Thiên Mộng Băng Tằm ân cần hỏi han.
Băng Đế hừ một tiếng.
– Dĩ nhiên là không, ngươi nghĩ ta cũng là một phế vật hay sao, có điều, ngươi cũng tinh mắt lắm.
– Hắn hắn.
Thiên Mộng Băng Tằm đã quen bị Băng Đế mắng rồi nên cũng không để ý lắm.
– Nói thật, ta cũng không ngờ Vũ Hạo lại kiên cường đến thế. Cũng nhờ sự chấp niệm trong lòng hắn chống đỡ nên hắn mới có thể kiên trì đến vậy. Nhưng dù sao cũng được, từ giờ con đường trước mắt hắn đã mở rộng thênh thang, nàng nhanh bắt đầu quá trình dung hợp Vũ Hồn đi. Cái quan trọng nhất là bảo vệ tinh thần căn nguyên của nàng, để càng lâu càng nguy hiểm.
– Ừ, ngươi thủ hộ cho ta đi.
Đối với Hoắc Vũ Hạo, có thể nói thử thách của hắn đã xong rồi, quá trình dung hợp Hồn Cốt chính là quan trọng nhất, cửa ải khó khăn nhất hắn cũng đã vượt qua. Kế tiếp là quá trình dung hợp Vũ Hồn và biến Băng Bích Đế Hoàng Hạt trở thành Hồn Hoàn đầu tiên của Vũ Hồn thứ hai của hắn. Quá trình này chủ yếu là việc của Thiên Mộng Băng Tằm và Băng Đế. Cả hai phải phong ấn năng lượng lại rồi mới bắt đầu dung hợp được, đối với Băng Đế mà nói, giai đoạn quan trọng nhất của nàng mới chuẩn bị bắt đầu mà thôi. Trong quá trình dung hợp Vũ Hồn này, nàng phải bảo vệ cho được tinh thần căn nguyên của minh không bị đồng hóa, để giữ lại ý thức và trí tuệ, đấy là một thứ vô cùng quan trọng trong quá trình tạo thần của bọn họ. Trước giờ nó chưa từng biết đến việc này chứ đừng nói chi là thử nghiệm, bây giờ bảo nó không hồi hợp mới là lạ, chỉ cần có một chút sai lầm chính là từ thiên đường rớt thẳng xuống địa ngục, vĩnh viễn biến mất.
– Yên tâm đi, còn có ta mà. Băng Đế, ta thật sự thích nàng, nàng yên tâm, vì hạnh phúc của mình, ta sẽ toàn lực trợ giúp nàng. Đến đây đi, chúng ta bắt đầu.
Kỳ lạ là lúc này Băng Đế không chút phản bác lại, sau đó một luồng ánh sáng màu trắng đục từ dưới chân Hoắc Vũ Hạo bay lên, từ từ bao bọc lấy cơ thể hắn. Băng Bích Đế Hoàng Hạt trên người hắn như một viên vi tinh thể lặng lẽ hòa tan, hóa thành từng đám khí bay vào cơ thể Hoắc Vũ Hạo theo từng lỗ chân lông.
Hoắc Vũ Hạo đang chìm sâu vào giấc ngủ, hơn nữa có Thiên Mộng Băng Tằm thủ hộ ở Tinh Thần Hải của hắn nên lúc này hắn vẫn yên lặng ngủ say không hay biết gì. Sau một đợt khảo nghiệm vừa rồi, trách nhiệm của hắn đã xong, cuối cùng chỉ cần Băng Đế hoàn thành nữa là mọi chuyện thành công.
Đoàn sương mù ngưng kết từ luồng hơi băng rất nhanh che giấu hết cơ thể Hoắc Vũ Hạo, mà lúc này Băng Đế cũng đã hoàn toàn hòa tan dung nhập vào cơ thể hắn.
