Tuyết Đế lắc đầu, nói: “Ngũ đại Hung Thú đương nhiên là người mạnh nhất Tinh Đấu Đại Sâm Lâm trước mắt. Nhưng muốn nói lực lượng hạch tâm, lại còn không có toàn bộ phát động. Kỳ thật, ngươi đối với Thú Thần Đế Thiên nhận biết còn xa xa không đủ. Hắn không chỉ thống ngự lấy Tinh Đấu Đại Sâm Lâm, bản thân càng là người phát ngôn chung chủ của hồn thú chúng ta. Nếu như hắn thật nghĩ không tiếc bất cứ giá nào đối phó nhân loại các ngươi. Liền không phải một cái Tinh Đấu Đại Sâm Lâm bạo động, thậm chí ngay cả Cực Bắc Băng Nguyên chúng ta cũng phải tiếp nhận hắn điều khiển, cùng nhau đối với nhân loại các ngươi phát động công kích. Tới lúc đó, chính là cục diện ngọc thạch câu phần. Nhân loại các ngươi bây giờ quả thật là cường đại, thế nhưng, hồn thú chúng ta mấy chục vạn, hơn trăm vạn năm tích lũy cũng không phải là các ngươi có thể tuỳ tiện hủy diệt. Kết quả cuối cùng, cho dù là các ngươi thắng, đại lục chỉ sợ cũng bị phá hư không sai biệt lắm.”
“Chờ một chút.” Hoắc Vũ Hạo đột nhiên kinh hô một tiếng, nói: “Tuyết Nữ. Ngươi vừa rồi nói cái gì? Ngươi nói Thú Thần Đế Thiên là người phát ngôn chung chủ của hồn thú các ngươi, là ý tứ gì? Chẳng lẽ nói, trên thế giới này, còn có hồn thú so với Đế Thiên càng thêm cường đại tồn tại?”
Tuyết Đế sắc mặt trầm ngưng nhẹ gật đầu, nói: “Đúng thế. Chí ít trong truyền thuyết là có. Trên đại lục, trừ Thiên Mộng là tồn tại kỳ dị ra, giới hồn thú công nhận Đế Thiên tu vi mạnh nhất, tuổi tác dài nhất. Ngoài ra còn có Tà Nhãn cùng ta. Chỉ có chúng ta loại sinh mệnh tồn tại kéo dài này mới biết được tồn tại chung chủ.”
Hoắc Vũ Hạo nói: “Hồn thú chung chủ lại là cái gì? Tồn tại ngay cả Đế Thiên đều phải nhận chủ, vậy chẳng phải là muốn thành thần rồi?”
Tuyết Đế cười nhạt một tiếng, nói: “Hồn thú chúng ta chung chủ lúc đầu chính là Thần. Hơn nữa ngươi cũng hẳn là nghe nói qua. Hồn thú chúng ta chung chủ, chính là Long Thần. Long Thần là hồn thú đản sinh sớm nhất. Đồng thời ở Thần Giới có được Thần vị thuộc về bản thân. Về sau không biết nguyên nhân gì, Long Thần vẫn lạc. Hồn thú chúng ta trên Đấu La Đại Lục liền tôn hậu nhân của ngài thành chủ nhân. Long Thần có chín người con, thế nhưng, vị chủ nhân chúng ta chân chính thừa nhận lại không phải con của ngài, mà là hóa thân sau khi ngã xuống của ngài.”
“Trong truyền thuyết, Long Thần cũng bởi vì nguyên nhân bản thân là hồn thú, cuối cùng bị Thần Giới có chỗ không dung. Bản thân chia ra thành nhị Long, từ đó cách Thần cấp vĩnh viễn kém một cái tầng thứ. Hai con rồng này, liền phân biệt là Hoàng Kim Long cùng Ngân Long.”
“Trong đó, Hoàng Kim Long hoàn toàn kế thừa nhục thể cường đại cùng lực lượng của Long Thần, mà Ngân Long kế thừa thì là năng lực chưởng khống của Long Thần đối với nguyên tố, thủy, hỏa, thổ, phong, quang minh, hắc ám, không gian, bảy đại năng lực thuộc tính. Cả hai mỗi người một vẻ, lại đều vô cùng cường đại. Tung hoành trên Đấu La Đại Lục, cùng là thống ngự giả của thế giới hồn thú chúng ta.”
“Khi đó, hai đại Long Vương cùng chín người con của Long Thần thống ngự, Long tộc cực kỳ cường đại, đều là chủ nhân của tất cả hồn thú. Về sau, dường như Đấu La Đại Lục chúng ta gặp được một trận kiếp nạn to lớn, trong trường kiếp nạn này, hai đại Long Vương dẫn theo chín người con của Long Thần cùng đại lượng đại năng của Long tộc cùng đối kháng kiếp nạn. Cuối cùng, cơ hồ toàn bộ đều chết trận trong đại kiếp. Đế Thiên chính là Long tộc cường đại còn sót lại sau tràng đại kiếp đó, cho nên ta mới nói, hắn là người phát ngôn chung chủ của hồn thú. Bởi vì hắn là Long tộc cường đại nhất còn sống sót, huyết mạch tồn tại thuần túy nhất.”
