Tuổi trẻ cường giả lấy ngàn mà tính rối rít nhận lấy tiểu đỉnh, phi thân lên, hướng nơi Tiên quang phun ra bay đi.
Mọi người phía sau tiếp trước, còn ở nửa đường liền vung tay, đủ loại pháp bảo Thần Thông bay múa đầy trời, giết đến thiên hôn địa ám, trong đó không thiếu có tồn tại cực kỳ mạnh mẽ, ở trong hằng hà cường giả cực kỳ xuất chúng.
Trong đó bao gồm tuyệt đại cường giả Hạo Thiếu Quân, Hoang Cảnh Thiếu Tôn, Liên Nguyệt Thánh Nữ đến từ Trung Thiên Đại Thế Giới, giống như trước cũng có chín Đại Thế Giới khác, đến từ môn hạ của Bổ Thiên thần nhân, vâng chịu Thiên Đạo mà tới.
Những người này giống như tiểu Thái Dương làm người khác chú ý, đủ loại Thần Thông cùng pháp bảo uy lực to đến không thể tưởng tượng nổi.
Giang Nam cùng Lạc Hoa Âm, Ma La Thập thì không có xông về trước, ba người đi theo đội ngũ phía sau, Ma La Thập ha hả cười lạnh, phía sau Sinh Tử Vạn Hóa Ma Luân lơ lửng ở giữa không trung, những cường giả đang chém giết kia phàm là chỉ cần bị thương, Tinh Khí Thần bản thân liền không tự chủ được xuẩn xuẩn dục động, bị Sinh Tử Vạn Hóa Ma Luân dẫn dắt tới đây, chuyển thành tu vi hùng hồn.
– Thoải mái!
Ma La Thập vạn phần hung tàn, nhe răng cười nói:
– Thật muốn một ngụm hết thảy ăn hết bọn họ!
Bên cạnh Lạc Hoa Âm vây đầy cô gái, líu ríu, nói không ngừng, oanh ca yến hót, ao ước sát người bên cạnh.
– Lạc công tử, không cùng ta cùng nhau sao? Ta tới bảo vệ ngươi!
Một cô bé đề nghị nói.
– Hoa Thiến Vân, ngươi có tiền vốn gì có thể để bảo vệ Lạc công tử? Lấy thủ đoạn mèo ba chân kia của ngươi, chỉ sợ là Lạc công tử bảo vệ ngươi mới đúng!
– Ai dám giành giật với ta, liền đừng trách ta trở mặt!
…
Lạc Hoa Âm đầu lớn như cái đấu, nhẹ nhàng ho khan một tiếng nói:
– Bọn tỷ muội không nên ầm ĩ, các ngươi đều ở bên cạnh
ta, ta tới bảo vệ các ngươi.
Chúng nữ tâm thần thư sướng, rối rít nói:
– Lạc công tử thật tốt…
Giang Nam thấy vậy cũng là đầu lớn như cái đấu, liếc thấy yêu nữ Vi Tuyết Chủ kia cũng trà trộn vào trong chúng nữ, vội vàng ngoắc, Vi Tuyết Chủ như một dãy khói nhẹ đi tới bên cạnh hắn, vội vả nói:
– Có chuyện gì nói mau!
– Ngươi xen lẫn ở trong đó làm cái gì?
Giang Nam hỏi.
Vi Tuyết Chủ một bộ đương nhiên, mau thanh mau ngữ nói:
– Đương nhiên là đầu độc những nữ nhân kia tự giết lẫn nhau, sau đó ta một mình ôm giai nhân!
Nàng cắn hàm răng tinh tế, ha ha cười nói:
– Giáo chủ không nên ghen, ngươi cũng là nam tử xuất chúng, người ta vốn cũng cực kỳ thích ngươi, chẳng qua là so sánh với Lạc công tử ngươi liền muốn thua kém rất nhiều. Bất quá châu ngọc phía trước, người nào muốn cục đất thô đây? Ta đi!
Nàng lại như một dãy khói nhẹ chạy về bên cạnh Lạc Hoa Âm, Giang Nam hận đến ngứa răng, lạnh lùng cười một tiếng, thấp giọng nói:
– Nha đầu chết tiệt kia, đi thông đồng sư tôn ta, nhất định ngươi sẽ tài sắc hai không… Hừ hừ, dám nói ta là cục đất thô, ta sẽ không nói cho ngươi sư tôn ta là gái…
Phía trước mọi người đánh sống đánh chết, nhưng ba dế nhũi nguyên giới dù bận vẫn ung dung, trong lúc vô tình mọi người đã đi tới biên giới Tiên quang phun ra, nhất thời tất cả mọi người cảm giác được áp lực khôn cùng đánh tới, vô luận Thần Thông hay pháp bảo, thân thể, thần hồn, thần thức, cũng gặp phải áp chế thật lớn.
Thình thịch,….
Đột nhiên một vị trẻ tuổi cường giả xông vào trước nhất bị áp lực vô hình trong Tiên quang ép tới chia năm xẻ bảy, chết yểu tại chỗ, những người khác trong lòng cả kinh, vội vàng dừng bước lại.
– Tiên chỉ này có chút ít tương tự vũ trụ màng thai!