Sau đó, hắn dùng bột Thánh Dạ tạo bức tường linh tính phong tỏa quanh khu vực tế đàn và xác sống Maynard ngủ say.
Klein đọc thầm câu thần chú, thắp ba ngọn nến, vẩy sương tinh khiết, tinh dầu và bột thảo dược lên ngọn nến. Sau đó hắn lui về sau một bước, vừa cảnh giác nhìn xác sống Maynard, vừa đọc bằng tiếng Hermes:
“Nữ thần Đêm Tối cao hơn cả những vì sao, xa hơn cả vĩnh hằng,
Tôi cầu xin sự chiếu cố của ngài;
Khẩn cầu ngài chiếu cố một Người Bảo Vệ trung thực của ngài.
Tôi khẩn cầu sức mạnh Đỏ Rực;
Tôi khẩn cầu sức mạnh tĩnh lặng và yên giấc,
Khẩn cầu ngài tịnh hóa sinh vật không sạch sẽ bên cạnh tôi đây, nó đã từng được gọi là ông John Maynard.”
…
“Hỡi hoa ánh trăng, thảo dược thuộc về Mặt Trăng Đỏ, xin hãy truyền sức mạnh vào câu chú của tôi!
“Hỡi hoa thâm miên, thảo dược thuộc về Mặt Trăng Đỏ, xin hãy truyền sức mạnh vào câu chú của tôi!”
…
Dường như có một luồng gió mát thổi từ nửa đêm tới, lặng lẽ quanh quẩn trong bức tường linh tính. Từng làn hơi màu đen mỏng manh mờ nhạt bốc lên từ xác sống Maynard.
Đợi mọi thứ lắng lại, Klein dùng linh thị và phương pháp xem bói lặp đi lặp lại để chắc chắn xác sống sẽ không tỉnh lại.
Thấy kết quả chắc chắn, hắn mới hoàn toàn thả lỏng tâm tình, kết thúc nghi thức và dỡ bỏ bức tường linh tính.
“Tại sao ông ta trở thành xác sống vùng dậy nhỉ?” Klein đứng trước đệm, cau mày nhìn xuống thi thể Maynard.
Với một người phi phàm có linh cảm không kém, có dấu hiệu rõ ràng để nhận biết người chết có thể trở thành xác sống không, huống chi Klein là Thầy Bói, chắc chắn có linh cảm với những chuyện như thế. Nhưng chuyện vừa rồi làm hắn trở tay không kịp.
Trừ khi, trừ khi có thêm yếu tố thần bí ảnh hưởng… Giống vụ việc Tên Hề mặc áo đuôi tôm kia… Klein cẩn thận nhớ lại cảnh tượng vừa rồi, loáng thoáng nhận ra vấn đề:
Xác sống Maynard khăng khăng muốn đánh tới túi bên trái của đồng phục cảnh sát của hắn.
Túi bên trái? Klein chuyển chiếc gậy đen khảm bạc sang tay phải, vươn tay trái vào túi, lấy ra một chiếc còi đồng cổ xưa.
Đây là một chiếc còi đồng phủ đầy hoa văn thần bí, chính là chiếc còi đồng thầy Azcot cho hắn mượn để triệu hồi người đưa tin.
“Cái còi đồng này khiến Maynard hóa thành xác sống à? Cũng có thể. Thầy Azcot dù không phải hậu duệ của Tử Thần, cũng có liên quan nhất định với Tử Thần. Một vật thần kỳ được ông ấy mang theo bên người thời gian dài có tác dụng như vậy cũng hợp lý.” Klein trầm ngâm rồi gật đầu, lấy một đồng penny ra, xem bói suy đoán vừa nãy.
Vì đang ở hiện trường, đang cầm chiếc còi đồng trên tay và có đầy đủ thông tin nên hắn rất nhanh có được kết luận, đồng penny xoay tròn rơi xuống lòng bàn tay, mặt chân dung ngửa lên.
Đây có nghĩa là khẳng định… Vậy mà thầy Azcot không nhắc ta chú ý vấn đề tương tự… Ài, thầy ấy là người mắc chứng “mất trí nhớ”, không nhỡ rõ là chuyện rất bình thường. Với lại, chiếc còi đồng này chưa chắc có thể gây ra ảnh hưởng xấu nào tới thầy, khả năng cao là bị thầy ép xuống… Sau này khi tới nghĩa trang, di tích cổ có nhiều thi thể hoặc nơi nào dễ bị quỷ ám, không thể mang theo cái còi đồng này. Nếu không chính là tự bẫy mình, ngu ngốc tự đâm đầu vào chỗ chết… Klein lặng lẽ ghi nhớ điều chú ý mới tổng kết ra này, rồi nhẹ nhàng xách nghị sĩ Maynard trần như nhộng về giường.
Nhìn vết thương mới tinh do gậy đánh ở bên sườn ông ta, Klein thở dài, phủ vải trắng lên, giả vờ không biết không có tội.
