– Không cần, ta có nó.
Đường Long vừa nói vừa thả ra Long Thần Ngoại Phụ Hồn Cốt – Long Thần Dực, Ngoại Phụ Hồn Cốt vừa xuất hiện làm cho những học viên khác trầm trồ không thôi.
– Ngoại viện học viên trước tiên từng người luyện tập một thoáng, nội viện học viên phụ trách chỉ đạo cùng bảo hộ.(Vương Ngôn)
Đường Long lợi dụng Long Thần Dực trợ giúp những người khác trải nghiệm qua cảm giác bay sau đó từ từ khống chế Phi Hành Hồn Đạo Khí. Cuối cùng, khi mọi người cơ bản nắm giữ được Phi Hành Hồn Đạo Khí cách điều khiển đều hướng về phía mục tiêu nhiệm vụ.
Vì có thể có được Hoắc Vũ Hạo Tinh Thần Cộng Hưởng trợ giúp, ngoại viện tất cả mọi người tụ tập tại lấy Hoắc Vũ Hạo làm trung tâm khu vực. Vương Ngôn ở tại bọn hắn phía trên, Huyền lão lần thứ hai chẳng biết đi đâu. Nội viện lấy Mã Tiểu Đào dẫn đầu bảy người thì lại ở phía trước tạo thành hình chữ “nhân” mở đường. Hết tốc lực bay đi tới.
Không trung bay chỗ tốt lớn nhất chính là không bị đến địa hình hạn chế, có thể đi ngắn nhất thẳng tắp con đường, Hoắc Vũ Hạo cũng không biết học trưởng môn là làm sao xác định phương vị, hắn bây giờ muốn làm, chính là duy trì hảo chính mình Tinh Thần Dò Xét cùng Tinh Thần Cộng Hưởng trợ giúp chu vi đồng bọn.
– Như vậy không được, các ngươi di chuyển tốc độ quá chậm. Lão phu mang các ngươi một đoạn được.(Huyền Tử)
– Có điều, tại mang theo các ngươi trước khi lên đường. Ta có chút đói bụng. Các ngươi biết nên làm như thế nào đi!(Huyền Tử)
Lần này căn bản không cần Huyền lão phân phó, mọi người lập tức mỗi người quản lí chức vụ của mình. Mọi người đáp xuống dưới dùng bữa sau đó Vương Ngôn lấy ra sợi dây có thắt móc để cho từng người đeo vào.
– Các tiểu tử, chờ một chút các ngươi muốn làm chính là làm hết sức bảo vệ tốt chính mình. Lên không về sau, các ngươi trước tiên bảo trì về phía trước bay tư thế. Đạt được ta nhắc nhở liền từng người thôi thúc Hồn lực bảo hộ tự thân để tránh khỏi chịu đến khí lưu trùng kích. Đều hiểu chưa?(Huyền Tử)
– Đều chuẩn bị xong. Ba, hai, một. Đi đi.(Huyền Tử)
Huyền Tử lôi kéo dự bị tuyển và chính tuyển đội viên lao đi, hắn vì sợ Đường Long đuổi không kịp hơi thả chậm tốc độ.
– Không cần phải thả chậm tốc độ, ta đuổi kịp.
Huyền Tử nhìn thấy Đường Long kích động Long Thần Dực, một lần vỗ đã kéo dài khoảng cách, hắn liền không giữ lại lôi kéo đám người.
Tây biên cảnh Tinh La Đế Quốc
Bóng đêm đã sâu, đêm nay trăng sao mất đi ánh sáng, hoang dã bên trong, đưa tay không thấy được năm ngón. Lúc này đã là buổi tối thời khắc hắc ám nhất, lại không lâu nữa khi xa xa Đông Phương Thái Dương bay lên lúc, một ngày mới sắp đến. Đột nhiên, một đạo bạch quang từ trời cao xẹt qua, lưu hạ một đạo rực rỡ vĩ diễm, dường như muốn đem toàn bộ bầu trời đều cắt rời tựa như. Bạch quang càng là như mặt đất phương hướng vẫn lạc, tốc độ cũng từ từ chậm lại.
Đột nhiên, bạch quang đột nhiên phóng to, giống như là một cái to lớn bình đài cấp tốc mở ra, đường kính đủ có mấy chục mét chi rộng rãi, có thể nhìn thấy, từng cái từng cái bóng người màu đen cứ như vậy bị cái kia bạch quang hình thành bình đài tiếp nhận trụ chậm rãi rơi trên mặt đất.
Buồn nôn âm thanh liên tiếp giống như vang lên, bạch quang thu liễm, hơn chục đạo thân ảnh từng cái từng cái ngã trái ngã phải, hoặc là ngồi chồm hổm trên mặt đất, hoặc là đỡ thân cây. Có ít nhất vượt quá một nửa người tại nôn mửa.
