– Không cần sử dụng phép khích tướng, ta đã đi ra, đương nhiên không có dự định bỏ dở nửa chừng. Nhưng hai vị sư huynh, các ngươi muốn ở nửa đường ra tay với ta, tỷ như đẩy ta xuống thềm đá gì đó… Khà khà, vậy ta trước nhắc nhở hai vị sư huynh một câu, cẩn thận tự ăn ác quả!
– Ngươi…
Hai người Diệp Văn Sơn đều lộ ra vẻ giận dữ, giun dế tiểu thế giới này lại dám uy hiếp bọn họ?
– Coi mình đột phá Sơn Hà Cảnh, liền có thể coi trời bằng vung sao?
Thang Hoa cười gằn.
– Chút nữa ngươi liền biết, ý nghĩ này buồn cười đến cỡ nào!
Hai người không nói nữa, chỉ nhìn chằm chằm Lăng Hàn, chỉ cần Lăng Hàn tiến lên, bọn họ sẽ đi theo, sau đó đẩy Lăng Hàn xuống hồ. Như vậy sau đó bọn họ có thể nói, là vì trọng lực trên tảng đá lớn, bọn họ đứng không vững cũng rất bình thường.
Lăng Hàn tự nhiên biết ý nghĩ của hai người, trong lòng chỉ cười gằn, nhanh chân về phía trước.
Vù!
Khi hắn đặt chân lên tảng đá đầu tiên, đột nhiên cảm thấy thân thể chìm xuống, tóc, quần áo đều như chúi xuống.
Cái này vốn nên là nhu không sợ lực, nhưng hiện tại vẫn xuất hiện biến hóa rõ ràng như thế, đủ để chứng minh trọng lực nơi này mạnh.
Lăng Hàn chỉ hơi kích thích nguyên lực, bước tiến hầu như không dừng lại, bước ra một bước. Lúc này, trọng lực lại mạnh mẽ hơn mấy phần, để xương của hắn va chạm, phát ra tiếng leng keng.
Tảng đá tổng cộng có một trăm khối, khối thứ hai liền đạt đến uy năng như vậy, vậy phần cuối sẽ kinh người cỡ nào?
Phù phù, phía trước lại có người rơi xuống nước, liều mạng bơi trở về, tự nhiên là vô cùng thê thảm.
– Con mẹ nó, sao trọng lực biến thái như vậy, thật sự có người có thể vượt qua sao?
Có người kêu lên.
– Tại sao không có?
– Liền nói mười năm trước đi, Tây phân viện Bàng Nhạc từng thành công.
– Đi lên trước nữa, Triệu Luân sư huynh ở mấy trăm năm trước không chỉ thành công, hơn nữa còn lấy hai khối!
– Cái gì, hai khối! Không phải nói, lấy ra một lần, sau đó trọng lực sẽ tăng gấp đôi sao?
– Không sai, vì lẽ đó Triệu Luân sư huynh mạnh mẽ quả thực không cách nào tưởng tượng!
– Tê, nguyên bản Triệu Luân sư huynh cường đại đến biến thái, lại luyện hóa hai khối Sơn Hà Thạch siêu trọng lực, hiện tại sức chiến đấu sẽ đáng sợ đến mức nào?
Nhắc tới uy danh của Triệu Luân, rất nhiều người đều thất thanh, đây là một nam tử giống như Thiên Thần, khiến người ta chỉ có thể ngước nhìn, quá cao không thể với tới.
– Khà khà, các ngươi có biết, tam đại thủ hạ của Triệu sư huynh, Bạch Nguyên Tư, Tả Tiêu, Phạm Dũng, lúc trước bọn họ cũng từng ở đây đạt được một khối Sơn Hà Thạch?
– Cái gì!
Không ít người không biết bí ẩn này, không ai không chấn kinh đến tê cả da đầu, ngay cả thủ hạ cũng mạnh đến nỗi biến thái như vậy?
– Bằng không, bọn họ há có tư cách đi theo Triệu sư huynh!
Cuối cùng, một lão giả tổng kết nói:
– Ở đây đạt được một khối Sơn Hà Thạch vẫn không tính quá khó, mỗi lần luôn có mười mấy người có thể làm được, nhưng đạt được hai khối, gần năm trăm năm qua chỉ có một người làm được.
Đệt!
Rất nhiều người đều ôm đầu, chẳng trách Triệu Luân có danh xưng thiên tài ngàn năm, so sánh với nhau liền biết rồi, thực lực của hắn xác thực vượt lên thiên tài khác một đoạn dài.
Trong lòng Lăng Hàn bình tĩnh, nhưng có một luồng hào khí hiện lên.
Triệu Luân có thể ở đây lấy hai khối Sơn Hà Thạch? Vậy hắn sẽ lấy ba khối!
Hắn nhấc chân, vững vàng bước ra bước thứ ba.
Hai người Diệp Văn Sơn đều không có vội ra tay, bọn họ đang chờ, chờ Lăng Hàn đi càng xa hơn lại ra tay, vậy Lăng Hàn rơi vào trong hồ thương tích mới sẽ càng nặng, thậm chí còn không bơi tới bờ, xương đã hóa thành nước.
Nhưng rất nhanh, trên mặt bọn họ liền biến sắc, sao gia hỏa này chạy nhanh như vậy, đã chạy qua ba mươi mấy tảng đá.
Bọn họ nhìn nhau một cái, không do dự nữa, vội vàng đuổi theo, tốc độ rất nhanh, nói rõ phải va Lăng Hàn xuống hồ.
Nếu Diệp Văn Sơn, Thang Hoa xếp hạng thứ 480 cùng thứ 522 của Bắc phân viện tiểu cực bộ, tự nhiên mỗi người đều là tiểu cực vị đỉnh cao, hơn nữa đều là thiên tài Nhất Tinh, sức chiến đấu chân thực có thể địch trung cực vị tiền kỳ.
Bọn họ trước đã từng thử, cực hạn của mình là tám mươi bậc, bởi vậy trước đó, tuy bọn họ không thể nói như giẫm trên đất bằng, nhưng vẫn còn có chút dư lực làm một ít động tác.
Tỷ như va người vào trong hồ.
Xèo, xèo, bọn họ bay lượn.
Đá đạp chân phía dưới không coi là nhỏ, đủ để một người ổn lập, nhưng hai người thì có chút chen, ba người tuyệt đối đứng không nổi.
—————