“Có phải các cậu vẫn “hiến tế” cho vị Thần Toàn Trí Toàn Năng không?”
“Vâng, vẫn hiến tế. Nhưng từ khi bị vứt bỏ đến nay, chúng tôi không nhận được đáp lại nữa.” Mặt Trời Dereck khó nén đau xót nói.
Klein càng về sau lại càng tỏ ra bình thản, hắn khép hờ mắt nói:
“Miêu tả kỹ quá trình hiến tế của các cậu đi.”
Ngài Kẻ Khờ muốn làm rõ chân tướng bị vứt bỏ của thành Bạch Ngân? Hay là nói, Thần muốn xác định vị Chúa Sáng Thế kia còn “tồn tại” hay chăng? Người Treo Ngược Arges bỗng cảm thấy có một dòng điện chạy qua thân thể mình, khiến hắn run rẩy cả người.
Hắn không chỉ sợ hãi, mà còn hưng phấn, bởi vì hắn cho rằng mình đang được tiếp xúc với bí ẩn giữa các Thần!
Điều này khiến hắn cảm thấy đẳng cấp của mình đang thăng hoa!
Mình cố gắng theo đuổi quyền lực, theo đuổi sức mạnh, không phải để được hưởng thụ cảm giác này sao? Arges hơi ngả lưng ra sao, cằm khẽ nâng lên, say mê nghĩ thầm.
Trạng thái cảm xúc của anh Người Treo Ngược không được bình thường cho lắm nhỉ… Chính Nghĩa Audrey thương hại nhìn anh ta.
Cuối cùng, cô nàng cũng hiểu ra, trong cuộc trao đổi giữa ngài Kẻ Khờ và Mặt Trời có ẩn chứa một vài bí mật khủng khiếp, đến mức Người Treo Ngược cũng sơ xuất thất lễ.
Chờ khi hoàn thành nhiệm vụ Zilingus, mình phải cố gắng ra giá với Người Treo Ngược để anh ta giải thích về chuyện này mới được… Cũng không biết anh ta có đồng ý không… Audrey vừa chờ mong lại vừa lo lắng nghĩ.
Mặt Trời Dereck lại không cảm thấy bất kỳ điều gì không đúng, trả lời thật thà:
“Chúng tôi có sửa chữa một tế đàn lớn, trên đó khắc đầy biểu tượng của Chúa. Mỗi khi thu hoạch cỏ mặt đen bội thu, chúng tôi lại cử hành nghi thức hiến tế một lần.
Chúng tôi sẽ bắt quái vật núp sâu trong bóng tối làm vật tế. Sau khi đọc xong tên của Chúa và những lời cầu nguyện, nhảy xong điệu nhảy lấy lòng Thần, chúng tôi sẽ giết chết những con quái vật đó, để linh tính hoặc máu đen của chúng nhuộm đầy tế đàn. Nếu không thể bắt được quái vật, vậy đành thay thế bằng những kẻ có tội ở nhà giam dưới tầng chót của thành Bạch Ngân.
Tiếp theo, chúng tôi sẽ lấy bụi cỏ mặt đen thu hoạch đầu tiên chế biến thành món ăn, kính dâng lên trước mặt Chúa.
Cuối cùng, chúng tôi cùng hô vang lời ca ngợi, kết thúc nghi thức.”
Bởi vì ta dự định thử nghiệm “hiến tế” cho chính mình, nên không cần chọn thời gian, tế đàn cũng đơn giản… Bước quan trọng nhất là, nhờ linh tính hoặc máu chứa đầy sức mạnh phi phàm của những quái vật kia để mở đường, hoàn thành hiến tế. Đương nhiên, điều kiện bắt buộc là có nhận được hồi đáp không? Thật là xa xỉ… Klein dùng những tri thức thần bí học của mình để phân tích mỗi bước trong nghi thức tế Thần của thành Bạch Ngân. Cuối cùng, hắn hỏi:
“Câu chú cầu nguyện tương ứng là gì? Các cậu đọc bằng ngôn ngữ nào?”