– Nhìn các ngươi điểm ấy tiền đồ.(Huyền Tử)
Huyền Tử nhìn đám người bộ dáng lắc đầu trách cứ, hắn nhìn thấy Đường Long từ từ đáp xuống thu hồi Long Thần Dực mà khí định thần nhàn, bản thân hắn là Siêu Cấp Đấu La 98 cấp toàn lực phóng đi dù bị đám người Hoắc Vũ Hạo kéo lại vì sức nặng nhưng Đường Long vẫn bằng vào Ngoại Phụ Hồn Cốt của mình đuổi kịp hắn tốc độ.
Huyền lão một người mang theo bọn họ 16 cá nhân bảo trì loại cao tốc kia, chí ít phi hành hơn hai canh giờ. Ngang qua e sợ có vượt quá khoảng cách 3000 dặm. Có thể xem Huyền lão bộ dáng kia cùng trước khi cất cánh không khác nhau gì cả.
– Đường Long, ngươi xử lý sự kiện về sau đi.(Huyền Tử)
– Đoán chừng một lát nữa có một đội nhân mã chạy tới vì ban nãy ta gây động tĩnh quá lớn. Nơi này khoảng cách Tinh La Đế Quốc phương tây tập đoàn quân khoảng chừng chỉ có 50 dặm. Bọn họ người hẳn là rất nhanh sẽ đi qua. Ngươi xử lý đi.(Huyền Tử)
– Lão nhân gia ta đi trước ngủ một chút. Thực sự là tuổi già không lấy gân cốt ra sức a! May là ngày hôm nay ăn không sai.(Huyền Tử)
Đường Long chờ một lúc thì có một đội nhân mã gồm 30 người toàn bộ ăn mặc màu đen bó sát người bì giáp chiến sĩ từ trên trời giáng xuống. Sau lưng của bọn hắn bay hồn đạo khí cũng đồng dạng là màu đen. Cùng lúc trước Sử Lai Khắc mọi người từ trong quân đội bắt được có khác nhau. Những bì giáp chiến sĩ tại hạ xuống trong quá trình cấp tốc tạo thành một vòng đưa toàn bộ Sử Lai Khắc mọi người bao vây vào giữa.
– Các ngươi là người nào? Sử dụng Phi Hành Hồn Đạo Khí tiếp cận quân doanh có mục đích gì?(Đội trưởng)
Đội trưởng đội nhân mã trầm giọng hỏi mà 3 Hoàng 2 Tử 2 Hắc Thất hoàn xuất hiện, thình lình là một tên Hồn Thánh. Những người mà hắn mang theo đều là Tứ hoàn Hồn Tông trở lên.
– Chúng ta là Sử Lai Khắc Học viên học viên tới Tinh La Thành tham gia Đại Lục Cao Cấp Hồn Sư Tinh Anh Đại Tái. Đây là thân phận chứng minh.
Đường Long lấy ra lệnh bài ném cho tên đội trưởng, đội trưởng đưa tay bắt lấy cúi đầu quan sát lệnh bài.
– Ta đội trưởng của đội này, tên là Đỗ Lôi Tư. Ngươi chính là Đường Long?(Đỗ Lôi Tư)
– Đúng vậy, có vấn đề gì sao?
– Nếu ngươi đã là Đường Long thì mời ngươi đi theo chúng ta một chuyến tới Bạch Hổ Công Tước Phủ gặp Đới Công Tước.(Đỗ Lôi Tư)
Đỗ Lôi Tư chính là Bạch Hổ Công Tước Phủ người. Hắn vẫn tuỳ tùng Bạch Hổ Công Tước nam chinh bắc chiến, lập được lớn lao công huân, hơn nữa bản thân thực lực cường đại, tại Tinh La Đế Quốc cũng có Tử tước tước vị.
Bạch Hổ Công Tước Phủ chủ nhân là Đới Hạo một vị Cường Công hệ Siêu Cấp Đấu La 97 cấp.
– Ta vì sao phải theo các ngươi đi gặp Đới Hạo? Hắn có tư cách gặp ta sao?
– Hỗn tướng, dám nhục mạ Bạch Hổ Công Tước.(Đỗ Lôi Tư)
– Hừ, chỉ là một Hồn Thánh nhỏ nhoi cùng mấy tên Hồn Tông và Hồn Vương mà thôi. Các ngươi nghĩ đối địch với ta sao?
Đường Long bước lên một bước, Cửu hoàn từ dưới chân dâng lên dọa cho Đỗ Lôi Tư hoảng sợ không thôi. Đới Thược Hành bởi vì âm hiểm tấn công Đường Long mà bị Huyền Tử đuổi ra khỏi Sử Lai Khắc Học viện, việc này khiến cho con em Đới gia đang học tập tại Sử Lai Khắc Học viện cũng bị liên lụy theo. Bởi vì việc này Đới Hạo phải bỏ xuống công tác của mình chạy về Công Tước Phủ dạy dỗ Đới Thược Hành một trận, khi Đới Hạo đang nổi giận thì Chu Tử Tinh cũng là Công Tước phu nhân nói ra chân tướng nhưng xuyên tạc sự thật đem nước bẩn gội lên đầu Đường Long.
