó, anh ta cũng thả lỏng.
Đã không thể thoát được, lại khó mà phản kháng, vậy chỉ có thể chọn trung thành.
Ha… Zilingus chết rồi, sẽ không còn ai có thể lấy bí mật kia để uy hiếp ta nữa! Anh ta thở phào, hoàn toàn yên tâm.
…
Trong biệt thự của Công tước Negan, Audrey Hall đang cùng mẹ tiếp chuyện những phu nhân quý tộc thảo luận về sự kiện ám sát vừa rồi, cô chợt trông thấy người cha có hàng ria mép đẹp dẽ xuất hiện ngoài cổng.
Cô tìm lý do rời khỏi phòng nghỉ, đi ra ban công bên ngoài đại sảnh.
“Cha ơi, có chuyện gì không ạ?” Audrey đưa đôi mắt xanh như ngọc lục bảo nhìn Bá tước Hall.
Màu mắt cô được di truyền từ mẹ, mà không phải từ cha.
Bá tước Hall khẽ cười nói:
“Mọi chuyện đã được giải quyết, con của ta, con không cần lo lắng nữa nhé.
Ừm… Con có nói chuyện Nam tước Gramer giả mạo cho những người khác không?”
“Không ạ.” Audrey kiên quyết lắc đầu.
Con chỉ nói cho một vị tồn tại tương đương với Thần thôi… Cô lặng lẽ bổ sung thêm trong lòng.
Cô nghĩ ngợi, rồi phân bua thêm:
“Sau khi nói với cha xong, con tới phòng rửa tay, sau đó đến chỗ mẹ ngay, cha có thể hỏi mẹ.”
“Ừm.” Bá tước Hall khẽ gật đầu, không hỏi gì thêm, lại nói: “Zilingus chết rồi, bị người giết chết.”
“Là ai?” Audrey vừa ngạc nhiên vừa hưng phấn.
“Không biết, thậm chí chúng ta còn không đoán ra được tại sao hung thủ lại muốn giết chết Zilingus, điều này thật khiến người ta khó hiểu.” Bá tước Hall ngừng một chút, nói thêm: “Có lẽ là một người, cũng có lẽ là một tổ chức, một tổ chức bí ẩn và lớn mạnh.”
Không đoán được mục đích… Tổ chức bí ẩn, lớn mạnh… Chẳng lẽ là bề tôi của ngài Kẻ Khờ? Chẳng lẽ là Hội Tarot chúng ta! Audrey đột nhiên hiểu ra.