Vấn đề này cứ để sở cảnh sát phiền não đi! À, hai cái bùa vừa rồi được dùng trong nhiệm vụ, có thể thanh toán… Hắn vừa nghĩ vừa cất kỹ đồ đạc, cầm tấm chân dung ra cửa, mở khóa.
Cạch một tiếng, cửa phòng mở ra, Klein trông thấy thanh tra Tolle đứng canh ở ngoài, không cho bất kỳ ai tới gần.
“Vừa rồi xảy ra chuyện gì thế?” Tolle vừa nghi ngờ vừa lo lắng hỏi.
Ông ấy loáng thoáng nghe thấy những tiếng động không nhỏ trong phòng.
Klein cười, cố tình đùa giỡn:
“Nghị sĩ Maynard sống lại, định tặng tôi một cái ôm nồng nhiệt.”
“Thôi đừng đùa nữa…” Tolle bất đắc dĩ nhìn vào phòng.
“Nghiêm túc thế làm gì chứ?” Klein xòe tay, nói: “Nghị sĩ Maynard biến thành xác sống, ừm, chính là xác sống trong những chuyện ma quỷ ấy, nhưng tạm thời chưa thể xác định được nguyên nhân. May mà tôi còn chưa đi khỏi đây, kịp thời thanh tẩy sinh vật không sạch sẽ đó bằng nghi thức ma pháp, để ông ta quay về giấc ngủ ngàn thu.”
“Chuyện này có liên quan tới cái chết của ông ấy không?” Tolle nghiêm túc hỏi.
“Tôi chưa thể trả lời ông được, thậm chí tôi còn chưa biết đã xảy ra vấn đề gì. Ông biết đấy, trong lĩnh vực của chúng tôi, có khá nhiều những chuyện không có lời giải.” Klein nói qua quýt một câu, rồi phe phẩy bức chân dung trong tay nói: “Lúc thông linh, tôi thấy tình cảnh trước khi nghị sĩ Maynard chết, ông ta đang vui vẻ làm chuyện vợ chồng với người phụ nữ này, cũng trong lúc vui sướng nhất, ông ta bỗng ôm chặt vị trí trái tim mình.”
“Ý cậu là… Đó là nguyên nhân cái chết của ông ấy?” Tolle ngầm tỏ vẻ “Cậu hiểu mà”.
“Về lý thuyết là thế. Nhưng còn phải chờ giải phẫu tử thi nữa.” Klein đưa bức chân dung cho thanh tra Tolle.
Tolle chỉ liếc qua một cái, kinh ngạc thốt lên:
“Phu nhân Sharon!”
Klein ngơ ngác nhìn ông ta:
“Bà ta rất nổi tiếng à?”
Ái chà, nhìn khuôn mặt và dáng người, hẳn là khá nổi tiếng đây… Hắn rủa thầm trong lòng một câu.
Tolle nhìn quanh quất rồi có chút hưng phấn giới thiệu:
“Phu nhân Sharon là quả phụ xinh đẹp nhất, nổi tiếng nhất thành phố Tingen, cũng là quý bà được theo đuổi nhiều nhất trong các buổi xã giao. Bà ấy là đời vợ thứ hai của Nam tước Hoy, nhưng bất hạnh trở thành quả phụ.
Bà ấy đứng trong tầng lớp quý tộc, được giới thương nhân giàu có mới phất hoan nghênh, lại còn được mời tới các bữa tiệc của cả Đảng Bảo thủ và Tân Đảng nữa chứ.
Nghe nói, bà ta có quan hệ mờ ám với con chồng, tức là Nam tước Hoy hiện tại, và với một vài quý tộc, thêm mấy vị quan chức chính phủ nữa. Đúng là một vị phu nhân tràn đầy năng lượng… Không ngờ, bà ta và nghị sĩ Hoy cũng có quan hệ này… A ha…”
Nói đơn giản là một người đẹp ngoại giao xuất sắc… Klein thầm tóm lại một câu, nghiêng người chỉ vào phòng:
“Bước tiếp theo không phải nhiệm vụ của tôi nữa. Cụ thể, làm thế nào để thẩm vấn phu nhân Sharon là vấn đề của các ông đấy nhé.”
“À, trước khi tịnh hóa nghị sĩ Maynard, tôi có phang ông ta một gậy, các ông xử lý chút rồi nghĩ kỹ cách giải thích đi nhé.”
*Tịnh hóa là một từ trong Phật giáo, nghĩa là làm sao để thân tâm được lóng lặng trong sạch, hóa giải được tất cả những phiền não, bất an bất ổn của mình.
Nói cách khác, tịnh hóa có nghĩa là gột rửa tâm hồn và thể xác, để rũ bỏ những thứ xấu xa, tà ác, “không sạch sẽ”, để tâm hồn và thể xác được sạch sẽ, trong sáng.