“Thật ngại quá, chúng ta có lẽ chỉ có thể giúp được như vậy.” Chủ nhiệm kia vừa nói vười thời gian, “Sắp tới chúng tôi còn phải nhờ anh chị, nếu thật là Bào Hồng Quang, hi vọng anh chị có thể cho chúng tôi một tin tức chuẩn xác, dù sao một người sống sờ sờ như vậy, lại là giáo viên chính thức của trường chúng tôi, tuy có câu ‘sống phải thấy người chết phải thấy xác’ nhưng vào thời điểm này có vẻ không thích hợp, chúng tôi hi vọng đây chỉ là sợ bóng sợ gió một hồi mà thôi, dù sao người trên thế giới này có diện mạo tương tự rất nhiều, nhưng nếu thật là Bào Hồng Quang xảy ra chuyện, trường học chúng tôi cũng hi vọng có câu trả lời chính xác.”
“Việc này không thành vấn đề, tôi còn vài nghi vấn muốn được làm rõ.” Đầu tiên Đới Húc gật đầu, tỏ vẻ đã có kết luận xác thật, sau đó lại hỏi, “Vừa rồi tôi thấy trường học chúng ta có một văn phòng dành cho giáo viên lâu năm, văn phòng không phải chia theo ngành học sao?”
“Đúng vậy, chúng tôi dựa vào số năm làm việc mà chia văn phòng, các giáo viên lớn tuổi dùng chung một văn phòng, như vậy mỗi khi có thông báo hay việc gì cần phối hợp cũng tương đối dễ dàng, nếu có giáo viên mới mới tới, vậy trực tiếp tới văn phòng dành cho người mới là được.” Chủ nhiệm lớn tuổi kia trả lời.
“Nói cách khác, ngày thường mọi người sẽ tiếp xúc với những đồng nghiệp bằng tuổi mà không phải người cùng ngành học với mình?” Đới Húc lại hỏi.
Chủ nhiệm kia gật đầu: “Đúng vậy, chính là như thế. Mà anh hỏi việc này để làm gì?”
“À, không có gì, trường học khi trước của tôi dựa theo ngành học mà chia văn phòng, cho nên thấy trường học mọi người không giống mới tò mò hỏi một chút.” Đới Húc pha trò trả lời, “Giáo viên tiếng Anh Bào Hồng Quang trước khi mất tích có biểu hiện bất thường gì không? Tôi biết cho dù là đồng nghiệp hay lãnh đạo, mọi người khẳng định đều không hi vọng anh ta có vấn đề gì, chỉ là chuyện này cần có nhiều bên phối hợp, nếu hôm nay chúng tôi đã tới, vậy thì tìm hiểu đơn giản một chút, đề phòng sự cố.”
Chủ nhiệm lớn tuổi kia cảm thấy lời anh nói cũng có đạo lý, vì thế nỗ lực hồi tưởng một hồi, nói, “Ngày thường tôi không tiếp xúc nhiều với Bào Hồng Quang, mặc dù tôi là chủ nhiệm nhưng lại vừa vào khóa học, tiết dạy rất nhiều, vô cùng bận rộn, chỉ là nếu nhắc tới chuyện cả năm, mỗi tuần chúng tôi đều mở cuộc họp, tất cả đều do tôi phụ trách, cũng không phải cuộc họp chính thức cần thông qua lãnh đạo gì. Vả lại, tuổi tác của tôi và bọn người trẻ tuổi Bào Hồng Quan có chút chênh lệch, bình thường bọn họ hi hi ha ha tám chuyện tôi đều nghe không hiểu, cho nên xác thật không tiếp xúc nhiều, cảm thấy rất bình thường, vốn như thế nào thì vẫn thế đó. Nếu không như vậy đi, anh chị tìm những thầy cô trẻ tuổi hỏi, khẳng định hữu dụng hơn tôi, còn cả học sinh của trường. Tôi có thể sắp xếp cho anh chị, anh chị cảm thấy thế nào?”
Mặc kệ chủ nhiệm này có lòng muốn lảng tránh, không muốn tham dự hay không, nhưng lời này thật sự biểu lộ thành ý. Ở thời điểm chưa xác định rõ tình hình như lúc này, Đới Húc cũng không thể yêu cầu quá nhiều, vì thế gật đầu nói cảm ơn, sau đó cùng bọn người Phương Viên rời khỏi trường học.
Ra khỏi cửa, Đới Húc quan sát một vòng, hiện tại tuy là mùa đông nhưng trên sân thể dục vẫn có đám nam sinh chơi bóng rổ, tiếng hoan hô hết đợt này tới đợt khác truyền tới, không khí vô cùng náo nhiệt. Đới Húc không vội rời đi, mà đứng đó nhìn, lại quan sát bốn phía xung quanh, dường như lẩm bẩm: “Đám nhóc thời đại này thật hạnh phúc, đi học có môi trường tốt như vậy, ngay cả sân bóng rổ cũng có, sao khi xưa đi học trường mình lại không có nhỉ?”
“Thầy, so sánh với bọn nhóc kia, thầy đã là người già rồi, bọn em cũng có thể xem như là người lớn tuổi!” Lâm Phi Ca ở cạnh nghe vậy liền lập tức cười nói, “Hơn nữa nghe thầy nói như vậy, thầy hình như không phải người của thành phố A đúng không? Ai mà không biết giáo dục nơi này vừa có tiếng vừa có tiền, muốn vào trường trung học, một là thầy phải học thật giỏi, hai là cha mẹ có chức có quyền, bằng không thầy cho rằng một ngôi trường thế này lấy tiền đâu ra mà xây dựng thành như vậy? Không phải em nói hưu nói vượn, tìm đại một người thành phố A để hỏi ai cũng sẽ nói như vậy, không tin thầy hỏi Phương Viên xem.”