vậy nếu mà đối với cô cũng quá sạch sẽ thì quái đản quá rồi.
Tô Khiết nhớ Nguyễn Hạo Thần có thói quen sạch sẽ, anh nhất định sẽ không động vào con tôm mà Tô NghiênNghiên đã lột cho, nhưng dù sao cũng có thể có ngoại lệ, Tô Nghiên Nghiên cũng được coi là mỹ nhân mà.
Tô Khiết đang nghĩ ngợi, liền cảm giác được một tia nhìn thẳng trên người, muốn bỏ qua cũng không được.
Tô Khiết chỉ có thể ngẩng đầu nhìn sang, liền bắt gặp ánh mắt của Nguyễn Hạo Thần.
Nguyễn Hạo Thần nhíu mày nhìn cô, ánh mắt có chút tàn nhẫn, trong mắt lộ ra ẩn ý – nếu cô dám bỏ con tôm đã bóc vỏ của
Tô Nghiên Nghiên vào bát của anh, anh sẽ xé xác cô ra ngay.
Là một chuyên gia tâm lý, Tô Khiết lúc này đã hiểu chính xác ý tứ của Nguyễn Hạo Thần, một chút cũng không hề nhầm.
Tô Khiết hơi giật mình, anh không muốn Tô Nghiên Nghiên bóc tôm, có thể trực tiếp nói với Tô Nghiên Nghiên, cũng có thể trực tiếp nổi giận với Tô Nghiên Nghiên mà, bộ liên quan gì đến cô sao?
Mắc mớ gì anh phát tiết với cô?
Cô oan không chứ hả?
Tô Khiết nghĩ như vậy, nhưng dưới ánh mắt đó của cậu ba Nguyễn, cuối cùng cô cũng phải chịu thua, cô nhanh chóng gắp một con tôm, bỏ đầu và đuôi rồi lột vỏ, chưa được một giây là làm xong, Tô Khiết ném tôm thẳng vào bát của Nguyễn Hạo Thần.
Ánh mắt Nguyễn Hạo Thần lập tức dịu đi, cúi đầu, gắp con tôm vừa bóc của Tô Khiết cho vào miệng, nhếch môi thỏa mãn.
Ngon lắm, tôm vợ lột cho ăn rất ngon, hai người họ cưới nhau ba tháng rồi mà anh còn chưa được hưởng thụ kiểu đối đãi thế này, cảm giác thật tuyệt!!
“Chà, ngon lắm.” Nguyễn Hạo Thần ăn xong, nghiêm túc khen ngợi một câu, đương nhiên lúc cậu ba Nguyễn nói lời này, ánh mắt của anh cũng nhìn về phía Tô Khiết.
Nguyễn Hạo Thần lúc này có chút phiền muộn, ăn đi, ăn đi, tại sao không ăn cho chết luôn đi?
Tô Nghiên Nghiên thật sự vô cùng căm hận, hận không thể nuốt luôn Tô Khiết, rõ ràng là cô ta lột tôm cho cậu ba Nguyễn trước, thế mà con đê tiện Tô Khiết kia lại dám cướp cơ hội, hơn nữa cậu ba Nguyễn còn ăn tôm Tô Khiết lột nữa chứ.