Khoái cảm dần đạt tới cao trào, tiếng rên rỉ của Thẩm Hòe Tự cũng dần dần biến điệu. Sau vài cú thúc thật sâu, anh tê liệt ngã vật xuống giường, hai đùi run rẩy, huyệt sau không ngừng co rút xoắn chặt. Tính khí được màng thịt mềm mại co rút bao bọc chặt chẽ, Kỷ Xuân Sơn không nhẫn nhịn nổi nữa, cắn vai anh tăng tốc lao tới rồi bắn tinh vào sâu trong thân thể anh.
Tình dục đã phát tiết nhưng tâm trạng vẫn không hề có chút thoải mái nào, không khí trong phòng trở nên đặc quánh, chỉ còn lại tiếng thở dốc hỗn độn sau khi xong việc.
Kỷ Xuân Sơn không đè nặng lên người anh nữa mà xoay người nằm thẳng lên giường, vươn tay tự cởi bỏ cúc áo sơ mi.
Chiếc áo này và áo lót bên trong hoàn toàn không thể mặc lại được nữa.
Thẩm Hòe Tự nghỉ ngơi xong mới duỗi tay bật đèn đầu giường, ngồi dậy nói: “Em đi tắm.” Anh liếc nhìn mớ quần áo lộn xộn của Kỷ Xuân Sơn, mở tủ lấy ra một bộ đồ ngủ sạch sẽ ném cho hắn, “Tắm xong thay cái này đi.”
Kỷ Xuân Sơn cởi hết quần áo trên người ra theo anh vào phòng tắm, ôm lấy thân thể anh từ phía sau.
Ánh đèn màu trắng trong phòng tắm khiến dấu vết hoan ái trên cơ thể càng thêm rõ ràng, Kỷ Xuân Sơn áp môi lên dấu răng chính mình để lại trong lúc bắn tinh, nhẹ nhàng hôn một cái.
“Không có chuyện gì muốn nói với tôi sao? Cảm thấy tôi không thể giải quyết, hay là…”
“Không phải, anh đừng suy nghĩ lung tung.” Thẩm Hòe Tự cắt ngang lời hắn, giơ tay mở khóa vòi sen để dòng nước ấm hòa hoãn sắc mặt một chút.
Kỷ Xuân Sơn trầm mặc một lát rồi thử hỏi: “Chẳng lẽ dì đã biết…”
“Không phải.” Thẩm Hòe Tự không muốn để hắn liên tưởng vô nghĩa bèn châm chước giải thích một câu, “Chỉ là em thấy hơi mờ mịt.”
“Tại sao lại mờ mịt?”
“Bởi vì…” Thẩm Hòe Tự hơi dừng lại, “Xác thật là em không đủ hiểu biết anh.”
“Muốn hiểu biết chuyện gì của tôi?” Kỷ Xuân Sơn xoay người anh lại, “Em cứ hỏi, tôi sẽ nói.”
Thẩm Hòe Tự vươn tay vuốt ngược tóc mái trước trán, lau sạch bọt nước trên mặt chăm chú nhìn thẳng vào Kỷ Xuân Sơn.
Em từng hỏi rồi.
Anh yên lặng trả lời trong lòng.
Thẩm Hòe Tự dựa đầu vào vai Kỷ Xuân Sơn, vòng tay ôm eo hắn để da thịt hai người tương liên chặt chẽ, thì thầm nói: “Làm thêm lần nữa đi.”