Đới Hạo trường kỳ ở trên chiến trường chém giết, mưu kế đều thông thạo, vừa liếc mắt liền nhận ra đây là Chu Tử Tinh muốn giá họa cho Đường Long nhưng không có vạch trần, hắn phái người mật thiết chú ý hướng đi của Đường Long, tìm cơ hội đưa cậu tới Bạch Hổ Công Tước Phủ.
– Đới Thược Hành, ngươi không cần phải áp dụng những trò mèo này với ta. Bây giờ, cho ngươi cơ hội hiện thân giải thích. Nếu không, ta để Bạch Hổ Công Tước Phủ người toàn bộ chết sạch.
– Ngươi dám giết sao?(Chu Tử Tinh)
– Ra là Chu phu nhân của Bạch Hổ Công Tước Phủ. Có gì không dám, ban đầu cũng là các ngươi chủ động gây chuyện trước nên ta mới động thủ.
– Ngươi…(Chu Tử Tinh)
– Đừng nghĩ rằng chỉ có các ngươi được quyền ức hiếp người khác mà không cho người khác cắn lại các ngươi một cái.
– Đường Long, ngươi dám giết Bạch Hổ Công Tước Phủ nhân sẽ bị liệt vào Tà Hồn Sư.(Đới Thược Hành)
– Trò cười, nếu các ngươi không muốn măt thì ta thành toàn cho các ngươi. Không biết, đợi cho đến khi các Hồn Sư ở trên Đấu La Đại Lục biết được Đới Hoa Bân nhị công tử của Bạch Hổ Công Tước Phủ cấu kết với Tà Hồn Sư Chung Ly Ô về sau sẽ có tràng cành thế nào.
– Dù các ngươi có lợi dụng quyền lực của Bạch Hổ Công Tước Phủ ép xuống nhưng ngày đó tại trước mặt nhiều người Đới Hoa Bân mở miệng cầu cứu.
– Chậc chậc, vừa nghĩ đến liền có chút hứng thú.
– Dừng! Chuyện này tới đây thì thôi, ta không muốn đề cập tới vấn đề này nữa.(Đới Hạo)
– Người đâu? Dẫn Sử Lai Khắc chính tuyển cùng dự bị tuyển tới nơi nghỉ ngơi đi.(Đới Hạo)
– Xem ra, Bạch Hổ Công Tước đây vẫn có lý trí không có bị người làm cho lu mờ đầu óc.
– Chúng ta đi thôi.
Đới Thược Hành cùng Chu Tử Tinh nhìn Đường Long dẫn Sử Lai Khắc chính tuyển cùng dự bị tuyển đi tới nơi nghỉ ngơi mà căm tức không thôi.
– Cha, ngài cứ tính như vậy bỏ qua cho hắn sao?(Đới Thược Hành)
– Đúng vậy, lão công. Lão công phải trả thù cho con trai mình chứ.(Chu Tử Tinh)
Đới Hạo trên trán gân xanh nổi lên, Hồn lực vận chuyển vào lòng bàn tay phân biệt tát vào mặt Đới Thược Hành và Chu Tử Tinh.
Bốp Bốp
– Thược Hành, ta rất thất vọng về ngươi. Ta nguyên vốn nghĩ đưa ngươi vào Sử Lai Khắc Học viện học tập nhưng ngươi vì cái lợi che mờ con mắt hành động nông nổi. Giờ nhận lấy ra là toàn bộ Sử Lai Khắc Học viện không chào đón Đới gia chúng ta nhập học.(Đới Hạo)
– Về phần ngươi, nghĩ mình làm Bạch Hổ Công Tước phu nhân là muốn làm gì thì làm sao? Ngươi có biết ngươi đã đắc tội ai không?(Đới Hạo)
– Sử Lai Khắc dự bị tuyển bên trong có một tên Hồn Sư có tên là Hoắc Vũ Hạo, hắn bây giờ là được chọn làm Sử Lai Khắc dự bị tuyển thành viên cũng như có được Cực Hạn Võ Hồn. Cực Hạn Võ Hốn đấy, ngươi biết ý vị thế nào không?(Đới Hạo)
– Nếu không bởi vì ngươi thì hắn đã họ Đới mà không phải họ Hoắc, tại ngươi mà Bạch Hổ Công Tước Phủ tương lai mất đi một vị cường giả thậm chí là đắc tội hắn. Chờ hắn về sau trưỡng thành trở lại Bạch Hổ Công Tước Phủ thời điểm chỉ cần nguyện ý là có thể diệt chúng ta.(Đới Hạo)
– Vì hư vinh mà ngươi đem một người có thiên phú như vậy tách rời khỏi Bạch Hổ Công Tước Phủ.(Đới Hạo)
Đới Hạo chửi mắng Chu Tử Tinh một trận thở ra một hơi, hừ lạnh một tiếng xoay người rời đi.