Khoảng cách năm xích, xa hơn so với Chu Phi bốn xích.
Tuy nhiên, tuổi của những người này đều lớn hơn so với Chu Phi. Võ giả Thần Hải kỳ đối lập Mệnh Vẫn tầng tám cũng không thể hiện ra chênh lệch quá rõ ràng, điều này chứng minh thiên phú của bọn họ không bằng Chu Phi.
Chu Phi mỉm cười, ánh mắt chuyển hướng người khác. Những người này còn không đáng làm hắn xếp làm đối thủ. Hắn muốn chờ xem Phượng Hoàng Điện còn có người khác lợi hại hơn không.
Phía sau mấy đệ tử Thần Hải kỳ này lại là vài đệ tử Phượng Hoàng Điện bay ra. Mỗi người bọn họ biểu hiện không tầm thường, đồng dạng co thể đẩy cương phong hỏa nguyên khí của Hỏa Linh tinh ra xa mấy xích. Nhưng là, chỉ cần biểu hiện tốt hơn Chu Phi, tuổi đều lớn hơn Chu Phi. Mà người cùng tuổi Chu Phi lại mơ hồ không bằng Chu Phi.
Ý cười khóe miệng Chu Phi càng trở nên đậm đặc, mà chính vào lúc này, đầu mày hắn nhướng lên.
– Ồ? Hỏa Viêm Quảng! Tốt, ta thật muốn xem, ngươi có thể đem cương phong hỏa nguyên khí bắn ra mấy xích!
Chu Phi muốn từ trên người Hỏa Viêm Quảng tính toán một chút thực lực của Lâm Minh. Lúc trước Lâm Minh và Hỏa Viêm Quảng chiến đấu không tính lâu, nhưng Lâm Minh cũng thi triển toàn lực mới đánh bại Hỏa Viêm Quảng. Biết rõ thực lực Hỏa Viêm Quảng là biết rõ thực lực Lâm Minh.
Ở trên Linh hạm, một nam nhân tóc đỏ yên lặng bay lên, hắn thần sắc lạnh lùng, chỉ là tùy ý phi hành. Nơi hắn đi qua, nguyên khí hệ lửa toàn bộ bị chân nguyên hộ thể của hắn cắt ra, hình thành một vằn nước xinh đẹp.
Hỏa Viêm Quảng căn bản là không dùng chân nguyên hộ thể đẩy cương phong ra, theo hắn thấy đây căn bản là chuyện không có ý nghĩa. Hắn với tu vi Mệnh Vẫn tầng chín tứ trọng thiên bại bởi Lâm Minh, lại cùng đám người còn đang vì Mệnh Vẫn tầng chín mà nỗ lực này so xem ai đẩy cương phong xa hơn, đó không phải là đáng cười sao?
Ở Phượng Hoàng Điện, đối thủ của hắn chỉ có Lâm Minh. So tài của những người này, hắn căn bản không có bất kỳ hứng thú tham gia.
Trên thực tế, từ sau khi bại bởi Lâm Minh, Hỏa Viêm Quảng liền hoàn toàn thay đổi một người khác. Hắn không tham gia bất kỳ tụ hội giữa con cháu thế gia nữa, bình thường ru rú trong nhà, trầm mặc ít lời, dường như trở nên đều thờ ơ với mọi thứ. Nguyên bản Hỏa Viêm Quảng lần này tổn thất thảm trọng, sẽ bị gia tộc trách phạt, tài nguyên hắn nợ với thực lực hiện tại của hắn căn bản không thể trả hết. Nhưng là tiểu thúc của hắn vì hắn gánh tội, còn muốn vì hắn trả lại máu Phượng Linh, nhưng là lại bị Hỏa Viêm Quảng cự tuyệt. Bao gồm mấy món Thánh khí thượng phẩm bị thu, tiểu thúc của hắn muốn lại bổ sung cho hắn, đồng dạng bị hắn cự tuyệt. Cho dù mấy món Thánh khí thượng phẩm đó đối với tiểu thúc hắn mà nói căn bản không tính là gì.
Hỏa Viêm Quảng muốn chỉ dựa vào chính mình trả lại hết món nợ 20 giọt máu Phượng Linh.
Hỏa Viêm Quảng từ đầu chí cuối chỉ đơn giản đem cương phong gạt ra, hết thảy có vẻ cực kỳ tự nhiên và bình thường. Nhưng là trong điểm đơn giản này lại cũng ẩn chứa không đơn giản. Chỉ riêng phần ung dung này cũng không phải người bình thường có thể làm được.
Hỏa Viêm Quảng cứ như vậy dừng ở trong đám người, sắc mặt thủy chung lạnh lùng.
– Hỏa Viêm Quảng này, thực lực quả nhiên cường đại. Không cố ý thúc giục chân nguyên hộ thể đều có thể ung dung như thế.
Chu Phi hít sâu một hơi, tuy nhiên hắn cũng không sợ hãi. Đối thủ càng mạnh càng có thể khơi dậy ý chí chiến đấu của hắn.
