“Anh Khang, giám đốc Mã đã gửi đến một tập tài liệu mật, anh mau đến xem thử!” Lúc này, Kỷ Văn ở đằng kia cầm theo một túi văn kiện bước nhanh tới.
Khang Giai Hào khẽ cau mày, dừng việc trong tay lại, câm lấy túi văn kiện nhanh chóng mở ra, liếc nhìn vài lần.
Chỉ cần nhìn đơn giản máy lần, sắc mặt của Khang Giai Hào liền cực kỳ khó coi.
“Mọi chuyện đã tồi tệ đến mức này rồi sao…” Khang Giai Hào lắm bẩm.
“Anh Khang, có chuyện gì vậy?” Kỷ Văn vội vàng hỏi.
Khang Giai Hào đưa tài liệu cho cậu ta.
Kỷ Văn liếc nhìn vài lần, vẻ mặt đột nhiên thay đổi, tay cầm tài liệu cũng run lên.
“Chuyện này…chuyện này… chuyện này làm sao có thể như vậy chứ…” Kỷ Văn có chút hoảng hốt.
“Bình tĩnh lại! Chuyện vẫn chưa nghiêm trọng đến mức đó.
Vẫn may, chủ tịch Lâm anh minh, đã phát hiện ra nhiều nội gián như vậy.
Chúng ta trước mắt vẫn còn có thời gian để chuẩn bị.
Nếu như những nội gián này không bị tóm ra, chúng ta sẽ không có chút chuẩn bị nào trước tòa án, tới lúc bọn họ giết đến chúng ta trở tay không kịp, thì chúng ta sẽ thất bại thảm hại!” Khang Giai Hào trầm giọng nói.
“Đúng vậy, chủ tịch Lâm không đánh rắn động cỏ, những nội gián này còn không biết mình đã bị bại lộ rồi, chúng ta hoàn toàn có thể làm ầm ï lên, chỉ là…ngày mai đã mở phiên tòa rồi, chúng ta có làm kịp không?” Kỷ Văn có chút lo lắng.
“Có lẽ… là kịp…” Khang Giai Hào xoa xoa thái dương.
Anh ta đã một ngày một đêm không chợp mắt chút nào.
Nhưng ở thời điểm quan trọng này, mỗi một giây mỗi một phút đều phải tranh thủ, thêm một phút chuẩn bị thì sẽ có thêm một phần cơ hội thắng kiện.
“Cử người đến điều tra một chút về mối quan hệ hợp tác của những người trong danh sách tài liệu này với Hoàng Ngu, tập đoàn Cao Thị và các công ty khác! Trước khi trời tối, bắt buộc phải giao cho tôi!” Khang Giai Hào đưa tài liệu cho Kỷ Văn nói.
“Được!”
Kỷ Văn gật đầu, liền định đi làm.
Nhưng vào lúc này …
Xoetl Một đám lửa đột nhiên bùng lên từ phòng dữ liệu bên cạnh.
“Cháy rồi! Cháy rồi!”