Nếu để người bình thường nhìn thấy một màn này nhất định sẽ nghĩ rằng cơ thể Băng Đế tan chảy, nhưng thật sự, nó không hẳn là hòa tan, mà là thiêu đốt. Chỉ có bản thân tự thiêu đốt căn nguyên của chính mình mới có thể tạo thành hiện tượng như thế. Nếu không với cơ thể cứng rắn của nó, cho dù là vũ khí cường đại nhất trên đại lục cũng khó mà làm nó thương tổn được. Nguồn truyện: Truyện FULL
Ánh sáng màu vàng ánh kim lặng lẽ xuất hiện, rồi nối đuôi theo luồng ánh sáng màu trắng đục ban nãy từ từ rót vào cơ thể Hoắc Vũ Hạo. Thiên Mộng Băng Tằm quả thật đã toàn lực trợ giúp Băng Đế, Nó một bên bảo vệ Tinh Thần Hải của Hoắc Vũ Hạo, một bên bảo vệ lực lượng tinh thần căn nguyên của Băng Đế, hơn nữa còn giúp Băng Đế phong ấn năng lượng của mình, có thể nói đồng thời một lúc làm đến ba việc, nhưng nhờ thế mà Băng Đế dễ dàng hoàn thành quá trình dung hợp này hơn. Tuy vậy, vẫn cần một thời gian rất dài… rất dài…
…
Từng cơn gió lạnh thấu xương ào ào thổi đến, từng đống tuyết như từng ngọn núi nhỏ bao phủ khắp nơi.
Đột nhiên, “rắc” một tiếng, trong một đống tuyết xa xa ló ra một cánh tay. Ngay sau đó, một cơ thể bé nhỏ từ từ xuất hiện.
Cơ thể hắn hết sức nhanh nhẹn, tuy không có vẻ cường tráng nhưng cũng không có chỗ nào chê được. Làn da của nắng đứng dưới mặt băng tuyết càng thêm nổi bật.
Hắn từ từ mở mắt, đôi mắt vốn màu xanh đậm đột nhiên biến rồi, biến đổi rồi lại biến đổi, xanh hóa vàng, vàng hóa xanh, cứ luân phiên như thế, cuối cùng mới dừng lại màu trắng như bạch ngọc, hai màu kia không ngờ lại bị một màu trắng này hoàn toàn áp chế.
Sau đó, một chuyện kỳ lạ xuất hiện, băng tuyết từ trên trời vẫn không ngừng thổi đến nhưng lạ là không thể tiến gần đến hắn.
Bất ngờ, tròng mắt màu trắng biến mất, thay vào đó là một màu xanh lục, ba lần thay đổi màu sắc của tròng mắt đều vô cùng thần kỳ.
Hắn nắm chặc hai tay, rồi đột nhiên tung người lên cao đến hai thước, ngửa mặt thét dài.
Từng tiếng thét vang vọng trong không gian, khiến băng tuyết bay tán loạn, khí huyết trong người hắn nháy mắt bị kích thích chuyển động mạnh mẽ, kéo theo hồn lực vận chuyển điên cuồng, có thể thấy rõ ràng, từ xương ngực, xương sườn đến xương cột sống, tất cả đều ánh lên một màu xanh biếc cực kỳ hoàn mỹ.
Một màn này trông hết sức tráng lệ nhưng cũng cực kỳ khủng bố, khung xương của một người có thể tỏa ra ánh sáng kỳ lạ như thế sao? Ngay cả bên ngoài cũng có thể nhìn thấy rõ ràng được? Cũng trong lúc này, một luồng ánh sáng màu xanh lá cây từ cơ thể hắn không ngừng khuếch tán ra bên ngoài, lấy hắn làm trung tâm, trong phạm vi mười thước, tất cả những bông tuyết chạm vào đều như được tăng sức nặng, bùm bùm rơi xuống mặt băng như những thanh đao nhỏ bị ném xuống đất vậy.
Bất quá, luồng ánh sáng này nháy mắt thu liễm trở lại, cơ thể hắn cũng theo đó mà nhẹ nhàng tiếp đất.
Home » Story » đấu la đại lục ii (tuyệt thế đường môn) » Chương 99: Dung hợp hoàn mỹ, Hồn Hoàn màu đỏ (Thượng)
Chương 99: Dung hợp hoàn mỹ, Hồn Hoàn màu đỏ (Thượng)
- Tháng 10 18, 2023
- 8:35 chiều