Dereck cũng kỳ vọng thu được lời hướng dẫn để thoát khỏi nguyền rủa từ ngài Kẻ Khờ, nên cậu ta cẩn thận nhớ lại:
“Chúng tôi dùng tiếng Người Khổng Lồ, đây cũng là ngôn ngữ thông dụng của chúng tôi.
Câu câu chú cầu nguyện tương ứng là:
Tín đồ trung thực của Ngài khẩn cầu sự chú ý của Ngài;
Khẩn cầu Ngài nhận lấy hiến dâng của chúng tôi;
Khẩn cầu Ngài mở cánh cổng quốc gia.”
…
Klein yên lặng lắng nghe, cố tình làm cho sương xám chậm rãi lượn lờ quanh người, trầm ngâm gật đầu, không nói gì.
Về phần nghe ra điều gì, đương nhiên hắn sẽ không giải thích…
Người Treo Ngược Arges cảm thấy điều này rất bình thường. Bí ẩn của Thần linh sao có thể nói thẳng cho người phàm chứ? Còn Mặt Trời Dereck thì quyết định, phải nhanh chóng trưởng thành, tranh thủ sớm tìm được thứ khiến ngài Kẻ Khờ hứng thú, để đổi lấy chỉ dẫn của Ngài.
Sau khi trao đổi thêm một lát, Klein kết thúc buổi tụ hội hôm nay, nhìn bóng dáng của Chính Nghĩa, Người Treo Ngược và Mặt Trời biến mất trước mắt.
Hắn dõi mắt ra xa, chỉ thấy sương mù xám vô biên và những ngôi sao đỏ thẫm dường như không bao giờ thay đổi.
Nhưng, sau khi thăng cấp lên danh sách 8, hắn phát hiện hắn có thể kết nối với nhiều người hơn. Nói cách khác, hắn có thể kéo thêm nhiều thành viên vào nơi này.
Ít nhất là hai vị nữa… Klein khẽ gật đầu.
Hắn cũng không vội tăng thêm thành viên, dự định làm giống trước đây, trước hết cứ chờ đợi và quan sát đã. Nếu Chính Nghĩa và Người Treo Ngược có tiến cử ai, vậy phải kiểm tra trước.
“Trước đây, mấy lần Mặt Trời cầu nguyện, ta nhìn thấy trước mặt cậu ta có một quả cầu thủy tinh tinh khiết. Nhưng sau khi ta kéo cậu ta vào màn sương xám, lại không hề thấy quả cầu thủy tinh đó nữa… Chẳng lẽ, điều kiện bắt buộc để ta kéo một người nào đó vào, thông qua ngôi sao đỏ thẫm là, bên người người đó phải có một món đồ đặc biệt à? Hoặc là nói, mỗi một ngôi sao đỏ thẫm đều tương ứng với một món đồ trong thế giới hiện thực. Sau khi liên hệ xong, nó sẽ trở về sương mù xám à?
“Không biết tiểu thư Chính Nghĩa và Người Treo Ngược có phải cũng như thế không…. Giả sử suy đoán này là thật, vậy một người không có vật phẩm đặc biệt, nếu đọc “Kẻ Khờ không thuộc về thời đại này, chúa tể thần bí phía trên màn sương xám, vị vua Hoàng Hắc chấp chưởng vận may” để ta nghe được lời cầu khẩn, ta có thể kéo họ vào đây hay không?
Sau này có thể thử một chút…”
Klein không dừng lại lâu. Hắn dùng linh tính bao trùm cơ thể, phỏng theo cảm giác rơi xuống, chỉ để lại cung điện nguy nga, bàn dài cổ xưa và hai mươi hai chiếc ghế lưng cao yên tĩnh, sừng sững không thay đổi ở trên màn sương xám.
Hắn đã nắm giữ được sức mạnh tràn ra, cũng triệt tiêu hết những ảnh hưởng trái chiều của ma dược. Cho nên, bây giờ hắn muốn thử nghiệm ngay nghi thức triệu hồi chính mình!
Không biết chuyện gì sẽ xảy ra đây… Klein xuyên qua tiếng la hét điên cuồng, vừa mong chờ vừa lo sợ nghĩ.