“Mà trong truyền thuyết, dường như nói là Long Thần còn có di mạch còn sống. Về phần đến tột cùng là ai, chỉ có Thú Thần Đế Thiên mới có khả năng biết. Ta cũng không rõ ràng. Nhưng là một trong những hồn thú cổ xưa nhất, ta đã từng mơ hồ cảm giác được, trong Tinh Đấu Đại Sâm Lâm quả thật có một loại lực lượng cường đại. Loại lực lượng này ẩn tàng khắp cả trong Tinh Đấu Đại Sâm Lâm, không chỉ là một cái, còn có tồn tại chuyên môn thủ hộ nó. Đế Thiên nắm trong tay cỗ lực lượng này, đây mới là lực lượng hạch tâm chân chính của Tinh Đấu Đại Sâm Lâm.”
Đối với Hoắc Vũ Hạo mà nói, câu chuyện của Tuyết Đế thật có thể dùng truyền thuyết để giải thích. Tinh Đấu Đại Sâm Lâm còn có khả năng có người mạnh hơn tồn tại?
“Tuyết Nữ, vậy ngươi cho rằng, Thượng Cổ Long tộc còn sống sót là ai?” Hoắc Vũ Hạo hiếu kì hỏi.
Tuyết Đế lắc đầu, nói: “Ta cũng không rõ ràng. Ta đoán chừng là một trong Long Thần cửu tử khả năng tương đối lớn. Đương nhiên, cũng có khả năng là Hoàng Kim Long Vương hoặc là Ngân Long Vương. Chỉ bất quá loại khả năng này cực kỳ nhỏ. Dù sao, năm đó đối kháng đại kiếp, chính yếu nhất dựa vào chính là sức mạnh của hai đại Long Vương. Bọn hắn bởi vì là Long Thần phân thân, cho nên cũng không thể sinh ra hậu đại. Nếu là bản thể của bọn hắn còn sống, nhân loại các ngươi sao có thể thống trị đại lục chứ?”
Hoắc Vũ Hạo cười ha ha, nói: “Cũng không phải là không có khả năng a! Nếu như bọn chúng thụ trọng thương trong trận đại kiếp kia, cần dưỡng thương thì sao?”
Tuyết Đế cười nói: “Ngươi tốt nhất đừng mong có loại khả năng này xuất hiện, nếu như nói như vậy, nhân loại các ngươi nhưng liền muốn gặp nạn.”
Hoắc Vũ Hạo lắc đầu cười nói: “Ta chỉ nói đùa mà thôi. Nếu quả thật có cường giả như vậy sống sót, đã qua mấy chục vạn năm, chẳng lẽ hắn còn không có hồi phục lại? Bất quá, ngươi cảm giác được những lực lượng khác ẩn giấu ở Tinh Đấu Đại Sâm Lâm, nói không chừng chính là át chủ bài của Đế Thiên.”
Tuyết Đế cười nhạt một tiếng, nói: “Biết ta vì sao nói cho ngươi những điều này không?”
Hoắc Vũ Hạo nói: “Sẽ không phải là muốn ta bỏ đi suy nghĩ đối kháng Đế Thiên a?”
Tuyết Đế lắc đầu nói: “Đương nhiên không phải. Ta là đang kích động ngươi. Hơn nữa phải nói cho ngươi, Đế Thiên có lẽ không phải địch nhân mạnh nhất của ngươi, vị kia trong Tinh Đấu Đại Sâm Lâm rất có thể còn có mạnh hơn hắn. Cho nên, dù là về sau ngươi trở nên rất cường đại, cũng không thể tự mãn.”
Hoắc Vũ Hạo nghiêm túc nhẹ gật đầu, nói: “Ta hiểu rồi.”
Hoắc Vũ Hạo cùng Tuyết Đế ngồi trên người Băng Hùng Vương, cơ hồ dùng thời gian so lúc đến còn muốn ngắn hơn một chút liền trở lại trong phạm vi mục tiêu của bọn hắn.
Trên trăm Thái Thản Tuyết Ma hành tẩu khí thế quá cường hãn, cho nên, thời điểm chúng nó tới gần đại quân của đế quốc Nhật Nguyệt còn chừng trăm dặm, Tuyết Đế liền để bọn chúng ngừng lại.
“Vũ Hạo, từ giờ trở đi, bọn chúng giao cho ngươi chỉ huy. Dự định làm sao, bản thân ngươi tự quyết đi. Ta cũng muốn về trong thân thể ngươi nghỉ ngơi một hồi.” Vừa nói, Tuyết Đế hóa thành một đạo bạch quang, dung nhập vào trong cơ thể Hoắc Vũ Hạo.
Trước đó, Tuyết Đế đã đầy đủ hướng Hoắc Vũ Hạo giới thiệu năng lực của Thái Thản Tuyết Ma Vương, Thái Thản Tuyết Ma nhất tộc cùng Băng Hùng Vương. Đồng thời cũng phân phó hai đại cường giả phải nghe theo mệnh lệnh của Hoắc Vũ Hạo.
Lúc đầu hai đại cường giả này đối với nhân loại đều không có hảo cảm gì, nhưng Hoắc Vũ Hạo không giống, hắn thế nhưng là nhân loại mà Tuyết Đế nói muốn đi theo cùng một chỗ xung kích Thần cấp, Tuyết Đế thậm chí còn xưng hô hắn là cha. . . , cho nên, hai đại Thú Vương không có chút nào dám lãnh đạm.