Ánh mắt Chu Phi lại ném lên người Lâm Minh, hắn muốn xem xem Lâm Minh lại có thể đạt tới loại trình độ nào.
Mà ngay trước khi Lâm Minh bay lên, vài nam nhân áo trắng từ trong khoang Linh hạm vừa nói vừa cười bay ra. Mấy người này chính là đệ tử cảnh giới Thần Biến Cửu Vẫn với Bạch Đạo Hồng cầm đầu. Bọn họ cũng là tinh anh của Phượng Hoàng Điện, tương lai ít nhất trở thành nhân vật cấp trưởng lão.
Những người này không ngờ không mở chân nguyên hộ thể, càng không đẩy ngược cương phong mà trực tiếp bay vào trong cương phong. Nhưng cương phong hỏa nguyên khí thổi lên người bọn họ lại bị hấp thu mất!
Nhất là Bạch Đạo Hồng. Ở chung quanh Bạch Đạo Hồng, hỏa nguyên khí nguyên bản táo bạo mà mãnh liệt rồi lại trở nên dịu ngoan vô cùng, thậm chí mơ hồ có cảm giác cúng bái hắn, điều này làm cho đệ tử chung quanh đều sợ ngây người!
Như vậy đều được!?
So với Bạch Đạo Hồng mà nói, Chu Phi cùng những đệ tử Phượng Hoàng Điện âm thầm phân cao thấp lúc trước, so ai đẩy cương phong xa hơn. Hiện tại xem ra, quả thật buồn cười như trẻ em tranh mạnh đấu ác ở trước mặt người lớn vậy.
– Đám người Bạch Đạo Hồng sư huynh rồi lại đến loại trình độ này!
– Cái này cũng quá mạnh mẽ rồi. Cương phong hỏa nguyên khí đối với chúng ta mà nói có khả năng trí mạng, đối với bọn họ mà nói lại như hỏa nguyên khí bình thường vậy, có thể bị hấp thu vào trong cơ thể. Như này lý giải đối với pháp tắc hệ hỏa sẽ đạt tới cảnh giới gì!
– Chênh lệch quá lớn!
Đệ tử bốn điện chung quanh nhìn Bạch Đạo Hồng đều toát ra vẻ kính sợ thật sâu. Cương phong hỏa nguyên khí đối với bọn họ mà nói giống như dung nham trí mạng đối với người thường, bọn họ phải thật cẩn thận tránh đi. Nhưng đám người Bạch Đạo Hồng có thể trực tiếp ngâm tắm trong dung nham, hoàn toàn không phải cùng một cấp bậc.
Bao gồm Lâm Minh cũng mắt không chớp nhìn về phía Bạch Đạo Hồng. Trong tầm nhìn của hắn, Bạch Đạo Hồng đã biến mất, hắn chú ý chỉ là lưu động của hỏa nguyên khí trong cương phong chung quanh. Quỹ tích mỗi một phân, mỗi một li toàn bộ rõ rõ ràng ràng chiếu ngược trong tinh thần chi hải rộng lớn hơn người thường mấy lần kia của Lâm Minh, bị phân tích và suy xét kỹ càng.
Với ngộ tính hiện giờ của hắn, lại có vòng tay Thánh khí trợ giúp, hắn có thể cực nhanh từ trong quỹ tích phân tích ra pháp tắc vận chuyển của hỏa nguyên khí.
– Là ý cảnh Sang Sinh, với mặt trái của ý cảnh Hủy Diệt – ý cảnh Sang Sinh để hóa giải lực hủy diệt và phá hoại của hỏa nguyên khí, tiếp đó đem chúng nó chuyển hóa thành năng lượng lửa dịu dàng để hấp thu. Ý cảnh Sang Sinh rồi lại còn có thể dùng như vậy!
Lâm Minh cảm giác trong nháy mắt đó, ý cảnh Sang Sinh thủy chung làm khó hắn trong đầu nửa năm nay dường như đột nhiên bị cái gì xúc động, từng tia cảm giác hiểu ra chợt dâng lên.
Thời gian nửa năm tìm hiểu ngọc giản Phượng tiên tử soạn thảo, lượng lớn tích lũy bị cảnh tượng nhìn thấy hôm nay như vẽ rồng thêm mắt, đột nhiên liền thông suốt. Lâm Minh cảm thấy khoảnh khắc đó hắn đã lĩnh ngộ một tia tinh túy của ý cảnh Sang Sinh, không chờ đợi thêm được nữa muốn nhân lúc này nghiệm chứng lĩnh ngộ của mình.
Thân hình hắn thoáng động trực tiếp từ trong Linh hạm bay lên, lại không mở chân nguyên hộ thể, cứ như vậy bằng vào thể xác bay về phía cương phong hỏa nguyên khí ác liệt kia…
– Lâm Minh hắn làm gì? Không mở chân nguyên hộ thể, hắn không phải cũng muốn giống như Bạch sư huynh chứ?
Mấy đệ tử tân tú nhìn thấy cảnh này đều có chút trợn tròn mắt.